Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Ha ha ha ha ha ha ha ha, cười chết tôi mất, tiên sư quả sẵn sàng bỏ qua hiềm khích trước đây!"
"Đúng thật là... đảo khách thành chủ, tính sát thương quá ghê gớm."
"Cười ná thở luôn, liên minh nạn nhân chó lừa đảo nghiêm khắc lên án hành vi này."
... Sẵn sàng bỏ qua hiềm khích trước đây?
Sẵn sàng bỏ qua hiềm khích trước đây!!??
Hai mắt Văn Nhã rực lửa, nghiến răng kèn kẹt.
Nếu không phải đồng đội đứng cạnh ngăn cản thì cô đã xắn tay áo xông lên đánh nhau với tên chó lừa đảo không biết xấu hổ kia rồi.
"Chị, anh ta nói rất đúng. Hạng mục trong công viên này đều yêu cầu ít nhất năm người chơi."
Giờ phút này Lilith cũng chạy từ cổng lớn Khu Cảm giác mạnh về, hạ nhỏ giọng nói.
Xuyên Trạch khẽ nhíu mày:
"Nếu đã như vậy, e rằng hợp tác tạm thời mới là phương án tốt nhất."
Những điều tên streamer kia vừa nói là đều sự thật, quy tắc công viên Khu Cảm giác mạnh yêu cầu streamer phải thành lập đội khiêu chiến. Nếu như bọn họ đối đầu ngay trong lúc này thì không chỉ tiêu hao thực lực phe mình vô nghĩa mà còn lãng phí thời cơ một cách vô ích.
"..."
Văn Nhã nghe vậy cũng dần bình bĩnh.
Cô ngước mắt nhìn.
Chàng trai mới chỉ gặp mặt hai lần có thân hình cao ráo mảnh khảnh, phía sau lưng hắn là cảnh trời xanh mây trắng cùng những chùm bóng rực rỡ sắc màu. Trong nền nhạc vui vẻ của công viên, hắn dùng cặp mắt dịu dàng màu hổ phách nhìn cô chăm chú.
So với phó bản trước, khí chất của kẻ lừa đảo đã nảy sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Cô ta còn nhớ rất rõ, trong phó bản bệnh viện Phúc Khang, đối phương mặc một chiếc áo blouse nhuốm máu, sống mũi đeo một gọng kính viền vàng, đôi mắt đen tuyền đong đầy quỷ khí, chỉ cần liếc mắt cũng khiến người ta ớn lạnh.
Nếu không phải vì ấn tượng về tên đội trưởng phe đen quá sâu thì Văn Nhã gần như không thể liên tưởng "cậu chàng có đường nét thanh tú và nụ cười trong trẻo" lại là cùng người với tên Boss bác sĩ hồi trước.
... Thật sự quá khó liên tưởng.
Văn Nhã hít sâu một hơi: "... Vậy thì hợp tác."
Cô ta quay đầu nhìn đồng đội mình, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhưng sau khi vào hạng mục, mọi người nhất định phải đề phòng tên kia. Trình độ nói dối của hắn rất cao, tuyệt đối không thể tin tưởng dễ dàng, đã hiểu chứ?"
Xuyên Trạch và Lilith gật đầu: "Đã hiểu!"
Sau khi biết những gì Văn Nhã trải qua trong phó bản trước, có thể nói rằng, bọn họ đã dốc toàn bộ tinh thần cảnh giác với vị đội trưởng bên đen có thể dễ dàng dắt mũi toàn bộ streamer trong phó bản. Cho dù tình thế lần này vô cùng cấp bách và hai bên phải hợp tác tạm thời ở hạng mục kế tiếp, nhưng không vì thế mà họ lại lơ là thiếu cảnh giác.
Chẳng mấy chốc, ba người đã đạt thành thỏa thuận.
Vân Bích Lam: "Quyết định xong chưa?"
Văn Nhã hít sâu một hơi: "Xong rồi. "
Cô ta bước đến, chìa tay về phía Vân Bích Lam: "Hợp tác vui vẻ."
Sau khi tiến hành giới thiệu bản thân ngắn gọn, nhóm bảy người họ đi tới tàu lượn siêu tốc.
"Những điều cấm kỵ của hạng mục tàu lượn rất rõ, địa điểm tổ chức cũng bị giới hạn." Vân Bích Lam vừa đi vừa nói: "Tuy nhiên không ai biết bên trong đấy có gì hoặc sẽ xảy ra chuyện gì..."
Lilith nói thẳng: "Nhưng không phải tấm biển bên ngoài có cảnh báo sao? Khi qua đường hầm không nên mở mắt nhìn đông ngó tây, không nên lén lút quay đầu các kiểu..."
Vân Bích Lam dừng bước, ngoảnh đầu nhìn Lilith: "Cô thật sự nghĩ rằng hạng mục ở đây đơn giản như vậy?"
Lilith hơi nghẹn họng: "Nhưng..."
"Cô quên những gì đồng đội tôi vừa nói à? Miễn là có streamer qua màn thì hạng mục sẽ đóng cửa không thể chơi tiếp." Vân Bích Lam nheo mắt, quay đầu nhìn lối vào hạng mục tàu lượn siêu tốc đang phát ra âm nhạc vui tươi, chầm chậm chêm lời: "Trước khi chúng tôi tiến vào ngôi nhà ma ám đã có một tiểu đội bảy người vào chơi hạng mục tàu lượn siêu tốc. Nhưng sau khi chúng tôi rời khỏi nhà ma, hạng mục tàu lượn siêu tốc tiếp tục mở cửa. Cô đoán xem vì sao lại như vậy?"
Nháy mắt, một luồng khí lạnh trườn khắp sống lưng mọi người.
Điều này chỉ có nghĩa là...
Toàn đoàn bị diệt.
Bảy người không ai sống sót.
Thấy có người đến gần, chú hề tóc xanh đang ngồi trước cửa bật dậy: "Chào mừng mọi người đến với Công viên Giải trí Mộng Ảo và trải nghiệm hạng mục tàu lượn siêu tốc theo chủ đề của chúng tôi!"
Nó chỉ vào tấm biển bên cạnh: "Vé được bán giá mười điểm phiếu thưởng."
Vân Bích Lam chỉ sau lưng mình: "Bảy người."
Những streamer khác lấy phiếu thưởng từ trong túi ra đưa cho chú hề. Chú hề nhận lấy phiếu thưởng, móc mấy tấm vé từ trong túi quần lỏng lẻo của mình:
"Được rồi, chúc mọi người chơi vui vẻ."
Ôn Giản Ngôn cúi đầu nhìn tấm vé sặc sỡ trên tay, mặt trước viết dòng chữ: Tàu lượn siêu tốc theo chủ đề Công viên Giải trí Mộng Ảo. Hắn lật vé lại.
Bất ngờ là, mặt sau tấm vé cũng in chữ đen rất rõ ràng:
[Quy tắc tàu lượn siêu tốc theo chủ đề Băng rừng]
1.Phụ nữ mang thai, người già, người mắc bệnh tim mạch và bệnh tâm thần không được phép vào.
2. Trẻ em cao dưới 1 mét 4 không được phép vào.
3. Tàu lượn siêu tốc theo chủ đề gồm ba đường hầm và mười lăm khúc cua, khi đi qua hầm vui lòng không mở mắt nhìn xung quanh, không nhẩm đếm số khúc cua trong lòng, xin vui lòng không ngoảnh đầu nhìn lại.
4. Hạng mục không có bất kỳ trục trặc nào xảy ra, nếu thiết bị ngừng hoạt động, vui lòng ngồi yên tại chỗ chờ đến khi thiết bị khởi động lại.
5. Không làm hỏng đồ trang trí trên xe, đặc biệt là đồ trang trí bằng gỗ hình người
6. Vui lòng đảm bảo số lượng hành khách trên tàu không phải là sáu hoặc bội số của sáu. Nếu số lượng khách trên tàu là sáu hoặc bội số của sáu, xin quý khách vui lòng không lên chuyến tàu.
7. Nhạc trên thiết bị sẽ không dừng lại mà không có lý do, nếu thiết bị ngừng phát nhạc trong quá trình di chuyển, vui lòng liên hệ ngay với nhân viên và nhanh chóng rời khỏi đường ray, tiến vào khu vực lân cận.
Ôn Giản Ngôn ngước mắt nhìn chú hề tóc xanh đứng trước cửa.
Mặt nó bôi lớp phấn trắng rất dày, khóe môi màu đỏ vểnh cao, dường như lúc nào cũng mỉm cười vui vẻ.
Thoạt nhìn trông nó khá giống một người bình thường khoác trang phục chú hề, làn da cũng không có vẻ nhớp nháp, nếu chỉ đánh giá hình thức bên ngoài thì hoàn toàn không thể phân biệt nó có phải ếch hay không.
Thật ra tên hề trước cửa nhà ma cũng giống vậy.
Thực tế, trước khi Ôn Giản Ngôn kịp nhận ra rằng đối phương có vấn đề thì hắn chưa từng nhận thấy bất kỳ sự khác biệt nào giữa da nó và da người bình thường. Thẳng cho đến khi hắn nhìn thấy nhật ký chép tay của nhân viên hề trên tờ hóa đơn... tiếp đó liên kết với suy đoán về mức độ ô nhiễm tinh thần. Phỏng chừng, chỉ cần ở trong phó bản, trừ khi phó bản phán định streamer tìm được chứng cứ chứng minh nhân viên là ếch, bằng không nếu chỉ xét ngoại hình thôi sẽ không phân biệt được chúng với nhân viên bình thường.
Theo giới thiệu sử dụng gấu bông chú hề trên hóa đơn, khả năng chú hề trước cửa tàu lượn siêu tốc là một con ếch cũng rất lớn.
Nhưng...
Không giống ngôi nhà ma ám, đối phương không chỉ không yêu cầu họ tuân thủ quy tắc mà vé giao cho bọn họ cũng không ẩn hình quy tắc mấu chốt, hơn nữa nó càng không dùng chất giọng cường điệu lặp lại quy tắc công viên cho mọi người nghe lần nữa.
Nó gần như có không tính toán đánh lừa du khách.
Ôn Giản Ngôn nhíu mày nhét vé vào túi.
Sau khi kiểm vé, nhóm người đi về phía [Lối vào].
Ngay khi tiến vào đường hầm, ánh sáng đột nhiên biến mất, không khí tràn ngập mùi gỗ ẩm mốc, tiếng bước chân bảy người vang vọng giữa tối tăm.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến đường ray.
Trên đường ray trải dài là một chiếc tàu lượn siêu tốc đang lẳng lặng đậu, thân xe được sơn nhiều màu và vẽ đủ loại cây cối xanh tươi. Bên trong có thể chứa khoảng 30 chỗ ngồi, nhưng một nửa số chỗ lại bày rối gỗ tinh xảo, khuôn mặt chúng nó nở nụ cười tươi, dưới sự vận hành của máy móc, đám rối gỗ vẫy tay chào mọi người.
Chú hề tóc xanh trong phòng điều khiển bên cạnh bước ra: "Mọi người có thể tự chọn chỗ ngồi, sau khi ngồi xuống hãy kéo thiết bị bảo hộ lên, chúng ta có thể bắt đầu khởi hành."
"..."
Mấy streamer liếc nhau rồi đi vào tàu lượn siêu tốc.
Mọi người đều cẩn thận tránh vị trí xung quanh con rối và ngồi vào ghế trống.
Ôn Giản Ngôn lựa chọn vị trí phía sau con rối mũi đỏ. Sau khi kiểm tra xung quanh thiết bị an toàn không có chất lạ hay khả nghi nào, hắn liền dựa theo lời nhắc buộc chặt thiết bị an toàn.
Cùng với tiếng nhạc leng keng dễ nghe vang lên, tàu lượn siêu tốc dưới thân cũng từ từ khởi động:
"La la la, la la la..."
Giọng hát trẻ thơ đáng yêu cất lên giai điệu vui vẻ, tốc độ tàu lượn bắt đầu tăng lên, một góc không trung cách đó không xa chậm rãi tới gần, ánh sáng cũng dần trở nên ngời ngợi.
"Xẹt xẹt... xẹt xẹt..."
Không hiểu vì sao giữa giai điệu vui tươi lại xen lẫn vài tiếng dòng điện nho nhỏ kỳ lạ.
Giây tiếp theo, một giọng nam trầm vang lên trong nền nhạc vui vẻ:
"Hô hô hô! Chào mừng mọi người đến với chuyến tàu mang chủ đề Lao xuống vực thẳm! Tôi, quý ngài thuyền trưởng của mọi người, sẽ dẫn dắt tất cả các bạn bắt đầu cuộc hành trình kỳ diệu mới."
Ôn Giản Ngôn giật mình, kinh ngạc ngước mắt.
Gì?
Hắn nhỡ rõ ràng trên tấm vé viết [Tàu lượn siêu tốc Băng rừng] mà.
... Đâu phải Lao xuống vực thẳm.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mấy streamer khác cũng chú ý tới điểm này, bọn họ kinh ngạc hô lên: "Có chuyện gì vậy? Tại sao chủ đề tàu lượn siêu tốc lại thay đổi?"
"Nếu vậy, chẳng lẽ quy tắc sau vé vào cửa khi trước sẽ không được tính?"
"Bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Có nên tuân thủ quy tắc tiếp không..."
Trong khi mọi người bàn luận sôi nổi, tàu lượn siêu tốc bắt đầu chậm rãi đi lên, thân xe từ từ nghiêng sang một phía rồi leo lên cao...
Gió lạnh rít gào bên tai, toàn bộ tàu lượn đều đang rung chuyển, phát ra tiếng gầm rú của máy móc.
Dưới áp lực gió mạnh, Ôn Giản Ngôn khó khăn thò đầu ra ngoài, lướt qua thân xe nhìn xuống dưới.
Nhưng bất ngờ là, bên ngoài tàu lượn không phải công viên giải trí bọn họ từng thấy trước đây, trái lại, đập vào mắt hắn là vực sâu đen xì không đáy, hoàn toàn không thể nhìn xuyên qua lớp bóng tối dày đặc, mang cho người ta cảm giác chóng mặt quỷ dị.
Trong cảm giác mất trọng lượng cả người bị kéo xuống, Ôn Giản Ngôn nghe thấy tim đập bình bịch của mình.
Hắn rời mắt ngẩng đầu nhìn.
Đường ray dưới thân tàu lượn kéo dài lên trên, trên đỉnh ray làm từ sắt thép lạnh lẽo là một khúc cua đâm thẳng xuống dưới. Nó lao thẳng xuống bóng tối sâu không đáy, quả thực đúng như giọng nói vừa rồi...
[Tàu lượn siêu tốc theo chủ đề: Lao xuống vực thẳm]
Ôn Giản Ngôn chống lại sức gió như muốn nghiền nát cơ thể, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, tìm kiếm mọi cách có thể cứu mình thoát khỏi trạng thái kia.
Các quy tắc ngoài cửa là vô ích.
Hắn không hề nghi ngờ chuyện, nếu tàu lượn siêu tốc lên đến đỉnh rồi mà vẫn chưa tìm ra cách phá giả, vậy thì còn chưa kịp tới khúc cua đường hầm, toàn bộ những người ngồi trên tàu lượn sẽ chết không có chỗ chôn...
Như vậy, điều duy nhất có thể tham khảo chỉ còn quy tắc hạng mục tàu lượn siêu tốc theo chủ đề [Băng rừng] trên vé.
... Số người.
Nó có liên quan gì đến số lượng người không?
Trước khi lên xe Ôn Giản Ngôn đã đếm kỹ, trên xe có tổng cộng mười con rối, nhân số tiểu đội họ vừa đúng bảy người, cho dù con rối cũng được tính vào nhân số thì lượng khách ngồi vẫn không phải sáu hoặc bội số của sáu.
Hoặc...
Có phải bởi vì nhân số bên họ liên quan đến sáu nên hạng mục họ chơi lúc này là Lao xuống vực thẳm chứ không phải Băng qua rừng rậm? . Chuyên