Chàng Hiệp Sĩ Tỏa Sáng, Rung Chuông Và Hát Thánh Ca
Thật sung sướng khi thức dậy vào sáng chủ nhật mà biết rằng nội Bone vẫn còn say ngủ. Charlie nhảy ra khỏi giường và đi xuống ăn một bữa sáng thỏa thích với ngoại Maisie và mẹ.
“Ngoại tin chắc là dạo gần đây con có vài bữa điểm tâm chẳng ra gì, đúng không nào?” Ngoại Maisie hỏi.
“Năm bữa ạ,” Charlie đáp. Nó xin phép bà và mẹ là nó sẽ tới nhà Benjamin hơi lâu lâu, và để đền bù cho khoảng thời gian đó, nó sẽ đi rửa đĩa sau bữa điểm tâm.
Nhưng mẹ không muốn nó làm như vậy.
“Con cứ đi, vui vẻ thoải mái vào,” mẹ nó nói, tươi cười vẫy tay tạm biệt nó.
Benjamin trông có vẻ lo lắng khi ra mở cửa cho Charlie.
“Mình vừa nhận được thư của ba má,” nó bảo.
“Mình ngạc nhiên tưởng ba má bồ ở nhà chớ,” Charlie ngạc nhiên.
“Mình cũng tưởng vậy. Nhưng có lẽ ba má đã đi hồi sớm nay. Mình nhớ mang máng là má có vô hôn mình khi trời vẫn còn tối. Khi thức dậy, mình thấy bức thư này dưới gối.” Benjamin dẫn Charlie vô bếp, nói con Hạt Đậu đang xơi nốt món bánh đa rắc bắp.
“Mình đọc thư được không?” Charlie hỏi.
Benjamin đưa bức thư cho Charlie. Rõ ràng là bức thư được viết vội, vì nét chữ xổ ào ào trên trang giấy, với những vòng móc nguệch ngoạc dính vào nhau. Lá thư viết:
Benjamin yêu quý của ba má,
Như con đã biết, ba má là những thám tử tư. Dạo gần đây ba và má đang cùng điều tra chung một vụ án. Đó là vụ một người lau cửa sổ bị mất tích. Vụ này đã ngốn hết thời gian của ba má, làm cho ba má mệt nhoài, và ba má rất tiếc. Benjamin yêu quý, là ba má thường phải để con ở nhà một mình. Ba má sẽ đền bù cho con khi về nhà.
Đây là lý do ba má viết lá thư này. Vụ mất tích kỳ lạ của người lau cửa sổ vừa chuyển sang một bước ngoặt đầy lý thú. Ba má vừa nhận được thông tin là anh ta có thể đang bị mắc kẹt trong một cái thang ở Scotland, vì thế ba má sẽ tới đó ngay tức khắc, trước khi anh ta biến mất lần nữa.
Hãy tự chăm sóc mình nhé, Benjamin thân yêu.
Thương con nhiều.
Ba má