Hứa Thiến thời thời khắc khắc đều chú ý động thái của con gái, sáng nay thấy động thái mới nhất trên Weibo, tức giận đến không được.
Chờ đến trưa, Hứa Thiến cũng không có tâm trạng nấu cơm, trực tiếp gọi điện cho Trầm Hoan.
Lúc ấy Trầm Hoan đang ăn cơm, thoáng nhìn điện thoại, nhịn không được vẻ mặt hiện lên chút đau khổ, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Phó Tư Dịch, Trầm Hoan đi ra ban công, cô sợ mẹ nói cái gì đả thương người bị Phó Tư Dịch nghe được.
Sự thật chứng minh cô quả nhiên là có dự kiến trước, dưới ánh nắng cực nóng, thanh âm mẹ Trầm Hoan nổi giận đùng đùng truyền đến, “Trầm Hoan, con cho mẹ, nói rõ ràng rốt cuộc là chuyện như thế nào? Phó Tư Dịch đã từng kết hôn? Con làm sao có thể cùng một người đã từng ở bên nhau? Mẹ xem tư liệu của anh ta, so với con lớn hơn mười hai tuổi, rốt cuộc là con nghĩ như thế nào?”
Trầm Hoan nghĩ tới khả năng mẹ cô đối với điều kiện của Phó Tư Dịch sẽ có phê bình kín đáo, chính là không nghĩ tới phản ứng kịch liệt như vậy.
Trầm Hoan miệng mở lại khép, cuối cùng cũng chỉ vô lực kêu một tiếng, “…… Mẹ……”
“Đừng có dông dài, đem nói rõ ràng, nếu là mẹ không hỏi con, có phải con tính toán sẽ lừa gạt mẹ cho qua phải không?”
Chuyện quan trọng như vậy, Hứa Thiến không thể để con gái vâng vâng dạ dạ.
Trầm Hoan cúi đầu, cắn môi, không biết mở miệng như thế nào, hồi lâu mới nhẹ nhàng trả lời, “Mẹ, anh ấy đã từng kết hôn, nhưng trong đó có ẩn tình, cũng là bất đắc dĩ…………”
“Cái gì ẩn tình mẹ mặc kệ, mẹ chỉ biết mẹ sẽ không gả con gái cho một người đàn ông đã ly hôm một lần.”
Trầm Hoan nóng nảy, còn nghĩ muốn nói cái gì nữa, bỗng nhiên một bàn tay đặt trên bả vai. Trầm Hoan quay đầu lại, không biết Phó Tư Dịch có nghe được hay không, nỗ lực hướng anh cười, cô chỉ chỉ di động, dùng ngữ điệu bất đắc dĩ, “…… Là mẹ em.”
Phó Tư Dịch gật gật đầu, tay hơi hơi dùng sức, con ngươi đen kịt ẩn ẩn cảm xúc phức tạp khó thấy.
“Trầm Hoan, nói chuyện.” Không thấy con gái nói tiếng nào, Hứa Thiến lại tăng lớn ngữ điệu, Trầm Hoan cả kinh, vội vàng nhìn thoáng qua Phó Tư Dịch, nhỏ giọng trả lời, “Mẹ, mấy ngày nay công việc bận rộn, chuyện này sau khi con trở về sẽ giải thích cho mẹ.”
“Mẹ đã nói, con nhanh chóng chia tay, chuyện này mẹ sẽ trăm triệu lần không đồng ý, con nhanh…………”
Hứa Thiến lại nói một đống lớn, Trầm Hoan đã không thể trắng trợn táo bạo phản bác, cũng không có biện pháp vào lúc này thuyết phục mẹ mình, chỉ có thể trầm mặc nghe.
Phó Tư Dịch hẳn là đoán được nội dung cuộc nói chuyện, đứng bên cạnh cô, ôm bả vai cô an ủi.
Trầm Hoan nửa là ủy khuất nửa là đối với Phó Tư Dịch thực xin lỗi, mẹ cô rốt cuộc nói gì, cùng với khi nào cúp điện thoại, cô cũng không biết.
“Không có việc gì, về sau anh sẽ tìm dì tự mình nói rõ.”
Trầm Hoan buồn buồn dựa trong lồng ngực anh, “Mẹ em không có ý gì khác, bà ấy chính là sợ em dẫm vào vết xe đổ của bà.”
“Anh hiểu.” Tấm lòng cha mẹ, đều là có thể hiểu.
“Anh biết việc của nhà em sao?” Trầm Hoan ở trong lồng ngực anh ngẩng đầu, do dự, quyết định thẳng thắn với Phó Tư Dịch.
Phó Tư Dịch lắc đầu, anh chỉ biết gia đình cô là gia đình đơn thân, nguyên nhân cụ thể cũng không biết.
“Mẹ em cùng…… ông ta là tự do yêu đương,” Trầm Hoan không muốn gọi người đàn ông kia là cha, “Trước kia ông ta là thầy giáo, sau lại mạo hiểm kinh doanh, gây dựng sự nghiệp thành công sau đó ngoại tình. Năm ấy em học cấp hai, mẹ em ly hôn với ông ta, lúc ấy ông ta còn có đứa con khác. Toà án đem em phán quyết cho mẹ nuôi.”
“Nhiều năm như vậy qua đi, tuy rằng tuy mẹ em vẫn luôn không nhắc đến ông ta, nhưng em biết bà là hận. Bà đặc biệt sợ em trên con đừng giống bà, cho nên sau khi bà biết tình huống của anh, liền đặc biệt…… Phản đối.” Cô nói ra lời này, thật là gian nan.
Cô còn tưởng rằng người nhà Phó Tư Dịch đồng ý chuyện này, liền sẽ không còn gì cách trở, không nghĩ tới lại……
Hốc mắt Trầm Hoan đều đỏ, Phó Tư Dịch thương tiếc cô, vẫn luôn nhẹ vỗ về bả vai cô, lẩm bẩm, “Không có việc gì, anh sẽ thuyết phục mẹ em.”
Phó Tư Dịch nói gì cô đều tin, Trầm Hoan bình phục tâm trạng, hướng anh cười.
Trầm Hoan cơm ăn một nửa liền tiếp điện thoại, Phó Tư Dịch lại đem cô đẩy trở về phòng khách.
Vừa rồi Phó Tư Dịch muốn hỏi cô đối với cha cô có cảm giác như thế nào, nhớ tới Trầm Hoan còn không muốn gọi là cha, liền cảm thấy đã thuyết minh tất cả.
Huống hồ kiếp trước khi Trầm Hoan bởi vì cha cô còn nháo ra chuyện xấu gièm pha, anh nhớ rõ là cha Trầm Hoan phá sản, hắn đến tìm con gái đòi tiền, bị Trầm Hoan cự tuyệt.
Chuyện nà bị truyền thông để ý đến, nói Trầm Hoan không hiếu thuận, sau đó vẫn là Phó Tư Dịch ra mặt giải quyết chuyện này.
Thôi, không hỏi cũng thế, không phải là người tốt gì.
Anh chỉ cần bảo hộ tốt Trầm Hoan là tốt rồi, những người khác không cần quan tâm đến.
Phong ba tạm dừng, nhưng dư âm vẫn còn, mấy ngày nay Trầm Hoan không ra khỏi cửa, Phó Tư Dịch tự giải quyết xong chuyện tai tiếng, cô cũng không quá chú ý động thái sự việc.
Thẳng đến khi công việc của cô một lần nữa bắt đầu, mới biết ngoài giới bao gồm truyền thông vẫn luôn chặt chẽ chú ý cô cùng Phó Tư Dịch.
Buổi sang, Phó Tư Dịch muốn đưa cô ra cửa, căn cứ nguyên tắc điệu thấp, Trầm Hoan cự tuyệt. Sau khi tới studio, tiếp thu ánh mắt nhân viên công tác như có như không tìm kiếm, Trầm Hoan mới cảm giác được chính mình làm đúng.
Phòng hóa trang, Trần San nối mi cho cô, sau khi ngắm cô liếc mắt một cái “Mấy ngày nay có phải em béo lên không?”
Trầm Hoan đang lật xem Weibo Tần Thành, nghe một câu này, kinh ngạc ngẩng đầu, vội vàng soi gương, sau khi tỉ mỉ nhìn một lần, cô có cảm giác chính mình không béo lên a.
Trần San duỗi tay nhéo xuống gương mặt cô, nặn ra một nắm thịt, cười hài hước, “Đây là em gặp chuyện vui, đều hiện hết trên mặt. Mấy ngày nay, có phải em vui đến quên cả trời đất không?”
Trần San biết chuyện cô ở chung cùng Phó Tư Dịch