Diệp Thiên nghe xong, khỏe mắt giật lên mạnh mẽ, bất giác giữ chặt nắm đấm, thần sắc bỗng chốc trở nên hung bạo.
Báu vật của anh chính là người nhà của anh, đặc biệt là ba đứa con, địa vị càng thần thánh, không thể xâm phạm, anh làm sao có thể chịu đựng việc có người nói muốn bóp chết con anh chứ? “Thế nào. Không vui à?”
Phù Vương bước ra một bước với bộ dạng không vui, giống như sắp đánh nhau vậy. "Ha ha."
Diệp Thiên cuối cùng cũng buông lỏng nắm đấm: “Tôi sẽ cố gắng luyện một lô nguyên linh đan trong vòng mười ngày cho các người, nhưng thảo dược chưa đầy đủ, tôi không thể đảm bảo hiệu quả nguyên linh đạn sẽ tốt như lần trước tôi bán cho các người, nhưng đảm bảo hiệu quả vẫn tốt hơn nguyên linh đan của Huyền Đỉnh Tông.
Trải qua một năm rưỡi tu luyện, tiêu hao mất hơn năm trăm tấn linh thạch, trình độ của hắn đã đạt đếnmức Thần Hải Cảnh đai thành.
Lúc thần hải cảnh nhập môn, mặc dù không bằng Kiếm Tôn nhưng không kém hơn là bao.
Bây giờ Thần Hải Cảnh đại thành, nếu thật sự đánh đơn, anh một trăm phần trăm thắng Phù Vương.
Nhưng vợ và ba con ở đó, cho dù anh có đánh lại Phù Vương thì khi không có sự đàn áp tuyệt đối, anh cũng sẽ không dễ dàng để lộ thực lực.
Hoặc là không ra tay, một khi đã ra tay thì phải có một trăm phần trăm khả năng đưa vợ con ra ngoài, nếu không sẽ gây ra kiếp nạn mang tính hủy diệt cho vợ và con anh.
Dù sao trong Huyền Minh Tông không chỉ có Phù Vương và Tông Chủ hai vị kim đan khó nhằn này, còn có cửu trùng trận còn khó nhằn hơn hai người họ nữa. Anh có thể cảm nhận thấy uy lực của cửu trùng trận, thậm chí còn đáng sợ hơn Phù Vương và Tông
Vương nữa.
Vì vậy anh cần phải đợi đến khi Thần Hải Cảnh đạt đỉnh, có thể điều khiển Huyền Thiên Chiến Giáp mới ra tay được.
Bởi vì lúc đó, anh có thể khởi động khả năng phòng ngự mạnh mẽ để bảo vệ vợ và con anh. “Hy vọng anh không giở trò với tôi, nếu không nhất định nói được làm được." Tông Chủ quăng ra một lời cảnh cáo, hất tay rồi cùng Phù Vương rời khỏi. “Ba, họ hung dữ quá đi.” Thấy Phù Vương và Tông Chủ rời khỏi, Đóa Đóa ngẩng đầu lên và nói với vẻ sợ hai.Diệp Thiên ôm lấy cô bé và xoa xoa mũi cô bé và hỏi: "Thế Đóa Đóa có thấy sợ không nào?” “Có ba ở đây, Đóa Đóa không sợ chút nào.” Cô bé nở một nụ cười, để lộ hai chiếc răng cửa trắng sáng, bộ dạng đáng yêu khiến trái tim Diệp Thiên muốn tan chảy rồi. “Diệp Thiên, chúng ta khi nào mới có thể rời khỏi nơi ma quỷ này? Em thật sự lo sự họ... Tần Liên Tâm nói trong sự lo lắng, vô bị câu nói của Tông Chủ dọa cho chết khiếp. Ba đứa trẻ đáng yêu như vậy, ngoan ngoãn như vậy, nếu như bị bóp chết, cô làm sao mà sống nổi đây? “Nhanh thôi. Dài nhất là một năm rưỡi, anh sẽ đưa cả nhà chúng ta rời khỏi nơi này, vả lại anh còn bảo đảm với em, tuyệt đối không để bảo bảo gặp chuyện.” Diệp Thiên nói với vẻ kiên định.
Tần Liên Tâm gật gật đầu.
Hơn một năm qua, Diệp Thiên tập trung tu luyện nên không hề ngủ chung với Tần Liên Tâm và các con, vì vậy hắn quyết định đêm nay sẽ tạm ngưng tu luyện một đêm và ngủ chung giường với vợ con, để họ có chút cảm giác an toàn.
Vì vậy đợi bảo bảo chơi mệt, anh giúp Tần Liên Tâm tắm cho con, sau đó cả nhà cùng ngủ trên một chiếc giường lớn.
Đóa Đóa ôm lấy Bạch Hổ ngủ ở giữa, A Bảo và A Lạc ôm lấy Đóa Đóa ngủ ở hai bên. Diệp Thiên và Tần Liên Tâm ngủ ở hai phía ngoài.“Trước đây lần nào cũng là anh ôm lấy em ngủ, bây giờ có thêm ba đứa nhóc, giữa chúng ta đã xuất hiện khoảng cách rồi, bị ba đứa nhóc chặn mất rồi.” Tần Liên Tâm sờ sờ cái đầu nhỏ bé của A Lạc và cười đau khổ nói.
Diệp Thiên cười khúc khích: “Đợi đến khi ra ngoài, bảo bảo cũng đã ba tuổi rồi, để chúng tự ngủ riêng, anh lại được ôm em ngủ.” “Ừ ừ ừ.” Tần Liên Tâm gật gù.
Kết quả Đóa Đóa vẫn chưa ngủ say, nghe thấy giọng nói thì thầm của ba, bỗng chốc khóc òa lên. "Đóa Đóa không muốn ngủ riêng, Đóa Đóa muốn ngủ với mẹ cơ, hu hu.
Diệp Thiên và Tần Liên Tâm: “... “Con bé này mới một tuổi, sao mà chuyện gì cũng biết thế.” Tần Liên Tâm nói với vẻ bất lực.
Diệp Thiên cười nói: "Con bé này giống em vậy, đều có một trái tim Thất Khiếu Linh Lung nên đặc biệt thông minh, lúc nhỏ chắc em cũng sớm cái gì cũng biết nói. “Ba ơi, trái tim Thất Khiếu Linh Lung là gì a?” Đóa Đóa tò mò hỏi. “Chính là Đóa Đóa rất thông minh đó, vì vậy nên Đóa Đóa phải nhớ lấy, không được nói với bất kỳ ai là Đóa Đóa có trái tim Thất Khiếu Linh Lung đó, nếu không để kẻ xấu biết, sẽ bị kẻ xấu lấy đi đó.” Diệp Thiên dặn dò, sẵn tiện nhìn Tần Liên Tâm một cái.
Tần Liên Tâm hiểu ý của Diệp Thiên và gật gật đâu.“Được thôi, thế thì Đóa Đóa sẽ không nói với ai cả." Cô bé gật gật cái đầu nhỏ.
Diệp Thiên sủng ái sờ sờ cái đầu nhỏ bé của cô bé và khẽ nói: “Mau đi ngủ nào, đừng làm anh trai thức giấc. “Vâng ạ, ba.” Đóa Đóa ngoan ngoãn nhắm mắt lại, để lộ nụ cười mỉm nhẹ.
Vẻ đáng yêu của cô bé khiến Tần Liên Tâm và Diệp Thiên không ngủ được rồi.
Ba ngày sau, Diệp Thiên mở lò luyện đan.
Trên thực tế, những loại dược liệu để luyện tiểu sinh lực đan đã đầy đủ rồi, chỉ là hắn cố tình thêm vào những dược liệu dùng để luyện tam trùng đạo thể đan cho họ đi tìm, vì vậy nên nhất thời cũng không có đầy đủ dược liệu trong đơn luyện đan.
Thế nhưng Diệp Thiên cũng không luyện xong nguyên linh đan cho họ, hắn cố tình pha trộn những loại dược liệu khác để thử nghiệm là chính, ở phòng luyện đan mày mò hết vài ngày mới luyện ra một lò nguyên linh đan có một nửa hiệu quả.
Hắn cần phải kéo dài thời gian, nếu như luyện ra nguyên linh đan tốt, thế thì lúc họ ra tay với cả nhà hắn cũng không còn xa nữa.
Vì vậy nên hắn đem những viên đan dược đến gặp Phù Vương và Tông Chủ. “Tốt lắm tốt lắm, mặc dù không mạnh như nguyên linh đan lần trước mua nhưng cũng mạnh hơn nguyên linh đan của Huyền Đỉnh Tông.”
Sau khi thử xong, mọi người đều nói thế.“Thế tôi sẽ mang phương pháp luyện nguyên linh đan này dạy cho Phù Vương, các người muốn luyện bao nhiêu thì luyện bấy nhiêu, đợi đến khi chuẩn bị đầy đủ dược liệu chính thức để luyện nguyên linh đan, tôi mới dạy Phù Vương luyện nguyên linh đan đích thực.” Diệp Thiên nói. “Được, thể thì tạm dùng loại nguyên linh đan này trước, đợi chuẩn bị đầy đủ dược liệu, mang dược liệu khó tìm nuôi trồng phát triển thật nhiều, sau này có thể dùng loại nguyên linh đan thượng hạng rồi, ha ha. Phù Vương cười nó.
Thế là Diệp Thiên mang phương pháp luyện loại nguyên linh đan này dạy cho Phù Vương, để Phù Vương tự mình luyện, sau đó tranh thủ cho mình rất nhiều thời gian tu luyện.
Lại một năm trôi qua.
Bên ngoài xảy ra nhiều sự biến đổi hoàn toàn.
Từng cái từng cái tông môn bắt đầu thành lập, trở thành những địa điểm đẹp đẽ nhất trong thành phố, thu hút rất nhiều du khách trong và ngoài nước đến tham quan chụp ảnh.
Một tháng sau, tỉnh Giang Hải, Huyền Kiếm Tông cử hành buổi lễ khai sơn long trọng. Nói trắng ra thì là tiệc mừng, chẳng qua người ta muốn tổ chức long trọng chút thôi. Ngay lúc này, do Hồng Môn đầu tư, xây dựng tại huyện Đông Nam Dung Thành, chỉ chiếm năm trăm ngàn mét vuông trong Huyền Thanh Tông.
Khách mời có mặt đầy đủ.Huyền Thanh Tông Tông Chủ, trên vị trí ghế ngôi của Tông Chủ đã dõng dạc nói lớn. “Các vị đồng nhân, hai năm rưỡi rồi, đề Huyền Kiếm Tông hống hách hai năm rưỡi rồi!” “Hai năm rưỡi qua, Tông tôi mới thêm một vị kim đan thần quân, Huyền Võ Môn, Huyền Linh Môn, Huyền Nguyên Phải chúng ta đều có mộ vị kim đan thần quân, bây giời số lượng người kim đan của chúng ta đã lên tới con số năm rồi!” “Mặc dù Tông Chủ của Huyền Kiếm Tông cũng có kim đan thần quân nhưng họ chỉ có hai vị kim đan, chúng ta năm vị kim đan cùng ra tay. Các tông môn mới ở Huyền Kiếm Tông không có trận đồ hộ Tông, chắc chắn có thể đánh cho họ tả tơi!” “Vì vậy nên tôi quyết định, thừa lúc hôm nay
Huyền Kiếm Tông khai sơn, chúng ta sẽ đưa binh lính tấn công Huyền Kiếm Tông. Khiển Huyền Kiếm Tông hoàn toàn biến mất khỏi trái đất này, sau đó sẽ cùng nhau phân chia toàn bộ thế lực Diệp Bắc Minh sinh thời để lai!” “Tôi đồng ý với quyết định của Châu Tông Chủ, tấn công Huyền Kiếm Tông, phân chia toàn bộ thế lực Diệp Bắc Minh sinh thời để lại!” Chưởng môn Huyền Võ Môn giơ tay hét lớn. “Tôi đồng ý!” “Tôi đồng ý!” “Tôi cũng đồng ý!”
Những tông môn hạng hai hạng ba cũng lần lượt đưa ra ý kiến.