Sau khi biết rõ vị trí của mình, tiếp theo dĩ nhiên là dạy bọn họ kỹ xảo thực dụng. . . Nhưng vấn đề là, dạng kỹ xảo nào mới có thể coi là thực dụng đây?
- Ta biết hơn một ngàn kỹ xảo, bao gồm thân pháp, quyền pháp, thương pháp, kiếm pháp, đao pháp, côn pháp, chưởng pháp, chân pháp …mỗi một loại kỹ xảo đều là kiệt tác của các vị thần bổn nguyên vũ trụ trui luyện ngàn vạn năm cuối cùng thành hình.
- Mặc dù lôi đình chiến thuật ta vừa bắt đầu học bị sư tôn Kreis Baer bác bỏ hoàn toàn không có sở dụng, nhưng trên thực tế sáng tạo lôi đình học thuật, là vị thần thuộc hạ của một vị thần chủ thần, bản thân người ta chính là lấy lôi đình thành thần, lôi đình chiến thuật quả thật tên như kỳ danh, tương đối bén nhọn.
- Kỹ xảo của vị thần không giống với cái gọi là võ công truyền lưu trên địa cầu, võ công dùng chiêu thức, tốc độ, lực lượng phá địch, còn vị thần dùng kỹ xảo để phát huy đầy đủ năng lượng bên trong cơ thể, trong nhất cử nhất động, lợi dụng năng lượng bên trong cơ thể tác động đến lực lượng thiên địa, để phát huy ra công kích kinh thiên động địa.
- Nhưng bên trong cơ thể của cường giả bản xứ ở Vũ Không đại lục, cũng không có năng lượng thần kỳ như vị thần bình thường, năng lượng bên trong cơ thể bọn họ dùng để công kích, trên thực tế là năng lượng cực kỳ đơn thuần, hoàn toàn không đủ để chống đỡ kỹ xảo vị thần phát ra.
- Vì vậy, trước khi truyền thụ kỹ xảo cho bọn họ, ta còn phải nghĩ biện pháp để cho bọn họ hiểu được năng lượng bên trong cơ thể mình, chỉ khi làm được đến trình độ đó, mới có thể điều động đầy đủ tiềm lực của bọn hắn.
- Cho nên. . .
Ý niệm trong đầu chuyển động tới đây, Diệp Dương Thành ngưng suy tư.
Cũng trong nháy mắt xác định phương án dạy học mình muốn tiến hành.
Một lần nữa đem máy cảm ứng ý thức kết nối với máy tính, ý niệm trong đầu nhanh chóng chuyển động, trên màn ảnh, nội dung trong văn bản cũng nhanh chóng gia tăng.
Ước chừng nửa giờ sau, một phương án dạy học hơn bảy vạn chữ xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành, nhìn phương án dạy học, Diệp Dương Thành không khỏi không cảm khái một tiếng:
- Đồ công nghệ cao, quả thật thuận tiện và thực dụng. . .
Hắn suy nghĩ, đợi khi trở về địa cầu, có nên đóng gói tất cả tài liệu khoa học kỹ thuật của Vũ Không đại lục mang về hay không? Khoa học kỹ thuật phát triển, đến lúc đó nếu muốn di chuyển giữa các vì sao, cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Trong đầu suy nghĩ vấn đề này, ánh mắt một lần nữa dừng lại trên phương án dạy học mình vừa viết ra, trên mặt lộ ra nụ cười, hắn đứng dậy lẩm bẩm:
- Phương án xác định rồi, lúc này, nên đi tìm Enos Justin nói chuyện tâm tình. . .
Ở một nơi cách đấy hơn một vạn bảy nghìn cây số, Enos Justin bất chợt rùng mình, nhất thời cũng có chút đa nghi, chuyện này là thế nào?
Vương quốc Khải Khắc là một trong nhữn quốc gia phụ thuộc của Solo đế quốc, tổng diện tích là 174 vạn cây số vuông, tổng số dân chúng ở vương quốc Khải Khắc là chín ngàn bốn trăm vạn, có thể xem là một quốc gia nhỏ ở Vũ Không đại lục.
Ở vương quốc Khải Khắc, chủ nhân chân chính cũng không phải là vương thất chánh thống của vương quốc Khải Khắc, mà là tử tôn của Enos Justin Thần Vương, nói chuẩn xác, bởi vì tồn tại của Enos Justin Thần Vương, đưa đến vương thất vương quốc Khải Khắc hư danh, hơn nữa còn không dám có nửa câu oán hận.
Trên danh nghĩa mà nói, tử tôn của Enos Justin Thần Vương cũng không phải là quốc vương chính thống của vương quốc Khải Khắc, nhưng trong số tử tôn của Enos Justin Thần Vương, tất nhiên có một người là thủ tướng của vương quốc Khải Khắc.
E ngại võ lực cực mạnh từ Enos Justin Thần Vương, vương thất của vương quốc Khải Khắc có lẽ đã bị dồn đến góc tường, chỉ có thể nhìn tử tôn của Enos Justin Thần Vương ở trên triều đình diễu võ dương oai, nước mắt chỉ có thể rơi trong lòng.
Thành viên vương thất của vương quốc Khải Khắc xưa nay nhìn thấy tử tôn của Enos Justin Thần Vương đều phải hành lễ trước, dùng cái này để tỏ vẻ tôn trọng và phục tùng của mình.
Nói tóm lại, vương quốc Khải Khắc đã không phải là quốc gia mà quốc vương là người lớn nhất, nói cách khác, chính là vương thất của vương quốc Khải Khắc, hiện tại không có gì khác biệt với một kẻ đáng thương.
Triều đình uy nghiêm vốn nên là đại biểu cho vương thất, lúc này lại trở thành nơi một đám người trẻ tuổi cười đùa uống rượu, còn thành viên vệ đội vương quốc Khải Khắc, lại chỉ có thể tránh rất xa, căn bản không dám tiến lên ngăn cản.
- Ba trăm bảy mươi ba đệ, tới đây, uống với hai trăm chín mươi sáu ca một chén!
Trên một cái bàn tròn đặt chính giữa triều đường, có bảy nam tử chừng hơn hai mươi tuổi đang vây quanh một cái bàn tròn cười hì hì uống rượu.
Ở vương tọa đối diện sau lưng có một gã nam tử trẻ tuổi tựa hồ đã uống rất nhiều, cả người lắc lư giơ chén rượu lên, nhếch miệng cười một tiếng với thanh niên ở đối diện, mơ hồ lẩm bẩm nói:
- Hôm nay, hai trăm chín mươi sáu ca rất cao hứng, chúng ta... Chúng ta không say không về!
- Được, vậy ta chỉ có thể hầu rượu đến cùng.
Thanh niên được gọi là ba trăm bảy mươi ba đệ cười hì hì, đồng dạng giơ chén rượu lên, không chút lựa chọn ngửa đầu uống cạn, tiếp theo mới quơ chén rượu trống không nói:
- Ta nói chư vị ca ca, chúng ta chỉ uống rượu như vậy hoàn toàn không có gì thú vị!
- Vậy ngươi muốn chút trò vui sao.
Thanh niên đứng bên tay trái hắn trêu ghẹo nói:
- Trò vui hai lần trước còn chưa đủ sao, một chút ý tứ cũng không có!
- Hai lần trước?
Người thanh niên đứng hàng thứ ba trăm bảy mươi ba ngây ra một lúc, tiếp theo mới nhớ tới trước đó vài ngày trên triều đình cũng mở tiệc rượu, kết quả không có trò vui, đã bảo người đến hậu viện vương cung vương quốc Khải Khắc mạnh mẽ mang đến mấy thị nữ, bất kể người ta có nguyện ý hay không, cứ cởi hết quần áo, bắt các nàng nhảy múa thoát y trên triều đình.
Tình huống khiến cho hắn cảm thấy buồn cười là, sau đó quốc vương vương quốc Khải Khắc căn bản không có can đảm tìm mấy tên đầu sỏ bọn hắn trách tội, ngược lại đem oán niệm đầy bụng phát tiết trên người mấy thị nữ đó, nghe nói, là bị vương thất vương quốc Khải Khắc bí mật xử tử?
Nghĩ tới sự kiện này, trên mặt ba trăm bảy mươi ba đệ lộ ra một nụ cười quỷ dị, hắn nhẹ nhàng thả chén rượu không trong tay xuống, khóe miệng hiện ra nụ cười giả tạo:
- Nếu chư vị ca ca cảm thấy trò vui hai lần trước không đủ lớn, vậy hôm nay chúng ta chơi lớn một chút, như thế nào?
Cả vương quốc Khải Khắc đều nơm nớp lo sợ dưới dâm uy của Enos Justin Thần Vương, đối với bảy tên phá gia chi tử không biết thế hệ thứ mấy này mà nói, ở vương quốc Khải Khắc còn có thứ gì có thể khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi?
Bọn họ không sợ chơi lớn, chỉ sợ chơi không đủ lớn!
- Ba trăm bảy mươi ba đệ, ngươi nói như vậy không có ý tứ.
Hai trăm chín mươi sáu ca lúc trước mở miệng liếc mắt nhìn ba trăm bảy mươi ba đệ, khẽ nhấc miệng nói:
- Bàn rượu của chúng ta còn có thể đặt trên triều đình, ở vương quốc Khải Khắc này còn có thứ gì chúng ta chơi không nổi chứ?