Diệp Dương Thành lại không biết căn nguyên sự việc? Đánh chết Enos Justin cũng không tin! Nhưng lúc này Diệp Dương Thành lại giả bộ hồ đồ, hắn làm sao có thể nói lên nửa điểm chất vấn? Bị cường thế của Diệp Dương Thành đè áp khí diễm kiêu ngạo, Enos Justin chỉ có thể cắn răng đáp:
- Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền! Khải Thánh Lực Ba Long giết chết bảy hài tử của ta, ta. . .
- Sao?
Diệp Dương Thành tựa hồ rất kinh ngạc nhìn hắn, căn bản không để cho hắn quá nhiều cơ hội giải thích, liền trực tiếp hỏi:
- Nói cách khác, ngươi cho rằng bảy hài tử đã chết của ngươi, là do học sinh của ta giết chết hay sao? Không biết Enos Justin Thần Vương có chứng cớ gì?
Enos Justin hóa đá ngay tại chỗ, chứng cớ? Sau khi hắn nghe được tin tức liền vội vàng chạy tới rồi, thậm chí đến hiện tại còn chưa kịp đi kiểm tra bảy thi thể hậu bối của mình, dưới tình huống này, hắn làm sao có thể lấy ra chứng cớ gì?
Hơn nữa một điều trọng yếu là, cường giả Thần Vương cấp một từ lúc nào lại phải cung cấp chứng cớ? Chiêu bài Thần Vương của bản thân bọn họ chính là bằng chứng chính xác nhất rồi!
Một câu nói của Diệp Dương Thành khiến Enos Justin hồi lâu nói không ra lời, khó khăn lắm mới tỉnh táo lại, Enos Justin chỉ có thể đáp:
- Cái này. . . Chứng cớ không có, nhưng ta có người chứng nhận.
- Sao? Nhân chứng?
Diệp Dương Thành càng thêm kinh ngạc, gật gật đầu nói:
- Như vậy, Enos Justin Thần Vương hãy kêu người chứng nhận đó đến đây, yên tâm, ta sẽ theo lẽ công bằng mà phán xử, nếu như người thật sự là Khải Thánh Lực Ba Long giết, ta tuyệt đối sẽ không bao che, nhưng nếu như không phải. . . Ha ha.
Một tiếng cười khẽ, câu nói kế tiếp Diệp Dương Thành căn bản không cần nhiều lời, ý tứ che chở đã tương đối rõ ràng, nếu như cuối cùng chứng minh người không phải do Khải Thánh Lực Ba Long giết, Enos Justin ngươi còn có thể động đến hắn không?
Lần này, sắc mặt của Enos Justin càng thêm khó coi, làm một vị Thần Vương, làm đại nhân vật cường thế nhất vương quốc Khải Khắc, không ai sánh bằng! Nếu như ngay cả người mật báo cho hắn cũng bị đẩy ra làm bia đỡ đạn..., thể diện của hắn còn để ở đâu?
Nhưng Diệp Dương Thành lúc này cũng nói rõ nếu không có chứng cớ sẽ phải giảng hòa vô nguyên tắc, cuối cùng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, không ai chiếm được nửa phần tiện nghi!
Chứng minh bảy hậu duệ đời sau là Khải Thánh Lực Ba Long giết, Enos Justin chiếm đóng chữ lý, cái này gọi là có lý đi khắp thiên hạ, dù sao hắn cũng không phải một võ giả Thần Vương tầm thường, chỉ cần lý do của hắn có thể vững vàng, cho dù Diệp Dương Thành là Thần Hoàng mạnh nhất, cũng không thể lật ngược phải trái?
Chỉ cần bắt được chứng cớ, cuối cùng giết chết Khải Thánh Lực Ba Long, là hắn đã đủ hài lòng, dù sao nếu chuyện này truyền đi, ít nhất hắn đã giết chết được tên hung thủ Khải Thánh Lực Ba Long, thể diện cũng mất đi không quá nhiều, dù sao lúc này ở hiện trường còn có một Thần Hoàng mạnh nhất che chở cho Khải Thánh Lực Ba Long!
Nhưng muốn chiếm được chữ lý, hắn nhất định phải lấy ra chứng cớ, vì vậy, nhất định phải gọi người chứng nhận kia ra, như vậy sẽ là bảo vệ thể diện lớn mà mất đi thể diện nhỏ.
Nhưng nếu như hắn quyết định không gọi người chứng nhận kia ra, thể diện bảo vệ người mật báo là có, nhưng một khi tin tức truyền đi, nói Enos Justin Thần Vương hắn thậm chí cũng không thể trừng phạt hung thủ giết chết bảy hậu bối. . . Như vậy thể diện mới thật sự là mất đi!
Đây chính là hậu quả cường thế của Diệp Dương Thành, nếu Diệp Dương Thành không bước ra, Enos Justin đâu phải xem xét nhiều vấn đề như vậy? Trực tiếp mang người về xử trí không phải là kết thúc? Làm gì còn gặp phải loại lựa chọn khó cả đôi đường này? Ở lựa chọn thể diện và thể diện lớn hơn, cuối cùng Enos Justin vẫn lựa chọn cái sau, ném chút ít thể diện bảo vệ thể diện lớn, còn hơn mất hết thể diện.
Khẽ cúi đầu trong nháy mắt, Enos Justin liền nghĩ đến rất nhiều khả năng, sau khi làm ra quyết định cuối cùng, cảm giác biệt khuất trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt.
Hắn cúi đầu chịu thua trước Diệp Dương Thành, cũng là cố ý vô tình, mang theo sát ý mãnh liệt nhìn lướt qua vẻ mặt vui mừng của Khải Thánh Lực Ô Mã, trong lòng thầm nói:
- Chuyện này chưa xong đâu!
- Diệp Dương Thành nghị viên bệ hạ tôn kính, công bình, công chính, ta tin tưởng ngài sẽ theo lẽ công bằng mà phán xử.
Enos Justin hận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng không quên nịnh bợ Diệp Dương Thành mấy câu, sợ lát nữa Diệp Dương Thành sẽ không nói đạo lý bỏ qua chuyện này.
- Đó là dĩ nhiên.
Diệp Dương Thành đứng trên không trung, một thân chính khí, vô cùng nghiêm túc nói:
- Enos Justin Thần Vương không cần lo lắng, bổn tôn sẽ làm ra phán quyết công chính.
- Đa tạ Diệp Dương Thành nghị viên bệ hạ.
Enos Justin chỉ hận không thể rút gân lột da Diệp Dương Thành, nhưng lúc này ngoại trừ nhân nhượng, cũng chưa có lựa chọn nào khác. Bất đắc dĩ, hắn nói một tiếng cám ơn với Diệp Dương Thành, tiếp theo liền quay đầu nhìn về phía đống cỏ khô bên trái, thản nhiên nói:
- Ra đi.
Một gã nam tử cao gầy nhìn qua hơn ba mươi tuổi, mặc chế phục màu đen, từ phía sau bụi cỏ dáo dác đi ra, căn bản không dám nhìn cha con Khải Thánh Lực Ô Mã một cái, cúi đầu nơm nớp lo sợ nói:
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ hành xử công bình công chính, được vô số người tôn kính, yên tâm đi, ngươi cứ nói ra những gì ngươi chứng kiến, nghe thấy, Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ sẽ không làm khó ngươi.
Nghe thấy những lời khen tặng của Enos Justin đối với mình, Diệp Dương Thành không nhịn được đảo cặp mắt trắng dã. . . Thì ra, Enos Justin không chỉ biết lớn lối, hơn nữa còn là loại bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh!
Nghe được trấn an của Enos Justin, lại nhìn Diệp Dương Thành một thân chính khí, nam tử cao gầy giống như trấn định không ít, nhưng vẫn đứng ở đó cúi đầu không biết mở miệng như thế nào.
Nhìn thấy phản ứng của hắn, Diệp Dương Thành cũng bật cười lớn, mặc dù không có cảm tình gì với người bán tin cầu vinh, nhưng đối với loại tiểu nhân vật này, hắn cũng không để trong lòng , lập tức mở miệng nói:
- Yên tâm đi, ngươi cứ nói những chuyện ngươi biết ra, nhớ kỹ, không được nói láo!
- Vâng. . . Ta hiểu. . .
Hai chân của nam tử cao gầy khẽ run lên, thường ngày nhìn thấy một võ giả cấp mười hắn đều phải hành lễ, nhưng lúc này đối mặt với một vị Thần Vương và một vị Thần Hoàng mạnh nhất, áp lực tâm lý tựa hồ làm hắn không thở nổi.
Cho nên, dưới nhìn soi mói của Diệp Dương Thành, nam tử cao gầy bắt đầu cà lăm tự thuật lại tình hình lúc đó:
- Lúc. . . Lúc ấy ta đang có phiên trực bên ngoài triều đường. . . mấy thiếu gia của Enos Justin Thần Vương miện hạ. . . đang ở trong nội đường uống rượu. . .
- Cái gì?
Nam tử cao gầy vừa mới cất lời, Diệp Dương Thành đã bất chợt nhíu mày, khiển trách:
- Quả thực hồ đồ, triều đình là nơi uống rượu sao? !