Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 170: Chương 170: Diệp Dương Thành rất bao che khuyết điểm






- Dung Dung?

Chờ mấy giây nhưng bên Triệu Dung Dung không có trả lời, trái tim hắn muốn nhảy ra khỏi ngực. Diệp Dương Thành hét to gọi Dung Dung vài lần, Triệu Dung Dung vẫn im lặng.

Diệp Dương Thành nhíu mày nói:

- Hồng Liễu Trấn . . .

Trong đầu Diệp Dương Thành toát ra một suy nghĩ làm hắn sợ hãi biến sắc mặt nói:

- Hồng Liễu Trấn gần khu Long Khẩu, mà khu Long Khẩu là đại bản doanh của Vu gia!

Diệp Dương Thành không biết tại sao hắn liên tưởng dị nhân xuất hiện bên Triệu Dung Dung với Vu gia ở khu Long Khẩu, nhưng trực giác cho hắn biết chuyện này tuyệt đối liên quan tới Vu gia.

Diệp Dương Thành cố đè nén tinh thần dao động, hắn vội nhắm mắt lại, thông qua Cửu Tiêu thần cách cảm ứng vị trí, tình hình hiện nay của Triệu Dung Dung. Ai ngờ Diệp Dương Thành mới tìm được vị trí của Triệu Dung Dung thì Cửu Tiêu thần cách đã kêu vù vù vang lên gợi ý trong đầu Diệp Dương Thành.

- Linh sử Triệu Dung Dung dưới tay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách gặp nguy hiểm, đã bị cầm tù.

Mắt Diệp Dương Thành bốc lửa:

- Cầm tù?

Cảm xúc nóng nảy, điên cuồng dâng lên trong lòng Diệp Dương Thành, hắn không thể suy nghĩ bình thường được.

Diệp Dương Thành thầm ra lệnh:

- Đội ong vàng từ một đến chín, tập thể chạy tới Hồng Liễu Trấn, không tiếc mọi cái giá dặn đứng dị nhân kia lại, không tiếc trả giá!

Cùng với Diệp Dương Thành ra lệnh, đêm qua chín mươi con ong vàng bị điều độ đóng giữ phạm vi mới bắt đầu tập kết trên cao vài trăm thước. Đội ong vàng bay nhanh hướng Hồng Liễu Trấn.

Diệp Dương Thành suy nghĩ giây lát sau từ bỏ ý định bám xác Đại Ca ruồi trâu qua bên Hồng Liễu Trấn. Diệp Dương Thành nhảy xuống giường nhanh như chớp, giật chộp chìa khóa xe đặt trên tủ đầu giường, đóng sầm cửa chạy đi. Diệp Dương Thành thậm chí không khóa cửa cái lạ.

Diệp Dương Thành khởi động xe, quay đầu xe, đập mạnh bàn đạp ga. Động cơ phát ra tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, vèo một tiếng như mũi tên bay khỏi dây cung vọt ra xa.

Diệp Dương Thành hoàn toàn điên, hắn gọi điện thoại cho Vương Minh Kỳ:

- Ngươi chạy ngay đi đường siêu tốc từ Hồng Liễu Trấn đến khu Long Khẩu, không tiếc mọi cái giá ngăn lại dị nhân bắt Dung Dung! Một khi để hắn trốn ra phạm vi Ôn Nhạc huyện thi ngươi tự sát đi!

Mệnh lệnh làm Vương Minh Kỳ lạnh lẽo tay chân.

Vương Minh Kỳ không dám nói hay hỏi gì thêm, dứt khoát trả lời:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Vương Minh Kỳ cúp máy, một luồng khói mông lung bay nhanh hướng Hồng Liễu Trấn.

Trên đường xe chạy từ Hồng Liễu Trấn đi khu Long Khẩu, một chiếc xe đua hiện đại màu vàng chạy với vận tốc 100km/1h lao nhanh đi khu Long Khẩu. Một thanh niên trẻ khoảng hai mươi ba tuổi ngồi trên ghế lái, một tay cầm vô- Lăng, tay kia cầm một quả cầu tỏa ánh sáng trắng ngà.

- Đường đại ca, ta bắt được một linh thể.

Thanh niên thông qua tai nghe màu xanh nói với Đường Thái Nguyên:

- Linh thể thật lợi hại, khó gặm hơn lệ quỷ lúc trước ta gặp rất nhiều.

Đầu dây bên kia, Đường Thái Nguyên rung động:

- A?

Đường Thái Nguyên hỏi ngay:

- Bắt như thế nào?

- Lúc ta phát hiện ra nàng thì nàng đang bay lướt qua đầu ta:

Mặt thanh niên hơi trắng nhưng giọng nói không suy yếu:

- Khi đó ta lấy làm lạ là tại sao linh thể có thể hoạt động tự do dưới ánh mặt trời. Ta không định ra tay, nhưng nàng phát hiện ra ta . . .

Đường Thái Nguyên sốt ruột ngắt lời thanh niên:

- Ta hỏi ngươi làm sao bắt được linh thể này!

Đường Thái Nguyên hỏi dồn:

- Có phải đã sử dụng thần châu ngũ sắc không?

Thanh niên ngập ngừng:

- Ta. . . Ta không phải đối thủ của nàng . . .

Giây lát sau thanh niên rụt rè nói:

- Cho nên . . .

Đường Thái Nguyên tức giận quát:

- Đồ khốn, không làm được việc gì đàng hoàng, vô dụng! Thần châu ngũ sắc là lá bài tẩy lớn nhất để chúng ta đối phó đám dị nhân Bảo Kinh Trấn, bây giờ ngươi lấy đi cầm tù linh thể này, lỡ như . . .

Đầu óc Đường Thái Nguyên nhanh chóng xoay chuyển, mở miệng nói:

- Chừ trở về sẽ xử ngươi, bây giờ đang ở đâu?

- Mới ra khỏi trung tâm Hồng Liễu Trấn.

Thanh niên trả lời:

- Đang chạy đi khu Long Khẩu. Đường đại ca, ta biết ngươi trách ta sử dụng thần châu ngũ sắc, nhưng lin thhể này thật sự rất lợi hại. Nếu ta không dùng thần châu ngũ sắc áp chế nàng thì tuyệt đối không phải đối thủ của nàng. Mỏiòi vừa đối mặt ta đã bị nàng đánh bị thương . . .

Đường Thái Nguyên không nói gì thêm, trực tiếp cúp mắt. Vẻ mặt Đường Thái Nguyên nóng nảy ngồi trên sofa, nhíu chặt mày. Thần châu ngũ sắc là vũ khí lớn nhất tổ chức Dị Sát dùng để đối phó dị nhân khác. Công năng lớn nhất của thần châu ngũ sắc là giam cầm, linh thể bị hút vào trong, còn dị nhân bị cầm tù thì sẽ bị nuốt sống linh hồn.

Tuy là vũ khí lớn nhất của tổ chức Dị Sát nhưng không phải tổ chức Dị Sát sản xuất. Một viên thần châu ngũ sắc chỉ có thể dùng một lần, sau khi sử dụng là coi như phế bỏ, không thể tái sử dụng.

Thế giới này không bao giờ đơn giản như người bình thường tưởng tượng. Dị nhân chỉ là một nhóm nhỏ trong biển rộng, nếu không thì dị nhân sớm xưng bá thế giới. Dị nhân cũng có nỗi băn khoănn riêng. Mặc dù tổ chức Dị Sát có sức ảnh hưởng lớn trong thế giới nhưng không có nghĩa tổ chức Dị Sát là vua toàn cầu. Hoàn toàn ngược lại, tổ chức Dị Sát chỉ là tay sai cho thế lực khác, tổng bộ Trí Nghiệp Vạn Hưng thì . . .

Đường Thái Nguyên hít sâu, bóp chết suy nghĩ trong đầu.

Đường Thái Nguyên đứng dậy hét với ra ngoài cửa:

- Người đâu, cùng ta đi Hồng Liễu Trấn!

Chín mươi con ong vàng chia thành ba phần chặn đường từ Hồng Liễu Trấn đi khu Long Khẩu. Khi đội thứ nhất ba mươi con ong vàng phát hiện xe mục tiêu, ba ong vàng cường hóa cao giai đi đầu dẫn hai mươi bảy ong vàng cường hóa trung giai tựa viên đạn bắn hướng xe dua hiện đại màu vàng.

Ong vàng sau khi cường hóa siêu cứng rắn, ba mươi con ong vàng liền thành một chuỗi đập mạnh cùng một vị trí trên cửa sổ xe.

Rào rào rào!

Trả giá mạng sống mười con ong vàng cường hóa trung giai, cửa sổ đằng trước xe đua hiện đại màu vàng bị thủng một lỗ hổng to, tấm kính nứt rạn li ti.

Tình huống đột ngột này hù thanh niên lái xe sợ bay mất hồn mất vía. Thanh niên bản năng đạp thắng trượt một vết bánh xe thật dài miễn cường ngừng lại. Không ngờ xe hàng to chạy đằng sau không thắng kịp đụng mạnh đuôi xe đua hiện đại màu vàng.

Vang tiếng nổ điếc tai, xe đua hiện đại màu vàng bị văng ra xa mười thước, lăn mấy vòng.

Rào rào rào!

Quả cầu nằm trong tay thanh niên bị đập vỡ vụn dưới đất. Triệu Dung Dung bay ra khỏi thần châu ngũ sắc, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy tức giận. Triệu Dung Dung giơ tay đánh ra một lốc xoáy vô hình cắt cổ thanh niên, trong phút chốc máu phun ra.

Triệu Dung Dung thoát khỏi giam cầm và làm thịt thanh niên dám bắt nhốt nàng.

Triệu Dung Dung buồn bực nhưng không quên báo bình an cho Diệp Dương Thành:

- Chủ nhân, Dung Dung không sao.

Rốt cuộc nghe được giọng Triệu Dung Dung, tâm tình căng thẳng của Diệp Dương Thành giảm bớt nhiều, chậm rãi giảm tốc độ.

Diệp Dương Thành hỏiTriệu Dung Dung:

- Dị nhân bắt nàng đâu rồi?

- Đã bị Dung Dung giết chết.

Triệu Dung Dung hít sâu, nói:

- Nhưng hắn có đồng bọn.

- Đồng bọn sao?

Diệp Dương Thành nheo mắt nói:

- Nàng hãy rời khỏi đó tìm chỗ trốn đi, ta chạy tới ngay.

Triệu Dung Dung gật mạnh đầu:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Tròng mắt Triệu Dung Dung xoay tròn, nàng biến thành luồng sáng chui vào trán thanh niên đã chết, núp trong cơ thể gã.

Lúc này Vương Minh Kỳ từ Đại Giang Trấn lao nhanh tới hiện trường, ánh mắt đầu tiên thấy ngay chiếc xe đua hiện đại màu vàng bị đụng ngã, chú ý thấy xác ong vàng đã không thành hình nát vụn dưới đất.

Ba chiếc xe Audi A màu đen chạy nhanh trên đường cao tốctừ khu Long Khẩu đi Hồng Liễu Trấn. Mặt Đường Thái Nguyên xanh mét, gã gọi điện mấy cuộc nhưng không ai bắt máy, dưới tình huống như vậy không kết nối được điện thoại, giải thích duy nhất chính là thanh niên kia đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Sự thật là khi Đường Thái Nguyên nghe thanh niên báo cáo qua điện thoại bắt được một linh thể đã thấy không ổn, nhưng gã không ngờ rằng đối phương hành động mau như vậy. Đường Thái Nguyên mới kết thúc trò chuyện với thanh niên có mấy phút đã không cách nào liên lạc với gã lần nữa.

Lòng Đường Thái Nguyên nhỏ máu, mặc dù thanh niên kia không làm nên việc gì nhưng gã là dị nhân thứ nhất thông qua cố ý kích thích sinh ra năng lực dị hóa trong tổ chức Dị Sát, nghĩa là dị nhân nhân tạo.

Đương nhiên điều này không quan trọng, chính yếu là thanh niên này không chỉ là là dị nhân nhân tọa đầu tiên, còn là đệ đệ ruột của sát thủ vàng chi nhánh Châu Á của tổ chức Dị Sát.

Mặc dù Đường Thái Nguyên là sát thủ bạc của tổ chức Dị Sát nhưng gã không dám đắc tội sát thủ vàng. Nếu để sát thủ vàng biết biết đệ đệ của mình gặp nguy hiểm trong Hồng Liễu Trấn . . .

Đường Thái Nguyên hít sâu, ra lệnh:

- Mau lên, chạy nhanh hơn nữa!

Khi Diệp Dương Thành chạy tới tai nạn xe đã có mấy cảnh sát giao thông khám nghiệm hiện trường. Diệp Dương Thành nhìn lướt qua vụ tai nạn, đạp ga chạy tới.

Chạy xa mấy trăm thước sau Diệp Dương Thành dừng xe ven đường.

Diệp Dương Thành thầm nhủ:

- Dung Dung, nàng có thể lại đây, ta ở . . .

Diệp Dương Thành chưa nói hết câu Triệu Dung Dung đột nhiên xuất hiện ở ghế phụ lái.

- Chủ nhân.

Triệu Dung Dung cúi đầu hỏi:

- Có phải Dung Dung rất vô dụng không?

Diệp Dương Thành há mồm muốn an ủi Triệu Dung Dung vài câu:

- . . .

Nhưng Diệp Dương Thành không biết nói sao. Cho đến nay Diệp Dương Thành chưa từng trông mong Triệu Dung Dung sẽ hữu dụng nhiều.

Diệp Dương Thành vỗ vai Triệu Dung Dung, hắn không nói tiếng nào, ngồi trong xe chờ đồng bọn của thanh niên đến.

Diệp Dương Thành rất bao che khuyết điểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.