Xưa giờ Hàn Tam Thiên không hề có
hứng thú với chữ tiền này. Dáng vẻ hào
hứng vội vã của Hoàng Kiêu Dũng khiến
Hàn Tam Thiên cảm giác vô cùng cạn lời.
Hàn Tam Thiên nhìn thoáng qua Bạch
Linh Uyển Nhi, hỏi Hoàng Kiêu Dũng
ngay trước mặt nàng ta: “Anh từng nghe
nói tới kho bí mật của gia tộc Bạch Linh
chưa?"
"Kho bí mật?" Hoàng Kiêu Dũng kinh
ngạc nhìn thoáng qua Hàn Tam Thiên, rồi
lại nhìn Bạch Linh Uyên Nhi, đàng hoàng
nói: "Sư phụ, nếu như gia tộc Bạch Linh
có kho bí mật thật, đó cũng không phải
chuyện ta có thể biết rõ."
"Nếu như kho bí mật thật sự tồn tại, anh
cho rằng sẽ có cái gì?" Hàn Tam Thiên
không e dè hỏi.
Hoàng Kiêu Dũng suy nghĩ một chút, gia
tộc Bạch Linh năm đó đã thống trị rất
nhiều thành trì, thế lực gần như có thể kề
vai sát cánh với hoàng đình. loại tồn tại
vô thượng đó, nếu có kho bí mật thật, tất
nhiên là giàu ngang một quốc gia.
“Sư phụ.” Hoàng Kiêu Dũng thấp giọng
nói: “Nếu như gia tộc Bạch Linh thật sự
có một kho bí mật, nhất định gàu ngang
một quốc gia.”
Hàn Tam Thiên nhíu mày, giàu ngang một
quốc gia, thế không phải tiền hả? Nhưng
anh không hề có hứng thú với tiền.
Lúc ở Trái Đất, sau khi Hàn Tam Thiên
khống chế gia tộc Nam Cung, tài lực đã
là số mt thế giới, ở độ cao như vậy, tiền
với anh mà nói chỉ là một con số mà thôi.
Tuy rằng giữa Trái Đất và thế giới Hiên
Viên vẫn có khác biệt nhất định, nhưng
chuyện tiền có thể làm được có hạn, đó
không phải thứ đáng để Hàn Tam Thiên
theo đuổi.
"Chỉ có tiền thôi sao?" Hàn Tam Thiên hơi
thất vọng nói.
"Sư phụ, nhất định không chỉ có tiền,
vàng bạc châu báu hiếm thấy, hay là thần
binh lợi khí, chắc chắn cũng sẽ có, nhưng
mà cái kho bí mật này là thật hay giả."
Nói đến đây, Hoàng Kiêu Dũng cố ý nhìn
thoáng qua Bạch Linh Uyễn Nhi, sau đó
mới tiếp tục nói: "Cuối cùng có phải có
thật hay không, không biết được."
Bạch Linh Uyễn Nhi nghe thấy thế cười
nhạt một tiếng, nói: "Ngu ngốc, cho tới
bây giờ hoàng đình vẫn chưa từ bỏ điều
tra chỗ kho bí mật, ngươi không biết, chỉ
có thể nói do ngươi ngu ngốc mà thôi."
- -----------------