Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 92: Chương 92: Anh Hoàng, cứu em




Nghe thấy những lời bẩn thỉu của Lục Kim Hằng và Kim Đình Phong, Hoàng Thiên không khỏi cau mày.

Không chịu nổi nữa, Hoàng Thiên không muốn đánh phụ nữ, nhưng đối với loại Kim Đình Phong này, Hoàng Thiên sẽ không ngại đâu.

Lúc này bàn tay của Hoàng Thiên nằm lấy ngón tay Kim Đình Phong, mạnh tay một chút, Kim Đình Phong gào khóc hét lên.

“Con mẹ nó, sắp gãy tay tao rồi! Buông tay ra thằng nhóc!”

Kim Đình Phong đau đớn hét lên, đầu đổ mồ hôi.

“Tôi ghét nhất bị người khác chỉ tay vào mình, Đừng có mà lằng nhằng nữa, quỳ xuống dập đầu ba cái rồi cút ngay.”

Hoàng Thiên thản nhiên nói.

Các ngón tay của Kim Đình Phong bị Hoàng Thiên nắm chặt, suýt nữa thì gãy, ông ta thật sự không dám thô lỗ nữa.

Nghe thấy Hoàng Thiên vẫn chưa quên chuyện ông ta phải dập đầu, trong lòng âm thầm kêu khổ.

“Thằng họ Hoàng kia, mẹ nó đừng có mà quá đáng như vậy! Cẩn thận tao giết mày đấy!”

Bốp.

Ngay khi Kim Đình Phong vừa nói xong, ông ta lập tức bị tát vào khuôn mặt béo ú của mình.

“Có thể văn minh một chút được không?”

Hoàng Thiên cười lạnh hỏi Kim Đình Phong.

“Hoàng Thiên anh làm gì thế, sao lại dã man như vậy, thả Đình Phong nhà chúng tôi ral”

Lục Kim Hằng chỉ trích Hoàng Thiên, và cô ta lập tức đi đến nắm cánh tay Kim Đình Phong và đẩy Hoàng Thiên ra.

“Tôi có phải là đặc biệt…”

Ngay khi Kim Đình Phong chuẩn bị đánh lại Hoàng Thiên, ông ta nhìn thấy một người phụ nữ trung niên từ bên ngoài vào nhà hàng!

Người phụ nữ này khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn thô kệch, vẻ mặt dữ tợn, nhìn qua là biết không dễ trêu chọc.

Ăn mặc quần áo cũng rất lộng lẫy, đeo vòng cổ bằng vàng và hoa tai bằng vàng, trên người đeo toàn vàng và bạc, đúng như hình ảnh của một người phụ nữ giàu có.

Khi người phụ nữ giàu có này nhìn thấy Lục Kim Hằng đang ôm Kim Đình Phong trong tay, cả hai người họ kề sát với nhau, khiến người phụ nữ giàu có trợn mắt vì tức giận!

“Kim Đình Phong!”

Người phụ nữ giàu có hét lên, chạy tới trước mặt Kim Đình Phong, lập tức cho khuôn mặt béo ú của Kim Đình Phong một cái tát!

Tiếng tanh tách không dứt, cái tát này đã làm cho Kim Đình Phong choáng váng rồi!

“Vợ, nghe anh giải thích đã, em đừng đánh…”

Kim Đình Phong sợ hãi nói lắp bắp, bị tát một phát vào mồm và cực kỳ xấu hổ.

“Giải thích con mẹ anhl”

Người phụ nữ giàu có dùng cả hai tay, và tát Kim Đình Phong một cách điên cuồng, không thể dừng lại.

Bà ta có đôi tay to và khỏe, và không cần phải nỗ lực nhiều, bà ta đã khiến Kim Đình Phong nghỉ ngờ về cuộc sống.

Thấy được khóe miệng của Kim Đình Phong chảy máu xuống và đầu của ông ta to gấp ba lần đầu của một con lợn!

Lục Kim Hằng cũng trợn tròn mắt, cô ta đã rất nhanh thả cánh tay của Kim Đình Phong ra từ lâu rồi trốn sau lưng Hoàng Thiên.

Bởi vì gần nhất chỉ có Hoàng Thiên, cô ta cũng không có nơi nào để trốn trong lúc bối rối.

Người phụ nữ giàu có ấy này chính là vợ của Kim Đình Phong. Bà ta mấy hôm nay đều theo dõi Kim Đình Phong, và hôm nay cuối cùng đã cũng bắt được Kim Đình Phong.

“Đồ khốn nạn, đồ vô liêm sỉ! Chơi đùa với chồng người khác có vui không?”

Người phụ nữ giàu có tức giận tiến đến sau lưng Hoàng Thiên và túm tóc Lục Kim Hằng.

Hoàng Thiên thực sự bị sốc, anh định bắt Kim Đình Phong phải quỳ lạy rồi cút khỏi nhà hàng, nhưng anh không ngờ đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy.

Lâm Ngọc An cũng chết lặng, Hoàng Thiên là ông chủ ở đây, điều này đã khiến cô bị sốc, cô không ngờ rằng sẽ lại có nhiều chuyện hấp dân hơn như vậy.

Xem ra hôm nay bạn học cũ Lục Kim Hằng này của cô gặp chuyện xui xẻo rồi.

Lục Kim Hằng sợ hãi đến mức tiểu ra quần, chính là do cô ta chột dạ.

Làm tình nhân của Kim Đình Phong cũng không thiếu lợi ích, nhưng làm tình nhân cũng không được tốt như vậy, giờ thì bị chính vợ của người ta tóm được, chuyện này làm sao tốt chứ “Chị ơi, chị ơi, chị bình tĩnh lại đi, tôi cùng chú Đình Phong không có gì cả.”

Lục Kim Hằng hoảng hốt giải thích, nói năng lộn xộn.

“Con mẹ mày, gọi tao là chị mà lại gọi ông ta là chú hả? Ai là chị của mày! Ai là chị của mày!”

Người phụ nữ giàu có đã cho Lục Kim Hằng một cái tát rất mạnh.

Bạn thân nhất của Lục Kim Hằng là Trương Hà cũng sửng sốt, cô ta cũng biết chuyện giữa Lục Kim Hằng và Kim Đình Phong.

Không thể thấy chết mà không cứu được, Trương Hà đi lên ngăn cản.

Người phụ nữ giàu có dùng cả hai tay, chỉ trong vài giây, bà ta đã đánh cho Lục Kim Hằng và Trương Hà đến chảy máu mũi.

Cảnh tượng hỗn loạn, Hoàng Thiên sợ Lâm Ngọc An bị thương nên kéo cô sang một bên.

“Hoàng Thiên, mau can ngăn đi, đánh nhau hung ác quá.”

Lâm Ngọc An tim đập loạn xạ, lo lắng nói với Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên nghe xong, không khỏi bật cười, vợ của chính mình thật đúng là tốt bụng.

“Em quên vừa rồi bọn họ làm nhục em như thế nào sao? Chúng ta xem trò cười là được rồi.”

Hoàng Thiên bóp nhẹ vào mũi của Lâm Ngọc An và mỉm cười nói.

Lâm Ngọc An vẫn còn rất căng thẳng, người phụ nữ giàu có quá độc ác, bà ta đã đánh Lục Kim Hằng và Trương Hà dã man như vậy khiến Lâm Ngọc An có chút sợ hãi không dám nhìn.

“Vợ ơi, Vợ ơi, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa.

Kim Đình Phong lo lắng đến mức trán xanh mét, ông ta lao lên ôm eo người phụ nữ giàu có, muốn giải vây cho người tình nhỏ bé.

Người phụ nữ giàu có thấy vậy càng tức giận hơn, và bà ta đẩy vai Kim Đình Phong ra, ông ta lập tức lại ngã xuống đất.

Sau đó bà ta đè Lục Kim Hằng xuống đất, ngồi lên trên người Lục Kim Hằng lại tát!

Người chung quanh đều choáng váng, người phụ nữ giàu có nặng này phải nặng hơn một trăm cân, áp lực có thể đè chết Lục Kim Hằng!

Hoàng Thiên cũng choáng váng, tuy rằng Lục Kim Hằng này nên bị đánh, nhưng chỗ này là nhà hàng của anh, tiếp tục như vậy cũng không tốt.

Đang muốn ngăn lại, nhưng sau đó cửa nhà hàng mở ra, ba người đàn ông mạnh mế xông vào từ bên ngoài!

Người đứng đầu có cái đầu trọc, vẻ mặt dữ tợn, nhìn qua là biết dân xã hội.

“Chị cả, chính là loại này đã quyến rũ anh rể sao?”

Gã đầu trọc chạy tới hỏi bà nhà giàu.

“Em à, Chính là cô ta!”

Người phụ nữ giàu có chỉ vào Lục Kim Hằng mặt mũi bầm dập, tức giận nói.

Tên trọc đầu tạm thời mặc kệ Lục Kim Hằng, đầu tiên ra chỗ Kim Đình Phong rồi lấy ra cái súng điện, vừa đánh vừa chửi: “Mẹ kiếp, anh còn dám đi ra ngoài vụng trộm, anh không cảm thấy có lỗi với chị tôi sao?”

Kim Đình Phong bị tên đầu trọc đánh và không có chút chống đối nào, ông ta ôm đầu ngồi xổm dưới mặt đất như cháu trai.

Keng, tên đầu trọc rút ra một con dao găm sắc bén.

“Chị ơi, chị xuống đi, em lột sạch quần áo của con hồ ly tỉnh này rồi đang lên mạng!

Hơn nữa cho cô ta vài vết sẹo trên mặt cho nhớ đời!”

Tên trọc đẩy người phụ nữ giàu có ra và kề dao vào mặt Lục Kim Hằng.

Quần đùi của Lục Kim Hằng đã ướt đẫm, cô ta chưa từng gặp phải tình cảnh này!

“Anh Hoàng, anh Hoàng! Tôi là khách của nhà hàng anh mà, xin hãy cứu tôi với!”

Lục Kim Hằng kinh hãi nhìn Hoàng Thiên, cầu xin Hoàng Thiên giúp đỡ.

Cô gái này thực sự có suy nghĩ, và lý do cô ta đưa ra là hoàn toàn chính đáng.

Dù sao thì Hoàng Thiên cũng là chủ nhà hàng này, Lục Kim Hằng là khách đến ăn tối ở đây, Hoàng Thiên nên xử lý chuyện này.

Hoàng Thiên không nói chuyện, ngay khi tên đầu trọc này đi vào, Hoàng Thiên đã nhận ra anh ta, chính là cấp dưới của Lã Việt, anh Huy.

Người phụ nữ giàu có này là chị gái của anh Huy, chẳng trách bà ta lại dữ dẫn như vậy.

Lâm Ngọc An cũng nhận ra anh Huy, cô cũng kinh hãi, bởi vì cô biết anh Huy là người xã hội nên thực sự dám hủy hoại dung nhan của Lục Kim Hằng.

anh Huy nhìn theo tầm mắt của Lục Kim Hằng và liếc qua thấy được Hoàng Thiên.

Ôi mẹ ơi, sao cậu chủ Hoàng cũng ở đây?

anh Huy kinh ngạc, sau đó buông Lục Kim Hằng ra, lon ton đi tới chỗ Hoàng Thiên.

“Cậu chủ Hoàng, anh cũng ở đây sao.”

Anh Huy khom lưng cúi đầu chào Hoàng Thiên.

Tình huống này là như thế nào?

Tất cả những người có mặt ở đây, ngoại trừ Lâm Ngọc An, đều đã bị sốc.

Trong số họ, có người biết anh Huy và có người không biết anh Huy. Ngay cả những người không biết anh Huy cũng có thể thấy anh Huy độc ác như thế nào!

Người tàn nhẫn như vậy, lại cung kính với Hoàng Thiên như vậy sao?

Chồng của Lâm Ngọc An thật sự quá oai phong!

Lục Kim Hằng và Trương Hà cũng cực kỳ khiếp sợ, người mà họ đã từng mỉa mai và chế giễu lại mạnh mẽ như vậy?

“Anh Hoàng, anh mau cứu tôi đi, tôi không muốn bị phá hủy khuôn mặt, không muốn bị lột trần quay video đâu.”

Lục Kim Hằng nhanh chóng đứng dậy như nắm được cọng rơm cứu mạng, chạy đến bên cạnh Hoàng Thiên, nắm lấy cánh tay Hoàng Thiên kêu lên.

Hoàng Thiên bị nàng bóp nhẹ cánh tay, thực sự có chút không chịu nổi.

Dáng người của cô gái này thực sự không có gì nổi bật.

Chuyện này làm anh Huy sợ hãi, nghĩ thầm rằng con hồ ly tinh này cũng quen biết anh Hoàng sao? Như vậy thì xong rồi.

“Cậu chủ Hoàng, tôi không biết cô ta là bạn của anh, tôi thực sự rất xấu hổ…”

Anh Huy lo lắng nhìn Hoàng Thiên và nói.

Hoàng Thiên cười nhạt, nói với anh Huy: “Không có việc gì, cô ta cũng không phải là bạn của tôi.”

“Gia”

Lục Kim Hằng vội vàng luống cuống nói: “Không, không, anh Hoàng, tôi là bạn học của vợ anh! Anh nể mặt của Ngọc An giúp tôi với.

Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn Lục Kim Hằng, nói: “Bây giờ cô mới nhớ tới là bạn học của Ngọc An sao? Cô đối xử với bạn học như vậy hả?”

Bịch bịch.

Lục Kim Hằng hết sức hoảng sợ lập tức quỳ xuống trước mặt Lâm Ngọc An, ôm lấy đùi của Lâm Ngọc An rồi khóc: “Ngọc An, tôi không nên mỉa mai cậu như vậy, cậu bảo chồng của cậu giúp tôi được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.