Chạy Trời Không Khỏi Nắng

Chương 71: Chương 71: Sướng cái đầu nhà anh! (H)




Đã trải qua những lần thân mật nhất với nhau, tôi không ngại ngùng đỏ mặt giống lần đầu mà tỏ ra dạn dĩ vô cùng.

Tôi cúi đầu, kề môi mình lên đôi môi mỏng của Châu Mặc Lâm.

Ngay lập tức, môi lưỡi triền miên theo cách đầy dục tình nhất.

Hắn ôm lấy thắt lưng tôi, từ bị động chuyển thành chủ động, đắm đuối hôn sâu.

Hai bàn tay hắn cũng không hề nhàn rỗi, một tay thò vào sau lưng, tìm thấy móc khóa liền vội vàng cởi ra. Một tay thì thò lên, sờ soạng vào đôi gò bồng đảo căng mẩy, nắn bóp, vân vê hai đỉnh đầu núi.

Tôi vẫn thấy có gì đó rất là ngại, hai cánh tay quấn quanh ôm lấy cổ hắn.

Mãi lúc lâu sau, chúng tôi tách nhau ra, trên môi cả hai đều dính sợi chỉ bạc.

“Em cũng biết rồi đấy, chỉ có mỗi hôn môi đâu thể thỏa mãn được tôi.” Hắn liếm môi, đôi mắt đầy hàm ý đen tối nhìn tôi.

Tôi hiểu ánh mắt sâu thăm thẳm đó biểu thị cho điều gì. Hắn muốn làm tình! Đáy mắt ánh lên một ngọn lửa nhục dục đang bùng cháy hừng hực... không cách nào lờ đi...

Ánh mắt đầy khao khát như thế, tôi khó lòng nào mà thoát ra được.

Những món đồ trên người tôi và người hắn lần lượt cởi ra. Và đến lúc cả hai trần trụi trước mặt nhau, tôi liền hiểu ra, mình không còn đường lui nữa rồi.

Thân thể tôi dưới những trận kích tình hoan ái cuồng nhiệt, ngày một thêm khăng khít với thân thể của Châu Mặc Lâm mất rồi.

“Tôi muốn đi vào cơ thể em ngay lập tức.” Hắn cúi đầu, vươn đầu lưỡi nóng ấm **** *** một bên bông hoa nở rộ trên ngực tôi. Một tay lần mò xuống dưới thực hiện màn dạo đầu ướt át.

Quá kích thích, tôi 'ra' trên tay hắn.

“Chưa gì đã cao trào là thế nào? Lát nữa tôi đi vào cơ thể em, em chịu đựng nổi được không đây?”

Làm thì làm lẹ lẹ đi, nói lắm quá! Tôi nghĩ thầm, hai hàm răng nghiến ken két vào nhau thể hiện thái độ bất bình.

Hắn thôi không tiếp tục trêu tôi, ngón tay xấu xa móc ngoáy vào vùng kín tôi.

“Hưm... đã tiết đủ nước, tôi đi vào nhé?”

Tôi “...”

Còn giả vờ hỏi ý kiến, bộ hắn làm như là tôi thích quan hệ với hắn lắm ý!

Kích thước của hắn quá to, còn tôi nhỏ như vậy... mỗi lần đi vào là một trận đau nhức không nguôi.

Hắn vác một chân tôi lên vai, đeo bao vào, rướn người xỏ xuyên qua cơ thể tôi.

“Ưm... anh làm nhẹ thôi...” Tôi rên lên vì hắn vào đột ngột.

Sắc mặt hắn trông như thường, thoạt không khác dáng vẻ lạnh nhạt mọi ngày là mấy. Gân xanh trên cổ và thái dương nổi lên, chứng tỏ hắn đang cực lực nhẫn nại không làm mạnh bạo.

“Hừ chỗ đó em tiết nhiều nước đến vậy rồi, vẫn thấy đau sao?”

“Đau lắm. Đừng làm nữa được không ạ?”

Tôi cũng không nghĩ giọng nói phát ra từ miệng mình nghe êm tai đến vậy.

Hình như hắn vì sự mềm mại này kích thích, ưỡn thắt lưng, tàn nhẫn đi vào lút cán.

Tôi khóc thét lên tố cáo hắn không biết nhẹ nhàng.

“Á, đau quá! Anh làm đau tôi rồi.”

“Xin lỗi em.” Hắn cúi đầu hôn tôi. “Chỗ đó bị kẹp chặt sướng quá nên tôi không nhịn được.”

Bị đau, tôi tức tối gầm lên như con sư tử cái.

“Sướng sướng cái đầu nhà anh! Đàn ông các người chỉ biết sướng cho cái thân mình thôi! Một lũ khốn nạn!”

Hắn ở trên cao nhìn xuống bật cười, lồng ngực vạm vỡ vì thế mà rung lên theo điệu cười sảng khoái.

“Ừ, tôi không phủ nhận, tôi khốn nạn! Mới đầu đau nhưng kiểu gì lát nữa chẳng sướng muốn chết.”

“Sướng ở chỗ nào hả? Hả? Hả?” Dưới sự bắt nạt của hắn, miệng tôi liên tục kháng nghị Châu Mặc Lâm vùi hoa dập liễu, trong lòng không ngừng gào thét thành tiếng.

“Rồi, mở rộng hai chân ra, tôi cho em biết tay!”

“Á... á... á... khốn nạn... “

Nước mắt sinh lý rơi như mưa, hắn ỷ thế hiếp đáp tôi ở trên giường!

Sau trận mây mưa cuồng nhiệt, toàn thân đau ê ẩm, tôi lườm hắn một cái cháy má. Bây giờ có bảo tôi đứng lên đi lại vài vòng tôi chịu chết, còn không cả nhấc chân nhấc tay nổi nữa là...

Há miệng thở dốc, tôi gầm gừ nổi giận đùng đùng với hắn.

“Anh cứ cư xử thô lỗ như vậy... thì đừng bao giờ chạm vào người tôi!”

“Thế mà người ta hay nói: đàn ông không xấu phụ nữ không yêu... Tôi nghĩ em cũng thế... “ Hắn nhếch miệng cười, tay vuốt ve mân mê vòng một đẫy đà của người con gái...

Sợ cái miệng xấu xa kia lại thốt ra mấy câu mờ ám, tôi vừa nói chen ngang vừa mệt thở hồng hộc không ra hơi quạt lại. “Anh thích... thì đi tìm người khác, còn tôi không... dư thừa tinh lực... để thỏa mãn anh!”

Nhưng không hề nghĩ rằng lời này thốt lên đụng chạm tính tự cao tự đại của Châu Mặc Lâm. Hắn sầm mặt, nâng đầu tôi hỏi:

“Em không ngủ với tôi thì định ngủ với ai?”

“Ngủ với cái đầu nhà anh ý! Mệt... không khác đi đánh trận... “

Nghe tôi hổn hển, hắn cúi xuống há miệng mút lấy một bên tròn trịa no đủ trên ngực tôi.

“Ừ, em có thấy ai đi đánh trận mà được thỏa mãn từ đầu đến chân như em không?”

Tức chết mất, hắn biết tôi đang mệt không có sức chống trả nên cố tình tranh thủ bắt nạt tôi!

~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.