Chạy Trời Không Khỏi Nắng

Chương 15: Chương 15: Nhẫn nhịn (H)




Tôi hét một tiếng thảm thiết! Vội gật đầu lia lịa đồng ý mọi yêu cầu quá quắt của anh ta.

“Được, được hết! Anh muốn gì cũng được hết.”

Này thì lá gan tôi luôn tìm cách chống đối đã bị hắn không thương tiếc chọc thủng cho mấy lỗ lớn...

Dĩ nhiên từ giờ tôi không dại gì mà đi khiêu khích sự nhẫn nại của Châu Mặc Lâm.

Hắn dùng cách thức nguyên thủy nhất để uốn nắn cái tính không chịu thua ai từ tôi... Tôi thực sự biết chữ “sợ” là như thế nào rồi.

Căn bản tôi không phải là đối thủ của hắn, và hắn cũng chẳng coi tôi là người cùng vai vế với mình.

Hiện tại tôi đã là vật sở hữu của Châu Mặc Lâm, bất kể là thể xác và linh hồn.

Ý thức được điều này, tôi chỉ muốn chết quách đi cho nhẹ nợ!

“Tôi thích những người nghe lời và biết điều. Còn bây giờ, chúng ta tiếp tục chuyện đang làm dở thôi nhỉ?”

Cái gì? Anh ta vẫn chưa thỏa mãn à?

Châu Mặc Lâm cúi xuống nhìn tôi và nở một nụ cười mờ ám trông rõ là đen tối.

“Em càng cứng đầu như vậy thì thời gian chúng ta ân ái càng lâu hơn đấy. Dãn cơ mặt đi, dưới thân tôi là một con người hít thở bình thường, không phải là cái xác chết.”

Tôi lập tức thả lỏng cơ thể... Anh ta ác quá rồi đó! Thân là người đang có tang, thế mà anh ta bắt tôi phải vui vẻ dưới thân anh ta à?

Châu Mặc Lâm, anh có còn là con người nữa không vậy?

“Em rất không muốn phối hợp cùng?”

Nhìn thấu được cảm xúc đang giằng xé trong đôi mắt tôi, Châu Mặc Lâm vốn dĩ không hề có ý định bỏ qua cho tôi. Anh ta thờ ơ nói ra một câu rất chi là khốn nạn... mà tôi nghe xong chỉ muốn xách dao đâm chết anh ta ngàn vạn lần!

“Không muốn cũng phải muốn. Nào, thả lỏng chỗ đấy đi, em chặt quá tôi không thể vào sâu thêm được.“. Bạn đang đọc t

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.