Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1066: Chương 1066: Thần uy, khí thế.






Chương 1006: Thần uy, khí thế.

- Không ngờ cẩn thận khống chế bao lâu nay, cuối cùng chỉ trong một khắc bị lộ ra ngoài.

- Vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể tìm một thứ tương tự, xóa bỏ hiếu kỳ của những người bên ngoài.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành cũng đã làm ra quyết định. Từ trên mặt đất lạnh như băng nhảy dựng lên vỗ vỗ cái mông của mình, sau đó sải bước như lưu tinh đi ra khỏi căn phòng tu luyện.

Toàn bộ tầng 2 đều im ắng, không người nào dám tới nơi này quấy rầy lúc Diệp Dương Thành tu luyện, bởi vì đây căn bản là hành động muốn chết, ở Vũ Không đại lục, quyền lực trong tay một vị Thần Vương, thậm chí vượt xa đế vương một đế quốc trung đẳng!

Rời khỏi phòng tu luyện tiến vào hành lang, nhìn thoáng qua trước sau phân biệt phương hướng, tiếp theo liền trực tiếp đi về phía thang máy cách cửa vào phòng tu luyện ước chừng mười bước khoảng.

Đợi đến khi Diệp Dương Thành ngồi thang máy trở lại đại sảnh lầu một, cửa thang máy vừa mở ra, một gương mặt lộ vẻ tiều tụy hơn nữa hai mắt quầng thâm đột ngột xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành.

- Thần Vương miện hạ tôn kính, ngài ra rồi.

Nữ quản lý giống như được buông thả khỏi hoạt động lao động cải tạo, tung tăng như chim sẻ, thật giống như Diệp Dương Thành vừa ra, nàng liền được giải phóng.

Có chút kỳ quái nhìn vị nữ quản lý không lớn tuổi lắm, nhưng lúc này trạng thái tinh thần còn không bằng một lão thái thái bảy tám chục tuổi, Diệp Dương Thành cũng không hỏi thăm đối phương làm sao lại biến thành bộ dạng này, mà trực tiếp gật đầu hỏi:

- Ta tu luyện bao lâu rồi?

- Thần Vương miện hạ tôn kính, ngài tổng cộng tu luyện hai trăm bảy mươi bốn mấy giờ.

Nữ quản lý một mực cung kính hồi đáp:

- Xin hỏi, ngài còn cần gì nữa không?

- Những người phía ngoài là thế nào vậy?

Diệp Dương Thành nhăn mặt, biết rõ còn cố hỏi.

- Cái này. . .

Nữ quản lý ngây ra một lúc, tiếp theo hoảng hốt nói:

- Thần Vương miện hạ tôn kính , bọn họ. . . Bọn họ hẳn là bị cái ngài vừa rồi phát ra . . . Cái đó. . .

- Khí thế.

Diệp Dương Thành khẽ mỉm cười, tìm một giải thích không đứng đắn cho thần uy của mình.

- Đúng, khí thế.

Nữ quản lý hiển nhiên không nghĩ nhiều như vậy, Diệp Dương Thành nói cái gì là làm cái đó, như kẻ phụ hoạ gật đầu liên tục :

- Bọn họ là bị khí thế ngài vừa phát ra hấp dẫn tới. . . Cái đó, nếu như bọn họ làm ầm ĩ đến Thần Vương miện hạ, ta sẽ cho người đuổi bọn họ đi. . .

- Ha ha, không cần thiết.

Diệp Dương Thành lắc đầu, khẽ cười hỏi:

- Ở chỗ các ngươi hẳn là có thiết bị kiểm tra đo lường năng lượng chứ? Đặt ở đâu?

- Thiết bị kiểm tra đo lường năng lượng?

Nữ quản lý ngẩn ngơ, vội vàng giơ tay lên chỉ hướng chiếc máy nằm đối diện quầy, gật đầu nói:

- Có có. Đang ở bên đó.

Nhìn theo phương hướng nữ quản lý chỉ, Diệp Dương Thành quả nhiên thấy một chiếc máy kiểm tra đo lường giống như ở văn phòng hiệp hội dong binh tự do, hắn gật đầu nói:

- Mở máy ra, ta cần kiểm tra một chút cường độ năng lượng hiện tại.

- À?

Nữ quản lý như phát mộng, tiếp theo cũng có chút ngượng ngùng nói:

- Cái này... Thần Vương miện hạ tôn kính, chiếc máy kiểm tra đo lường của chúng ta cao nhất chỉ có thể kiểm tra đo lường võ giả cấp mười. . .

Diệp Dương Thành nhất thời ngạc nhiên, tiếp theo nói:

- Như vậy, chiếc máy có thể kiểm tra đo lường cường độ năng lượng của Thần Vương, Thần Hoàng chỉ có ở văn phòng hiệp hội dong binh tự do sao?

- Đúng vậy , Thần Vương miện hạ tôn kính.

Nữ quản lý có chút cười khổ gật đầu nói:

- Chỉ có văn phòng của hiệp hội dong binh tự do mới có, hội sở tu luyện giống như chúng ta không có quyền lực sử dụng loại máy kiểm tra quy cách cao đó.

- Giúp ta an bài một chiếc xe phi hành, ta muốn đến văn phòng.

Diệp Dương Thành nói.

- Ách. . .

Nữ quản lý đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cười khan nhắc nhở:

- Cái kia. . . Thần Vương miện hạ tôn kính, tòa nhà hành chính của thành thị số ba nằm đối diện với hội sở tu luyện của chúng ta. . .

Liên tiếp gây ra mấy chuyện cười, da mặt Diệp Dương Thành cũng rất dày, hắn chợt hiểu ra gật đầu nói:

- Vậy được, ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta tự mình đi.

- Dạ dạ dạ, Thần Vương miện hạ đi thong thả, Thần Vương miện hạ hoan nghênh lần sau trở lại, Thần Vương. . . Má ơi, ta chịu không nổi rồi!

Nữ quản lý nhìn như vô cùng nhiệt tình đưa Diệp Dương Thành ra cửa, quay người lại, khuôn mặt tươi cười lập tức sụp xuống, có loại cảm giác trời đất lộn nhào.

Diệp Dương Thành ở trong dưới phòng tu luyện tầng 2 tu luyện hai trăm bảy mươi bốn giờ, nàng cũng đứng ở cửa thang máy trông coi suốt hai trăm bảy mươi bốn giờ! Đây tuyệt đối là chờ đợi muốn chết, nhưng nàng lại không dám rời đi nửa bước, sợ Diệp Dương Thành bất chợt đi ra, đến lúc đó vạn nhất bởi vì tìm không ra người mà nổi trận lôi đình... Đây không phải là trách nhiệm người bình thường có thể gánh chịu nổi, ít nhất nữ quản lý vô lực gánh chịu.

Lúc này rốt cục Diệp Dương Thành cũng rời đi, nữ quản lý cũng cảm giác tảng đá lớn đè lên ngực mình cũng biến mất, xoay người lại, nàng hô:

- Mấy người các ngươi tiếp tục canh chừng, ta đi ngủ trước, trong vòng năm mươi giờ không ai được phép lên gọi ta!

- Tất cả giải tán đi.

Diệp Dương Thành rời khỏi hội sở tu luyện, liếc mắt liền thấy được bên ngoài đông nghịt dân thường của thành thị số ba.

Đứng ở cửa hội sở tu luyện quét mắt một vòng, hắn thản nhiên nói:

- Không có gì để xem cả.

Tiếng nói vừa dứt, một luồng khí tức hung hãn liền từ trên người hắn phát ra, chênh lệch cực lớn với thần uy phát ra lúc trước, nhưng loại khí thế vô cùng hung hãn này lại có thể tạo được tác dụng nghe nhìn lẫn lộn.

Thời gian thần uy xuất hiện cực kỳ ngắn ngủi, không có ai nhớ kỹ loại cảm giác này.

Lúc này bị Diệp Dương Thành phát ra khí thế một vòng quét ngang, ấn tượng của loại cảm giác lúc trước càng thêm mờ nhạt, vừa quay đầu đã bị bọn họ quên sạch.

Sau khi bỏ lại một câu, Diệp Dương Thành liền trực tiếp đi xuyên qua đường, tiến vào tòa nhà hành chính đối diện với hội sở tu luyện.

Còn những dân chúng bao vây bên ngoài, cũng bị khí tức hung hãn Diệp Dương Thành toan tính phát ra dọa cho hồn phi phách tán, làm gì còn dám lưu lại tiếp tục vây xem? Lập tức như chim thú di tán, biến mất vô ảnh vô tung.

Cho nên một cuộc nguy cơ có thể tiết lộ thân phận thật sự của Diệp Dương Thành, cứ như vậy được mông lung cho qua.

- Sau này nên cẩn thận một chút, loại sai lầm cấp thấp này không nên tái phạm.

Tiến vào tòa nhà hành chính thành thị số ba, dưới sự hướng dẫn của chủ não Alicia tiến vào thang máy đến văn phòng của hiệp hội dong binh tự do.

Đứng trong thang máy, Diệp Dương Thành có chút im lặng nhún vai, trong lòng âm thầm nói với chính mình, ngươi cũng không phải là dân bản xứ của Vũ Không đại lục, vạn nhất thân phận của ngươi bị tiết lộ, chắc chắn chính là chân chính muốn chết!

Dị thú ở Vũ Không đại lục là thế nào tới? Là bị các vị thần của bổn nguyên vũ trụ nhốt vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.