"Buông tôi ra," Charlie thét lên. "Tôi muốn đi đâu thì đi chớ! Các anh không có quyền chặn tôi." Nó vung bàn tay còn tự do và đấm cho Manfred một cú vô tai, nhưng thằng cao hơn liền chụp luôn cả hai tay Charlie, xiết càng lúc càng chặt lại, và vật nó lăn ra đất.
"Nhìn tao đây!" Manfred ra lệnh.
Charlie nhìn. Nó không thể cưỡng lại được.
"Nhìn sâu vô mắt tao," tiếng thầm thì ghê rợn thốt ra.
Đôi mắt Manfred giống như hai cục than đá, đen xì và sâu hoăm hoắm. Charlie dòm chằm chằm vô chúng, vừa cố kháng cự lại, vừa bị cuốn hút vô. Nó cảm thấy mình chìm dần, chìm dần. Và giờ, nó sắp chết đuối, vì nó không thể thở được nữa. Thế giới bên ngoài hai con mắt đen như than của Manfred dần biến mất, và Charlie thấy mình rơi vô một thế giới khác: chính xác là bên trong một chiếc xe hơi.
Chiếc xe đang lao đi với tốc độ kinh hoàng, xuyên qua một khu rừng, và hóa ra Charlie lại đang cầm lái. Hai con mắt đen thui giờ ở bên cạnh nó, và cái giọng rít rịt nhắc lại:
"Hãy nhìn vô mắt tao!"
Đột nhiên, một cú nảy xóc kinh người, và Charlie bị quăng khỏi xe. Nó quỳ mọp trên miệng một cái hố trong khi chiếc xe nhưng một chiếc xe màu xanh da trời nhưng lộn nhào khỏi bờ rìa. Sự thinh lặng của khu rừng bị phá vỡ bởi tiếng gào thét của bọn chim chóc tán loạn, và rồi, xa xa bên dưới, một tiếng ầm dội lên.
"Charlie! Charlie!"
Charlie mở mắt ra và thấy mình đang ngồi bệt dưới đất, lưng tựa vô một cột đèn. Mặt Benjamin đang dí sát vô mặt nó.
"Chuyện gì xảy ra với bồ vậy?" Benjamin hỏi với giọng khiếp đảm.
"Mình không biết," Charlie đáp.
"Trông như là bồ ngủ thiếp đi vậy," Benjamin bảo. "Mình lay bồ nãy giờ cả thế kỷ luôn."
"Sao mình lại ngủ?" Charlie hỏi, cảm thấy u tối, mù mịt.
"Lúc ấy bồ nhìn vô mặt cái thằng đó," Benjamin nói. "Mình nghĩ chắc là nó đã thôi miên bồ."
"Ai? Lúc nào?" Charlie không thể nhớ nổi điều gì. "Mình đang làm gì ở đây?"
"Ôi, Charlie!" Benjamin vặn vẹo hai tay. "Bồ đã quên sạch sành sanh rồi. Tụi mình đang trên đường tới tiệm của cô Ingledew để hỏi xin cái chìa khóa, sau đó có hai thằng chặn tụi mình lại, và một trong hai thằng, cái thằng cột tóc đuôi ngựa ấy, bắt bồ phải nhìn vô mắt nó, và tự nhiên trông bồ rất kỳ cục, ngủ mê luôn."