Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 182: Chương 182: Hóa ra là cậu Thiên, mạo phạm rồi




“Thôi toang cả rồi!

Tô Quân Long nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng chợt trở nên lạnh lẽo.

Tô Lạc Yến càng như thế này, tìm đã muốn nhảy ra khỏi cố họng, biết được toàn bộ những người xông tới này đều là do Phương Vũ gọi đến.

Hoàng Thiên vẫn đang điên cuồng hành.

hạ Phương Vũ, muốn tự tìm đường chết hay sao?

Tô Lạc Yến vì Hoàng Thiên toát cả mồ.

hôi hột, căng thẳng nhìn xung quanh.

Có mười mấy người ở bên trong, căm đầu là một người cao lớn, chính là tên khốn.

Vũ Thiết Khi Vũ Thiết bước vào liền nhìn thấy Phương Vũ bị xã hội đen đánh đập một cách tàn nhân, anh thật sự mở rộng tâm mắt.

“Tình huống gì vậy hả trời, ở thành phố, Bắc Ninh, còn có người dám đánh Phương, Vũ?

Cứ cho là Lã Việt làm, cũng phải chừa lại cho Phương Vũ vài phần mặt mũi chứ!

`Vũ Thiết thầm kinh hãi, anh không dám tùy tiện xông lên đánh nhau với Hoàng Thiên, mà chỉ cẩn thận quan sát Hoàng Thiên, muốn nhìn xem người đã hành hung Phương `Vũ, rốt cuộc là nhân vật nào.

‘Sau khi đã nhìn rõ Hoàng Thiên, trong lòng anh rất tức giận Vì từ trước đến giờ Vũ Thiết chưa từng gặp qua Hoàng Thiên, nhìn thoáng qua, Vũ “Thiết cảm thấy Hoàng Thiên chỉ là một thẳng ranh con mà thôi Loại người này mà cũng dám đánh Phương Vũ? Thế này không phải tự tìm chỗ chết sao?

“Nhóc con cậu không muốn sống nữa.

sao, dám động đến cậu Vũ?”

Vũ Thiết rống lớn lên một tiếng, dẫn theo người tiến sát đến Hoàng Thiên.

Tô Lạc Yến bị dọa sợ đến mức không, dám nhìn, cô cảm thấy hôm nay Hoàng “hiên nhất định sẽ rất thảm.

“Thẳng khốn Vũ Thiết anh nhào vào đây!

Mau lên, đánh chết thẳng Hoàng Thiên này đi, đánh gấy chân tay nó.

Phương Vũ lấy lại tỉnh thần, hét lên về phía Vũ Thiết Vũ Thiết vừa định ra tay, sau khi nghe thấy Phương Vũ hét lên cái tên Hoàng Thí Vũ Thiết nhất thời sửng sốt, đứng bất động ngay tại chỗ Người này là Hoàng Thiên sao?

Trong lòng Vũ Thiết không ngừng kinh hãi, anh ta nhìn Hoàng Thiên, không dám xông lên nữa.

“rong thế giới ngăm hiện tại ở Bắc Ninh, tên tuổi của Hoàng Thiên thật sự rất nổi tiếng, Tai Vũ Thiết lúc nào cũng nghe thấy cái tên Hoàng Thiên này, biết rằng Hoàng Thiên và Lã Việt có quan hệ mật thiết với nhau, thậm chí còn có lời đồn, Lã Việt thực ra là em trai của Hoàng Thiên!

Tên tuổi của ông Tư Long lừng lẫy như.

vậy, thế mà lại là em của Hoàng Thiên, việc này đối với thế giới ngầm ở Bắc Ninh mà nói giống như một quả bom phát nổ Vũ Thiết chỉ là một tên giang hồ nhỏ ở thành phố Bắc Ninh này, anh nào dám động đến một nhân vật tâm cỡ như Hoàng Thiên.

được chứ?

Mà Phương Vũ thì gần đây ở toàn ở tỉnh, ít khi Về thành phố Bắc Nình, ảnh còn thật sự.

không biết mình là bạn học cũ của Hoàng “Thiên, đã lợi hại đến như vậy.

“Còn đứng ngơ ra đó làm gì? Không nghe thấy lời tôi nói sao?”

Phương Vũ mất kiên nhắn, giận dữ hét lên với Vũ Thiết, bình thường anh tiêu tốn không ít tiền cho Vũ Thiết, bây giờ cậu ta lại không nghe lời anh nói, đương nhiên anh rất tức giận.

“Cậu Vũ, anh ta, anh ta chính là Hoàng “Thiên đó..

Giọng nói Vũ Thiết có chút run rấy, lắp bắp nói với Phương Vũ.

“Hoàng Thiên thì làm sao? Chẳng lẽ cậu sợ tên phế vật này?”

Phương Vũ trưng ra vẻ mặt cạn lời, tức ‘giấn hỏi ngược lại Vũ Thiết: ‘Vũ Thiết thật sự sợ Hoàng Thiên, sợ muốn chết.

“Trước tiên cậu Vũ đừng vội, tôi sẽ nói rõ rằng với cậu sau”

‘Vũ Thiết trấn an Phương Vũ một chút sau đó cẩn thận hỏi Hoàng Thiên: “Xin hị anh có phải Hoàng Thiên người có quan hệ rất tốt với Lã Việt không?”

Hoàng Thiên cũng chưa từng gấp qua Vũ “Thiết thậm chí còn chưa nghe qua số má của anh ta ở Bắc Ninh, không nhịn được liếc nhìn Vũ Thiết một cái, nói: “Cậu đáng được.

biết sao?”

Vũ Thiết cứng họng, cảm thấy rất mất mặt nhưng lại không dám nổi giận với Hoàng Thiên.

Lúc này một đàn em của Vũ Thiết nhận ra Hoäng Thiền, nói nhỏ với anh tả: ‘Anh’ “Thiết vị này chính là Hoàng Thiên trong, truyền thuyết”

Trời ơït Đầu Vũ Thiết vang lên ong ong, sợ đến mức mặt mũi trắng bệch ra 0o dù là Lã Việt, Vũ Thiết cũng không đám đụng vào.

Nếu như khiến Lã Việt biết chuyện anh ta (đưa người đến làm phiền Hoàng Thiên, anh.

cũng đừng hòng lăn lộn ở Bắc Ninh ní không khéo tay cả chân cũng bị Lã Việt đánh gây.

Hơn nữa, nếu như lời đồn là sự thật, Hoàng Thiên thật sự là đàn anh của Lã Việt, vậy thì thân thế của Hoàng Thiên sẽ đáng sợ biết bao nhiêu?

Vũ Thiết không dám suy nghĩ tiêm nữa, anh mang người đến giúp Phương Vũ, chỉ là muốn phô trương thân thế cho Phương Vũ một chút rồi kiếm thêm chút lợi lộc.

Nhưng anh ta thà rẵng không cần lợi lộc còn hơn làm mất lòng nhân vật lớn như Hoàng Thiên đây.

“Thì ra là cậu Thiên sao, mạo phạm rồi, mạo phạm rồi, bây giờ bọn tôi sẽ cút đi ngay”

‘Vũ Thiết khom lưng cúi đầu nói với Hoàng Thiên, sau đó mang theo người vất chân lên cổ chườn đi mất.

Chuyện này là sao?

- Tô Lạc Yến thật sự rất ngạc nhiên, cô không hề nghĩ rằng, sẽ có kết cục như thế.

này, `Vũ Thiết hùng hùng hổ hổ dẫn người đến, sau đó Ïu xìu kéo quân về? Như thế này, là sợ Hoàng Thiên sao.

‘Tô Quân Long cũng cực kỳ kinh hãi, vẻ mặt nể phục nhìn Hoàng Thiên, không biết nên nói cái gì mới ổn.

Lần này Phương Vũ hoàn toàn choáng, váng, chỉ có thể mong chờ vào Vũ Thiết dẫn người đến xử lý Hoàng Thiên, nhưng lại chạy cong đítrồi sao?

“Cậu được lâm Hoàng Thiên, hiện tại tên khốn cậu lợi hại như vậy sao? Ngay cả Vũ “Thiết cũng không dám đụng đến?”

Phương Vũ cứng đầu, bày ra cái bộ dạng.

tất mất dạy hỏi Hoàng Thiên, “Trong mắt cậu, Vũ Thiết rất lợi hại sao?”

Hoàng Thiên cười lạnh, hỏi lại Phương vũ “Trong mắt Phương Vũ, Vũ Thiết thật sự rất lợi hại, thế nhưng sự thật đã chứng minh, `Vũ Thiết chẳng là gì khi ở trước mặt Hoàng T ‘Vi vậy Phương Vũ tất xấu hổ, cũng vô.cùng hoảng loạn, bây giờ anh ta thật sự.

không biết nên làm thế nào để đối phó với Hoàng Thiên, “Hoàng Thiên, hôm nay coi như Phương ‘Vũ tôi thua trong tay anh, bây giờ tôi đi đây!”

Phương Vũ miệng hùm gan sứa quát to lên một tiếng, định bụng rời đi.

Muốn chạy?

Hoàng Thiên nhíu mày, tóm lấy áo Phương Vũ kéo người anh ta lại “Tôi cho anh đi rồi sao?”

Hoàng Thiên lạnh lùng hỏi Phương Vũ.

“Anh còn muốn cái gì nữa? Hoàng Thiên, tôi nói cho anh biết, anh còn dám đụng đến tôi thì không xong với tôi đâu!” Phương Vũ hung dữ nói với Hoàng Thiên.

Nhưng những lời này, lại không hề có chút trọng lượng nào cả.

“Ha ha, nói có vẻ như tôi không xong với anh thật vậy”

Hoàng Thiên cười lạnh nói, lại hung hăng.dạy dỗ Phương Vũ một trận.

‘Sau khi xoay chân đá một cước, xương sườn Phương Vũ như muốn gãy ra làm ba.

khúc, tên này bị Hoàng Thiên đánh cho phát khóc, “Anh đợi đấy Hoàng Thiên, tôi sẽ gọi ông Kha Phù xử lý anh, không đánh cho anh tàn, phế tôi không mang họ Phương! Hu hu hú Phương Vũ ngồi dưới đất, khóc lóc thảm thiết.

Khiến Hoàng Thiên cạn lời, thẳng nhóc Phương Vũ, vậy mà lại ngồi đây khóc hu hu?

‘Đúng thật là mất mặt Nhìn thấy Hoàng Thiên không nói gì, Phương Vũ cho rắng anh sợ, lúc này mới nói tiếp: ‘Hu hu, còn có Tô Quân Long nữa, cũng đừng hòng được yên thân!”

‘Tô Quân Long bị những lời nói của Phương Vũ dọa sợ, vì Phương Vũ thật sự có ‘quen biết với ông Kha Phù, cho dù Hoàng.

“Thiên có quen biết với Lã Việt cũng vô dụng, Lã Việt cũng không phải là đối thủ của ông Kha Phù.

Phương Vũ lại chỉ về phía Tô Lạc Yết căn tầng nói: ‘Oon khốn kiếp Tô Lạc Yến ki, cô nhất định đang cười thầm tôi trong bụng chứ gì? Cô đợi đấy, nếu tôi không cướp được cô về tay,tôi không mang tên Phương Vũ nữ: ‘Tô Lạc Yến tức giận cản chặt môi, nhưng, trong lòng lại rất lo lẳng, vì ông Kha Phù mà Phương Vũ nhắc đến, con người đáng sợ này thật sự có tồn tại Hoàng Thiên càng nghe càng tức giận, tên Phương Vũ này còn chưa chịu yên, hay là Vì còn có thể dựa hơi ông Kha Phù sao?

Nghĩ đến lúc trước, vậy mà ông Kha Phù lại cấu kết với Phạm Văn Hùng, mặc dù sau này ông ta biết sai rồi, nhưng Hoàng Thiên tất ấn tượng với người này, còn chạm trán nhau không ít lần.

“Ông về chưa?”

Hoàng Thiên lấy điện thoại ra, gọi cho.

ông Kha Phù.

Đầu dây bên ông Kha Phủ rất đề dặt, vì lão già này là người gian manh, biết Hoàng.

“Thiên đã ấn tượng rất xấu với ông ta.

Lúc này nghe được Hoàng Thiên hình.

như rất tức giận, ông Kha Phù rất luống, cuống: “Chưa về, ngài Thiên tìm tôi có việc gì không?”

Ông Kha Phù cẩn thận hỏi lại Hoàng Thiên “Tôi đang ở sơn trang Cầm Viên, ông qua.

đây ngay cho tôi Hoàng Thiên vừa dứt lời, đã lập tức ngắt máy.

Phương Vũ chỉ nghe thoáng qua, trong lòng thăm nghĩ Hoàng Thiên còn quen người nào ở tỉnh nữa sao? Anh ta bảo ai qua đây vậy?

Mặc dù trong lòng rất hoài nghỉ, nhưng lúc này Phương Vũ đau đến chịu không nổi, xương sườn đã bị gãy làm ba đoạn, phải lập tức đi bệnh viện mới được.

“Hoàng Thiên, đều là bạn học cũ, anh đưa tôi đi bệnh viện trước được không?”

Phương Vũ thương lượng với Hoàng, Thiên, đau đến mồ hôi lạnh toát ra không.

ngừng.

tờ anh còn gọi tôi là bạn học cũ?

Anh còn nhớ chúng là bạn học sao?” Hoàng “Thiên lạnh lùng hỏi Phương Vũ Phương Vũ tức giận đến nổi đau dạ dày, trong lòng đã thầm giết chết Hoàng Thiên không biết bao nhiêu lăn.

Nhưng bây giờ anh ta lại không dám.

mạnh miệng, vì Hoàng Thiên thật sự sẽ đánh chết anh.

Hoàng Thiên nhìn Phương Vũ, biết trong lòng tên nhóc này không phục Phải trị, nhất định phải trị cho tên này phục mới thôi, nếu không, sau này Tô Lạc `Yến nhất định sẽ còn gặp rất nhiều phiền phức.

Cho nên Hoàng Thiên đã lạnh lùng nói với Phương Vũ: “Tôi biết cậu không phục, cho rồng cậu có ông Kha Phủ che chở, có thể giúp anh đối phó với tôi sao?”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Phương Vũ trừng mắt hỏi ngược lại Phương Vũ, nhắc đến ông Kha Phù, Phương Vũ trở nên rốt kiêu ngạo.

“Vậy thì được, lát nữa ông Kha sẽ đến.

đây, xem ông ấy sẽ xử lý ai” Hoàng Thiên nở một nụ cười lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.