Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 1343: Chương 1343: Ông muốn bao nhiêu tiền? (1)




Trình Dĩ An lẽ nào không sống trong nhà họ Hạ? Cải thiện điều kiện của gia đình, không phải cải thiện điều kiện sống của Trình Dĩ An sao?

Nhưng cô lại vô lương tâm, dám kiện cáo ông ta!

Hạ Kinh Bắc mang theo cơn giận đùng đùng tìm đến trường của Trình Dĩ An, kết quả biết được cô đã đến Nam Ẩm thực tập.

Trình Dĩ An lợi hại lắm, tìm được chỗ dựa lớn như Nam Cảnh Hành, vào được công ty lớn như Nam m mà rất nhiều người không xin vào được.

Ông ta nuôi cổ lâu như vậy, sao cô lại không biết giới thiệu cho Hạ Thanh Thanh công việc, để Hạ Thanh Thanh có thể vào Nam Ẩm thực tập:

Vì thế Hạ Kính Bắc chạy đến Nam m, nhưng ông ta lại bị bảo vệ cản lại.

Nhưng Hạ Kính Bắc đâu phải là loại người biết nghe lời. Không cho ông ta vào, ông ta sẽ ngoan ngoãn bỏ đi?

Đương nhiên là không thể.

Hạ Kính Bắc đứng trước cửa hét to, “Tôi đến tìm Trình Dĩ An! Các người không cho tôi vào, có thể gọi Trình Dĩ An ra để nó gặp

tôi!”

“Cô ấy làm ở bộ phận nào?” Bảo vệ hỏi.

Hạ Kinh Bắc lập tức cứng họng, ông ta thật sự không biết Trình Dĩ An làm ở bộ phận nào.

“Tôi quên mất là bộ phận nào rồi, các người cứ gọi nó ra là biết.” Hạ Kính Bắc nói.

“Công ty lớn như vậy, ông phải nói rõ mới đến bộ phận đó tìm được” Bảo vệ nói, “Lẽ nào chúng tôi vì tìm một người cho ông mà chạy đến chủ nhân sự điều tra lý lịch nhân viên?”

Hạ Kính Bắc giật mình nhớ lại, nói: “Nó là bạn gái của tổng giám đốc Nam Cảnh Hành, các người không biết sao?”

“Không biết!” Bảo vệ lạnh lùng nói, “Nếu ống thật sự quen biết thì cứ gọi cho cô ấy, bảo cô ấy ra đấy”

Trong lòng bảo vệ cũng đang lấy làm lạ, cô Trình là bạn gái của tổng giám đốc, sao lại dính líu đến người đàn ông vô lại thô lỗ thế này?

Hạ Kính Bắc tức đến mức đỏ mặt tía tai. Trình Dĩ An lang sói kia đã sớm đổi số điện thoại, nếu không ông ta cần gì đến tận trường học tìm người?

“Haha, các người không biết nó, Tôi không tin! Nó là bạn gái của tổng giám đốc các người, một là các người gọi nó ra, không thì phải để tôi vào! Tôi là cậu của nó! Bám víu được người có tiền, đến cả cậu mình cũng không nhận nữa sao?”

“Ông à, ông đừng quấy rối trật tự ở trước của công ty chúng tôi. Chúng tôi bảo ông nói rõ là nhân viên của bộ phận nào ống không nói được, bảo ông gọi điện thoại ông không gọi. Không có hẹn trước, không nói được lý do đến đây, chúng tôi phụ trách ở đây, không thể cho ông vào. Nếu ông còn quấy rối trật tự ở trước của công ty chúng tôi, chúng tôi sẽ báo cảnh sát”

“Gọi Trình Dĩ An ra đây thì tôi sẽ đi! Tôi là cậu của nó, một kẻ lang sói như nó, nghĩ rằng có thể trốn trong công ty không ra ngoài thì được sao? Có bản lĩnh thì trốn cả đời đi!” Hạ Kinh Bắc hét thẳng vào của công ty.

“Ba nó mẹ nó đều mất, tôi có lòng tốt nuôi dưỡng nó, kết quả nó không những không cảm kích mà ngược lại còn tố cáo tối. Chưa thấy ai vô lương tâm như vậy! Nuôi dưỡng nó nhiều năm như vậy, kết quả lại nuôi ra một kẻ lang sói, thật là tức chết tôi rồi!”

“Tôi biết nó ở trong công ty, muốn trốn tránh không xuất hiện. Haha. Tôi nói cho các người biết, vô ích thôi! Nó không đi ra đúng không? Nó không đi ra, vậy tôi sẽ cho tất cả mọi người đều biết nó vong ân bội nghĩa thế nào?”

“Các người không biết đâu! Tổng giám đốc các người đang quen với một kẻ lang sói!”

Hạ Kính Bắc vừa nói xong, trong công ty liền có hại vệ sĩ chạy ra. Hạ Kính Bắc mặt mày tái xanh, nhìn thấy vệ sĩ thì liền xuất hiện phản xạ có điều kiện, vô thức định bỏ chạy. Động tác của hai vệ sĩ đó nhanh hơn ông ta rất nhiều, một trái một phải bước lên bắt lấy ông ta. Một người còn bịt miệng Hạ Kính Bắc lại, không nói lời nào dẫn ông ta đi.

Liên Bách Nghe nhìn thấy, vội vàng lái xe chạy theo. Cô ta dừng xe ở bên cạnh một con đường nhỏ, một lúc sau mới nhìn thấy hai vệ sĩ đó rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.