“Chuyện gì vậy?” - Diệp Thiên hỏi lại. “thầy Diệp, xin mời vào trong phòng - Choi Hyun-in liếc nhìn những người có mặt và làm động tác
Diệp Thiên biết chuyện không tiện bị nhiều người như vậy nghe thấy, vì vậy đi theo hướng Choi Hyun-in chỉ dẫn. đưa mỗi người bọn họ 20.000 đô la Mỹ để bớt hoảng - Choi Hyun-in ra lệnh, sau đó dẫn Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ vào phòng. “Nói đi." - Diệp Thiên ngồi trên ghế sofa lên tiếng. “Là như vậy” - Choi Hyun-in nói - “Tôi biết rằng mặt nạ Thiên Tâm là sản nghiệp của vợ ngài, tôi cũng biết rằng mặt nạ rất chạy, hoàn toàn đánh bại các công ty mặt nạ ở Hàn Quốc chúng tôi. Nên có người oán hận, muốn tiêu diệt xưởng sản xuất mặt nạ của các “Là - Thẩm An Kỳ lập tức hỏi.
Choi Hyun-in lớn tiếng thốt lên vài "Chủ tịch tập đoàn LK, tên Kim Eun-hui!" “Quả nhiên là - Thẩm An Kỳ tức giận nói.
Điều này hơn một tháng trước cô đã đoán được, động tay động với xưởng mặt nạ Thiên Tâm thì kẻ tình nghi lớn nhất chỉ có thể là LK mà thôi. Lý do rất đơn giản, sản lượng mặt nạ hàng năm của tập đoàn LK đạt 70% sản lượng mặt nạ hàng năm của Hàn Quốc, vì vậy chỉ có bọn họ mới muốn phá huỷ nhà máy sản xuất của Liên Tâm. “Tiếp theo đây bọn họ còn có hành động gì nữa sao?" - Diệp Thiên nhẹ giọng hỏi.
Choi Hyun-in trả lời: "Theo các nguồn đáng tin cậy trong vòng hai ngày tới Kim Eun-hui sẽ có hành động với xưởng mặt nạ của các vị, cụ thể là vào lúc nào và cách thứ gì thì tôi biết, bởi vì người cung cấp thông tin cho tôi là người của Thiết Chưởng Minh, hàn nói với tôi rằng Kim Eun-hui đã mua lại một nhóm cao thủ của Thiết Chưởng Minh, sáng hôm nay đã lên đường đến Giang Thành (Nam Việt) rồi." “Gồm những cao thủ nào?" - Diệp Thiên “Một vũ tôn của Thần giới cấp thấp, bốn bán vũ tồn, mười mấy tông sư Hoá - Choi Hyun-in nói.
Diệp Thiên gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Tân Chí Thành bảo ông ta gọi Đường Tu Nhân và Triệu Cửu Linh tới phụ trách phòng bị cho xưởng sản xuất mặt nạ.
Công lực của Đường Tu Nhân là Thần giới cấp cao, Triệu Cửu Linh là Thần giới cấp thấp, để hai người bọn họ ra mặt hoàn toàn có thể đánh bại bọn cao thủ Thiết Chưởng Minh kia. "Xem ra tôi phải ở lại Seoul thêm vài ngày nữ, một khi Thiết Chưởng Minh động thủ, tôi sẽ giết gọn đảm bọn họ và Kim Eun-hui một - Diệp Thiên dập điện thoại, lạnh lùng nói.
Choi Hyun-in nghe điều này, đột nhiên vô cùng phấn khích. “Kim Eun-hui ơi là Kim Eun-hui, cho dù người có quan hệ tốt với Thiết Chưởng Minh thì sao chứ? Là người muốn đánh bại tập đoàn của ta chiếm lĩnh ngành công nghiệp năng lượng trước, đừng trách ta tàn nhẫn. Ta chờ ngày tàn của ngươi!” - Ông ta vui vẻ nghĩ thầm.
Sau đó ông ta lại cười nói: Diệp, ngài không chỉ cứu con gái tôi mà còn cả gia đình tôi. Long Hoàng Huyết Sâm chỉ có giá một triệu đô la, tôi cảm thấy tặng ngài một thứ như thế này thật không đủ thành ý. Ngài đây chờ tôi lập tức đi lấy ba tỷ đô đưa cho ngài."
Diệp Thiên gật đầu. Tiền trước mặt chỉ có kẻ ngốc mới từ chối. Bên cạnh đó, vẫn là 3 tỷ đô la Mỹ, tương đương 40 tỷ đồng, đây là một khoản tiền không hề nhỏ.
Tất nhiên, anh biết Choi Hyun-in muốn nịnh nọt hắn, xét thấy con gái ông ta có để lợi dụng, để ông ta nịnh nọt chút cũng không hề gì.
Không lâu sau, Choi Hyun-in lấy thẻ ngân hàng quốc tế và cả mật khẩu đưa cho Diệp Thiên. Đây là một ngân hàng quốc tế lớn, dù có thể rút tiền ở bất kỳ quốc gia nào cũng đều được Chương nhận.
Trước lời mời nồng nhiệt của Choi Yoon Họ, Diệp Thiên và
Thẩm An Kỳ mặc cho hắn dắt đi uống rượu.
Hộp đêm Thời Đại Giang Nam là hộp đêm sầm uất nhất, cao cấp nhất và thời thượng nhất ở Seoul. Đây là thiên đường cho giới trẻ Hàn Quốc vui chơi, khách du lịch Hàn Quốc và là nơi tốt nhất để thưởng thức vẻ đẹp của những mỹ nữ Hàn Quốc.
Gần mười giờ, Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ cùng với Choi Yoon Ho đi vào hộp đêm. DJ bật nhạc dance, tư thế khiêu vũ mờ ảo và những ngọn đèn neon nhấp nháy, mang đến một cảm giác thiên đường chốn nhân gian.
So với các hộp đêm ở Nam Việt, mọi người ở đây buông thả hơn nhiều, nhất là nữ giới. Sự buông thả của họ lúc quá chén càng làm người khác khó mà tưởng tượng
Diệp Thiên liếc nhìn về phía sàn nhảy, nơi có những cô gái đang nhảy múa điên cuồng, thoạt nhìn như những ngọn núi ở khoảng cách và cao độ khác nhau. “Anh Thiên, anh định chơi ở bên dưới hay đến phòng VIP?" -
Choi Yoon Ho hỏi.
Diệp Thiên đang định nói, Thẩm An Kỳ nói: "Tới phòng VIP di."
Phải nói mỹ nữ Hàn thực sự rất đẹp, sàn diễn này là nơi tụ tập của bọn họ, còn có rất nhiều nữ diễn viên hạng hai của Hàn Quốc, cô ấy sợ Diệp Thiên rung động, tỷ nữa rượu vào lại ôm một hai cô về vui vẻ đêm nay thì biết phải làm thế nào. “Vậy đến phòng VIP đi." - Diệp Thiên muốn nói mình chỉ muốn ở dưới này chơi, dù sao không khí ở đây rất tốt, nhưng xét đến tâm trạng của Thẩm An Kỳ, chỉ có thể thuận theo ý cô. Dầu sao cô ấy cũng là người phụ nữ của hắn. Là một người đàn ông, mọi khía cạnh đều phải suy xét cho người phụ nữ của mình. “Được rồi, vậy chúng ta lên phòng VIP trên lầu.” - Choi Yoon Ho theo ý khách, đưa Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ đi thang máy lên lầu, sau đó mở một hầu bao VIP, ba người bước vào ngồi xuống ghế sô pha. “Thiếu gia Choi, xin hỏi anh dùng rượu gì? Anh có muốn mỹ nữ phục vụ không ạ?" - Một nữ quản lý quyến rũ và gợi cảm đến hỏi Choi Yoon Ho, anh ta vốn là khách quen, cũng là khách VIP Ở đây. Tất nhiên, cô gái này vô cùng rành rọt. “Không cần mỹ nữ, cho tôi mười chai ngọc trai đen Louis XIII. - Choi Yoon Họ cởi mở nói.
Ôi chao!
Nữ quản lý vô cùng bất ngờ, lấy tay che miệng và nhìn anh ngạc nhiên hỏi: "Mười chai Louis XIII, anh chắc chứ?" “Thôi lấy mười lầm chai đi nhé!” - Choi Yoon Ho nói, đồng thời chỉ tay vào Diệp Thiên ở cạnh giới thiệu - “Đây là anh Thiên, đây là cô An Kỳ, là khách quý đến từ Nam Việt của nhà chúng tôi, nhất định phải dùng rượu thượng hạng nhất chiêu đãi họ
Nữ quản lý kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Thường thì Choi Yoon Họ rất ngại uống loại rượu đắt tiền như vậy, cho dù chỉ là một chai đi chăng nữa, lúc tiếp CEO của các tập đoàn năng lượng lớn từ Mỹ và Châu u tới mới gọi mà thôi. Nhưng mà lần này, một cặp đôi đến từ Nam Việt lại có thể làm Choi Yoon Ho gọi một lúc 15 lọ trân châu đen. Phải là người như thế nào mới có thể khiến Choi Yoon Ho mạnh tay chiêu đãi như vậy?
Phải biết rằng, giá của mỗi chai ngọc trai đen Louis XIII là 80.000 đô la Mỹ! Mười lăm chai, tức 1.2 triệu đô la!
Trời ơi! Có thể nói từ ngày hộp đêm Thời Đại Giang Nam bắt đầu kinh doanh đến nay, đây là hoá đơn giao dịch bán lẻ có giá trị cao nhất. “Mau đi lấy đi, nhất định phải là hàng thật, dám lấy hàng giả tôi sẽ tháo dỡ cái Thời đại Giang Nam này!" - Choi Yoon Ho thúc giục. "Vâng ạ, nhất định là hàng thật a!" - Nữ quản lý vội vàng ra khỏi hộp.
Không lâu sau, mười lăm chai ngọc trai đen Louis XIII được phục vụ bày ngay ngắn trên bàn. Ngoài ra, bốn người đẹp có hình thể và ngoại hình đỉnh cao cũng được đưa đến. "Đây là bốn mỹ nữ mà ông Long chúng tôi đã tặng miễn phí cho Choi thiếu gia và anh Thiên, xin hãy nhận lấy." Nữ quản lý cung
Choi Yoon Ho xua tay nói: "Tôi rất cảm kích trước lòng tốt của ông Long, nhưng hãy đưa họ đi. Tôi đã nhờ bạn mình đưa một nhóm nhạc nữ nổi tiếng đến đây, chút nữa họ sẽ có mặt"
Thẩm An
Vừa rồi cô rất hài lòng vì Choi Yoon Họ không được gọi gái vào, nhưng cô không ngờ rằng anh ta gọi cả một nhóm nhạc nữ Đây là để cho Diệp Thiên trầm luận mà
Nhóm nhạc nữ Hàn Quốc ít nhất cũng phải mười người, còn đều là đẹp. Nhiều người đẹp như vậy vây quanh Diệp Thiên, cộng thêm men rượu, cô không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. “Sớm biết vậy mình đã không cho Diệp Thiên - Thẩm An Kỳ vô cùng hối hận, thầm ai oán. Như nhìn thấu tâm can của Thẩm An Kỳ, Diệp Thiên ôm cô vào lòng để cô không khỏi nghĩ ngợi lung tung. “Anh Thiên, cô An Kỳ, tôi kính hai vị!” - Choi Yoon Ho nâng ly kính rượu.
Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ cũng cụng ly với anh ta.
Không lâu sau đó, vài cậu ẩm đất Seoul vào phòng, mang theo cả mười mấy cô gái chân dài xinh đẹp. Dưới sự giới thiệu của Choi Yoon Ho, mặc dù họ không biết Diệp Thiên ở Nam Việt ghê gớm như thế nào, nhưng nhìn thấy sự cung kính của Choi Yoon Họ, bọn họ đều biết người này có lịch không tầm thường.
Thế là, từng người một nâng ly kính rượu với Diệp Thiên. Diệp Thiên cũng không tiện từ chối, dẫu sao có uống bao nhiêu cũng không say, mọi người vui vẻ với nhau là được.
Lúc này, trong một phòng khác bên cạnh phòng của Diệp "Giám đốc Kim, hợp đồng của chúng tôi quy định rõ ràng rằng chỉ cần sản phẩm chưa hết hạn, bất kỳ vấn đề gì đều có thể được trả lại, kể cả do doanh số bán hàng chậm. Hiện tại mặt nạ của ông không được bán ở Nam Việt, tồn hàng làm thất thoát nghiêm trọng. Ông lại không cho phép trả lại hàng, điều này có phải đã vi phạm điều khoản trong hợp đồng không?” - Nhậm Vũ Phi cay đăng nói.
Cô nói chuyện với tổng giám đốc tập đoàn LK Kim Sung Wook đã được nửa tiếng rồi, nhưng tên ranh này dùng một loạt lý do để từ chối trả hàng khiến cô vô cùng bức xúc. “Cô Nhậm, tôi đã nói rồi, cô đợi thêm vài ngày nữa, tôi đảm bảo hàng hóa trong kho của cô có thể bán được, tại sao cô lại nhất quyết trả hàng?" - Kim Sung Wook cũng mất kiên nhẫn, giọng điệu đầy bất mãn.
Nhậm Vũ Phi hít một hơi thật sâu cố bình tĩnh lại, nói: "Tôi cũng nói rồi, mặt nạ Thiên Tâm bây giờ hot như thế, cho dù là đợi một năm thì mặt nạ LK trong kho cũng không bán ra hết được. Nền hiện tại tôi chỉ muốn trả hàng, không muốn đợi nữa. Cũng tránh trường hợp hết hạn rồi không trả được nữa.
Cô vừa dứt lời, Kim Sung Wook đột nhiên tức giận đập bàn nói: "Tôi nói sau vài ngày nữa là có thể bán ra được, sao cô lại không tin?" “Làm sao tôi tin anh được?" - Nhậm Vũ Phi tức giận nói. "Chết tiệt!" Kim Sung Wook tức giận chỉ vào Nhậm Vũ Phi nói: "Cô phải tin, không tin cũng phải tin, đây là địa bàn của tôi, cô nhất định phải nghe theo tôi. Còn cứ dở chứng như này thì đừng trách tôi không khách sáo. Bằng không sau này tổng đại lý khu vực đó để người khác tiếp nhận!” “Anh!” - Nhậm Vũ Phi không ngờ Kim Sung Wook lại không biết xấu hổ đến mức này. Trực tiếp đe dọa cô, làm cô tức đến đỏ mắt.
Lúc này Trương Bản tức giận nói: “Không phải chỉ là hơn 300 triệu sao, Vũ Phi, chúng ta xem như tiền này cho chó ăn vậy, ngày mai chúng ta trở về Nam Hải anh sẽ nhờ chủ Đỗ Đức Trọng mua lại tất cả các cửa hàng LK ở Nam Hải. Để sản phẩm của LK không bao giờ tiến vào thị trường Nam Hải “Đỗ Đức Trọng là cái thá gì chứ, nếu ông ta dám làm vậy, tao sẽ giết nhà ông ta!" - Kim Sung Wook gầm lên với Trương Bản. “Chú tôi là cái thá gì á?” - Trương Bận cười lạnh, kiêu ngạo nói: “Nói cho mày biết, chủ tạo là em trai của thầy Diệp. Có nghe nói đến thấy Diệp của Nam Việt chưa hả? Chính là người đã san bằng Huyết Tộc, hoả tiền cũng không giết được đó! Mày dám nói chủ tạo là cái thả gì ả, coi chừng chủ tạo giết cả nhà mày đó! “Con mẹ mày muốn chết à!?" - Kim Sung Wook ngoắc tay, nói: “Giết chết tên tiểu tử này cho tao!". Tức thì hai vệ sĩ lao về phía Trương Bản.
Nhậm Vũ Phi không hề sợ hãi, cô biết kỹ năng của Trương Bản rất ghê gớm, cho dù ba mươi hay bốn mươi vệ sĩ chuyên nghiệp cũng không thành vấn đề.
Quả đúng như thế
Rac, rac!
Hai tên vệ sĩ lập tức bị Trương Bân bẻ gãy tay. "Đồ gà mờ!" - Trương Bần phủi tay, đe dọa: "Cho mày 10 phút chuyển 50 triệu đô vào tài khoản của Vũ Phi, nếu không tao giết chết mày!" “Haha!” - Kim Sung Wook cười ngông cuồng: “Chỉ như này mà dám uy hiếp tao à?
Ông Phát, lấy máu nó cho tôi!” “Vâng, thưa cậu chủ
Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi từ phía sau Kim Sung Wook tiến về phía Trương Bận, ánh mắt lạnh lùng nói: "Cậu nhóc, dám đến đất Hàn Quốc này lộng hành, cậu đến nhầm chỗ rôi.
Dứt lời, ông ta tung một đấm vào không khí "Không ổn!"
Trương Bẫn nhìn thấy một đòn tấn công dữ dội, mặt biển sắc, muốn né tránh nhưng đã không kịp.
Bupl
Một chưởng đánh vào ngực Trương Bản. "Aaa!!!"
Trương Bản bỗng chốc bay ra ngoài như diều đứt dây, đập vào thành tường, tạo thành một lỗ lớn hình thân người trên đấy,