Chạy Tình

Chương 52: Chương 52




Đánh chết Tống Dao cũng không thể tưởng tượng được đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Thừa Thiên - Quý Thừa Xuyên, vậy mà lại dị ứng với trứng gà. Khoảnh khắc đó, rốt cuộc cô đã hiểu vì sao trước kia khi cô làm hộp đựng cơm trứng Quý Thừa Xuyên lộ ra vẻ ác cảm như vậy, cuối cùng cũng lý giải được lúc anh thấy chén cơm chiên trứng lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng tất cả đã quá muộn!

Nhìn trên cổ của Quý Thừa Xuyên mơ hồ xuất hiện từng nốt hồng hồng, còn có xu hướng ngày càng lan rộng, trong lòng Tống Dao vừa vội vừa bực: “Anh… Anh dị ứng với trứng gà sao không nói sớm?”

“Vì sau này còn có thể ăn cơm em làm.” Anh rõ ràng dị ứng, lại vẫn có thể bày ra dáng vẻ anh tuấn mà trả lời, Tống Dao gần như say mê.

“Anh có bị tâm thần không, nếu anh sớm nói bản thân bị dị ứng với trứng gà, em sẽ làm món khác!” Tuy rất tức giận, nhưng trong lòng cô không khỏi hơi cảm động.

“Trước khi điều trị ở khoa thần kinh…” Quý Thừa Xuyên ngẩng đầu, bởi vì hô hấp dồn dập, nói chuyện cũng trở nên khó khăn, “Hẳn là nên chữa khỏi bệnh dị ứng này nhỉ?”

Đến lúc này, anh còn thể hiện ra vẻ hài hước hiếm thấy, Tống Dao thật sự muốn cười cũng cười không nổi, đành bất đắc dĩ nói: “Mau đứng lên, em dẫn anh đi bệnh viện!”

“Được…” Quý Thừa Xuyên chao đảo đứng dậy từ trên ghế.

“Cẩn thận!” Tống Dao vội vàng vòng qua cái bàn, chạy đến đỡ anh, một bên vịn một bên oán trách, “Anh nói em ngốc, anh mới là đồ ngốc!”

Ai ngốc ai biết, người nào đó không phản bác, chỉ dính thật chặt cơ thể mềm oặt trên người Tống Dao, khóe miệng nhếch lên nụ cười đạt được ý nguyện.

Một giờ sau đó, ở tại bệnh viện nào đó, phòng cấp cứu.

“Không thể ăn trứng gà thì đừng ăn, điều cơ bản thông thường này thế nào cũng không biết?” Nữ bác sĩ lớn tuổi mặc áo blouse trắng đối với hai người trẻ tuổi “không hề có kiến thức y học thông thường” vô cùng đau đầu, “Hôm nay tôi đã gặp ba tình huống tương tự thế này rồi, các cô cậu là những người trẻ tuổi, kiến thức thông thường cũng không biết, dù không biết ít ra cũng phải xem tivi nhiều một chút! Cái phim “Chung cư tình yêu”, có nhân vật bởi vì ăn tôm mà dị ứng, miệng sưng thật to, các cô cậu không xem à?”

“Chưa xem ạ.” Tống Dao lắc đầu.

“Không phải chứ, cô ngay cả “Chung cư tình yêu” cũng chưa xem hả? Đang rất hot đấy, vô cùng hài hước đó, đặc biệt là bộ đôi trong phim ăn con tôm mà dị ứng ấy, miệng sưng tấy như lạp xưởng. Vì vậy, tình trạng của hai người cũng coi như còn tốt, ít nhất miệng không có sưng lên…”

Lúc bác sĩ còn nói năng không ngớt, trong đầu óc Tống Dao bỗng hiện lên hình ảnh miệng của tổng giám đốc đại nhân sưng tấy như lạp xưởng, nhịn không được cười trộm.

Bên cạnh lập tức ném tới một ánh mắt sắc nhọn, Tống Dao không dám quay đầu lại nhìn, gắng sức nhịn cười hỏi bác sĩ: “Miệng anh ấy không bị sưng, vậy có tính là nghiêm trọng không?”

“Ai bảo không?” Bác sĩ nóng nảy, “Các cô cậu đừng tưởng rằng trong tivi chỉ là diễn kịch, không có gì to tát, thật ra chuyện dị ứng này có thể lớn cũng có thể nhỏ, biểu hiện của bệnh dị ứng nếu không phát hiện kịp thời, có thể nghiêm trọng thậm chí đến mức nguy hiểm đến tính mạng!”

Cái gì, nguy hiểm đến tính mạng?

Tống Dao giật mình, lắp bắp hỏi: “Cái đó… Cái đó, tình trạng của anh ấy…”

“Bệnh trạng của bạn trai cô vẫn tốt, cô yên tâm.”

Nghe bác sĩ nói vậy, Tống Dao thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời vì bác sĩ đã hiểu lầm Quý Thừa Xuyên thành bạn trai cô mà bất giác hơi xấu hổ. Cô đổi chủ đề, giận bừng bừng nói với Quý Thừa Xuyên: “Hóa ra dị ứng lại nguy hiểm như vậy, vì sao anh không nói sớm với em một chút chứ?”

Người nào đó chậm rãi nhắm hai mắt, vờ như không nghe thấy gì cả, thật xấu!

Ở bên cạnh, bác sĩ tiếp tục luyên thuyên: “Vừa rồi có bệnh nhân kia, cũng giống như các cô cậu, một nam một nữ, cô gái không biết cùng chàng trai đi ăn hải sản, rốt cuộc thì hay rồi, chàng trai được vắt ngang mang đến đây, toàn thân sưng cả lên! Vì vậy tôi muốn nói, nói chuyện yêu đương điều đầu tiên nhất định phải hiểu rõ tình hình sức khỏe của đối phương, có thể ăn được cái gì, không thể ăn được cái gì, phải ghi tạc vào lòng, nghìn vạn lần không thể tùy tiện, đã biết chưa?”

“…” Tống Dao im lặng.

“Cô gái à, tôi nói cô đó, bạn trai cô bị dị ứng với trứng gà nhớ đừng cho cậu ta chạm trứng gà, nghe thấy không?”

“… Nghe thấy ạ.” Không còn cách nào, Tống Dao chỉ có thể kiên trì đáp ứng.

“Vậy thì tốt!” Trông thấy giảng giải lý lẽ có tác dụng, nữ bác sĩ rất hài lòng gật đầu, tiếp tục dặn dò, “Tôi kê đơn thuốc này, cô nhất định phải cho bạn trai uống đúng số lượng, nghìn vạn lần không thể uống bậy. Ở đây tôi còn có thuốc mỡ cho cô luôn, sau khi về nhớ lập tức thoa vào, bắt đầu từ chỗ có nốt hồng đều phải thoa, một ngày thoa hai lần, sáng một lần tối một lần, không thể lười biếng, biết chưa?”

“Đã biết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.