Chánh Tà Lưỡng Đạo

Chương 13: Chương 13: Liệt Hỏa Quyền




Chương 13: Liệt Hỏa Quyền

Tác Giả: Tà Lão Quái.

Vừa mới nói xong thì từ trong đan điền của Tần Túc truyền ra những âm thanh như nước chảy róc rách. Giật mình gã liền lấy ra toàn bộ 32 viên hạ phẩm linh thạch còn lại xếp thành vòng tròn rồi bản thân thì ngồi trong cái vòng đó:

năm ngày sau, từ trên đỉnh núi xuống truyền xuống âm thanh:

*“Luyện Khí tầng 7 hahaha ta đột thật sự phá chướng bích rồi!”

*

Kẻ đó hiển nhiên không ai khác mà chính là Tần Túc, giờ đây người gã nồng nặc mùi hôi, đen thui như mực điều ấy làm hắn khá mừng bởi tạp chất trong cơ thể gã đã bị đào thải ra ngoài.

Sảng khoái gã đứng dậy lượm 17 viên linh thạch còn lại chưa bị hấp thụ vào Tu Di Túi. Rồi tiếp tục cầm lấy một thanh kiếm gỗ khác lên luyện thức thứ hai của ”Tiêu Dao Kiếm quyết”

Buổi sáng đến, buổi trưa qua, buổi tối trở lại, không hay không biết gì,thế rồi thêm 1 tháng nữa trôi qua.

Lúc này,Tần Túc đã luyện thành thức thứ ba của “Tiêu Dao Kiếm Quyết” và những đường kiếm của gã cũng coi như đã thoát ly khỏi sự ràng buộc, không chỉ tộc độ trảm kiếm cực nhanh, động tác di chuyển rất nhẹ, mà còn có thể tùy tiện phát ra lượng chân khí theo ý nghĩ của gã.

Chốc chốc, kiếm khí mạnh mẽ, dứt khoát mà còn linh động như sự uyển chuyển của dòng nước, nhẹ nhàng phát ra ba luồng kiếm khí xuyên thẳng vào không khí. Từng tiếng rít gào của gió bắt đầu âm vang trở lại

……………………

Vài ngày sau, Tần Túc đã không còn luyện kiếm trên đỉnh núi nữa mà thay vào đó gã bắt đầu chuyển sang rèn luyện thân thể bởi hắn nghỉ.

“cho dù kiếm có ảo diệu hay mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa thì khi tiếp xúc các cao thủ luyện thể ắt hẳn sẽ chết khi còn chưa kịp thở….. Thế nên gã quyết định tự lập cho mình một thời gian quyết.”

Cứ mỗi ngày vào sáng sớm thì gã sẽ tập luyện nâng cao sức lực của cánh tay.

Thế là sáng đó gã dậy thật sớm, thắt lên lưng một tảng đá cực to ước chừng cũng gần mấy trăm cân rồi hai tay nâng một tảng đã cũng y như thế chạy khắp nơi trong cốc.

Đến khi mặt trời vừa ló lên, thì gã liền dồn hơi luyện“Liệt Hỏa Quyền” ở con dưới chân con thác( thác mà có tòa miếu bên trên ấy).

Luyện quyền dưới chân thác khó hơn trên mặt đất gấp trăm ngàn lần, bởi thủy áp khổng lồ từ phía trên ép xuống luôn khiến gã cực kỳ khó khăn trong việc đứng và đấm, nếu có ai thấy cảnh này chắc cũng khiến người ta không khỏi hoảng sợ.

Một vài ngày sau, nhờ vào việc đưa linh lực từ đan điền truyền xuống lòng bàn chân để giữ thăng bằng, thì Tần Túc đã vững vàng đứng thẳng được dưới áp lực của nước, tùy ý có thể múa quyền, mạch ngầm luôn tuôn trào bất định, và sức lực chỉ bằng ba bốn phần bình thường.

Nhưng ngược lại việc luyện tập này lại rất hợp với ý của Tần Túc, nếu không gã cầm hì phải mắc công xuống dưới để luyện quyền.

Nước thác chảy càng lúc càng mạnh hơn, cuồn cuộn không dứt, giống như bên trong đang giấu một đàn thủy quái khổng lồ, lần lượt muốn nuốt chửng gã bất cứ lúc nào nếu gã lở xảy chân mất tập trung.

Trong hoàn cảnh luyện tập vô cùng gian khổ và ác liệt ấy, Tần Túc mới lần đầu có thể cảm nhận được việc xương cốt và cơ bắp toàn thân đều đã và đang đang ra sức vận động không dừng,để được chống lại dòng nước.

Hơn nữa dần dần có thể tổ hợp thành một thói quen, nâng cao hiệu suất ra quyền và rèn luyện bản tính siêng năng cần cù và giảm đi sự lươi biếng bấy lâu của tần Túc

Bốn Tháng sau, cũng như thường ngày, Tần Túc vẫn chuyên tâm luyện quyền dưới thác.

Song quyền của gã đã có sự tiến bộ vượt bậc.

“Liệt Hỏa Quyền” cũng như rèn luyện thân thể đến bây giờ trình độ đã vượn lên cảnh giới Liệt Hỏa Quyền – Tiểu thành. Một hơi có thể đấm nát vỡ vụ tảng đá nặng cả ngàn cân.

6 tháng sau vẫn là chổ cũ quen thuộc, người lạ nhưng vẫn rất thân quen bởi nhân ảnh đang đứng dưới thác kia không ai khác mà là Tần Túc.

So với lúc mới bắt đầu luyện thể cũng ngày càng được ổn định hơn, cơ bắp cuồn cuộn, múi nào ra múi nấy, cứng rắng như thép đá, nhưng không đô to bự ra mà vẫn giữ sự cân bằng bình thường

Hai tay của gã đang vận *“Liệt Hỏa Quyền” *cũng ửng đỏ lên ánh của lửa, dần dần nó tụ thành một bọc lửa đỏ bao quanh toàn bộ đội tay của Tần Túc.

Mỗi mội quyền gã xuất đánh vào dòng nước đều vang ra tiếng “xì xèo phì phèo”.

Cho đến hôm nay, ngày thứ 3 của sau bốn tháng luyện quyền. Lần đầu tiên gã xuất liền quyền đã phát hai luồng hỏa khí li thể hình nắm đấm phóng lên dòng thác đang đổ xuống.

Toàn bộ nước đang chảy xuống kia bỗng giao động cùng hỏa quyền tất cả đều bị chuyển hỏa thành từng dòng khí trắng bốc lên như sương mù lúc sáng ban mai vậy. đợi phải một lúc sau con thác mới khôi phục lại giáng vẻ bình thường.

Gã vội rời khỏi con thác bước từ dưới nước lên mặc rồi nhanh chóng mặc chiếc áo vào sau đó gã giang đôi tay lên nhìn vào đó rồi từ tốn nói:

“xem ra “Liệt Hỏa Quyền” đã có dấu hiệu luyện tới Đại thành rồi đây”

Có lẻ trong một năm sống trong hạp cốc này hết luyện kiếm xong tới luyện quyền đã khiến tâm tính Tần Túc ít nhiều bị thay đổi đi. Gã ít nói hơn, gương mặt lạnh lùng hơn, cơ thể săn chắc hơn, và từ tốn lẫn trưởng thành hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.