- Nói cho đúng hơn, Vũ Không đại lục tùy thời ở trong trạng thái uy hiếp của đám dị thú, nhân loại cùng dị thú chung quy sẽ có một hồi tử chiến.
- Mà bây giờ ta cần phải đưa ra lựa chọn...
Diệp Dương Thành nghĩ tới đây liền híp mắt lại, trong đôi mắt bắn ra tinh quang khiếp người, chỉ nghe hắn nỉ non lẩm bẩm:
- Rốt cuộc là chờ tới khi dị thú chuẩn bị thích đáng, tranh thủ thời gian cho nhân loại thở dốc, hay là trước khi âm mưu của dị thú hoàn thành, đốt mồi lửa cho thùng thuốc nổ này?
- Nhưng mà cho dù đám dị thú có chuẩn bị thỏa đáng, chiến tranh xuất hiện là chuyện không thể tránh né.
- Chờ tới lúc dị thú hoàn tất chuẩn bị động thủ, không bằng nhân hiện tại làm lớn một lần... nhân loại ở Vũ không đại lục sẽ gặp nạn, mặc kệ thế nào, chiến tranh sẽ xuất hiện, chiến hỏa sẽ bao phủ cả Vũ Không đại lục... Mà ta muốn thời gian này diễn ra sớm hơn mà thôi.
Suy nghĩ tới đây, trong lòng DIệp Dương Thành đã có quyết định cuối cùng, một người đứng trong thang máy một lúc, liền trực tiếp đi tới một hàng ghế không người, ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần.
Một tiếng đồng hồ sau, ở cao ốc trung ương vang lên tiếng Mễ Lệ Tư THần Hoàng:
- Các vị Thần Vương, Thần Hoàng, Bỉ Lợi Thác vương quốc dùng ba mươi vạn đại quân ngăn cản Tất Tất Lạp đã tổn thất thảm trọng, hiệp hội lính đánh thuê tự do chúng ta phái tới hơn trăm máy phi hành cũng tổn hại phân nửa.
Nhưng mà bước chân của Tất Tất Lạp không có dừng lại, nó đã hủy diệt bảy tòa thành thị, đã sắp đi tới bên ngoài vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc.
- Cư dân trong vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc đã dời đi, hệ thống phòng ngự của vương thành đã mở ra, hơn nữa có quân đội và máy phi hành nên ngăn cản bước chân của Tất Tất Lạp ở bên ngoài vương thành, hội nghị tối cao thông qua bỏ phiếu quyết định xác định chiến thuật, hiện tại là thời điểm chúng ta xuất hiện.
- Thỉnh chư vị Thần Vương, Thần Hoàng đi tới khu đất trống trước cửa cao ốc trung ương, lên máy phi hành đi tới Bỉ Lợi Thác vương quốc.
- Chúng ta sẽ ở bên ngoài vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc quyết tử chiến với Tất Tất Lạp.
- Vì tự do, giết!
- Vì tự do, giết!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng hét lên, tiếng gầm vang vọng cả cao ốc trung ương.
Không lâu sau mười bảy Thần Hoàng và bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín Thần Vương đã rời đi, xuất hiện ở đại sảnh.
- Trận thế thật lớn!
Diệp Dương Thành đi tới ghế của mình, nhìn qua người đông nghẹt trước mặt, thấp nhất đều là cường giả Thần Vương.
Loại hiệu quả rung động thị giác này làm cho tâm trí Diệp Dương Thành bị ảnh hưởng.
- Tất Tất Lạp rốt cuộc là tồn tại gì, vậy mà để cho hiệp hội lính đánh thuê tự do như lâm đại địch? Phái đội hình khủng khiếp như thế?
Bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín tên Thần Vương, mười bảy Thần Hoàng cộng thêm Diệp Dương Thành cùng Ma Nhĩ Khắc Thác cùng với Mễ Lệ Tư, lần này Thần Hoàng xuất chiến hơn hai mươi vị, cơ hồ chiếm cứ một phần ba cường giả của Vũ Không đại lục.
- Kỳ quái, Ma Nhĩ Khắc Thác cho rằng không thể kích thích mâu thuẫn giữa dị thú và nhân loại, tại sao phải tụ tập nhiều cường giả như thế?
Diệp Dương Thành không có quan tâm tới, hắn và Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đi lên một chiếc phi thuyền màu tử kim, chuyên môn chuẩn bị cho cường giả Thần Hoàng, cùng ngồi cạnh Mễ Lệ Tư Thần Hoàng.
Đội ngũ máy phi hành bay lên không trung hai ngàn mét, mà Diệp Dương Thành ngồi trên máy phi hành cũng nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, hắn do dự một lát, hỏi:
- Nếu như không ngại, có thể nói cho ta biết một chút tình huống của Tất Tất Lạp không?
- Ách. . .
Mễ Lệ Tư đang nhắm mắt cũng sững sờ, gật gật đầu, nói ra:
- Tất Tất Lạp là một con Khiếu Thiên Hống, nhưng cũng không phải là Khiếu Thiên Hống bình thường.
- Căn cứ trên tư liệu ghi lại, Tất Tất Lạp sớm nhất xuất hiện vào hai vạn năm trước, lúc ấy nó cũng chỉ là một con Khiếu Thiên Hống trưởng thành bình thường, bởi vì gặp qua vài lần cho nên loài người biết rõ nó.
- Khi đó Tất Tất Lạp chỉ là một trong các thú hoàng của thú lâm, cũng khống chế 60% diện tích của thú lâm, là tồn tại cường đại trong dị thú cấp mười hai.
- Mà chuyện nó làm khủng khiếp nhất được biết tới đã xảy ra vào năm ngàn năm trước, Tất Tất Lạp bởi vì một đầu Khiếu Thiên Hống con tử vong giận dữ, tụ tập hơn bảy mươi đầu thú vương cùng xông ra khỏi thú lâm.
- Trong lần thú tai đó, Tất Tất Lạp cùng thủ hạ của nó đồ sát hơn bảy trăm triệu nhân loại, trên trăm tòa thành thị bị đồ sát hoặc là đánh tàn...
Mễ Lệ Tư dùng khẩu khí chậm rãi nói với Diệp Dương Thành chuyện khủng bố mà Tất Tất Lạp làm ra vào nhiều năm trước.
Theo lời Mễ Lệ Tư, Diệp Dương Thành hiểu Tất Tất Lạp là một trong những dị thú khủng khiếp nhất mà nhân loại biết tới, hơn nữa trọng yếu nhất một điểm là, trong nhiều năm như thế, Tất Tất Lạp mỗi một lần xuất hiện cũng không phải một mình xuất hiện, mà là mang theo một đám thú vương đồ sát trên cả Vũ Không đại lục!
- Vì sao hiện tại nó xuất hiện một mình?
Diệp Dương Thành hơi khiếp sợ nói.
- Trước mắt cũng chỉ xuất hiện một mình.
Mễ Lệ Tư nhìn qua Diệp Dương Thành, nói ra:
- Nhưng mà, thiên vạn đại sơn náo loạn càng trở nên rõ ràng, trong thú lâm có tiếng rống của thú hoàng cấp mười hai... Không có gì bất ngờ xảy ra thì Tất Tất Lạp nhất định đã gọi bộ hạ của nó rồi.
. . . Diệp Dương Thành trầm mặc, dị thú, nhất là dị thú đẳng cấp cao có trí thông minh rất cao, cũng không kém nhân loại bao nhiêu.
Bởi vậy, dị thú khát máu sau khi có thực lực và trí tuệ cao sẽ bắt đầu chiến đấu bằng đầu óc, chúng thực sự không còn ngu ngốc nhảy ra đánh một mình.
Cũng nói đúng hơn, Tất Tất Lạp hiện tại hành động một mình cũng đã tạo thành ngàn vạn người chết tổn thương, mà khi thủ hạ của nó lục tục xuất hiện thì thế nào?
Nghe được Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói thế, Diệp Dương Thành cũng suy nghĩ, hỏi tiếp:
- Như vậy lúc này đánh lui Tất Tất Lạp, hay là chém giết nó?
- Cái gì?
Mễ Lệ Tư dường như không có nghe rõ Diệp Dương Thành hỏi cho nên kinh ngạc nhìn qua.
- Ta hỏi, lúc này nên đánh Tất Tất chạy trở về thú lâm của nó, hay là muốn giết nó tại chỗ?
Diệp Dương Thành kiên nhẫn hỏi lại.
- Giết chết? Chỉ bằng chúng ta?
Mễ Lệ Tư rốt cục nghe rõ ràng Diệp Dương Thành nói gì, không chỉ có Mễ Lệ Tư kinh ngạc nhìn về phía Diệp Dương Thành, ngay cả mười tám Thần Hoàng khác cũng nhìn qua, Mễ Lệ Tư nói ra:
- Ngươi nói đùa gì vậy!
- Ách. . .
Ý thức được mình nói có gì đó sai lầm, Diệp Dương Thành cũng có chút kinh ngạc, hắn sững sờ nhìn qua các Thần Hoàng trong máy phi hành, hỏi tiếp:
- Chẳng lẽ không được sao?
- Xùy. . . Vô tri!
Ma Nhĩ Khắc Thác cười nhạo nói:
- Dùng thực lực Tất Tất Lạp, Thần Vương bình thường căn bản không thể tới gần nó cũng đã bị nó miểu sát, ngươi nghĩ rằng số lượng Thần Vương chúng ta nhiều thì có thể đè chết nó sao?
. . . Diệp Dương Thành nháy mắt mấy cái, rất sáng suốt lựa chọn trầm mặc.