1.
Sư huynh của thầy trừ tà là thầy đồng gọi hồn.
Chuyên nghiệp nhưng vô đạo đức, đồng thời còn không đứng đắn.
Quanh năm thầy đồng ở nước ngoài giả làm Thượng Đế moi tiền từ mấy ông bà lão giàu có, kiếm được đầy bồn đầy bát, sống hết sức sung túc.
Việc làm ăn bị người ta đố kỵ nên thỉnh thoảng hắn lại bị đồng nghiệp hoặc tổ chức bài trừ mê tín công kích, thường xuyên đổi cách liên lạc, cứ ba năm lại đổi địa chỉ, sống y như kẻ lừa đảo.
Hơn nữa công việc của hắn rất bận rộn, bản tính lại lười, bình thường chỉ hồi âm khách sộp, còn sư đệ gửi liền tù tì mười mấy bức thư khẩn đều vờ như không thấy.
2.
Trong lúc nghỉ phép, rốt cuộc hắn cũng rảnh rỗi nghe sư đệ kể về một đôi uyên ương số khổ.
“Thì ra là thế...... cậu thích xía vào chuyện người khác thật đấy, để bọn họ cùng nhau siêu thoát không tốt sao?” Nghe xong hắn xua tay nói, “Nghe lời anh đi, chỉ cần hồn bay phách tán sẽ lập tức quên sạch yêu hận tình thù kiếp này thôi.”
Hắn không muốn nhận vụ này nhưng tiền có thể sai khiến được quỷ thần.
Sau khi sư đệ chuyển khoản cho hắn, hắn lập tức nảy lòng từ bi, đồng ý đi gặp đôi tình nhân bất hạnh kia.
3.
Hắn hỏi họ muốn lên thiên đường hay xuống địa ngục.
Tô Tiếu Ương hớn hở nói thiên đường nghe nhàm quá rồi, cảm giác địa ngục sẽ vui hơn.
Thế là hắn đưa ra phương án để hai linh hồn bọn họ cùng làm việc cho địa phủ, phụ trách an ninh của các hồn phách ở đây.
Tô Tiếu Ương nghiến răng nói: “Chết tiệt........ Sao biến thành ma còn phải làm việc nữa chứ!”
Thầy đồng bất đắc dĩ nói: “Biết sao được...... Hai người các cậu đang bị kẹt giữa cõi âm dương nên nhất định phải hấp thu năng lượng từ thứ khác, nếu không sẽ bị trục xuất đến vãng sinh đường đấy.”
4.
Cũng chỉ có cách này mà thôi.
Dương Hà Hàn vô cùng tận tụy với công việc mới nhưng vợ anh chẳng nghiêm túc chút nào, còn ngồi xổm cạnh bụi cỏ nhăn mặt với con mèo rồi cười ha ha nhìn nó xù lông. Haizzz...... Vì vợ làm mặt xấu rất đáng yêu nên anh không thể nổi cáu mà đành cho qua.
5.
Tô Tiếu Ương phát hiện một chuyện trọng đại, ma có thể cương cứng.
6.
Phát hiện trọng đại thứ hai của Tô Tiếu Ương là cái kia của ma sờ không giống kem cây mà vẫn hơi ấm.
Dương Hà Hàn: “.........”
Dương Hà Hàn nói: “Có cần phải ngạc nhiên vậy không? Chẳng phải em cũng có sao?”
Tô Tiếu Ương nói: “Ờ ha!”
Tô Tiếu Ương lại hiếu kỳ mở to mắt hỏi anh: “Vậy trực tràng của em có ấm không?”
7.
Họ lại tiến hành nghiệm chứng lần nữa.
Sau khi hai người đều biến thành ma có rất nhiều lợi ích, không cần mua bao, không cần phiền não vì chuyện trên đời, dã chiến cũng không cần lo bị người khác thấy (nhưng có thể sẽ bị ma thấy).
8.
Dương Hà Hàn ôm chặt Tô Tiếu Ương rồi tiến vào thân thể mềm mại của cậu. Hơi thở ngừng lại, máu huyết ngưng trệ, nhưng tình yêu lại như cây cỏ mùa xuân không ngừng đâm chồi.
Hệt như hai bong bóng ùng ục nổi lên từ đáy nước, gặp nhau, chạm nhau, từ đây hòa thành một thể.
[HOÀN]