Vương Tuệ Tuệ nuốt sợi mì, vung tay áo lên, nhìn qua thời gian, nói:
- Nàng lát nữa sẽ đi ra, hãy để cô ta giải thích với ngươi đi.
- Lưu Phương Hoa nói ra?
Diệp Dương Thành ngạc nhiên, nhưng cũng khống chế tốt cảm xúc của mình, nhuếch miệng cười, gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.
Thời điểm Vương Tuệ Tuệ ăn chừng bảy tám phút, Vương Tuệ Tuệ điện thoại nên Lưu Phương Hoa vội vàng chạy tới, mặc dù nàng mặc trang phục chức nghiệp, tuy tập đoàn Diệp thị còn chưa thành lập, nhưng mà Vương Tuệ TUệ cũng đã định vị nàng là trợ lý chủ tịch tập đoàn Diệp thị, cũng là trợ lý của Diệp Dương Thành.
Lưu Phương Hoa mang giày cao gót năm phân, tiếng giày cao gót nện vào sàn nhà nghe đát đát đát xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành, Lưu Phương Hoa đưa tay vuốt sợi tóc trên trán, thần sắc tự nhiên cười nói:
- Diệp đổng, Vương tổng!
- Ân, ngồi đi!
Vương Tuệ Tuệ là tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị, kỳ thật là một tay cầm quyền hành, tập đoàn Diệp thị chỉ có mình Diệp Dương Thành là cổ đông, mà Diệp Dương Thành là đại lão bản vung tay không quản lý tập đoàn, tình huống bình thường đều do Vương Tuệ Tuệ quản lý tập đoàn Diệp thị.
Mà Diệp Dương Thành cố ý tránh né chuyện này, triệt để giao quyền cho Vương Tuệ Tuệ, cho nàng tự do, bởi vậy Diệp Dương Thành biết rõ, hắn ở phương diện quản lý tập đoàn chẳng hiểu gì cả, Vương Tuệ Tuệ tuy chưa trải qua hệ thống học tập, nhưng mà năng lực của nàng thừa sức đảm nhiệm công việc này.
Nếu như lúc trước đã lựa chọn giao tập đoàn cho Vương Tuệ Tuệ, Diệp Dương Thành cũng không đi cân nhắc làm gì, cũng không suy nghĩ cái gì, kể cả hành động và ngôn từ của Vương Tuệ Tuệ.
Lưu Phương Hoa vừa tiến vào phòng, đầu tiên là chào Diệp Dương Thành, sau đó mới là Vương Tuệ Tuệ, bởi vậy không khó nhìn ra, trong lòng của nàng nhận đinh, Diệp Dương Thành mới là người quản lý cao nhất của tập đoàn Diệp thị, mà Vương Tuệ Tuệ chỉ xếp dưới Diệp Dương Thành.
Đối mặt với nàng như thế, Diệp Dương Thành không có mở miệng, nói chuyện là Vương Tuệ Tuệ, trong đó lộ ra tin tức, trong tập đoàn này, lời của Vương Tuệ Tuệ còn dùng tốt hơn Diệp Dương Thành, hoặc là nói, Diệp Dương Thành đã hoàn toàn giao tập đoàn cho Vương Tuệ Tuệ.
Lưu Phương Hoa không phải kẻ ngu dốt, từ ba chữ của Vương Tuệ Tuệ thì nàng hiểu được tín hiệu cần chú ý, nàng nhìn qua Diệp Dương Thành cười cười, trực tiếp lách qua một góc bàn ăn, kéo ghế ngồi đối diện Vương Tuệ Tuệ.
Lần này nàng làm thế đã khiến Vương Tuệ Tuệ tươi cười, nhìn qua Dương Diệp Thành gật đầu, mỗi lời nói, mỗi hành động đều có ý nghĩa của nó, hắn làm sao không nhìn ra chứ? Nhưng mà hắn cảm thấy phải như thế.
Đã giao công ty cho Vương Tuệ Tuệ, như vậy Vương Tuệ Tuệ chính là chủ đạo của tập đoàn Diệp thị, Diệp Dương Thành không cần tranh đoạt quyền lực gì với nàng, bởi vì Vương Tuệ Tuệ quản lý tập đoàn , nàng cũng là người phụ trách với mình Diệp Dương Thành.
Thiên quân vạn mã không dễ khống chế, nhưng mà có thống soái tọa trấn, Diệp Dương Thành cần gì phải khoa tay múa chân? Binh là binh của Diệp Dương Thành, nhưng thống soái của bọn họ không phải Diệp Dương Thành, mà thống soái này lại cúi đầu xưng thần với Diệp Dương Thành, đây là quan hệ trước mắt của ba người.
Lưu Phương Hoa ngồi xuống, Vương Tuệ Tuệ lúc này chỉ vào bát sứ trước mặt, cười nói:
- Ngươi nên nói suy nghĩ của mình với Diệp đổng một chút đi.
- Tốt!
Lưu Phương Hoa hiển nhiên cũng đã sửa sang lại suy nghĩ mạch lạc của mình, nghe được Vương Tuệ Tuệ nói thế, tài hoa của nàng cũng tăng lên, nhìn Diệp Dương Thành nói:
- Diệp đổng, suy nghĩ của ta là như thế này...
Cao ốc Bạch Long tới tay, tập đoàn Diệp thị bắt đầu gõ trống khua chiêng tiến hành các nghiệp vụ, vấn đề cần giải quyết đã được Diệp Dương Thành vận dụng ảnh hưởng bật đèn xanh cả ròi, tất cả các ngành liên quan cực lực phối hợp nên khiến Vương Tuệ Tuệ và Lưu Phương Hoa trợn mắt há hốc mồm.
Vốn thủ tục cần nửa tháng làm xong, nhưng chưa tới nửa giờ đã trải qua nhiều giai đoạn xét duyệt, thu thập thủ tục, cuối cùng là ký tên đã làm xong...
Tất cả những chuyện này, biểu hiện bqan đầu là Diệp Dương Thành đã sớm đánh tiếng, nhưng mà tinh tế trong đó là thế nào? Các ngành với nhau, quan chức này và quan chức khác, Vương Tuệ Tuệ và Lưu Phương Hoa không tin những người này đều một lòng.
Mà cụ thể trong đó, thủ tục phức tạp biến thành đơn giản, đại biểu thế lực sau lưng của hắn đủ khiến hai nàng suy nghĩ, Diệp Dương Thành là chủ tịch tập đoàn Diệp thị, đồng thời cũng là ca ca của Vương Tuệ Tuệ, là người thân mật nhất của Diệp Dương Thành, Vương Tuệ Tuệ làm sao không biết thủ đoạn chính thức của Diệp Dương Thành chứ?
Vì vậy nàng và Lưu Phương Hoa cùng tiến hành phỏng đoán, dựa theo tình thế trước mắt mà phân tích, các nàng đưa ra kết luận vô cùng phấn chấn: Diệp Dương Thành có quyền thế ngập trời!
Tuy hắn không phải quan chức chính quyền, thậm chí còn không phải nhân viên công vụ, nhưng mà năng lực hắn thể hiện ra ngoài lại khiến kẻ khác lau mắt mà nhìn, đây là ưu thế để tập đoàn Diệp thị kiếm thêm lợi nhuận...
VƯơng Tuệ Tuệ nghĩ tới khoa học kỹ thuật tiên tiến của nước ngoài, sau đó thông qua đầu mối của Diệp Dương Thành và chính phủ tiến hành hợp tác, đánh chiêu bài tập đoàn Diệp thị ra, kể từ đó có chính phủ làm bối cảnh cho tập đoàn Diệp thị, tự nhiên chuyện gì cũng thuận buồm xuôi gió.
Nhưng cái nhìn của Lưu Phương Hoa lại khác Vương Tuệ Tuệ, nàng đưa ra chính là tình thế trước mắt, quyền thế của Diệp Dương Thành đạt tới độ cao người thường khó có thể với tới, cho dù tập đoàn Diệp thị có hợp tác với chính phủ đi chăng nữa, kết quả chẳng khác bao nhiêu cả.
Chủ tịch tập đoàn Diệp thị Diệp Dương Thành, như vậy ưu thế của Diệp Dương Thành chính là ưu thế của tập đoàn Diệp thị, huống hồ, hợp tác với chính phủ dù có lợi, nhưng phiền toái cũng rất nhiều, tập đoàn Diệp thị không thể bỏ gốc lấy ngọn, trừ phi năng lực của tập đoàn Diệp thị có thể tiến công sản nghiệp hạch tâm công nghệ cao, tỷ như... công nghiệp quân sự!
Cuối cùng Lưu Phương Hoa đưa ra chủ ý, cao ốc Bạch Long có ba tòa nhà, trong đó cao ốc chính cao sáu mươi tám tầng, hai cái khác là sáu mươi sáu tầng, tổng diện tích đạt một vạn tám ngàn mét vuông, ném đi những kiến trúc chiếm diện tích, bãi đỗ xe... Tổng diện tích của ba tòa nhà có thể sử dụng gần hai mươi vạn mét vuông.
Tuy tập đoàn Diệp thị đi theo lộ tuyến đa ngành nghề, nhưng cho dù có nhiều công ty con hơn nữa, cũng không có khả năng sử dụng toàn bộ diện tích hai mươi vạn mét vuông này, huống hồ Vương Tuệ Tuệ cũng không muốn công ty khác chiếm giữ tòa nhà Bạch Long, kể từ đó, thế tất tạo thành lãng phí tài nguyên.
Bởi vậy, Lưu Phương Hoa trải qua cân nhắc tổng hợp, đưa ra cải tạo tầng năm mươi tám tới tầng sáu mươi hai, nó biến thành một câu lạc bộ danh nghĩa tập đoàn Diệp thị, nhưng mà tư cách xét duyệt hội viên cực cao, không đạt yêu cầu thì có bỏ tiền nhiều hơn nữa cũng không thể trở thành hội viên được.
Đơn giản mà nói, câu lạc bộ này đưa vào hoạt động chuẩn bị dự phòng các câu lạc bộ cao cấp, tin tưởng bằng vào lực ảnh hưởng của Diệp Dương Thành, câu lạc bộ này có tiến cảnh rất tốt.