Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 553: Chương 553: Khinh người quá đáng thì như thế nào?




- Biết rồi, Mã ca.

Nam tử kia quả thật chỉ muốn phát tiết một chút, mượn lời của Mã ca, trực tiếp thay đổi đề tài:

- Đúng rồi, sau khi khoản tiền này tới tay, chúng ta sẽ ra ngoài tiếp tục mò tiếp, hay là. . .

- Chừng hai mươi vạn, chia cho mọi người, chơi mấy vòng mạt chược cũng không đủ.

Một cô gái son phấn lòe loẹt chen miệng nói:

- Mã ca. . .

- Chuyện này trong lòng ta đã có tính toán, không cần các ngươi quan tâm.

Nam tử tên Mã ca hơi có chút không kiên nhẫn khoát tay áo, nói:

- Qua hai tháng nữa chính là mùa hè, trước khi nghỉ ngơi, ta sẽ dẫn bọn ngươi đi mò một khoản, nhưng ta nói trước, hai tháng này các ngươi cũng phải an phận cho ta. . .

- Đến địa ngục rồi an phận.

Lúc này, một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên. . .

- Là người nào?

Sắc mặt Mã ca đột nhiên thay đổi, đứng lên nói:

- Ra ngoài đi.

Trong gian phòng không tới mười thước vuông nhất thời gươm súng sẵn sàng, trên trán Mã ca rỉ mồ hôi, nhưng trong tay cũng đã nhặt lên một khẩu súng tự chế trên mặt bàn, mở khóa an toàn, vẻ mặt ngưng trọng liếc nhìn khắp gian phòng, Mã ca một lần nữa thấp giọng nói:

- Không biết là vị huynh đệ nào giả thần giả quỷ, mời ra đây gặp mặt.

Gian phòng yên lặng đến mức cũng có thể nghe thấy tiếng kim rơi, mọi người thậm chí cũng có thể nghe được tiếng tim đập của mình, tay phải nắm chặt khẩu súng lục, hô hấp của Mã ca trở nên vô cùng dồn dập.

Thanh âm lúc trước đột nhiên vang lên bên trong phòng, giống như phát ra bên tai bọn hắn, nhưng trên thực tế, trong gian phòng này ngoại trừ bọn họ ra, căn bản không tồn tại bất cứ kẻ nào khác, chẳng lẽ là gặp quỷ? Nghĩ đến đây, tay phải Mã ca run lên, suýt nữa khẩu súng ngắn cũng muốn rơi xuống.

Trong nghề của bọn hắn, trước mỗi lần lên đường đều sẽ tế bái một số tổ tông riêng của mình, thậm chí cũng không lạy thần tiên, bởi vì trong tiềm thức, bọn họ căn bản cũng không tin thần tiên bồ tát sẽ trợ giúp bọn họ.

Cho nên nói, làm chuyện xấu nhiều, những thứ suy nghĩ lung tung trong đầu cũng nhiều hơn, mặc dù những hiện tượng ma quỷ bị chứng cớ khoa học bác bỏ rất nhiều, nhưng vẫn có rất nhiều hiện tượng dùng khoa học không cách nào giải thích được, tình huống càng ly kỳ, lại càng có thể làm cho trong lòng người có quỷ run sợ.

Lúc này đám người Mã ca, hiển nhiên cũng sa vào trong trạng thái nghi thần nghi quỷ này, tâm thần đại loạn, hiện tại trong tay mọi người đều đã cầm vũ khí của mình, sẵn sàng ứng chiến.

Nhìn qua tình thế hết sức căng thẳng, nhưng trên thực tế, nếu cẩn thận quan sát cũng không khó nhìn ra thân thể của bọn hắn có chút run rẩy.

Nhưng điều làm cho bọn người Mã ca cảm giác quỷ dị chính là, thanh âm của nam tử trẻ tuổi chỉ xuất hiện một lần, sau đó hoàn toàn biến mất, gian phòng vẫn như vậy, phía dưới bóng đèn sáng loáng, căn bản không tìm được bóng dáng của ai ngoại trừ bọn họ.

Chẳng lẽ là ảo giác? Tám người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấu vẻ khẩn trương trong mắt đối phương, rất rõ ràng, đây vốn không phải là ảo giác, như vậy thì người đâu? Người đi đâu rồi?

Mã ca đè nén sợ hãi trong lòng mình, hít vào một hơi thật sâu, dứt khoát buông khẩu súng trong tay xuống, chắp tay, thanh âm có chút run rẩy khó có thể ức chế:

- Vị huynh đệ kia, nếu như chúng ta có chỗ nào không đúng, trêu chọc phải huynh đệ, kính xin huynh đệ quang minh chính đại đứng ra, ta sẽ trực tiếp nhận lỗi. .

- Chỉ dựa vào những chuyện hư hỏng các ngươi đã làm, cho các ngươi xuống địa ngục chịu hình năm trăm năm cũng là nhẹ.

Rốt cục, thanh âm vang lên lúc trước lại mở miệng lần nữa, chỉ nghe hắn nói:

- Không cần nói nhảm gì nữa, hôm nay ta tới đây, chính là đưa các ngươi xuống địa ngục sám hối .

- Ngươi đừng ức hiếp người quá. . .

Tên nam tử mặc đồ tây đen há mồm mới vừa hô lên một nửa, một bàn tay to bỗng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. . .

- Bốp.

Tiếng bạt tai vô cùng vang dội, trực tiếp tát tên nam tử này bay ra ngoài, rơi phịch lên vách tường, phun ra một ngụm máu tươi. . .

Diệp Dương Thành xuất hiện trong gian phòng, khẽ cười nói:

- Khinh người quá đáng thì thế nào?

Bên trong gian phòng hoàn toàn yên lặng, thủ đoạn xuất quỷ nhập thần của Diệp Dương Thành, cũng làm cho đám người Mã ca sợ đến ngẩn người, bọn họ chưa từng thấy một người đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn hắn như bây giờ? Cửa sổ cũng được đóng chặt, người này từ đâu chui ra chứ.

Mã ca nuốt từng ngụm nước miếng, tay phải run rẩy, chậm rãi với lấy khẩu súng vừa để xuống. . .

- Vù.

Một con dao gọt trái cây sáng loáng đột nhiên xuất hiện, chính xác rơi xuống bên cạnh khẩu súng, thân dao cắm vào mặt bàn hơn mười centimet, nếu là rơi vào mu bàn tay thì. . .

- Phù phù. . .

Mã ca cũng không phải kẻ ngu xuẩn toàn cơ bắp, ngược lại, từ thái độ của hắn đối với Bạch Ngạn Phương cũng không khó nhìn ra, hắn là một người rất biết điều. Nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Dương Thành, hắn biết những người này vốn không phải là đối thủ củaDiệp Dương Thành.

Không hề do dự, hắn bỏ qua ý nghĩ dùng súng phản kích, hai đầu gối khụy xuống, quỳ xuống trước cái bàn, run giọng nói:

- Chúng ta thường ngày không thù không oán, nếu Mã Tú Văn ta có chỗ nào đắc tội với huynh đệ, kính xin huynh đệ bỏ qua cho ta, Mã mỗ, dập đầu trước ngài.

- Bang bang. . .

Cái trán đập xuống sàn nhà bằng gỗ, phát ra từng đợt bang bang, Mã Tú Văn cũng là nhân vật biết co giãn, liên tục dập đầu, đến mức trên trán bắt đầu mơ hồ hiện ra vết máu.

Nhưng, đối với cử động của hắn, Diệp Dương Thành chỉ nhẹ nhíu mày, thản nhiên nói:

- Hôm nay cho dù ngươi dập đầu đến chết, nhiều nhất cũng chỉ là tự sát mà thôi, còn thay ta giảm đi một cái chuyện phiền toái, muốn để ta bỏ qua cho bọn ngươi. . . Đây chỉ là chuyện cười không thể nào thực hiện.

Những lời này cũng là đại biểu cho quyết tâm của Diệp Dương Thành, tựa hồ cũng nhận ra điều này, Mã Tú Văn thần sắc lạnh lẽo, ngẩng đầu lên hô:

- Động thủ, liều mạng.

- Ngươi có tư cách liều mạng sao?

Không đợi đám thủ hạ của Mã Tú Văn động thủ, Diệp Dương Thành bất chợt bước về phía trước một bước, chỉ thấy thân thể của hắn khẽ chấn động, chiếc bàn ngăn cản trước mặt nhanh chóng chia năm xẻ bảy, biến thành một đống mảnh nhỏ, sau đó Diệp Dương Thành vừa dậm chân, một vòng sóng gợn màu trắng có thể thấy được rõ ràng xuất hiện trong nháy mắt, khuếch tán ra chung quanh.

- Vù vù vù. . .

Cửu Tiêu lực tầng thứ hai phóng ra, kéo theo những mảnh gỗ rơi trên mặt đất, nhất thời giống như những mũi tên bén nhọn, nổ tung ra bốn phương tám hướng.

Những mảnh gỗ bén nhọn trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể tám tên buôn người, bọn chúng ngơ ngác nhìn Diệp Dương Thành, vẻ mặt không dám tin cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể xuất hiện trăm ngàn lỗ hổng của mình, đến hiện tại bọn họ còn không biết, tại sao Diệp Dương Thành lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn hạ sát thủ với bọn họ?

Nhất là Mã Tú Văn nửa quỳ trên mặt đất còn chưa kịp đứng dậy, bởi vì vị trí thân thể khá thấp, không chỉ bị mảnh gỗ xỏ xuyên qua thân thể, đồng thời, ngay cả đầu của hắn cũng bị đánh ra nhiều lỗ máu.

Tên nam tử lúc trước bị Diệp Dương Thành tát một cái bay ra ngoài, trong cổ họng phát ra một tiếng vang trầm đục, ngay sau đó, tám người lần lượt ngã xuống vũng máu, cả đám đều trợn trừng hai mắt, giống nhìn thấy thứ gì khiến bọn họ vô cùng sợ hãi.

Tám người, cũng là tám tên buôn lậu, lập tức mất mạng.

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành trực tiếp vận dụng Cửu Tiêu lực tiến hành công kích, mặc dù mục tiêu bị công kích chỉ là tám người bình thường, nhưng từ hiệu quả và hao tổn công kích, đây cũng là một loại thủ đoạn công kích vô cùng hiệu quả.

Từ Cửu Tiêu thần quyết tầng thứ nhất bước vào tầng thứ hai, tuy nói là mới vừa tu luyện Cửu Tiêu thần quyết tầng thứ hai, nhưng Diệp Dương Thành cũng đã phát hiện Cửu Tiêu lực sau khi trải qua lộ tuyến hành công rèn luyện tầng thứ hai, đã mang theo một số chức năng đặc thù.

Sở dĩ hắn thi triển thủ đoạn này, chính là nhìn thấy một trong những chắc năng đặc thù của Cửu Tiêu lực tầng thứ hai, loại phương thức công kích này, cũng thích hợp sử dụng dưới tình huống bị vây công.

Mặc dù Diệp Dương Thành rất rõ ràng, dựa theo cường độ Cửu Tiêu lực hiện tại trong người mình, đối phó với một số người bình thường còn có thể, nhưng nếu chống lại những quái vật kia. . . Chỉ dựa vào thực lực hiện tại của hắn, đây chỉ là một truyện cười mà thôi

Dĩ nhiên, Diệp Dương Thành cũng tin tưởng, theo cấp bậc thần cách tăng lên, theo cảnh giới Cửu Tiêu thần quyết được đề cao, sớm muộn gì cũng có một ngày, đừng nói là những quái vật được chế tạo kia, cho dù là thần tù giả lại xuất hiện, hắn cũng nhất định có thể dựa vào ngón này, làm cho đối phương phải khiếp sợ.

Quét mắt nhìn kết quả do mình tạo thành, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, từ trước đến nay chưa bao giờ là người có tính cách cao ngạo, cũng hiểu được có một số việc không thể cưỡng ép .

Nếu đã giải quyết đám người Mã Tú Văn, nhiệm vụ phá huỷ ba đội buôn lậu cũng đã viên mãn hoàn thành, như vậy. . .

- Nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất Cửu Tiêu Thần Cách sự kiện thiện ác trọng đại hoàn thành: phá huỷ đội buôn bán người, buôn bán bộ phận thân thể con người trong phạm vi thần quốc; mục tiêu nhiệm vụ: phá huỷ ba đội buôn lậu người hoặc buôn bán nội tạng; thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế; phần thưởng nhiệm vụ: công đức huyền điểm 6000000 điểm, thần nguyên 12000 điểm; trước mắt đã hoàn thành tiến độ: 3 3.

- Chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất, đạt được phần thưởng công đức huyền điểm 6000000 điểm, thần nguyên 12000 điểm, mời người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ hai.

- Nhiệm vụ giai đoạn thứ hai: phá huỷ đội buôn bán người, buôn bán nội tạng trong phạm vi thần quốc; mục tiêu nhiệm vụ: phá huỷ chín đội buôn bán người hoặc nội tạng; thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế; phần thưởng nhiệm vụ: công đức huyền điểm 12000000 điểm, thần nguyên 24000 điểm; trước mắt đã hoàn thành tiến độ: 0 9.

Liên tiếp ba tiêu đề di động xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, cẩn thận nhìn thoáng qua ba tiêu đề này, ánh mắt Diệp Dương Thành vững vàng rơi vào phía trên phần thưởng cuar nhiệm vụ giai đoạn thứ hai.

Giai đoạn thứ nhất là sáu trăm vạn điểm công đức huyền điểm, giai đoạn thứ hai gia tăng đến một ngàn hai trăm vạn công đức huyền điểm, dựa theo suy tính màu..., đến giai đoạn thứ ba có thể gia tăng đến hai nghìn bốn trăm vạn điểm trở lên hay không? Giai đoạn thứ tư là bốn ngàn tám trăm vạn điểm?

Nghĩ đến đây, tâm tư Diệp Dương Thành lập tức sống động.

Bây giờ hắn chỉ còn cách thần cách thứ mười một cấp hơn một tỉ công đức huyền điểm, nếu tiếp tục làm nhiệm vụ này. . thần cách cấp mười một xem như ở trước mặt rồi.

- Phá huỷ chín cái sao?

Trong miệng rù rì một tiếng, Diệp Dương Thành mỉm cười, biến mất khỏi gian phòng.

Trong ghi chép của Diệp Dương Thành, ngoại trừ bọn buôn người Bạch Ngạn Phương, còn ghi chép tài liệu của hơn trăm đội buôn người, nhiệm vụ phá huỷ chín đội buôn lậu người hoặc nội tạng con người, đối với Diệp Dương Thành chỉ trong nháy mắt liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên, sau khi suy nghĩ kỹ càng, Diệp Dương Thành không chút chần chờ, tập trung vào một phương vị, liên tục sử dụng thuật di động, cấp tốc nhích tới gần địa điểm mục tiêu.

Cùng lúc đó, bệnh viện Nhân Ái cũng đã bị phong tỏa toàn diện, căn cứ vào tài liệu ghi chép của chủ tịch bệnh viện Trần Như Châu phong kín ở trong tủ bảo hiểm, cảnh sát địa phương kinh hãi phát hiện, từ khi bệnh viện Nhân Ái thành lập tới nay, trong hai mươi ba năm tồn tại, từng hợp tác với mười bảy đội buôn bán nội tạng con người.

Ban đầu, bệnh viện Nhân Ái cung cấp bảo đảm chữa bệnh hoàn thiện, mỗi lần thu phí bảy vạn nhân dân tệ, theo thời gian, phí dụng bảy vạn nhân dân tệ cũng từ từ biến thành mười vạn, mười lăm vạn, mười tám vạn, hai mươi hai vạn, hai mươi lăm vạn. . .

Đồng thời, bệnh viện Nhân Ái còn cung cấp bảo đảm phía sau cho đội buôn bán nội tạng, tỷ như hủy thi diệt tích, duy nhất thu phí dụng từ ba vạn đến tám vạn.

Ngoài ra, bệnh viện còn có thể lấy đi những bộ phận có thể tiếp tục sử dụng trên người người bị hại, tỷ như màng mắt để thu lợi.

Trải qua hai hai mươi ba năm, hợp tác với mười bảy đội buôn bán nội tạng con người lớn nhỏ, bệnh viện Nhân Ái tổng cộng tiến hành hơn một ngàn hai trăm lần giải phẫu, từ đó thu lợi hơn ba tỷ bốn ngàn hai trăm vạn, đưa đến cái chết của một ngàn hai trăm người vô tội. . .

Sau khi phát hiện ra những đầu mối và chứng cớ này, cục trưởng cục công an thành phố Đông Hoàn chấn động tâm thần, lập tức báo cáo việc cho phòng công an tỉnh Quảng Đông, sau khi cục trưởng phòng công an lớn tiếng chỉ trích, nghiêm lệnh điều tra rõ chuyện này, lập tức phá huỷ tất cả những đội buôn bán nội tạng con người trong ghi chép của Trần Như Châu.

Cho nên, bởi vì cử động của Diệp Dương Thành ở bệnh viện Nhân Ái Trần thị, tỉnh Quảng Đông triển khai hành động đả kích oanh lịch, đối tượng đả kích bao gồm những đội lừa bán con người, buôn bán nội tạng thân thể con người…, trong lúc nhất thời cả tỉnh Quảng Đông đều chìm trong không khí nặng nề, sợ bóng sợ gió dưới, thậm chí ngay cả những vụ án trộm vặt móc túi cũng rõ ràng giảm bớt.

Phàm là tội phạm trên người có tiền án, trong thời gian này cũng hoảng sợ ẩn nấp, không dám bại lộ.

Ít nhất nhìn từ mặt ngoài, hành động đả kích của tỉnh Quảng Đông đã tiến hành hừng hực khí thế, tiếp theo các đội buôn bán người, nội tạng thân thể con người đều bị lần lượt phá huỷ, danh tiếng của chính phủ tỉnh Quảng Đông vì vậy cũng tăng lên không ít.

Nhưng trên thực tế, theo từ từ xâm nhập vào hành động điều tra, trên mặt mấy vị lãnh đạo chủ yếu của phòng công an tỉnh Quảng Đông ngày càng hiện vẻ u sầu, cho đến ngày thứ mở rộng hành động điều tra, đảng uỷ phòng công an tỉnh Quảng Đông cho đòi mở cuộc họp khẩn cấp, bí thư đảng ủy, cục trưởng Điền Khu Mậu chủ trì hội nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.