Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng

Chương 76: Chương 76: Chương 74




... Gì thế?

Vì sao ngay cả trong mơ vẫn bị thứ chướng khí này quấn lấy?

Chẳng lẽ hắn đã suy nghĩ quá nhiều về việc làm thế nào để tiêu diệt đối phương từ khi kết thúc trước, cho nên biến thành ngày nghĩ đêm mơ?

Đang lúc Ôn Giản Ngôn trầm ngâm suy tư về nội dung giấc mơ thì kẻ kia đã lẳng lặng tiến đến gần.

Người đàn ông có vóc dáng cực kỳ cao, khung xương rộng lớn. Mặc dù Ôn Giản Ngôn tự nhận mình không thuộc kiểu người có vóc dáng quá gầy yếu, nhưng khi đứng trước mặt nhau, hắn luôn có ảo giác bản thân vô cùng mảnh khảnh.

Đôi mắt y tựa như vàng nóng chảy, thiêu đốt bóng tối lạnh lẽo.

Rõ ràng đang mơ tỉnh[1], nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt của y, không hiểu sao Ôn Giản Ngôn vẫn cảm thấy lạnh sống lưng toát.

Loại cảm giác ấy khiến hắn rất khó chịu.

Chàng trai nheo mắt, hơi nghiêng người rồi đột nhiên rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.

Ỷ vào giấc mộng của chính mình, Ôn Giản Ngôn lạnh lùng vỗ nhẹ lên khuôn mặt tái nhợt kia: “Tôi không muốn đối phó anh ngay cả trong lúc ngủ.”

Nói xong hắn còn véo nhẹ lên làn da lạnh lẽo mịn màng:

“Đi đi, để cho cha mi ngủ một giấc ngon coi.”

“...”

Vu Chúc cụp mắt xuống, không vui không buồn nhìn hắn. Bóng dáng y không hề biến mất trong khoảnh khắc Ôn Giản Ngôn dứt lời, trái lại y vẫn đứng ở nơi đó, thân hình ngưng thành thực thể, không có bất kỳ khuynh hướng tan biến nào.

Ôn Giản Ngôn:?

Tại sao còn chưa biến mất?

Nói chung trong mấy giấc mơ tỉnh kiểu này, miễn là nhận ra mình đang nằm mơ thì hắn có thể kiểm soát tất cả những gì xảy ra trong mơ và quyết định những gì hắn muốn nhìn thấy.

Ôn Giản Ngôn cau mày vươn tay ra, song hắn còn chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị bóng tối quấn quanh lúc nào không hay.

???

Ôn Giản Ngôn sững sờ, vô thức ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, đồng tử bất giác hơi co lại.

Hơ?

Cái gì thế?

Từng chi tiết trong mơ đều được hoàn nguyên đến thế này sao? Ngay cả trình độ trói người thuần thục cũng giống hệt như ngoài đời?

Giọng nói trầm thấp vô cảm của người đàn ông vang lên: “Mơ? Hóa ra con người các cậu gọi nó là vậy sao.”

Ôn Giản Ngôn nghệt mặt.

Chờ chút... Câu trên có nghĩa gì?

Một giây sau, người đàn ông phía đối diện chậm rãi bước đến, khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn tới độ khiến Ôn Giản Ngôn cảnh giác.

Hắn nhận ra rằng “giấc mơ” của mình có gì đó sai sai.

Sắc mặt Ôn Giản Ngôn tái trắng hơn, khí thế hùng hổ vừa rồi lập tức biến mất. Hắn sợ sệt lùi về sau, song lại bị bóng tối ngưng thành thực thể ngăn cản nên chỉ đành đứng chôn chân tại chỗ.

Nửa người trên của hắn không tự chủ được ngả về phía sau, vạt áo sơ mi lỏng lẻo tản ra hai bên, để lộ nửa vòng eo mềm dẻo trắng nõn, cùng với đường vân đỏ tươi thấp thoáng bên mép xương hông.

Vu Chúc cụp mắt xuống, thong thả duỗi tay. Mép áo sơ mi bị bóng tối kéo ra, đầu ngón tay tái nhợt ấn lên vùng da không có gì che đậy.

Ngón tay lạnh lẽo chạm vào thắt lưng ấm áp của nhân loại, không thèm để ý mà miêu tả đường vân phù chú uyển chuyển kia.

Dường như nhớ lại cảm giác đau đớn khi bị khắc vân, từng tấc da nhỏ bị chạm chợt căng cứng, run rẩy theo từng nhịp thở của Ôn Giản Ngôn.

“Lần nào cậu cũng tìm được cách mới xúc phạm ta.”

Người đàn ông ngước đôi mắt màu vàng lạnh lẽo lên, từ từ áp toàn bộ lòng bàn tay lên làn da mềm mại nhẵn nhụi ấy. Một nửa vòng eo thon gọn của hắn đều bị Vu Chúc nắm trong bàn tay, có thể dễ dàng cảm nhận cơ thể đối phương đang trong trạng thái căng thẳng.

Giữa căn phòng tối tăm.

Chàng trai ngủ trên giường càng không yên giấc, hơi thở nặng nhọc gấp gáp. Nửa đầu hắn chúi xuống gối, từ má đến vành tai đều ửng đỏ.

Không biết áo sơ mi của hắn đã bung ra từ lúc nào, để lộ phần ngực bụng săn chắc cùng với làn da trắng sáng trong bóng tối.

Hình xăm đỏ tươi gần sát xương hông bị một sức mạnh vô hình nào đó ấn xuống, bóng tối đè lên đường cong hơi lõm.

“Cậu nói ta nên trừng phạt cậu thế nào đây?”

“Giáo chủ của ta.”

Âm cuối Vu Chúc hơi giương lên, đáy mắt mang theo ý cười tàn nhẫn, nhẹ nhàng cất lời.

“...!!!”

Ôn Giản Ngôn chợt mở bừng mắt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bật dậy khỏi giường.

Hắn sợ hãi nhìn vào khắp phòng.

Trước mặt là một mảnh tối đen, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy đường nét nội thất.

Trong căn phòng trống rỗng tĩnh mịch, ngoại trừ tiếng thở dốc dồn dập thì không còn gì khác.

Ôn Giản Ngôn hít một hơi thật sâu ép bản thân phải bình tĩnh, sau đó dùng tay sờ soạng vách tường... “Bụp” một tiếng, căn phòng lập tức sáng ngời.

Dưới ánh đèn trắng ấm áp, cả căn phòng hiện lên rõ ràng.

Ngoài hắn ra thì không còn người nào khác.

Vừa rồi... đã xảy ra chuyện gì?

Ôn Giản Ngôn thở hổn hển đặt tay lên trán, sờ thấy mồ hôi ướt nhẹp lạnh lẽo.

Hắn nhắm chặt mắt, hình ảnh trong mơ ban nãy không bị yếu tố nào ngăn cản hiện lên cực kỳ rõ ràng.

Giữa bóng tối vô biên sâu không thấy đáy, đôi mắt màu vàng tựa như thiêu đốt kia nhìn chằm chằm hắn, phảng phất muốn cắn nuốt sạch linh hồn đối diện.

Và cả giọng nói trầm thấp mang theo ý cười.

... Giáo chủ của y.

“...”

Nghĩ đến đây, Ôn Giản Ngôn lập tức tỉnh ngủ.

Hắn cúi đầu vén góc áo của mình lên.

Đường vân đỏ tươi tựa bùa chú nằm ngay chỗ giao nhau giữa xương hông và bụng dưới, hằn sâu vào da thịt, phập phồng theo hơi thở dồn dập của hắn, mang cho người ta cảm giác chẳng lành.

Cảm giác vừa bị đối phương sờ soạng vẫn còn lưu lại trên da, khiến sống lưng Ôn Giản Ngôn lạnh toát.

Hiển nhiên, cho dù ở trong không gian hệ thống thì Vu Chúc vẫn có thể lợi dụng thứ này xâm nhập vào giấc mộng của hắn.

Còn cả năng lực điều khiển bóng tối quỷ dị của đối phương...

Đáy mắt Ôn Giản Ngôn sầm lại.

Hắn bước xuống giường đi vào nhà vệ sinh.

Vòi nước được vặn ra, dòng nước mạnh mẽ chảy ào ào xuống bồn rửa tay làm bằng sứ trắng.

Hắn dùng nước lạnh rửa mặt, ngước mắt nhìn bản thân trong gương.

Ánh đèn trong nhà vệ sinh chiếu xuống từ trên đỉnh đầu, dừng trên đầu và vai chàng trai. Khuôn mặt và tóc mái hắn đều ướt sũng, giọt nước đọng trên lông mi, chóp mũi và cánh môi. Chúng treo lơ lửng tựa như sắp rơi, phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt.

Tròng mắt màu hổ phách khép hờ, ẩn dưới hàng mi đen nhánh ẩm ướt. Hai gò má hắn nóng đỏ bất thường, thế nhưng ánh mắt lại tỉnh táo đến đáng sợ.

Hắn không thể chờ thêm được nữa.

Phải thoát khỏi sự yếu thế không vũ trang này càng nhanh càng tốt.

Ôn Giản Ngôn cầm chiếc khăn bên cạnh lau khô mặt.

Hắn thầm tổng kết đơn giản thành quả suốt hôm nay của mình.

Mặc dù điều kiện mấy phó bản hắn xem trọng lúc trước phù hợp hơn, nhưng thực tế phải mất ít nhất một tuần để chuẩn bị. Nếu là trước đêm nay, hiển nhiên những phó bản ấy mới là thứ lý tưởng đối với hắn, bởi dù sao hắn cũng cần thời gian để điều chỉnh. Tuy nhiên sau khi trải qua cuộc gặp gỡ trong mơ, Ôn Giản Ngôn dứt khoát từ bỏ ý định ấy.

Không gian hệ thống không còn an toàn tuyệt đối.

Lần này hắn có thể tỉnh lại từ trong mơ, nhưng lần sau chưa chắc đã có thể.

Ôn Giản Ngôn lấy điện thoại tìm số liên lạc.

Chẳng mấy chốc hắn đã dừng mắt vào tên một công hội.

Thực tế lần này hắn không định hợp tác với công hội đó, không chỉ bởi vì hắn từng chạm mặt với người của họ trong mấy phó bản trước, mà còn bởi vì thời gian phó bản tiếp theo do họ cung cấp là một ngày sau. Thời gian quá gần, hơn nữa độ khó phó bản nằm trong khoảng B- đến A, xác suất lớn sẽ rơi vào loại phó bản Ôn Giản Ngôn không hiểu biết nhiều hoặc thậm chí là chưa từng nghe qua...

Khó khăn cao đồng nghĩa với tỷ lệ tử vong cao.

Song Ôn Giản Ngôn không thể tiếp tục chờ đợi.

Hắn hít một hơi thật sâu nhắn tin cho công hội.

*

Tổng bộ Vĩnh Trú.

“Cái gì? Kẻ mạnh nhất trong danh sách người mới chuẩn bị tham gia cùng chúng ta?”

Hai mắt Vương Mạn, phó hội trưởng công hội Vĩnh Trú, sáng ngời, nhìn về phía streamer trước mặt.

Sau mỗi lần livestream, bảng xếp hạng người mới sẽ được cập nhật. Mà thành tích của kẻ đứng đầu bảng xếp hạng người mới lần này thực sự khiến tất cả streamer cao cấp sợ ngây người.

Không phải không có trường hợp dùng vận may cứt chó đánh được thành tựu bạch kim.

Bởi dù sao, rất nhiều phó bản có giới hạn về số lần qua cửa, thường xuyên có nhiều phó bản bị đóng cửa vĩnh viễn vì các lý do khác nhau. Sau khi đóng cửa, streamer đạt được mức độ mở khóa cao nhất phó bản sẽ tự động giành được thành thành tích bạch kim đơn. Ngoài ra trong giai đoạn sau, rất nhiều phó bản có thể dựa vào tổ đội để qua màn, cho nên chỉ cần trong đội có người gánh team thì dù streamer khác có làm cá cảnh cũng giành được thành tích bạch kim đội ngũ.

Sau khi livestream trong thời gian dài, hầu hết streamer cao cấp đều ít nhiều để lại tên tuổi trong Đại sảnh Danh vọng.

Tuy nhiên, chuyện livestream ba lần mà cả ba lần bạch kim chưa ai từng nghe qua.

Nếu nói lần một là chó ngáp phải ruồi, hoặc đúng lúc gặp cao thủ tiếp nhận nhiệm vụ cấp thấp nên mới giành được, nhưng đến lần ba thì chắc chắn có liên quan đến thực lực.

Tất cả công hội đều nhìn trúng tiềm năng của người mới kia và muốn mời hắn vào công hội.

Theo thời gian, không chừng kẻ đứng đầu bảng xếp hạng này còn có khả năng, thậm chí là trở thành streamer cấp SSS trong truyền thuyết.

Số lượng streamer ở các cấp độ khác nhau.

Mỗi khi lên cấp độ mới là số lượng streamer lại giảm rất nhiều.

Rất khó để thống kê xem có bao nhiêu streamer cấp E, bởi dù sao phần lớn streamer cấp E đều không sống nổi qua phó bản đầu tiên của họ. Tuy nhiên số lượng streamer cấp D lên tới hàng nghìn người, song đến cấp A chỉ còn vỏn vẹn hơn trăm người.

Cấp S có 56 người, cấp SS năm người.

Số streamer cấp SSS là 0.

Các streamer không biết tại sao lại không có một streamer cấp SSS nào. Có thể là vì họ đã chết trong phó bản sát hạch từ cấp SS lên SSS, cũng có thể là bởi sau khi thăng lên cấp đó, bọn họ đã đổi phiếu thưởng rời khỏi phòng livestream.

Tên streamer mới kia thật sự là hạt giống tốt, nếu mọi chuyện suôn sẻ, hắn thậm chí có thể thay đổi xếp hạng công hội suốt cố định suốt bao lâu nay.

Nghĩ vậy, đáy mắt Vương Mạn lóe lên tia nhiệt huyết.

Streamer phụ trách tiếp xúc với Ôn Giản Ngôn cho hay: “Tôi cũng không biết rõ nữa, có vẻ hắn ta nhận được rất nhiều lời mời của các công hội và vẫn đang do dự. Cho nên, hắn hy vọng được hợp tác cùng chúng ta ở phó bản tiếp theo để xác định có nên gia nhập công hội chúng ta trong tương lai không.”

Vương Mạn lộ vẻ đăm chiêu.

Nếu người mới kia nguyện ý tổ đội với họ trong phó bản tiếp theo, vậy chứng tỏ hắn thích công của họ hơn so với các công hội khác, khả năng đồng ý gia nhập Vĩnh Trú là cực cao.

Cô ta nhìn streamer trước mặt, hỏi: “Đối phương chuẩn bị tham gia phó bản nào?”

Streamer cúi đầu lướt điện thoại di động:

“Một ngày sau, độ khó từ B- đến A+, có thể ẩn chứa đạo cụ cấp khó nhắm vào Boss.”

“Là hắn chủ động yêu cầu?”

“Đúng vậy.”

Vương Mạn cảm thấy hơi kinh ngạc.

Lần đầu tham gia phó bản cấp khó cô ta đã phải trải qua ít nhất mười buổi livestream, vậy mà kẻ kia lại dám khiên chiến độ khó này ở lần livestream thứ tư.

Hắn thật sự quá lớn mật.

Cô ta trầm ngâm một lúc, sau đó ngước mắt nhìn streamer đứng đối diện: “Được, lần này tôi sẽ đích thân tuyển chọn đội viên.”

Cấp bậc Vương Mạn không thấp, nếu cô ta tham gia phó bản thì khả năng cao độ khó dự đoán ban đầu sẽ thay đổi. Mặc dù rất muốn gặp mặt người mới mạnh nhất trong truyền thuyết, nhưng lần này cô ta chỉ đành bỏ qua.

Vương Mạn cong ngón tay lên, gõ xuống mặt bàn:. ngôn tình hài

“Khi anh gặp streamer mới hắn sử dụng ngoại hình gì? Nếu bỏ ngoại hình thì anh nghĩ hắn là người như thế nào?”

“Ừm...”

Streamer cẩn thận hồi tưởng lại, sau đó ngập ngừng đáp: “Tôi cảm thấy cách ăn nói, hành vi, khí chất và tướng mạo rất phù hợp với ngoại hình hắn, thực sự rất khó tưởng tượng là hắn mua ngoại hình.”

Vương Mạn gật đầu.

Điều này cũng có thể xảy ra.

Dù sao phần lớn streamer mới không có nhiều cơ hội tiếp xúc mới streamer khác, tỷ lệ kết thù sinh tử gì đó lại càng nhỏ, hơn nữa tích phân tiêu tốn bên ngoài thật sự không ít, streamer mới không mua được ngoại hình là chuyện hiểu được: “Vậy vẻ ngoài hắn ta như thế nào?”

“Thân cao ít nhất hai mét.” Streamer khoa tay múa chân: “Có thói quen tập thể dục, đường nét khuôn mặt bình thường, thậm chí là hơi xấu xí, rất hung tợn, trông khá áp bức.”

Vương Mạn đăm chiêu gật đầu: “Tôi đã hiểu.”

Không chừng thiên phú của hắn là tấn công.

Hơn nữa...

Vì độ nổi tiếng của đội ngũ, có lẽ phải nhét thêm một streamer đẹp mắt vào trong.

*

“Anh có chắc không? Streamer đã lừa dối anh chính là người mới mạnh nhất lần này?”

Khổng Lão Lục nghiến răng đáp: “Tôi chắc chắn.”

Gã chọc tay vào màn hình, hung tợn nói: “Hai phó bản bạch kim hắn chơi thì có một cái là cháu trai tôi từng chơi, cái còn lại là tôi chơi. Tôi không tin toàn bộ Ác Mộng còn có streamer nào như hắn.”

Thế nhưng, chuyện hắn là streamer mới vừa trải qua ba phó bản là điều gã không ngờ...

Nghĩ đến chuyện mình và cháu trai bị chơi đùa bởi một tên streamer vừa vào Ác Mộng không bao lâu, cơn giận trong Khổng Lão Lục lại trồi lên, tức đến ứa gan...

Người bên kia hỏi:

“Vậy sao anh không nói cho phó hội trưởng bên mình?”

Khổng Lão Lục cười nhạo:

“Nói thì có ích lợi gì? Hiện tại bọn họ đang bận tìm cách mời gọi hắn, nếu bây giờ tôi lao lên có khác gì thành bia đỡ đạn cho nòng súng đại bác.”

Không chừng Kỳ Tiềm còn cân nhắc chuyện có cho phép gã tiếp tục tấn công tên lừa đảo kia không. Và càng tệ hơn là, nếu hắn thật sự gia nhập Ám Hỏa thì gã sẽ không còn cơ hội báo thù.

Cho nên bọn họ dằn chuyện này xuống đáy lòng, không những không báo cáo với công hội mà còn lén lút tìm những streamer nằm ở vùng xám, hòng mượn việc công làm việc tư.

“Nói tóm lại, anh muốn giết chết hắn đúng không?”

Hai mắt Khổng Lão Lục sáng quắc: “Đúng vậy.”

Mấy streamer trước mặt nhỏ giọng trao đổi với nhau một hồi, sau đó một người ngẩng đầu lên: “Trả trước 50% tích phân, chi phí thuê streamer Thần Dụ anh trả.”

Khổng Lão Lục cắn răng, thầm nuốt một ngụm máu, đáp:

“... Được!”

*

“Nhanh như vậy?”

Sau khi nghe Ôn Giản Ngôn nói, Tô Thành và Quý Quan đều há hốc mồm: '”Không phải lần này chúng ta có nửa tháng nghỉ ngơi sao? Sao cậu lại chuẩn bị vào phó bản tiếp theo sớm thế?”

Ôn Giản Ngôn nhún vai thở dài: “Không còn cách nào, tôi cảm thấy chuyện này giải quyết càng sớm càng tốt... Dấu ấn kia ở càng lâu càng nguy hiểm.”

Hắn không định kể giấc mơ kỳ lạ của mình ra.

Chuyện lệ quỷ có khả năng xâm nhập không gian hệ thống có lực ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa ngay cả Ôn Giản Ngôn cũng không xác định được nguyên nhân, cho nên càng không thể lấy nó làm chuyện giật gân.

Tuy nhiên hắn lại không thể làm như không có chuyện gì.

Mặc dù Tô Thành và Quý Quan lo lắng, song cả hai người cũng chỉ đành gật đầu, không hề cố gắng thay đổi quyết định của Ôn Giản Ngôn.

Dù sao hiện tại Ôn Giản Ngôn cũng là phú hộ có nhiều tích phân dự trữ, trước khi tiến vào phó bản tiếp theo, hắn đến khu thương mại tự do đi dạo.

Tuy khu thương mại tự do có rất nhiều đạo cụ, nhưng ở đây không có nhiều đạo cụ mạnh có độ hiếm cao. Suy cho cùng, mặc dù các streamer muốn kiếm tích phân, nhưng họ vẫn phải lấy việc sống sót trong phó bản tiếp theo làm tiền đề.

Đạo cụ trên thị trường vô thưởng vô phạt, song đối với những streamer có số tích phân ban đầu và cấp bậc cửa hàng thấp như Ôn Giản Ngôn thì chúng lại rất hữu dụng.

Bời vì hắn tạm thời chưa phải thành viên chính thức của Vĩnh Trú, dù rằng bọn họ có thể cùng nhau tổ đội, nhưng phương thức tổ độ giống lại như phó bản trước. Đó là phương thức tổ đội của hắn và Tô Thành, độ bền chặt không cao, rất có thể bị phân đến các địa điểm khác.

Mặc dù Vĩnh Trú từng hy vọng Ôn Giản Ngôn đến tổng bộ bọn họ gặp mặt đồng đội, ngụ ý chính là để đồng đội nhận mặt nhau mà không nề hà chuyện ngoại hình, tuy nhiên đã bị Ôn Giản Ngôn từ chối.

Hắn luôn cẩn thận trong những chuyện như vậy.

Ôn Giản Ngôn không có hứng thú quá nhiều với công hội, cũng không định trói buộc với tất cả thành viên Vĩnh Trú hoặc coi đối phương thành đồng đội để làm tiền đề hành động.

Hơn nữa bây giờ hắn có rất nhiều kẻ thù, cho nên từ chối gặp mặt. Thay vào đó, hai bên sẽ thỏa thuận ám hiệu để nhận nhau trong phó bản.

Bằng cách này, hắn sẽ để lại cho mình một không gian tự do rất lớn.

Nếu biểu hiện của thành viên Vĩnh Trú trong phó bản làm hắn cảnh giác, Ôn Giản Ngôn sẽ cố gắng tránh xa bọn họ. Còn nếu tính thế đảo ngược, hoặc bọn họ biểu hiện giá trị nhất định một trong tình huống cụ thể thì Ôn Giản Ngôn có thể tổ đội với bọn họ lần nữa.

Chẳng mấy chốc đã đến thời gian tiến vào phó bản.

Quảng trường livestream mở ra.

Các loại màn hình ánh sáng xoay tròn lóe lên ánh sáng chói mắt. Các bảng đơn nhấp nháy trên màn hình, vô số bảng đơn mở ra, đủ loại phó bản livestream được đăng tải, hơn nữa còn được tuyên truyền cực kỳ bắt mắt, thu hút ánh mắt của khán giả trên quảng trường.

“Oa, lần này có rất nhiều streamer mới. Mười hai phó bản cấp thấp đã được mở ra, tôi cảm thấy sẽ xuất hiện rất nhiều cảnh thú vị.”

“Hầy, tiếc là hôm nay streamer tôi theo dõi không phát sóng. Chán ghê... đành đi dạo quảng trường vậy.”

“Má ơi, lần này cũng mở vài phó bản cao cấp nè.”

“Oa, chúng ta may mắn thật đấy. Lần này mở ba phó bản cấp S, còn cả một phó bản sát hạch cấp A lên cấp S nữa! Phen này mãn nhãn rồi.”

“Đúng vậy, còn có mấy streamer nổi tiếng phát sóng. Mọi người đã xem bảng danh sách đơn chưa? Bảy người trong đó nằm trong top ba mười người đứng đầu, ngoài ra có cả mấy người ở bảng nhan sắc nữa, tuyệt ghê.”

“Lâu rồi chưa được chứng kiến quảng trường sôi động tới vậy, làm tôi cảm thấy lượng truy cập tăng gấp bảy tám lần so với bình thường.”

“Mà nhắc mới nhớ, streamer đứng cuối bảng xếp hạng đơn là ai? Sao tôi không có ấn tượng gì với hắn?”

“A, anh không nhớ sao? Hắn chính là người mới mạnh nhất gần đây.”

“Thôi xin, người mới mạnh nhất bảng kia chỉ là kẻ cần cù nhất, chỉ cần người mới hoàn thành ba lần livestream là được có tên trong bảng, đến khi hoàn thành buổi livestream thứ tư thì sẽ rời khỏi danh sách. Trước nay bảng số hạng này nhiều nước[2] nhất và tỷ lệ tử vong cũng cao nhất.”

“Đúng vậy, hắn có tư cách gì ngồi lên bảng xếp hạng đơn lần này? Cũng không mở mắt nhìn xung quanh xem có bao nhiêu cao thủ... chẳng lẽ hệ thống bị lỗi?”

Phía dưới màn hình, thanh niên với đôi mắt màu hổ phách nở nụ cười, bên cạnh là tên phòng livestream được đánh dấu mở.

“[Thành Tín tối thượng?]”

“Đây là cái tên quái quỷ gì thế, nghe lạ vậy?”

“Nhưng hắn đẹp trai ghê, không biết có phải người khu nhan sắc không?”

“Thôi, dù sao cũng rảnh rỗi không có việc gì, tui vào phòng hắn đi dạo một vòng đây.”

“Chờ chút, chắc hẳn bây giờ streamer đã được phân phối vào phó bản xong xuôi nhỉ? Mọi người nhìn xem phó bản của hắn là gì rồi hẵng vào, dù sao số lượng cao thủ livestream lần này không ít, không cần lãng phí thời gian cho loại người mới.”

Chẳng mấy chốc, các ký tự trên màn hình bên cạnh thanh niên được cập nhật, một hàng chữ màu đỏ như máu hiện ra:

Độ khó của sảnh: cấp A

Lịch sử tiến độ mở khóa cao nhất: 62%

Giá trị xem: cấp C

“Chuyện gì vậy?!”

“!!! Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Công viên giải trí Mộng Ảo?!”

“Mẹ kiếp, chính là Công viên giải trí Mộng Ảo đã khiến rất nhiều streamer bỏ mạng sao?!”

“Vờ lờ!! Không phải bởi vì tỷ lệ tử vong quá cao nên phó bản này bị hệ thống ẩn đi à?! Tại sao bây giờ lại xuất hiện?”

“Trời má, streamer được phân vào phó bản này quá khổ...”

“Ý mấy người là gì? Chẳng lẽ phó bản kia rất khó? Tại sao tôi thấy nói mới chỉ là cấp A?”

“Không, phó bản này không liên quan gì đến độ khó cả. Hầy... Thật sự rất khó để hình dung về nó, mấy người vào xem vài phút sẽ biết.”

*

Bóng tối cuộn trào.

Vu Chúc đứng giữa bóng tối vô biên, đôi mắt vàng híp lại.

......

Còn chưa vào vấn đề chính đã để hắn chạy mất.

Vì giáo chủ này thật sự trơn trượt không thể bắt bằng tay không, chỉ cần lơ là một chút sẽ biến mất.

Sức mạnh của y vẫn chưa hồi phục đủ, tạm thời không thể xuyên thủng hàng rào mạnh mẽ kia. Mặc dù đã khắc ấn ký, nhưng có vẻ y vẫn chưa đủ ngoan độc nên mới khiến đối phương dễ dàng trốn thoát khỏi tay mình.

Vu Chúc vuốt đầu ngón tay.

Vòng eo mềm dẻo ấm áp, đường cong uyển chuyển phảng phất vẫn nằm gọn trong lòng bàn tay y. Trên làn da trắng mịn ấy, đường vân đỏ tươi uốn lượn ở giữa ranh giới sáng và tối.

Ban đầu y chỉ định để đối phương thực hiện một chút nghĩa vụ tín đồ, thế nhưng...

Trước khi y kịp đưa ra yêu cầu thì đối phương đã biến mất.

Một loại dục vọng không tên bắt đầu sinh trường dưới đáy lòng.

Là nhục dục? Hay chỉ là sự thèm ăn?

Có lẽ tất cả.

Quả nhiên vẫn phải gặp mặt lần nữa.

Người đàn ông nở nụ cười tham lam.

Vả lại, không thể cho hắn cơ hội chạy trốn khỏi tay mình lần nào nữa.

Tác giả có lời muốn nói:

Anh cứ tiếp tục đuổi theo vợ đi, càng đuổi theo vợ thì vợ càng muốn giết chết mẹ anh.

Hết chương 74

[1] Giấc mơ tỉnh: Đây là một giấc mơ mà người có giấc mơ đó nhận biết được mình đang mơ và đặc biệt, có thể kiểm soát vai trò hoặc điều khiển những kinh nghiệm tưởng tượng của mình trong môi trường “ảo” ấy.

[2] Bảng xếp hạng nhiều nước: Bảng xếp hạng bị thao túng, có số liệu sai lệch và không đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.