Hai vạn ba ngàn năm trăm con Kim Điêu kêu lên đáp lại, sau đó liền hợp thành một đội ngũ vô cùng kinh người, bay về phương hướng Bảo Kinh trấn.
Sau khi sắp xếp xong xuôi hướng đi của những Kim Điêu này, lúc này Diệp Dương Thành mới nhấc khóe miệng cười cười, thân thể thoáng một cái biến mất.
- Đây là quái vật gì?
Người đầu tiên phát hiện ra binh lính Kim Điêu, là vệ tinh quan sát của Nga, khi thân ảnh Kim Điêu xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, tất cả mọi người tựa hồ đều trợn tròn mắt.
Một nữ nhân viên hơn 40 tuổi sững sờ, ngẩn người nhìn hình ảnh từ vệ tinh truyền về, lúng túng nói:
- Đây hình như là loài chim?
Mọc cánh bay loạn khắp nơi không phải loài chim thì là cái gì? Nghe thấy nữ nhân này nói, một nam nhân hơn ba mươi tuổi cẩn thận quan sát một phen, mới lắc đầu nói:
- Đáng tiếc sắc trời quá tối, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng chứ không thấy rõ toàn thân, nếu không có thể nhận ra.
- Có thể khẳng định là ác điểu khổng lồ.
Một nam tử lau mắt kiếng, chắc chắc nói:
- Không biết là loại ác điểu nào, làm sao lại tụ tập lại? Đa số ác điểu đều có thói quen hành động một mình!
- Có lẽ là giống mới chưa bao giờ xuất hiện trên địa cầu?
Khi mọi người đang bận rộn suy đoán, một nam nhân nãy giờ vẫn không mở miệng nói chuyện đột nhiên nói:
- Ta cảm thấy, chúng ta nên lưu những hình ảnh này lại, sáng sớm ngày mai nộp cho Tổng Thống!
Đề nghị của người nam nhân này lập tức được mọi người đồng ý.
Tám rưỡi sáng hôm sau, người phụ trách phòng vệ tinh quan sát liền mang theo những hình ảnh mơ hồ rời khỏi phòng vệ tinh quan sát, chạy tới biệt thự Tổng Thống.
Tám giờ bốn mươi tám phút, sau khi thông qua kiểm tra, người phụ trách liền tiến vào phòng làm việc của Tổng Thống, nhìn thấy Tổng Thống đang ở trước bàn làm việc thẩm duyệt công việc.
- Tổng thống, 0giờ hai mươi mốt phút rạng sáng hôm qua, vệ tinh nước ta có một phát hiện kinh người trên bầu trời bang Indiana nước Mỹ!
Người phụ trách vô cùng kích động, thần bí nói với Tổng Thống:
- Ngài đoán xem, chúng ta phát hiện cái gì? !
- Bầu trời bang Indiana nước Mỹ.
Tổng Thống nước Nga nhìn người phụ trách nói:
- UFO? Chiến đấu cơ mới nhất hay vũ khí kiểu mới của Mỹ?
- Ách. . .
Người phụ trách ngẩn ngơ, tiếp theo rất thần bí lắc đầu nói:
- Ngài nhất định không đoán được, đây quả thực là phát hiện vĩ đại nhất thế kỷ này!
Vừa nói, người phụ trách đưa túi hồ sơ trong tay cho thư ký Tổng Thống, vẻ mặt vô cùng phấn khởi nói:
- Ngài nhất định sẽ không tin vào mắt mình, nhưng đây là sự thật!
Tổng Thống bị người phụ trách khơi gợi lòng hiếu kỳ mãnh liệt, nhận lấy túi hồ sơ từ trong tay thư ký, mở túi hồ sơ, lần lượt lôi ra từng tấm ảnh, dần dần, sắc mặt của hắn cũng có chút thay đổi. . .
- Tổng Thống, đây tuyệt đối là phát hiện vĩ đại nhất thế kỷ này, nếu như các nhà khoa học nước ta có thể. . .
- Bốp!
Người phụ trách còn còn chưa nói hết, sắc mặt Tổng thống đã xanh mét ném bay túi hồ sơ ra ngoài, hung hăng tát lên mặt người phụ trách!
- Tổng thống, ngài. . .
Người phụ trách trợn tròn mắt, hắn vuốt gương mặt đau rát, tràn đầy kinh ngạc nhìn Tổng Thống sắc mặt xanh mét, nghĩ mãi cũng không rõ tại sao Tổng Thống lại xuống tay với mình?
- Đồ con lợn này, làm phiền ngươi lần sau đưa tài liệu đến, có thể tìm một số nội dung có liên quan không!
Tổng Thống tức xanh cả mặt.
Người phụ trách phòng quan sát vệ tinh cầm hình ảnh sinh vật đã sớm tràn lan trên mạng tới trêu chọc hắn còn chưa tính, hình ảnh đồ con lợn này lấy ra lại mơ hồ không rõ, chỉ có thể nhìn thấy đại khái!
Vậy mà dáng vẻ còn rất dương dương tự đắc. . . Hắn thật sự xem Tổng Thống là đồ ngốc sao.
- Còn đứng ngây ra đó làm gì?
Nhìn thấy người phụ trách ôm mặt đứng ngây người, Tổng Thống tức giận quát:
- Ngươi có muốn mất việc không?
- A. . .
Vô duyên vô cớ bị đập một cái lại bị quát một trận, người phụ trách xui xẻo vội vàng rời khỏi phòng làm việc của Tổng Thống, dọc theo đường nghĩ nát đầu cũng không rõ tại sao Tổng Thống lại tức giận như vậy?
Trên đường trở về phòng quan sát, hắn nhìn thấy một tờ báo buổi sáng, sau đó, hắn rút cuộc hiểu . . .
« Thần giới Kim Điêu cao quý, hoa lệ xuất hiện gần thánh địa Cửu Tiêu thần điện! »
Phía dưới dòng chữ màu đỏ vô cùng bắt mắt trên trang đầu của tờ báo buổi sáng chính là hình ảnh rõ nét của Kim Điêu cứu cực cường hóa, thậm chí còn thấy rõ lông mao vàng rực của chúng.
Lúc này người phụ trách không khỏi ảo não vỗ vỗ trán, rốt cuộc biết tại sao Tổng Thống lại đột nhiên nổi giận.
- Kim Điêu đến từ Thần giới ?
Hắn khinh miệt hừ một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Đây là một âm mưu, một âm mưu lừa gạt loài người toàn thế giới!
- Trên thế giới này căn bản không thể nào tồn tại thần linh, Ngự Long Thần Tôn chẳng qua cũng là do chính phú Trung Quốc bịa đặt ra mà thôi. . . Ngự Long Thần Tôn? Cửu Tiêu thần điện? Ta nhổ vào!
Trong đầu cực độ khó chịu, người phụ trách vừa đi vừa lầm bầm chê bai Cửu Tiêu thần điện và Ngự Long Thần Tôn, cũng không chú ý tới phía sau hắn đã đi theo không dưới bốn mươi người.
Hắn hoàn toàn không phát hiện, rẽ vào một hẻm nhỏ, tính toán đi tắt về nhà nghỉ ngơi một chút.
Nhưng hắn vừa tiến vào hẻm nhỏ, đám người đi theo phía sau rốt cục bắt được cơ hội, lúc này có một người hô:
- Đồ con lợn đầu đầy mỡ này vũ nhục tín ngưỡng của chúng ta, đánh hắn!
- Đánh hắn!
Mấy chục người hô to, như nước lũ tràn vào con hẻm nhỏ.
Mấy phút sau, mọi người tản đi, chỉ lưu lại một kẻ sưng mặt sưng mũi nằm lê lết trên đường. . .
Cùng lúc đó, ở Bảo Kinh trấn, lúc này cũng đang náo loạn, vô số người ngẩng đầu thưởng thức loại sinh vật mỹ lệ đến từ Thần giới chỉ có trong truyền thuyết trên bầu trời.
Trên thực tế, buổi sáng hôm nay khi Kim Điêu mới vừa được mọi người phát hiện, tất cả đều sợ hãi đến hai chân mềm nhũn ra, sợ những quái vật này tấn công bọn họ.
Cho nên, tất cả các nhà ở Bảo Kinh trấn tựa hồ đều đóng cửa cửa sổ, chỉ dám ở trong phòng cẩn thận nhìn bầy khách không mời mà đến.
Còn có người thậm chí gọi điện thoại cho cho cục cảnh sát tìm kiếm bảo vệ.
Cục cảnh sát nhận được điện thoại lập tức đến Bảo Kinh trấn, nhưng sau khi huyện ủy Thẩm Vũ Phàm của huyện Ôn Lạc biết được tin này, hắn lập tức tự mình chạy tới Bảo Kinh trấn, còn mang theo một sọt thịt bò.
Trong tay Thẩm Vũ Phàm cầm đầy thịt bò giơ giơ về phía đám Kim Điêu, trêu chọc một con Kim Điêu, lấy phương thức này để chứng minh những con Kim Điêu này là vô hại.
Ban đầu cũng không ai dám ra ngoài, nhưng dần dần mọi người đều thấy Kim Điêu không thương hại đến người nào?
Lúc này mới có người cả gan, lấy thịt heo nhà mình mua ra đường cái cho Kim Điêu, quả nhiên. . . Đám Kim Điêu này đều hết sức hiền hòa, không có nửa điểm hung hãn.
Sau khi tin tức truyền ra, mọi người đều lục tục ra đường, trực tiếp đưa đến hậu quả, chính là tất cả thịt tươi ở chợ bán thức ăn Bảo Kinh trấn bị tranh mua không còn.