Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 282: Chương 282: Lôi nữ vương xin lỗi




Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu với sắc mặt đầy sợ hãi.

Có lẽ Vương Đỗ Lan biết tại sao Lỗ Trường Lâm lại cung kính với Trình Kiêu như thế, hơn nữa bà ta cũng đã xác định Trình Kiêu là một võ giả rồi.

Vả lại còn là một võ giả rất mạnh!

Nhưng Lâm Ngọc có nghĩ kiểu gì cũng không thể nghĩ ra: “Chủ tịch, rõ ràng Trình Kiêu chỉ là một tên vệ sĩ mà tôi mời đại thôi, sao Thị trưởng Lỗ lại cung kính với cậu ta vậy?"

Vương Đỗ Lan không trả lời. Có vài việc không nên để cho người bình thường biết.

Sắc mặt của đám người Nghiêm Đạo Minh, đổng sự Hồ và Lưu Hòa Dân đều khó coi, bọn họ nghĩ nát óc cũng không thể nào nghĩ ra cảnh này!

Chỉ là một tên vệ sĩ thôi mà Thị trưởng Lỗ lại rất cung kính với người ta!

Đã thế còn công khai ủng hộ ngay trước mặt mọi người!

Ban nãy bọn họ sỉ nhục Trình Kiêu kiểu đó, nếu lát nữa Trình Kiêu muốn trả thì bọn họ chết chắc rồi đúng không?

Đám cậu chủ nhà giàu cậu Lý ai nấy cũng rất ngạc nhiên.

"Không, không thể nào! Cậu Trần à, cậu mau tát tôi một cái đi, để tôi xem tôi đang mơ hay tỉnh!"

"Đây là Thị trưởng Lỗ đó! Trước mặt tên kia mà ông ấy lại cung kính như thế!"

"Tên đó không phải là vệ sĩ sao? Sao lại thành thế này?"

Cậu Lý khóc không ra nước mắt.

Chuyện này giống như việc một con voi giẫm một con kiến, kết quả con kiến đó bỗng chốc biến thành một người khổng lồ cao to hơn con voi cả trăm lần vậy.

Sự tương phản rõ rệt thế này khiến cậu Lý muốn đi chết cho xong!

Nhưng chuyện vẫn chưa dừng ở đó.

Khi mọi người còn đang hãi hùng trước thái độ của Thị trưởng Lỗ.

Một người phụ nữ đeo tấm mạng che mặt, trên người mặc chiếc váy dài màu đỏ, vóc dáng thướt tha, khí chất cao quý mà bá đạo, người này dẫn theo bốn cô gái trẻ xinh đẹp mỗi người một vẻ bước vào với những bước đi uyển chuyển.

Mọi người không quen biết người phụ nữ này, ngay cảm đám người Lĩnh Nam cũng không nhận ra thân phận của người phụ nữ này.

Nhưng mọi người không hề lạ mặt gì bốn cô gái trẻ đi sau lưng người phụ nữ đó.

"Người mặc đồ trắng đó là Vân Nguyệt kim thoa nổi tiếng lẫy lừng đúng không?"

"Đó là Phong Miên kim thoa!"

"Chẳng lẽ bốn cô gái đó chính là bốn trong Lục đại kim thoa dưới trướng Lôi nữ vương sao?"

"Vậy có khi nào người phụ nữ đi đầu chính là..."

Một cái tên hiện lên trong lòng mọi người!

Lôi nữ vương Lĩnh Nam!

Nhưng từ trước đến nay Lôi nữ vương Lĩnh Nam chưa từng tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu. Hơn nữa với thân phận của bà thì bà ta coi thường việc tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu.

Thế sao hôm nay lại tự dưng đến đây?

Không chờ mọi người phản ứng, ánh mắt của Lôi nữ vương lướt qua đám người rồi cất cao giọng nói: “Ngài Trình có ở đây không ạ?"

Ngài Trình, lại là ngài Trình!

Mọi người lại chết lặng trước những bất ngờ liên tiếp này.

Đầu tiên là những đại lão và người giàu của mười tám thành phố ở Lĩnh Nam, tiếp đó là Thị trưởng Lỗ, tiếp nữa là Lôi nữ vương Lĩnh Nam tiếng tăm lẫy lừng.

Hai người có thân phận cao quý nhất Lĩnh Nam và Trung Châu đều đến, vả lại cả hai đều đến vì anh chàng quái gở này!

Lôi nữ vương nhanh chóng nhận ra Trình Kiêu, ánh mắt dừng lại ở phía anh rồi lập tức đi qua đó.

"Ngài Trình, đã lâu không gặp!"

"Tôi nghe nói Vũ Lạc có mắt như mù nên đã đắc tội ngài ở hội nghị thượng đỉnh. Đúng lúc tôi đang làm việc ở hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, biết tin ngài ở đây nên vội chạy đến đây xin lỗi ngài!"

"Mong ngài Trình đại nhân đại lượng tha thứ cho tội bất kính của Vũ Lạc!"

Nói xong, Lôi nữ vương cúi thấp người với Trình Kiêu.

Mọi người lại rơi vào cảnh im lặng thêm một lần nữa!

Ai nấy cũng trợn to cả hai mắt, đến nỗi con ngươi như sắp rơi xuống đất luôn vậy!

"Tôi, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Lôi nữ vương của Lĩnh Nam danh tiếng lẫy lừng mà lại xin lỗi cậu ta ư?"

"Rốt cuộc thế giới này bị sao vậy?"

"Ông trời ơi, tôi đang mơ đấy sao!"

"Ai nói cho tôi biết rốt cuộc là thế nào vậy đi? Cậu ta không phải là một tên vệ sĩ mà trợ lí của Vương Đỗ Lan mời đại đến đây thôi sao? Sao tôi lại có cảm giác cậu ta còn đỉnh hơn cả người thừa kế của tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô vậy nhỉ!"

"Không, dù là người thừa kế của tứ đại thế gia siêu cấp cũng không thể được Lôi nữ vương cúi người xin lỗi đâu!"

Cả sảnh triệt để nổ tung!

Nếu sau lưng Lôi nữ vương không có tứ đại kim thoa đứng rất uy phong và một đoàn vệ sĩ thì bọn họ đã lao qua đó để xem xem rốt cuộc Lôi nữ vương này là thật hay giả!

Sắc mặt Tống Hoa An vô cùng khó coi. Ông ta luôn coi Lôi nữ vương Lĩnh Nam là tấm gương, trong lòng luôn mong sẽ vượt qua bà ta.

Nhưng khi thực lực của ông ta càng mạnh, địa vị càng cao, ông ta mới hiểu được sự đáng sợ của Lôi nữ vương Lĩnh Nam!

Dù là thêm cả Tống Hoa Lương và Tống Hoa Cường thì thực lực của nhà họ Tống vẫn còn kém xa Lôi nữ vương Lĩnh Nam.

Nhưng giờ Lôi nữ vương lại chạy đến đây để xin lỗi một tên vô danh tiểu tốt!

Tuy Lôi nữ vương nói rằng đúng lúc bà ta đang làm việc ở đây nên mới tới, nhưng Tống Hoa An không tin đâu. Rõ ràng là bà ta cất công đến xin lỗi chàng trai đó, tứ đại kim thoa bên cạnh bà ta chính là bằng chứng rõ ràng nhất!

Nếu chỉ là đến Trung Châu làm tí chuyện thì cần tứ đại kim thoa đi theo sao?

Ba anh em Tống Hoa An trố mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm suy đoán, rốt cuộc cậu ta có con bài chưa lật nào mà người ta không biết đây?

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc thì không biết nên dùng từ gì để miêu tả cảm xúc của họ lúc này nữa.

Thị trưởng Lỗ đến đã khiến hai người bất ngờ lắm rồi! Giờ thì tứ đại kim thoa lại cùng đến, thậm chí Lôi nữ vương cũng đích thân đến và xin lỗi Trình Kiêu!

Đây là Lôi nữ vương đó! Là Lôi nữ vương tiếng tăm lẫy lừng, mười năm chưa từng lộ mặt, dưới tay có Lục đại kim thoa và mười hai phó tòng, mỗi một thủ hạ đều là đại nhân vật một mình đảm đương một phía.

Thế mà lại xin lỗi Trình Kiêu ngay trước mặt bao người tài của mọi tầng lớp!

Không màng đến hình tượng của bản thân nữa.

Trình Kiêu dựa vào gì mà làm được điều đó?

Ánh mắt mà Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc khi nhìn Trình Kiêu như đang nhìn một con quái vật vậy!

Trình Kiêu biết Lôi nữ vương đang nói đến chuyện khi tham gia hội nghị thượng đỉnh, Vũ Lạc muốn lôi kéo anh vào đội thể thao.

Trình Kiêu chẳng để trong lòng.

Đối mặt với Lôi nữ vương, Trình Kiêu mới đứng dậy và mỉm cười nói: “Ngài Lôi không cần làm thế đâu. Người không biết thì không có tội, huống gì lúc ấy Vũ Lạc cũng đã xin lỗi rồi. Ngài đứng lên đi!"

Lúc này Lôi nữ vương mới đứng thẳng người rồi gọi tứ đại kim thoa dưới tay: “Vân Nguyệt, Phong Miên, hai cô còn không mau qua đây ra mặt ngài Trình!"

Đám người Vân Nguyệt lập tức tiến lên và cung kính chào Trình Kiêu: “Xin chào ngài Trình!"

Đều cúi người chào theo kiểu lớp dưới chào bề trên, dường như cái bắt tay của Á tộc không đủ để bày tỏ được lòng ngưỡng mộ của bọn họ dành cho Trình Kiêu.

Chuyện này cũng không lạ gì. Dù sao bốn người Vân Nguyệt cũng đã tận mắt chứng kiến hành động vĩ địa giương cung bắn Thiên Qủy của Trình Kiêu.

Mũi tên đó khiến trời đất đổi màu!

Bắn chết tổ hồn của Hạ Bạt và khiến vô số người chịu phục!

"Không cần khách sáo thế, mọi người đứng lên cả đi!" Thái độ của Trình Kiêu vẫn bình thản như cũ.

Trình Kiêu nhìn Vương Đỗ Lan rồi giới thiệu với Lôi nữ vương: “Đây là chủ tịch Vương của tập đoàn Đông Vương, bà ấy là một vị tiền bối mà tôi khá ngưỡng mộ!"

Vị tiền bối khá ngưỡng mộ?

Trong ánh mắt của cả Vương Đỗ Lan và Lôi nữ vương đều ánh lên thái độ nghi ngờ.

Kể từ khi quen biết Trình Kiêu, Vương Đỗ Lan chưa từng hòa nhã với anh, thậm có còn cảnh cáo anh nhiều lần.

Giờ nghĩ lại mà đổ mồ hôi lạnh.

Trình Kiêu không hận gì bà ta đã tốt lắm rồi, thế mà anh lại nói bà ta là một vị tiền bối anh ngưỡng mộ!

Vậy trong chuyện này có thứ gì đó mà bà ta không biết sao?

Đương nhiên Lôi nữ vương cũng sẽ không tin tưởng cách nói của Trình Kiêu, trong lòng thầm đoán về mối quan hệ giữa Trình Kiêu và Vương Đỗ Lan.

Nhưng dù trước đây Trình Kiêu và Vương Đỗ Lan có quan hệ gì đi nữa cũng không quan trọng, Lôi nữ vương không dám lơ là người khiến cho Trình Kiêu chủ động giới thiệu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.