Chanh Đá Giữa Mùa Hè

Chương 117: Chương 117: Chương 116




Cả phòng nghỉ im thin thít, cuối cùng Tiểu Phàm không nhịn nổi nữa nên đứng dậy khuấy động bầu không khí: “Ha ha, vì hiệu quả chương trình năm nay mà Ngư thần bất chấp tất cả luôn nhỉ.”

Trục Hạ rầm rì hỏi: “Giang Tự, ông không quay cảnh gáy bẩn à?”

“Không, chỉ có người trong đội mới được quay thôi.”

“Đạo diễn này không được rồi, nếu tôi là ông ấy thì bằng mọi cách phải kéo ông đến nói vài câu mới được.”

Hoa Ngữ Giả nói: “Anh Giang không quan tâm mấy cái này đâu, chỉ mỗi anh Ngư để ý thôi à.”

“Tiểu Ngư không giống chúng ta.” Noãn Đông nói, “Cậu xem tôi với Trục Hạ không hề có ý chí chiến đấu, hệt con cá mặn.”

“Nói chuyện kiểu gì đấy, nếu không có ý chí chiến đấu sao hai người có thể lăn lộn đến bây giờ?” Anh Khải cười cười đá vào chân mỗi người, “Mau đi thử tai nghe đi.”

Thường thì Lâm Kiều rất ít nói, anh Khải hay Noãn Đông làm gì thì cậu sẽ làm theo. Lúc rời khỏi ghế đấu về lại phòng nghỉ vẫn dư lại ít thời gian, anh Khải lại đứng lên lải nhải nhắc nhở Tiểu Phàm phải thật lưu ý phòng thủ rừng, Lâm Kiều ngồi bên cạnh lắng nghe, cảm thấy bầu không khí căng thẳng khiến người ta hít thở không thông lại tràn ngập gian phòng.

“Thả lỏng nào.” Giang Tự bước đến vỗ vai cậu, “Kết quả như thế nào cũng không sao cả.”

Lâm Kiều giương mắt nhìn anh, hỏi: “Anh còn muốn làm người đứng đầu không?”

Vậy mà Giang Tự lại cười rộ lên: “Em thấy tôi xứng không?”

Lâm Kiều gật đầu thật mạnh: “Anh xứng mà.”

“Em cảm thấy tôi xứng, với tôi như vậy đã đủ rồi.” Giang Tự ngồi xuống, khẽ nói với cậu, “Nhưng chặng đường chuyên nghiệp của tôi đã kết thúc, còn của em chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Người trẻ tuổi phải biết theo đuổi ước mơ của mình, biết không? Đến bao giờ em mới trở thành người đứng đầu đây.”

Lâm Kiều lắc đầu: “Em không có hứng thú với nó.”

“Chỉ cần em luôn hướng về phía trước thì mấy thứ đó cũng sẽ tự ập đến thôi.”

“Anh lắm đạo lý thế.”

“Nghiêm túc chút nào.”

“Em biết rồi.” Sắp đến lúc thi đấu rồi, Lâm Kiều đứng dậy hít một hơi thật sâu, “Em chuẩn bị đi đây.”

Sầm Trúc đang đứng ở cửa chờ bọn họ, Noãn Đông vươn tay, sau đó Trục Hạ cũng chồng lên, đằng sau là Hoa Ngữ Giả và Lâm Kiều, người cuối cùng đặt tay lên là Tiểu Phàm.

Noãn Đông: “KG cố lên!”

“Cố lên!”

Không biết dây thần kinh nào của Lâm Kiều bị chập mạch, cậu gào mồm hô to lên: “Bảo vệ hạng nhất của Giang Tự!”

Mấy người còn lại cười như điên, Trục Hạ cũng gào lên: “Bảo vệ hạng nhất của Giang Tự!”

Anh Khải: “...”

Giang Tự: “...”

Ông anh phụ trách quay hình: “...”

Bọn họ hào hứng đi ra khỏi cửa, đụng mặt mấy người phía ASG ở phòng nghỉ đối diện. Có vẻ như tâm trạng Noãn Đông rất tốt, treo nụ cười bí hiểm trên mặt tiến lên chào hỏi với bọn họ, đã vậy còn ôm Tiểu Ngư một cái.

Mấy người bên ASG ngơ ngác nhìn bọn họ nghênh ngang rời đi, Thanh Ảnh túm lấy tay áo của Nguyệt Quế: “Có phải bọn họ còn có át chủ bài gì không?”

“Cười xán lạn đến mức đó, có khả năng.”

Tiểu Ngư chậc lưỡi bảo: “Mấy năm nay toàn vậy thôi, bọn họ có át chủ bài gì được chứ.”

“Vậy sao bọn họ cười vui vẻ vậy chứ.” Tinh Vũ nói, “Y như thắng đến nơi rồi.”

Thiết Trụ cau mày nói: “Đừng quan tâm đến họ, đánh tốt phần mình là được.”

“Biết rồi.”

Bọn họ đi theo KG bước vào khu vực thi đấu, bên trong sân vận động đã đầy ắp khán giả, vừa thấy bọn họ bước ra thì vỗ tay nhiệt liệt. Tiểu Ngư quay đầu lại, thấy màn hình lớn sau lưng xuất hiện hai hình bóng quen thuộc.

Anh ta thầm nghĩ, chính là cảm giác này đây, tôi đã trở về rồi.

“Hoan nghênh mọi người đến với hiện trường trận chung kết giải mùa xuân KPL! Tôi là bình luận viên Blue.”

“Tôi là bình luận viên Cách Lâm. Đã ba ngày không gặp, nhớ mọi người muốn chết!”

“Vậy anh có nhớ tôi chứ?”

“Nghĩ lại thì câu này của anh rất dễ khiến mọi người hiểu lầm đấy.”

“Không phải trends dạo này là đón ý nói hùa ư.”

“Anh ngừng được rồi đấy, ha ha.”

“Ha ha.”

“Chúng ta quay về chủ đề chính nào, trận quyết đấu giữa KG đến từ Nam thị và ASG đến từ Hán thành! Trải qua hai mùa giải rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể chứng kiến cặp đối thủ định mệnh này gặp nhau trong vòng chung kết, thế nào Blue, anh có thấy quen thuộc không?”

“Ha ha, đúng là có thật.”

“Hiện chúng ta có thể thấy tuyển thủ của cả hai đội đều đang kiểm tra lại thiết bị lần cuối, trận thi đấu hấp dẫn sẽ bắt đầu ngay thôi. Trước khi trận thi đấu bắt đầu, như thường lệ, tôi muốn hỏi Blue một chút, hôm nay anh nghĩ đội nào sẽ thắng?”

Đến trận chung kết, gánh nặng trên người bình luận viên rất nặng, không thể nói năng bậy bạ được, vì vậy Blue nói một cách thận trọng: “Sau khi xem tất cả các trận đấu của cả hai đội trong mùa này, nhất là qua vòng bán kết, tôi cảm thấy thực lực của hai đội không chênh nhau là bao. Thầy Cách Lâm nghĩ như thế nào vậy?”

“Ha ha, tôi nghiêng về phía ASG hơn, theo lời cậu nói, thực lực của đội viên cả hai bên đều rất mạnh, nhưng trên phương diện chỉ huy thì tôi thấy Tiểu Ngư nhỉnh hơn về mặt kinh nghiệm, dù sao mấy mùa giải trước Tiểu Phàm ở ASG cũng đâu đảm nhiệm vai trò chỉ huy, cậu ấy mới gánh vác vị trí này được nửa mùa giải mà thôi.”

“Từ biểu hiện của họ trong nửa cái mùa giải này, thật ra trước mắt tôi cảm thấy bọn họ phối hợp với nhau không thành vấn đề, đều là tuyển thủ lão làng có kinh nghiệm phong phú cả mà, hiện tại KG cũng đang sử dụng bộ hệ thống họ quen thuộc.”

“Nhưng Tiểu Ngư cũng hiểu họ rất rõ đấy.” Cách Lâm cười nói, “ASG là kiếm, KG là khiên, phải xem hôm nay hai đội sẽ phát huy như thế nào.”

“Lúc này ban pick đã bắt đầu rồi, bởi vì điểm của ASG đứng đầu trong vòng bảng nên được ưu tiên chọn phía, bọn họ đã chọn bên xanh, được ban pick trước.” Giao diện ban pick nhảy ra, Blue lập tức đuổi kịp đề tài, “Phía họ đã ban Lan Lăng Vương, không chọn A Ly, có thể là giữ lại để mình pick.”

Cách Lâm phân tích tiếp: “Bây giờ phải xem KG có định thả Công Tôn Ly ra hay không... Bọn họ ban Đại Kiều và Lan, hẳn là sẽ thả rồi.”

“Vị trí ban thứ hai của ASG là Kính, pick Công Tôn Ly đầu tiên.”

“Bên này KG lựa chọn Bất Tri Hỏa Vũ và Liêm Pha, xem ra là một đội hình rất cứng.”

“ASG đã pick Lỗ Ban Đại Sư và Khương Tử Nha, có lẽ là định chơi tổ hợp ná. Bây giờ tay của KG quá ngắn, tiếp sau đây bọn họ phải chọn một vị tướng tay dài hoặc có khả năng dọn lính nhanh.”

“Thủ Ước thì sao nào?”

“Trông KG muốn chủ động tấn công hơn, Thủ Ước không thể đáp ứng được đội hình này của họ... KG vẫn còn đang do dự, anh Khải đang nói gì đó, giây cuối cùng họ đã pick Quỷ Cốc Tử!”

“Chậc chậc, đây là muốn đột nhiên nhảy ra ăn mạng sao.”

“Phải xem tiếp theo đây ASG sẽ ban rừng hay xạ thủ đây, bây giờ con tướng có thể lựa chọn vẫn còn rất nhiều. Ồ, ASG đã ban Địch Nhân Kiệt và Ngu Cơ rồi, phía KG đã cấm Quan Vũ, Lữ Bố và pick Nakoruru đi rừng.”

“Hai vị trí cuối cùng của ASG là Bùi Cầm Hổ và Mộng Kỳ, bọn họ muốn tăng tốc độ đánh ở giai đoạn đầu. KG sẽ lựa chọn vị tướng xạ thủ nào đây, tôi cảm thấy họ sẽ chọn Marco Polo.”

Blue không đồng ý với cái nhìn của anh ta: “Nhưng trong giai đoạn đầu thì Marco Polo quá tù túng, đã vậy A Ly của Tinh Vũ có thể khiến cậu ta khó mà sống nổi ở đường trên, Marco Polo chưa kịp phát triển đã bị đánh bầm dập rồi.”

“Vậy anh cảm thấy con tướng nào mới ổn?”

“Phải xem họ ban thế nào đã. Chúng ta tính toán xem, thời gian phát triển của Tôn Thượng Hương dài quá, Ái Linh thì thiếu sát thương vật lý... Dù sao đội hình của ASG quá mạnh ở giai đoạn đầu, Lỗ Ban Số Bảy và Mông Nha sẽ ổn hơn một chút.”

“Hiển nhiên KG cũng đang suy ngẫm vấn đề này, bọn họ đã chọn Marco Polo nhưng vẫn chưa khóa. Anh Khải và Lâm Kiều đang thảo luận rất kịch liệt, đếm ngược năm, bốn, ba, hai,... Đổi thành Thượng Quan Uyển Nhi rồi? Đây là đội hình kiểu gì thế, song pháp sư ư?”

“Không cần xạ thủ luôn sao, bọn họ sẽ rất mạnh ở giữa trận đấu, nhưng đến late game thì hết đường đánh mất. Đợi ASG mua được Ma Nữ Và Đao Chém Quỷ thì đội hình của bọn họ không thể gây ra bao nhiêu sát thương nữa.”

“Có Nakoruru hẳn là vẫn còn sát thương.” Cách Lâm cẩn thấn suy xét đội hình của KG, bỗng nhiên phát hiện ra đội ngũ này có hơi hung bạo, “KG lựa chọn đội hình bắt lẻ không à, Quỷ Cốc Tử tập hợp cả đội lại, bốn người còn lại vọt thẳng lên, năm người bên ASG không ai có thể chống đỡ được.”

“Lúc đầu tôi còn nghĩ bọn họ muốn chọn đội hình hai vị trí chủ đạo kéo đến khi phát triển như mọi khi. Nhưng với việc thiếu mất một xạ thủ như vậy thì KG đã chuyển từ thế bị động thành chủ động rồi, đúng là mở mang tầm mắt mà!” Blue cười nói, “Huấn luyện viên của cả hai bên đều chọn ra đội hình mà mình thấy vừa lòng, hiện đang bố trí những thứ cuối cùng. Tôi tin rằng trận thi đấu này sẽ vô cùng hấp dẫn, tôi không thể chờ đợi thêm nữa rồi.”

“Mới ván đầu tiên của trận chung kết đã chơi lớn như vậy, tôi cảm thấy trái tim của mình không thể chịu nổi mất.”

Huấn luyện viên của hai bên đã ngừng lại, Blue cất giọng nói: “Bây giờ đội ngũ cả hai bên đều đã ổn thỏa rồi, ván đầu tiên trong trận chung kết của giải mùa xuân KPL, đội hình của ASG bao gồm Mộng Kỳ, Khương Tử Nha, Công Tôn Ly, Lỗ Ban Đại Sư. Đội hình của KG bao gồm Liêm Pha, Nakoruru, Bất Tri Hỏa Vũ, Thượng Quan Uyển Nhi và Quỷ Cốc Tử. Hỡi các bạn khán giả thân mến, trận đấu sẽ bắt đầu ngay thôi!”

Trên khán đài đã hô to khẩu hiệu một cách ngay ngắn và có trật tự, đẩy bầu không khí ở hiện trường lên cao hết mức. Khi đạo diễn focus hình ảnh tiến vào trận đấu thì mười tuyển thủ cũng bắt đầu di chuyển. Blue và Cách Lâm nhân cơ hội này uống một ngụm nước, sau đó quay lại với công việc bình luận: “Chúng ta có thể nhìn thấy trừ Uyển Nhi ra thì chín người còn lại đều đang di chuyển sang đường giữa, hẳn là ASG muốn cướp rừng nhỉ, giai đoạn đầu bọn họ rất mạnh, nhưng Quỷ Cốc Tử đang nấp trong bụi và phát hiện được hướng di chuyển của bọn họ rồi. Quả nhiên ASG muốn cướp rừng của KG, Quỷ Cốc Tử không do dự gì mà lao ra ép mấy người kia rời đi, để Trục Hạ dùng trừng trị ăn được con bùa xanh này, ASG cướp được ba con heo xong thì đi rồi.”

“Đợt cướp rừng này ASG vẫn kiếm được chút ít nhỉ.”

“Không sai, Quỷ Cốc Tử đang giúp Hỏa Vũ dọn lính, bọn họ không thể để Khương Tử Nha có cơ hội phát triển, nếu không Uyển Nhi khó lòng mà đánh lại, nàng ở đường trên cũng không thể nào solo với A Ly được.”

“Nhưng Bất Tri Hỏa Vũ dọn lính quá chậm, đã thả mất linh hồn đường sông bên này, trong tay Ruru không có trừng trị nên không tranh được. Khương Tử Nha chạy lên đường trên giúp Mộng Kỳ cướp được linh hồn đường sông, lúc này ASG đang dẫn trước KG ba linh hồn đường sông và bầy heo, kinh tế đã nhỉnh hơn.”

“Tổ hợp Khương Tử Nha và Bùi Cầm Hổ này quá mạnh ở giai đoạn đầu. Hiện tại KG vẫn chưa có ai chết cả, tôi thấy vậy cũng đã rất ổn rồi.”

“Đúng thế, nhưng cứ kéo dài vậy thì bọn họ sẽ xanh lên mất, nhất là Uyển Nhi, nàng phải lên cấp bốn nhanh hơn ai hết. Bây giờ ASG đã mua một đôi giày kháng phép, ngay cả A Ly cũng có, quả nhiên là vẫn rất tôn trọng đội hình song pháp sư của KG.”

“Ầy... Lão Hổ lén sang rừng ăn mất bùa đỏ của Ruru rồi, Quỷ Cốc Tử vẫn chưa phát hiện ra, phỏng chừng cậu ta cho rằng Lão Hổ đang ăn rừng của mình nhỉ! Đợt này KG thảm quá đi, tốc độ lên cấp 4 của Ruru sẽ chậm đi! Bây giờ cậu ta phải sang đường giữa ké lính, hy vọng có thể kiếm lại ít kinh nghiệm.”

“Khương Tử Nha dọn xong đường mình đã lên đường trên giúp A Ly, dùng chiêu một hất ra, tốc độ mất máu quá nhanh! Lúc này Uyển Nhi chỉ đành nấp trong trụ đánh lính, lượng máu của nàng ấy đang rất nguy hiểm, đợt lính tiếp theo đến có thể nàng sẽ bị A Ly băng trụ nhào đến ăn mạng mất. Trước mắt KG rất bị động.”

Blue cười nói: “Vốn dĩ pick Uyển Nhi để không bị tù túng, nhưng bây giờ vẫn phải chịu cảnh đó, Lâm Kiều khó khăn quá mà.”

“Dù sao Uyển Nhi cũng đâu giống với mấy xạ thủ được, hẳn Lâm Kiều đang nhủ thầm chờ tôi lên cấp 4 được thì xem ai ăn ai.” Cách Lâm vui đùa, “Nhưng thật ra nàng ấy có lên cấp 4 cũng chưa chắc ăn được A Ly, phải xem thao tác hai bên thế nào.”

“Trước khi Lâm Kiều vào KG thì Uyển Nhi của cậu ấy top cả nước, tôi tin tưởng vào kỹ thuật của cậu ấy.”

“Không phải Tinh Vũ của chúng ta cũng top quốc gia A Ly sao.”

“Cho nên chiêu cuối khi Uyển Nhi lên cấp 4 quan trọng cực kỳ, quyết định trực tiếp đến cả trận đấu. Nhưng hiện tại ASG đánh rất chủ động, bọn họ muốn giành nhiều ưu thế nhất có thể. Bên này Lỗ Ban Đại Sư và Khương Tử Nha đã chạy xuống đường dưới, họ định ép trụ ư? Nhưng Uyển Nhi được đồng đội cảnh báo nên đã lùi lại trước, Quỷ Cốc Tử và Hỏa Vũ vẫn còn đang dọn lính, vậy Uyển Nhi phải chịu thiệt trong đợt lính này rồi, thiệt là đáng thương mà!”

“Nàng khó mà đánh được với Công Tôn Ly.” Blue thở dài nói, “Khả năng solo của Tinh Vũ rất mạnh, đánh thành như vậy còn không bằng chọn mấy con xạ thủ thông thường cho rồi, ít ra đến late game thì mấy con đó vẫn còn hữu dụng chán.”

“Không thể đưa ra kết luận sớm như thế, tuy rằng hiện tại quả thật hoàn cảnh của KG khá xấu. Con Bạo Quân này họ đành phải thả,Uyển Nhi ăn xong đợt lính này sẽ lên được cấp bốn, vậy sẽ đến thời của KG, bọn họ không thể mở giao tranh với ASG được. Bây giờ KG cần thiết phải mở giao tranh, anh xem nãy giờ Quỷ Cốc Tử vẫn luôn tìm kiếm cơ hội, nhưng ASG vẫn luôn giữ tầm nhìn rất tốt, Tiểu Phàm không thể xông vào được.”

“KG chơi hơi bị động nhỉ, tháp ngoài ở đường trên cũng bị đập nát rồi. A Ly đảo đường với Mộng Kỳ để đi ăn Chúa Tể, tiết tấu của ASG đang rất tốt! KG phải tìm được cơ hội thôi!”

Hai vị bình luận viên đều tỏ ra sốt ruột hộ KG trên khán đài bình luận, mà năm người ngồi trên ghế thi đấu cũng chịu áp lực không hề nhỏ. Bọn họ đã để mất trụ ngoài đường dưới, Khương Tử Nha và Lỗ Ban đã di chuyển sang đường giữa ngay, bọn họ sẽ vào guồng quay của ASG mất, nếu kéo đến late game, họ không hề có xạ thủ nên thua là cái chắc.

“Lão Hổ đang đánh bùa đỏ, Ruru ăn rừng trước đi, đừng nóng vội, để bọn họ đánh Bạo Quân trước.”

“Đừng để mất trụ đường giữa, Uyển Nhi qua đó hỗ trợ thủ trụ đi.”

Hoa Ngữ Giả: “Có thể bắt lẻ Khương Tử Nha không, nếu túm được thì tôi sẽ nhào vào ngay, tôi có tốc biến đây.”

“Đừng vội đừng vội, dọn lính trước đã. Cây máu của Uyển Nhi không còn bao nhiêu, dọn xong lính thì về nhà bổ sung trạng thái, Ruru đẩy lính đường trên lên.”

“Ừm.”

Lâm Kiều nhẩm tính chênh lệch kinh tế hai bên: “Phải ăn Bạo Quân nhanh lên.”

Vào trận được năm phút, bọn họ đã để thua ASG một ngàn vàng. Lâm Kiều bổ sung máu và năng lượng xong mới chạy lên đánh lính, vừa lúc khu đỏ của Nakoruru làm mới, hẳn Lão Hổ đang định vào đó cướp bùa, hai người họ chạm mặt nhau ở khoảng cách xa, Lão Hổ không dám vào nên xoay người rời đi.”

Cậu ta đi rồi nên Lâm Kiều chạy lên dọn lính tiếp, vốn cậu định ở đường giữa giúp dọn lính, nào ngờ thấy khu đỏ nhà mình không ai ăn, mà cái bùa đỏ vẫn còn nguyên vẹn chỗ đó nên đột nhiên nảy ra ý đồ.

“Mấy cậu đánh trước đi.” Cậu tạo tầm nhìn sai lệch cho ASG ở đường giữa, sau đó nấp vào bụi cỏ sau lưng hang rồng, “Tôi nấp ở đây nhé.”

“Bọn họ không đến đây đâu, ở đường trên cả rồi.” Trục Hạ nói, “Cậu ăn bùa đỏ đi, ăn xong thì lại đây.”

Nói thì chậm nhưng xảy ra lại rất nhanh, bóng dáng của Bùi Cầm Hổ xuất hiện trong tầm nhìn của Lâm Kiêu. Lâm Kiều kiên nhẫn chờ cậu ta dùng hết chiêu lên người con bùa đỏ mới nhảy vọt từ trong bụi cỏ ra, dùng combo chiêu lấy mạng cậu ra.

Trục Hạ gân cổ lên bắt đầu gào: “Trâu bò ghê ấy Kiều Kiều!”

Noãn Đông: “Thanh Ảnh bị điên rồi à? Cậu ta mắc lỗi thành thói quen luôn rồi, tôi thích điểm này của cậu ta lắm nha.”

Tiểu Phàm: “Đừng nói nữa, mau đánh cho xong Bạo Quân nào, bọn họ không có người đi rừng.”

Vì Uyển Nhi không còn chiêu cuối nên đành đứng quan sát bên cạnh, nhưng phía ASG không có người đi rừng nên dù có lấy được tầm nhìn cũng không dám đến tranh. Nakoruru và Liêm Pha vọt vào hố rồng đánh Bạo Quân trước, có vẻ bốn người ASG vẫn có ý đồ cướp, Khương Tử Nha đứng ở trong trụ dùng chiêu cuối quét đến hố rồng, ngay lúc đó dây xích của Lỗ Ban Đại Sư kéo bay đến, có một bóng dáng lặng lẽ bay thẳng đến ngay cạnh cậu!

Bọn họ bị Quỷ Cốc Tử kéo lại gần nhau, Bất Tri Hỏa Vũ dùng chiêu cuối làm cú đá liên hoàn, phối hợp với Quỷ Cốc Tử tạo ra sát thương giết chết hai người kia trong nháy mắt!

Lúc Khương Tử Nha và Lỗ Ban Đại Sư ngã xuống thì phần chat voice của KG đã loạn thành một nồi cháo.

Tiểu Phàm hóa thân thành cái máy lặp, hai cánh môi cậu ta mấp máy liên tục: “A Ly A Ly! Trông chừng A Ly!”

Có vẻ như A Ly và Mộng Kỳ không có ý định rời đi, Mông Kỳ ỷ vào việc mình có trừng trị và chiêu cuối nên muốn nhảy vào hố rồng tranh giành, A Ly đứng bên ngoài lợi dụng sự hỗn loạn này mà gây sát thương, Quỷ Cốc Tử muốn kéo nàng lại nhưng nàng ta linh hoạt né đi, đã vậy còn bị A Ly bật gầm thét đánh chết ngược lại.”

“Đệt, sát thương của nàng ấy kinh khủng thế.”

“Cậu cũng chả biết nhìn xem kinh tế của người ta.” Hoa Ngữ Giả và Lâm Kiều trái phải đuổi theo A Ly ép nàng ta phải rời khỏi hang rồng, vừa trò chuyện vui vẻ vừa ném quạt,“Nếu làm ảnh hưởng tới hạng nhất của anh Giang thì ông là kẻ đầu têu.”

“Sao lại là lỗi của tôi rồi!”

Trục Hạ gào lên thất thanh: “Đừng có nhảm nhí nữa, tôi sắp bị đánh chết rồi đây nè!”

“Kêu gì mà kêu, có anh đây rồi.” Noãn Đông chạy đến khống chế Mộng Kỳ, để Trục Hạ xài trừng trị lên người Bạo Quân, “Ông đi đi, đừng để bị đánh chết thật đấy, Lâm Kiều lại đây ăn mạng cậu ta này.”

Khi Mộng Kỳ vừa rơi xuống thì dùng chiêu một ngay, vừa lúc đánh thường trúng Ruru nên lấy được mạng của cậu ta. Trục Hạ tức giận đến mức lẩm bẩm Noãn Đông là cái đồ miệng quạ đen, dù Mộng Kỳ có làm thế nào cũng không thể chạy thoát nổi, Uyển Nhi và Hỏa Vũ bọc đường, Uyển Nhi bay lên, phối hợp với quạt của Bất Tri Hỏa Vũ lấy được mạng của Mộng Kỳ.

Đợt giao tranh này kết thúc, KG lấy một đổi hai và còn ăn được một con Bạo Quân, thế cục của trận đấu đã bị thay đổi. Lúc Tiểu Phàm ra khỏi tế đàn thì khí thế khác hẳn, nhìn trông oai phong lẫm liệt lắm, nghênh ngang dẫn đồng đội sang cướp rừng ASG.

Một khi để cho bọn họ chiếm được quyền chủ động thì để họ gặp ai thì đánh người nấy, xui xẻo nhất là Khương Tử Nha, quá dễ bắt lẻ, dính một vòng của Quỷ Cốc Tử và cái cặp mông của Nakoruru thì bốc hơi khỏi nhân gian, còn chẳng đến lượt Uyển Nhi ra tay.

Chiếm được lợi thế rồi thì quan trọng nhất họ phải lấy được tầm nhìn nhiều hơn đối thủ, đã vậy còn phối hợp với Quỷ Cốc Tử xuất quỷ nhập thần thì đối với bên kia Vương Giả không khác gì game kinh dị. Hơn thế, trang bị bọn họ lên càng dễ ép trụ, sau khi Nakoruru tiếp quản được rừng thì phất lên như diều gặp gió, Quỷ Cốc Tử, Liêm Pha và Uyển Nhi lợi dụng hỗn loạn ép trụ lấy mạng Khương Tử Nha, Hoa Ngữ Giả thì nhìn chằm chằm vào Công Tôn Ly, Năm người bọn họ vào giao tranh thì chia nhau ra nhắm vào A Ly và Khương Tử Nha, đừng nói là tuyển thủ chuyên nghiệp, có là thần tiên cũng khó mà thoát khỏi mấy tầng bao vây này.

Cho dù không có xạ thủ thì họ cũng có thể nắm chặt ưu thế trong tay, bọn họ thành công đẩy lính đến trụ cao điểm của ASG. Nhưng để ăn được mấy cây trụ này không phải là chuyện dễ dàng gì, Khương Tử Nha dọn lính quá nhanh, bọn họ không có lính để ép trụ, nhưng cũng không thể giải quyết được Khương Tử Nha, bọn họ chỉ có mỗi con lính đẩy trụ nhanh là Nakoruru, khó mà giải quyết xong mấy cây trụ.

“Ruru đi ăn rồng đi, chút nữa chúng ta chặn lính đường giữa lại.” Tiểu Phàm bắt đầu chỉ huy, “Uyển Nhi đi ăn bùa xanh, chờ lính rồng đến thì chúng ta xem có thể tất tay được không.”

Noãn Đông: “Nhường lính cho tôi, chút nữa tôi tốc biến ép trụ ăn mạng Khương Tử Nha.”

Lâm Kiều: “Tôi với cậu cùng ăn nhé, tôi còn thiếu 200 vàng nữa là mua được gậy xuyên phép rồi.”

Hoa Ngữ Giả: “Tôi cũng thiếu 200 vàng nữa là mua được gậy xuyên phép nè.”

“Vậy mấy cậu ăn đi, thật là.” Trục Hạ không khỏi nghẹn họng, “Y như ăn xin vậy, ai mà dám bắt nạt mấy cậu chứ.”

“Anh hung quá đi à, em muốn khóc luôn.”

“Mau đi đi, cậu cũng không đáng yêu như Lâm Kiều.”

Tiểu Phàm: “Tôi cũng thấy Lâm Kiều đáng yêu, cậu xem Lâm Kiều người ta đã làm nũng chưa.”

Lâm Kiều: “Liên quan gì đến tôi chứ.”

Noãn Đông: “Cậu thấy đáng yêu thì có tích sự gì, Lâm Kiều cũng đâu có làm nũng với cậu.”

Lâm Kiều: “Đúng vậy đấy.”

Trục Hạ cười to lên: “Nóng nảy quá à.”

“Mấy anh trai nghiêm túc đánh coi, đều là anh trai tốt cả.” Lâm Kiều không nhịn nổi nữa, “Đừng có nói về tôi nữa mà.”

Tiểu Phàm cười nói: “Da mặt Kiều Kiều mỏng quá đi.”

Trục Hạ: “Có thể ăn cả hai con rồng không, chúng ta ăn Bạo Quân đi.”

“Không có xạ thủ nên không đủ sát thương, thôi bỏ đi.” Tiểu Phàm mở giao diện trang bị lên, thấy bên kia đã mua trang bị Áo Choàng Ma Nữ, “Hai người vẫn chưa mua được gậy xuyên phép à?”

Lâm Kiều: “Tôi mua được rồi.”

Hoa Ngữ Giả: “Còn thiếu 400 vàng nữa.”

“Cậu lên đường trên đẩy lính lên đi, Ruru xuống đường dưới dọn đường, đường giữa cứ để đấy, Uyển Nhi ăn hết rừng trước, tôi đi lấy tầm nhìn.”

“Biết rồi.” Hoa Ngữ Giả chạy đến đường trên, mới vừa ăn xong một con lính đã thấy cả biển người ập đến mình, “Đậu xanh!”

Lỗ Ban Đại Sư kéo thẳng nàng đến, Hỏa Vũ chưa kịp dùng kỹ năng đã bị Công Tôn Ly giết chết. Hoa Ngữ Giả trân trối nhìn màn hình chuyển sang trắng đen: “Đường trên năm người, đường dưới đẩy được chứ?”

Lâm Kiều dọn lính rất nhanh, đánh giá khoảng cách giữa lính và trụ cao điểm, đưa ra đáp án rất nhanh: “Không có xạ thủ thì không đẩy được.”

Hoa Ngữ Giả hạ giọng lẩm bẩm: “Không biết nhảy ra lúc nào, hệt như quỷ vậy.”

Khi lính bị chặn lại thì họ không có tầm nhìn, hẳn Tiểu Ngư cũng biết bọn họ thả lính tự do nên mới vòng ra sau rừng bắt lẻ. Uyển Nhi có sát thương cao nhất đang dọn lính ở đường khác, ba người bọn họ vây đánh thì quá nguy hiểm, chỉ đành nói: “Đừng nóng vội, đợi đợt lính tiếp theo.”

Noãn Đông: “Ừm, chờ đợt sau đi.”

Bởi vì Hoa Ngữ Giả mất mạng nên đợt lính rồng này trở nên vô dụng, chỉ có thể đi đánh Bạo Quân Hắc Ám. Bọn họ vừa đánh xong Chúa Tể nên trên người còn có debuff giảm sát thương, Lâm Kiều ném chiêu muốn gãy tay thì cây máu của Bạo Quân mới vơi đi phân nửa.

Lỗ Ban Đại Sư lại xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ một lần nữa, dường như ASG mở hack map vậy, lúc con rồng còn chút máu thì tập hợp đủ năm người lao lên. Vừa lúc Bạo Quân cũng bị bốn người bọn họ ăn được, Lâm Kiều còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy Lỗ Ban Đại Sư tốc biến lên xích mình lại!

Dưới tình thế cấp bách, Lâm Kiều bay lên theo bản năng để tánh bị kéo qua đó, nhưng không thể gây ra bao nhiêu sát thương, Khương Tử Nha và Công Tôn Ly đều còn sống, lúc rơi xuống cũng không có chỗ để trốn, đành trơ mắt nhìn mình bị đánh chết.

Cậu vẫn kiên trì một lúc nữa, Trục Hạ là người bay màu đầu tiên, nằm dài trên ghế lẩm bẩm: “Không bị lật kèo đấy chứ.”

Noãn Đông quan tâm nói: “Hoa Hoa có thể ôm được không?”

Tiểu Phàm: “Bỏ trụ giữa đi, chúng ta còn lính rồng, bọn họ không thể đẩy được trụ cao điểm đâu.”

ASG ăn xong Hỏa Vũ thì chạy sang hang rồng bắt người, chỉ kịp đến dọn lính đường trên và đường giữa, vì đường dưới không có ai quản nên lính rồng đẩy xong trụ cao điểm của họ. Bọn họ để Mộng Kỳ quay về giữ nhà, bốn người còn lại đi đẩy trụ hai đường giữa, hùng hổ mang theo đoàn lính đẩy thẳng vào trụ cao điểm của KG.

Hỏa Vũ quăng một cây quạt lấy mạng một con lính, còn hai con phía sau chỉ đành lực bất tòng tâm. Tiểu Phầm điên cuồng kêu cậu ta quay về trong tai nghe, Hoa Ngữ Giả nhìn thời gian sống lại của cả đội, lại nhìn Lỗ Ban Đại Sư đang ép sát vào, bỗng nhiên lên tiếng: “Các anh em, tôi phải làm ra chuyện đại nghịch bất đạo.”

“Cậu muốn làm gì đó —!”

Ngay lúc lính bước vào phạm vi trụ, Bất Tri Hỏa Vũ chỉ đứng quăng quạt trong trụ đột nhiên điên cuồng, tốc biến lên dùng chiêu cuối đá thẳng về Khương Tử Nha trong đám người!

Hoang Mạc phản ứng lại đầu tiên, quăng chiêu khống chế nhưng đã quá muộn rồi. Trước khi Hỏa Vũ chết thì đã ném quạt kéo theo Khương Tử Nha, sau đó bốn người bên KG sống lại được Quỷ Cốc Tử bật chiêu cuối xông thẳng vào chiến trường, Liêm Pha tốc biến lên khống chế Công Tôn Ly, Thượng Quan Uyển Nhi bay lên đánh ra max sát thương, Nakoruru đứng canh ngay vị trí A Ly nhảy về, thành công ăn được mạng nàng ta!”

“Nice!!!” Hoa Ngữ Giả gào lên trong voice, “Đường dưới có lính kìa! Đi chung đi chung đi chung đi!”

Lâm Kiều đổi sang giày tốc chạy để phóng thẳng đến đường dưới dọn lính, bọn họ thành công đập nát thủy tinh. Lúc thủy tinh nổ tung Lâm Kiều vẫn thấy không thể tưởng tượng nổi: “Vậy là xong rồi ư?”

“Lật kèo trong nháy mắt như vậy có phải rất kích thích hay không?” Tiểu Phàm chộp lấy bình nước khoáng trên bàn, vặn nắp bình uống một ngụm thật lớn, “Có được như vậy đều là công sức của Hoa Hoa.”

Hoa Ngữ Giả cười ha hả: “Cái đội hình ảo ma này không chơi vậy sao mà thắng được?”

Lâm Kiều thật lòng cảm thấy cậu ta rất đỉnh: “Đây là mid siêu cấp vũ trụ sao!”

“Đừng có tâng bốc.” Hoa Ngữ Giả ra vẻ khiêm tốn, “Chút nữa tôi high quá thì mấy người không có mid nữa giờ.”

Noãn Đông đứng dậy kêu bọn họ: “Đi thôi, quay lại phòng nghỉ nào.”

Thắng được ván đầu tiên khiến tâm trạng của bốn người rất tốt, ASG cũng đứng dậy ngay sau đó, Lâm Kiêu đi đằng sau, thấy sắc mặt của Tiểu Ngư không tốt chút nào, dùng ánh mắt âm u nhìn mình chằm chằm.

Lâm Kiều: “...”

Cậu đang định quay đi thì Trục Hạ bước đến, tay trái ôm lấy cậu tay phải ôm Hoa Ngữ Giả, lè lưỡi làm mặt quỷ với Tiểu Ngư.

“Chúng ta đi thôi.” Cậu ta khịt mũi nói, “Không có cửa giành được chức quán quân đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.