Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 311: Chương 311: Xôn xao náo động




Thứ ba là nhằm vào những quan tham lớn không còn đường lui hay hối hận. Khi thông báo này xuất hiện, có thể buộc đám quan tham lớn chó cùng rứt giậu, nhưng bọn họ muốn cuỗm tiền bỏ chạy sẽ vô cùng khó khăn. Cơ quan quốc gia không phải đồ chơi, lôi đám quan tham lớn nổi lên mặt nước sẽ cứu lại bao nhiêu tổn thất cho quốc gia?

Ba điều trên là nguyên nhân chủ yếu khiến Diệp Dương Thành có quyết định này. Còn về mấy cái tuyên bố khác chắc chắn hắn sẽ làm, nhưng cũng không vì lấy nhỏ mà bỏ lớn. Diệp Dương Thành hành động thẳng thừng ở nước ngoài sẽ đẩy Trung Quốc đối lập với các nước trên thế giới.

Ít ra khi Trung Quốc chưa hoàn toàn cường đại, không sợ bất cứ vũ lực nào uy hiếp thì Diệp Dương Thành sẽ không làm hành động quá khích. Diệp Dương Thành tạo thành tình hình hiện nay trong Las Vegas chỉ xem như sự kiện ngoại giao khá nặng trong đàmp hán giữa các nước, sẽ không gây ra chiến tranh lớn.

Đương nhiên trên đời không có tuyệt đối, nếu nước Mỹ lấy cớ muốn động can qua thì Diệp Dương Thành không ngại dẫn theo đám con ong vàng đáng yêu đi dạo Nhà Trắng, đưa tổng thống, tướng quân, đại thần đi gặp thượng đế mà bọn họ tín phụng.

Diệp Dương Thành tràn đầy tin tưởng mình có thể làm được chuyện này.

Sau khi thông báo bị dán ở cửa khách sạn Luxor, Diệp Dương Thành không nhận được gợi ý gì từ Cửu Tiêu thần cách. Diệp Dương Thành vốn ôm hy vọng trở thành thất vọng, hắn trực giác không phải không có mà chẳng qua là chưa đến giờ.

Cuối cùng Diệp Dương Thành nhìn hơn hai mươi tham quan ô lại bị hắn điều khiển y như lần trước, xác lão bản khách sạn Luxor cầm súng tự sát tạ tội. Diệp Dương Thành đập cánh mang theo hai con ong vàng cường hóa chung cực vì tiêu hao quá lớn nên từ ngày hôm qua đến bây giờ chưa có lại chất độc trở về nước.

[Lão bản khách sạn Luxor Las Vegas tự sát trước cửa, tình nghi là nhà thôi miên Trung Quốc làm. Thông báo cứng rắn xuất hiện trong Las Vegas, các nước có thỏa hiệp không?]

Tuyên bố của Diệp Dương Thành trước cửa khách sạn Luxor bị đưa lên mạng, cư dân mạng các nước nhanh chóng phiên dịch bằng tiếng nước mình, tin tức lan nhanh trên internet. Phóng viên các nước nghe tin hành động, trong phút chốc trái đất xôn xao.

Ngay đêm hôm đó tin tức truyền hình chuyên môn chiếu tiết mục Las Vegas. Dân chúng các nước quen mắt nhìn hình ảnh đám tham quan ô lại mặt hướng đông, dập đầu đến chết. Cảnh tượng tạ tội đẫm máu bị di động, camera, các công cụ ghi hình lại. Người nhìn hình ảnh, xem tuyên bố của Diệp Dương Thành bị kích thích rất lớn.

Có người đồng ý, cũng có người phản đối. Truyền thông các nước đua nhau đăng tin, cư dân mạng các nước cũng thảo luận dữ dội. Đa số người cho rằng quan tham trốn ra nước ngoài đúng là đáng chết, nhưng nên thông qua pháp luật bình thường dẫn độ ề nước chứ không phải trừng trị kiểu gần như ngược giết thế này.

Có một số người cho rằng chỉ có sự trừng phạt gần như ngược giết này mới có hiệu quả chấn nhiếp quan tham trong các nước. Tuy tuyên bố chỉ nhằm vào quan tham Trung Quốc, nhưng đa số người tin tưởng nhà thôi miên Trung Quốc bí ẩn đã mở ra con đường giải quyết mới cho điệp viên các nước. Ám sát là lựa chọn không tệ.

Khi ánh mắt truyền thông, dân chúng tập trung vào sự kiện quan tham, ti ntức kho vàng khách sạn Metro Gold bị cháy không lên báo. Chỉ có một tờ báo sáng Las Vegas đăng tin hậu hoa viên khách sạn Metro Gold bị cháy trong mục tin nhỏ cỡ bao thuốc lá, không nhắc gì đến kho vàng. Tin tức này bị cố ý vô tình che giấu.

Trung Quốc là nhân vật chính của sự kiện lần này. Đối diện truyền thông các nước nhiệt tình suy đoán, Trung Quốc mở cuộc họp bộ ngoại giao chiêu đãi ký giả, tỏ rõ chính phủ Trung Quốc cung không biết thân phận người hành hung. Chính phủ Trung Quốc đã thành lập tổ chuyên án, điều tra kỹ càng vụ án này.

Sau khi gạt bỏ quan hệ với kẻ hành hung bí ẩn, người phát ngôn tin tức cũng thanh minh, biểu thị tiếc nuối Las Vegas cố ý bao che quan tham trốn khỏi Trung Quốc, chính phủ Mỹ cho quan tham Trung Quốc thẻ xanh. Ngoài ra chính phủ Trung Quốc đã bắt tay chuẩn bị tài liệu về quan tham trốn khỏi quốc gia, không lâu sau sẽ thông báo với các nước trên thế giới, hy vọng có thể qua đường hợp pháp dẫn độ tham quan ô lại trốn trong nước khác về quốc gia chịu pháp luật xử.

Một hòn đá dấy lên sóng gió. Bộ ngoại giao Trung Quốc đáp trả hàng loạt, chính phủ các nước hờ hững với tuyên bố của Diệp Dương Thành giơ đây khẩn cấp mở họp thảo luận. Lần này Trung Quốc chiếm chữ lý, dẫn độ quan tham nước mình về chịu pháp luật phán xét, về tình về lý đều hợp.

Thế là cố vấn các nước đưa ra trả lời, một bên lên tiếng ủng hộ quyết định của Trung Quốc dẫn độ tham quan, một bên biểu thị trong quốc gia của mình không có quan tham Trung Quốc lẩn trốn.

Như đá bóng, ngươi chuyền cho ta, ta đá cho hắn. Đối diện phản ứng của chính phủ các nước, nhiều người thông minh đã hiểu. Rất nhanh chuyện này sẽ chìm xuống trong khi chính phủ các nước giả tạo tỏ thái độ. Đề tài nóng cuối cùng sẽ bị mọi người lãng quên.

Đương nhiên với điều kiện là nhà thôi miên Trung Quốc phát ra tuyên bố ai chỉ là vui đùa. Nếu nhà thôi miên Trung Quốc thực hiện điều mình tuyên bố thì chuyện này sẽ dậy sóng trong phạm vi toàn cầu. Nhưng đa số người biểu thị lạc quan, trừ phi não đám nhà thôi miên Trung Quốc bị nhũn ra, nếu không bọn họ làm sao dám trực tiếp chống lại nhiều quốc gia?

Trong phòng họp Trung Nam hải, tám nam nhân từ năm mươi mấy đến hơn sáu mươi tuổi ngồi vây quanh bàn họp. Ba nam nhân mặc quân phục, năm người mặc đồ tây đen.

Ngồi ở ghế chủ là một lão nhân mặc đồ tây đen hơn sáu mươi tuổi, lão giữ im lặng.

- Chắc chắn chuyện này do đám dị nhân hoạt động mạnh mẽ tại Chiết Giang đã làm!

Người lên tiêng là một nam nhân mặc quân phục ngồi ở ghế thứ hai bên tay phải lão nhân mặc đồ tây đen.

Nam nhân mặc quân phục nói:

- Trong tin tức điệp viên ở Las Vegas truyền về rõ ràng đội viên đội bảo vệ vòng ngoài khách sạn Metro Gold chết do trúng chất độc mạnh chưa biết. Trong nước, chỉ có đám dị nhân Chiết Giang có năng lực như thế, tựa như Triệu Hợp Đức ở tỉnh Chiết Giang . . .

- Đã điều tra rõ trong thời gian này thành viên đoàn du lịch thông qua đường hợp pháp rời khỏi quốc gia, tất cả không có gì đáng ngờ.

Một nam nhân mặc đồ tây đen nói tiếp:

- Tức là đám dị nhân tỉnh Chiết Giang qua đường vượt biên phi pháp rời khỏi biên giới, muốn qua đường này tìm hiểu về bọn họ thì xác xuất rất nhỏ.

- Bây giờ Phó Diệc Chi ở tỉnh Chiết Giang đúng không?

Lão nhân mặc đồ tây đen ngồi trên ghế chính trầm ngâm thật lâu sau bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Bên hắn không hiểu biết gì về việc này sao?

- Mấy hôm trước Phó chủ nhiệm vừa gọi điện cho ta xong.

Lại một nam nhân mặc quân phục mở miệng nói:

- Phó Diệc Chi chịu bó tay việc điều tra đám dị nhân này.

Lão nhân mặc đồ tây đen nhẹ gật đầu:

- . . .

Khoảng mười mấy giây sau, lão nhân mặc đồ tây đen lên tiếng:

- Bây giờ chúng ta không nên chú ý nhiều đến đám dị nhân này mà là bên Mỹ đưa ra phản đối, bọn họ yêu cầu chúng ta giao hung thủ ra. Các người thấy sao?

Bây giờ dân chúng trong nước xem dị nhân tỉnh Chiết Giang như Batman phiên bản Trung Quốc.

Một nam nhân mặc quân phục dứt khoát nói:

- Sự thực chứng minh bọn họ hành động trong Las Vegas là bảo vệ ích lợi đất nước chúng ta, mặc dù hơi lô mãng nhưng điểm xuất hiện tốt. Không nói đến chúng ta căn bản không tìm thấy bọn họ, dù biết thân phận thật của bọn họ thì . . . Nếu không muốn bị dân chúng trong nước châm chích sau lưng, tuyệt đối không thể giao bọn họ ra.

Nghe nam nhân mặc quân phục nói, mọi người im lặng.

- . . .

Bọn họ ngồi vào ghế cao cỡ này đều đặt ích lợi đất nước lên hàng đầu, nhưng phải bọn họ rất tán đồng chuyện đám dị nhân tỉnh Chiết Giang làm ở Las Vegas.

Lão nhân mặc đồ tây đen nhẹ giọng nói:

- Trả lời Nhà Trắng, bảo là nước ta đã bắt đầu điều tra việc này . . .

* * *

Nhìn hình chụp từ camera HD trong khách sạn Metro Gold, nhìn ba con sâu quái dị, một nam nhân da trắng hơn năm mươi tuổi đứng bật dậy.

- Đây tuyệt đối không phải sâu máy của chúng ta, chắc chắn!

Nam nhân da trắng khẳng định:

- Chúng ta không có con sâu như vậy. Chết tiệt, người Trung Quốc nghiên cứu ra sâu máy và đánh trên đầu chúng ta!

Nghe nam nhân da trắng chối, một nam nhân khác mở miệng nói:

- Nếu chuyện xảy ra ở khách sạn Metro Gold do ba con sâu máy này làm chứng minh trình độ nghiên cứu sâu máy của Trung Quốc đã hoàn toàn vượt qua chúng ta.

Biểu tình của nam nhân hơi châm biếm:

- Nhưng điều này có thể không?

- . . . Thông báo ngay cho ngành tình báo, tăng nhanh hành động thẩm thấu viện nghiên cứu khoa học Trung Quốc.

Một nam nhân ngồi trên sofa trầm giọng nói:

- Phải mau chóng xác định Trung Quốc có thật sự nắm giữ kỹ thuật chế tạo sâu máy không, ngoài ra khởi động kế hoạch B88.

Nghe nam nhân ngồi trên sofa nói, tám người có mặt trong phòng lộ biểu tình kinh ngạc hỏi lại:

- Khởi động kế hoạch B88?

Giây sau bọn họ lộ vẻ hưng phấn gật đầu, nói:

- Đúng là nên khởi động!

Diệp Dương Thành không biết bởi vì tuyên bố của hắn gây ra sóng gió to cỡ nào trong quốc tế, hắn chỉ biết rằng phải đi ra ngoài giải quyết vấn đề bao tử.

Diệp Dương Thành nhìn các thức ăn nhanh rải rác trong phòng, khóe môi co giật. Liên tục sáu ngày sống dựa vào thức ăn nhanh, dù chúng nó có mùi vị ngon cách mấy giờ Diệp Dương Thành nhìn chúng là muốn ói ra.

Diệp Dương Thành gãi tóc rối, sau ngày qua lần đầu tiên hắn xuống giường. Diệp Dương Thành mang dép lê bước đi mở cánh cửa phòng ngủ đóng sáu ngày, vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Diệp Dương Thành tắm rửa sạch sẽ, tinh thần phơi phới, thay đồ mới. Diệp Dương Thành đứng trước cửa phòng ngủ thoiả mái duỗi người.

Diệp Dương Thành lẩm bẩm:

- Lại một thời gian dài. Đi mua xe mới trước rồi về nhà thăm phụ mẫu. Hưm, dẫn Mạn Ny theo.

Diệp Dương Thành thầm quyết định, hắn hành động rất nhanh.

Chín giờ sáng Diệp Dương Thành rời khỏi tiểu khu đi chỗ bán xe trong thị trấn. Về mua xe, Diệp Dương Thành có ý tưởng của mình. Mặc dù Diệp Dương Thành mua được xe sang trọng cỡ mấy trăm vạn nhưng cho đến nay hắn luôn ẩn trong bóng tối, đã quen điệu thấp.

Diệp Dương Thành đi dạo một vòng hãng xe, cuối cùng chọn chiếc Audi A4 thường thấy, trả hết một lần ba mươi bảy vạn. Treo giấy phép tạm thời cho xe, Diệp Dương Thành lái xe mới rời hãng xe chạy hướng tòa nhà văn phòng tháp đông.

Trong khi Diệp Dương Thành chuẩn bị về nhà, lối ra đường cao tốc Dũng Đài Khánh kéo dài có chiếc xe hơi Mazda màu đen lăn bánh. Bốn nam nhân ngồi trên xe khoảng hơn ba mươi tuổi. Hai nam nhân ngồi ở ghế tài xế và phụ lái mặc đồ thường, hai nam nhân ngồi sau lưng bọn họ thì mặc đồ tây đen, mặt mộc.

Xe chạy đường cao tốc lao nhanh đi Bảo Kinh Trấn.

Trong rừng sâu núi thẳm phía đông bắc Bảo Kinh Trấn, bốn nam nhân hơn ba mươi tuổi đang vượt mọi chông gai đi tới. Hai nam nhân mặc đồ tây đen mặt mộc đi trước mở đường, dù mặc đồ tây nghiêm túc nhưng không thể che lấp khí thế bạo ngược. Vẻ mặt bọn họ ngơ ngác như khúc gỗ.

Hai nam nhân mặc đồ tây đen đi đằng trước mở đường, im lặng không lên tiếng. Hai nam nhân hơn ba mươi tuổi đi sau thì nhỏ giọng giao lưu. Nghe bọn họ trao đổi thì rõ ràng không phải người Trung Quốc, bọn họ là người Nhật vượt biển đến đây.

Nam nhân hơn ba mươi tuổi đi tay trái nhỏ giọng hỏi Y Đằng thanh Sơn đi bên cạnh mình:

- Y Đằng quân cảm thấy tại sao Tùng Bản đại nhân phái chúng ta đến đây? Còn đi theo hai khúc gỗ này.

Y Đằng thanh Sơn liếc Tá Tá Mộc Tiểu Lâm:

- Tùng Bản đại nhân, là tinh anh cục tình báo quốc tế đế quốc Nhật Bản vĩ đại phải luôn giữ đầu óc tỉnh táo.

Y Đằng thanh Sơn khuyên nhủ Tá Tá Mộc Tiểu Lâm:

- Chúng ta không có tư cách suy đoán Tùng Bản đại nhân sắp xếp công việc.

Tá Tá Mộc Tiểu Lâm đứng thẳng người, gật mạnh đầu:

- Vâng!

Tá Tá Mộc Tiểu Lâm không hỏi gì thêm, đè nén khó hiểu, cùng Y Đằng thanh Sơn đi theo hai nam nhân mặc đồ tây đen như khúc gỗ vào sâu trong rừng.

Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm là điệp viên Nhật Bản trú đóng ở Hàng Châu thị. Theo đạo đức nghề nghiệp của hai người khi đã nhận nhiệm vụ thì không được hỏi nhiều thêm, lo làm công việc của mình là được.

Tá Tá Mộc Tiểu Lâm là điệp viên theo nghề nhiều năm nên biết quy tắc trong nghề này, tuy nhiên nhiệm vụ lần này có quá nhiều điều đáng ngờ. Hai nam nhân mặc đồ tây đen đi đằng trước làm Tá Tá Mộc Tiểu Lâm cực kỳ khó hiểu.

Tùng Bản Tú Đấu là người tổng phụ trách cục tình báo quốc tế Nhật Bản Châu Á. Đoạn thời gian trước nhận được tin Độ Biên Di Sinh bị ám sát bỏ mình tại Kobe, nhưng điều này chưa đủ sức nặng để Tùng Bản Tú Đấu trực tiếp liên lạc ra nhiệm vụ cho Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm. Tùng Bản Tú Đấu còn phái hai người như khúc gỗ trợ giúp Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm, đặc biệt dặn dò bọn họ không được chọc giận hai nam nhân mặc đồ tây đen.

Theo quy định của cục tình báo quốc tế Nhật Bản, Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm chỉ là hai điệp viên bình thường, trên đầu còn sáu tầng lãnh đạo. Người phụ trách Hàng Châu thị, chủ người phụ trách, phó người phụ trách tỉnh Chiết Giang, chủ người phụ trách, phó người phụ trách khu Hoa Đông vân vân.

Tùng Bản Tú Đấu là đại nhân vật cục tình báo quốc tế, dù thế nào cũng không nên gạt bỏ trình tự ra lệnh trực tiếp điều động Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm.

Hàng loạt tình huống không bình thường này khiến Tá Tá Mộc Tiểu Lâm nổi lòng cảnh giác, nhưng gã chỉ có thể dằn xuống đáy lòng. Tựa như Y Đằng thanh Sơn đã nói, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm phải giữ đầu óc tỉnh táo, không nên suy đoán ý định của Tùng Bản Tú Đấu trong lúc bận rộn chấp hành nhiệm vụ.

Nghĩ đến đây Tá Tá Mộc Tiểu Lâm nhẹ lắc đầu, tạm đè nén các thắc mắc xuống đáy lòng. Tá Tá Mộc Tiểu Lâm không biết rằng không chỉ mình gã thắc mắc, Y Đằng thanh Sơn đi bên cạnh gã thì đầu óc hoang mang.

Điều thứ nhất làm Y Đằng thanh Sơn, Tá Tá Mộc Tiểu Lâm khó hiểu la tại sao điều hai người từ Hàng Châu thị đến Khánh Châu thị?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.