Chương 574: Đại trận đã thành, Diêm La trở về vị trí cũ.
Đối với phản ứng của ngoại giới, Diệp Dương Thành hoàn toàn không biết gì cả, lúc này hắn đang bận rộn thu phục quỷ hồn trấn áp trong Cửu Tiêu Thần Cách, sau khi thu toàn bộ những quỷ hồn này làm linh bộc, liền một hơi đưa bọn họ tăng lên tới trình độ thần sử cấp một.
Đồng thời, ba tên thần sử cấp một nhận được mệnh lệnh, vội vàng chạy tới, cũng được Diệp Dương Thành lợi dụng linh châu tăng lên tới trình độ thần sử cấp hai, sau khi làm xong tất cả, Diệp Dương Thành quay đầu nói với Dương Đằng Phi:
- Lưu lại ba mươi tên, còn lại hơn một ngàn tên thần sử cấp một sẽ do ngươi chịu trách nhiệm trù tính an bài. Nhưng, có hai chỗ bọn họ không thể đi, thứ nhất là Trung Nam Hải, thứ hai là nội các Nhật Bản.
Nhà lãnh đạo Trung Quốc đã đạt thành nhận thức với hắn, Diệp Dương Thành dĩ nhiên sẽ không động thủ với bọn họ, còn nội các Nhật Bản. . . Đám người cặn bã đó, Diệp Dương Thành muốn giữ bọn họ lại, đợi lúc nào hết bận rộn, sẽ lần lượt thẩm phán Thiên Hoàng và thủ tướng nội các Nhật Bản.
- Vâng, chủ nhân.
Nghe được phân phó của Diệp Dương Thành, Dương Đằng Phi dĩ nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến nào, lập tức khom người gật đầu, một mực cung kính đáp ứng, tiếp theo nói với hơn một ngàn tên thần sử cấp một mới vừa hoàn thành lên cấp:
- Các ngươi đi theo ta.
- Vâng.
Hơn một ngàn tên thần sử cấp một nhất tề gật đầu đáp ứng, đi theo phía sau Dương Đằng Phi, hóa thành một đạo lưu quang phóng lên cao, sau khi Dương Đằng Phi tham khảo tình huống khắp nơi, đưa ra an bài thống nhất, các thần sử sẽ được phân công đến các nơi hẻo lánh trực thuộc khu vực quản lý của Diệp Dương Thành, chịu trách nhiệm quản lý công việc hàng ngày ở đấy.
Sau khi có hơn một ngàn tên thần sử cấp một gia nhập, hiện tại Diệp Dương Thành không cần lo lắng vấn đề nhân thủ ở khu trực thuộc, giảm bớt được rất nhiều việc, nói một cách khác, những chuyện nhỏ đều có thủ hạ chịu trách nhiệm xử lý.
Sau khi kêu Dương Đằng Phi đi an bài hướng đi của những thần sử cấp một, Diệp Dương Thành lập tức đưa mắt nhìn về hướng ba tên mới vừa hoàn thành tiến cấp thần sử cấp hai, nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, ba người các ngươi chính là phán quan thần ngục, hiệp trợ Hình Tuấn Phi thẩm phán tội ác, chủ trì công chính âm dương.
- Vâng, chủ nhân.
Ba tên này lập tức quỳ gối xuống đất, cung kính đáp ứng.
- Ừ.
Diệp Dương Thành gật đầu, tiện đà nhìn về phía ba mươi tên thần sử cấp một lưu lại, đưa tay chỉ mười người trong đó, nói:
- Sau này mười người các ngươi chính là ngục tốt bắt giữ của thần ngục, chịu trách nhiệm bắt giữ bất kỳ người nào cần bắt giữ, ngày thường nghe phán quan thần ngục điều khiển.
Dừng lại chốc lát, Diệp Dương Thành nói tiếp:
- Hai mươi người còn lại, sau này chính là ngục tốt hành hình của thần ngục, chịu trách nhiệm quản lý, thi hành tất cả hình phạt của thần ngục, đã hiểu chưa?
- Hiểu, chủ nhân.
Ba mươi tên thần sử cấp một ầm ầm quỳ xuống đất, cùng kêu lên đáp ứng.
Lúc này, trong đầu Diệp Dương Thành rốt cục hiện ra nhắc nhở của Cửu Tiêu Thần Cách:
- Đại trận đã thành, Diêm La trở về vị trí cũ, chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách đạt thành tiêu chuẩn kích hoạt thần ngục, xin hỏi có lập tức kích hoạt thần ngục hay không?
Trên mặt hiện ra nụ cười, Diệp Dương Thành nhìn lướt qua thần ngục có vẻ vô cùng yên lặng và hoang vu trước mắt, gật đầu:
- Xác nhận kích hoạt.
- Xác nhận thành công, thần ngục kích hoạt. . .
Nhắc nhở vừa hiện ra trong đầu Diệp Dương Thành, không đợi Diệp Dương Thành có hành động gì, Cửu Tiêu Thần Cách kể từ khi nhận được, cũng chưa từng rời khỏi vị trí trái tim của hắn, trong nháy mắt trực tiếp xông lên trời cao cách mặt đất chừng ba trăm thước.
Trong cái nhìn kinh ngạc của Diệp Dương Thành, Cửu Tiêu Thần Cách bay đến không trung bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, trong quá trình xoay tròn ngân quang mặt ngoài càng ngày càng sáng, không tới ba mươi giây, Cửu Tiêu Thần Cách đã trở nên giống như mặt trời chói mắt.
Ngân quang sáng ngời từ không trung phát ra, trên bầu trời vốn không có vật gì, lại đột nhiên xuất hiện rồi một luồng khí thể màu đỏ sậm, tràn ngập khắp thần ngục.
Cũng đúng vào lúc này, Diệp Dương Thành lại nhận được hỏi thăm của Cửu Tiêu Thần Cách:
- Mời lựa chọn linh hồn cu li: dân thường (94 vạn 7 ngàn 8 trăm 65 người ), binh lính quan quân (5 vạn 3 ngàn 7 trăm 88 người ).
- Linh hồn cu li?
Nhìn thấy nhắc nhở này, Diệp Dương Thành khẽ ngây ra một lúc, tiếp theo không chút lựa chọn lựa chọn cái thứ hai:
- Binh lính quan quân.
- Lựa chọn thành công.
Cửu Tiêu Thần Cách lại đưa ra tiêu đề xác nhận.
Ngay sau đó, những khí thể màu đỏ sậm được ngân quang chiếu xuống, lập tức giống như sôi trào, mãnh liệt quay cuồng , phần lớn khí thể màu đỏ sậm vô ảnh vô tung biến mất, một số khí thể màu đỏ sậm được lưu lại, tiếp tục lăn lộn.
Cả quá trình ước chừng kéo dài hơn ba phút, khi Diệp Dương Thành còn chưa hiểu chuyện gì. . .
- A. . .
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên không dứt, những khí thể màu đỏ sậm bị giữ lại, từng luồng hóa thành từng con quỷ hồn, hình thái khác nhau, xuyên thẳng qua tầng bảo hộ thứ nhất của thần ngục.
Rất nhanh, trong thần ngục có hơn 53788 con quỷ hồn, mà những quỷ hồn này, cũng chính là cu li cần dùng để vận hành thần ngục.
Đám quỷ hồn tán loạn rất nhanh yên tĩnh lại dưới sự khống chế của Cửu Tiêu Thần Cách, tiếng kêu thảm thiết vô ảnh vô tung biến mất, thay vào đó là nhiều đội ngũ linh hồn chỉnh tề, dưới mệnh lệnh của Cửu Tiêu Thần Cách bắt đầu tỉ mỉ tạo hình các loại kiến trúc trong thần ngục.
Sau nửa canh giờ, thần ngục vốn lộ ra vẻ trống rỗng dị thường, dưới sự cần cù vất vả của các linh hồn cu li, xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc này, tiêu đề Diệp Dương Thành chờ đợi đã lâu rốt cục hiện ra:
- Chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách hoàn thành kích hoạt thần ngục.
Nhìn thấy tiêu đề này, Diệp Dương Thành thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm.
Rốt cục. . . Kích hoạt thần ngục rồi
Diện tích sử dụng thực tế của cả thần ngục lớn ước chừng 120 cây số vuông, trong 120 cây số vuông này, lại có gần ba mươi cây số vuông bị bốn tòa cung điện chiếm cứ, còn lại diện tích chín mươi cây số vuông, lại bị phân chia làm đại hình khu, trong những đại hình khu này lại được chia thành tiểu hình khu, hợp thành dàn giáo của cả thần ngục.
Ngoài 120 cây số vuông diện tích bị dùng làm chủ thể thần ngục, còn lại ba trăm tám mươi cây số diện tích mặt biển hoàn toàn trở thành thiên hạ của tam đại trận pháp, nhất là đạo trận pháp thứ ba, chiếm cứ diện tích gần ba trăm cây số vuông.
Bởi vì thần ngục bị sương mù nồng đậm che phủ, hơn nữa trong thần ngục lại không có gì thủ đoạn chiếu sáng hữu hiệu, kết quả trực tiếp đưa đến chính là trong thần ngục tối đen như mực, những linh hồn cu li toàn thân tản ra quang mang màu hồng sắc, liền trở thành nơi duy nhất phát ra ánh sáng trong thần ngục.