Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 1067: Chương 1067: Không thể cưỡng lại ả ta được. 




Ông chủ sòng bạc Lão Lôi Hổ, cũng lo lắng đến chết, không dám đi vào.

"Anh Tiêu Văn Hạ. Mọi người phải đi rồi?" Lão Lôi Hổ đi lên cười đón với Tiêu Văn Hạ.

"Ông chủ Hổ à, chuyện đêm nay xin lỗi, ảnh hưởng chuyện làm ăn của anh". Tiêu Văn Hạ khách sáo một lát với Lão Lôi Hổ.

"Nào dám nào dám, anh Tiêu Văn Hạ nói gì thế, ha ha.."

Lão Lôi Hổ cúi đầu khom lưng, chỉ sợ nói sai gì.

Hoàng Thiên đưa mọi người rời sòng bài, áp giải Ruslin lên xe sau đó mấy cái xe vội vã rời khỏi chỗ này.

"Anh Thiên, đưa cô ta đi đâu?" Tiêu Văn Hạ hỏi Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên cũng chưa nghĩ ra, người đàn bà Ruslin này, mặc dù là vợ Migfis nhưng cũng không thể xử được.

Bởi vì người báo thù cho Migfis đông lắm, dòng họ Migfis có thể lực rất mạnh mē.

Mà Ruslin chỉ là một trong những kẻ dẫn đầu mà thôi, ả ta là người đầu tiên tới Việt Nam bắt đầu trả thù.

Vì vậy giết chết người phụ nữ này không có ý nghĩa lắm, giữ ả ta lại có thể biết được càng nhiều về dòng họ Migfis.

"Trước tiên đưa tới chỗ trung tâm giải trí của anh đi để cô ta ăn uống ngủ nghỉ cho tốt, đừng bạc đãi cô ta" Hoàng Thiên nói với Tiêu Văn Hạ.

"Vâng." Tiêu Văn Hạ đáp.

Nhóm Hoàng Thiên mau chóng tới trung tâm giải trí của Tiêu Văn Hạ.

Ruslin bị đưa vào một gian phòng xa hoa rộng rãi, tiếp theo ả ta sẽ ở lại đây.

Tuy rằng hoàn cảnh không tệ nhưng Ruslin không muốn ở chỗ này, đôi mắt ả ta chuyển động đã đưa ra quyết định.

"Anh Hoàng Thiên, anh bảo bọn họ ra ngoài hết đi, tôi có chuyện muốn nói với anh." Ruslin nói với Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên có hơi bất ngờ, Ruslin mới vừa nãy còn cứng miệng lắm, sao giờ lại có gì muốn nói với anh rồi?

"Có gì cứ nói đi" Hoàng Thiên nhìn Ruslin nói.

"Không được, đông người quả, tôi chỉ có thể nói với mình anh thôi." Ruslin nói.

Hoàng Thiên nghe vậy không khỏi chau mày, người phụ nữ này đúng là lắm chuyện.

"Mọi người ra ngoài trước đi." Hoàng Thiên nói với bọn Tiêu Văn Hạ và anh Phó.

Tiêu Văn Hạ do dự một lát, người phụ nữ Ruslin này không biết lại giở trò quỷ gì, nhỡ đâu ra tay làm gì với Hoàng Thiên thì sao?

Hoàng Thiên hiểu được ý của Tiêu Văn Hạ, nói: "Đi ra ngoài đi, không có gì đâu."

"Vâng."

Tiêu Văn Hạ vâng một tiếng, đi ra ngoài với anh Phó.

Cửa phòng lại đóng kín lại, Ruslin nở nụ cười, nói với Hoàng Thiên: "Anh Hoàng Thiên, chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi"

Hoàng Thiên vẫn có sự đề phòng rất mạnh đối với người phụ nữ quyến rũ này.

Không biết ả ta tính làm gì, lúc này lại bày ra ánh mắt hút hồn, người đàn ông bình thường đúng là không thể cưỡng lại ả ta được.

"Có chuyện gì cô nói nhanh lên, tôi không có thời gian dây dưa với cô" Hoàng Thiên lạnh lùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.