Trong mắt người bên cạnh, cái tên đột nhiên đánh
người này trông cao lớn như một ngọn núi, đem đến cho người khác áp lực khủng khiếp.
Hai gã đàn ông đều kinh ngạc tột độ, vô thức dừng
bước chân lại, không dám động tay động chân thật, bởi
bản năng nói cho chúng biết người trước mặt đây không
dễ trêu vào.
Hoắc Khải dọa hai gã kia sợ đứng người xong, liền cúi
đầu nhìn người phụ nữ đang ngồi duỗi thẳng chân dưới
đất, ánh mắt anh đầy vẻ khinh thường, hệt như nhìn một
tên hề đang nhảy nhót.
May mà đối phương là nữ, nếu không thì bây giờ
không có chuyện chỉ có một cái bạt tai đâu.
“Nếu đã thích đánh người, thì phải tự có giác ngộ rằng
sẽ bị đánh trả. Tôi có thể cho bà một cơ hội, xin lỗi cô ấy
II:
Ngữ khí của Hoắc Khải bình tĩnh, nhưng khí thế lại
càng ngày càng dâng cao.
Nếu mà lúc anh vừa bước vào cửa hàng chỉ như một
người qua đường không liên can gì, thì bây giờ dáng vẻ từ
trên cao nhìn xuống đó lại giống như một bậc đế vương
nắm quyền thiên hạ.
Tất cả những người đứng trước mặt anh đều cảm
nhận được loại hơi thở của người bề trên này, không ít
người vừa tiến vào cửa hàng đều nghĩ thầm trong lòng,
18:45.Íi 4GÍ ›
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
rốt cuộc đây là thần thánh phương nào mà cả ánh mắt lẫn
khí thế đều đáng sợ đến thế.
Ngược lại những người không bị ảnh hưởng quá nhiều,
lại là mấy nhân viên cửa hàng đứng gần Hoắc Khải.
Lúc nãy tốc độ ra tay của Hoắc Khải quá nhanh, làm
họ không phản ứng kịp, giờ đây mới sực tỉnh, đột nhiên
một người trong đó hét vào mặt anh: “Sao anh lại đánh
người thế!”
“Ninh Thần, mau đưa chồng cô đi đi, chạy đến cửa
hàng chúng ta đánh người có ra cái thể thống gì không cơ
chứ!” một nhân viên khác nói.
Ninh Thần cũng vừa hoàn hồn, vội đến bên Hoắc Khải,
chưa kịp mở lời nói gì, đã cảm thấy vai mình bị một bàn
tay to lớn dùng sức ôm lấy.
Hoắc Khải ghì chặt lấy Ninh Thần trong lòng, nhìn mấy
nhân viên cửa hàng đứng chung quanh, mở miệng nói
như đỉnh đóng cột: “Cô ấy là vợ tôi, đừng nói là mấy
người, cho dù ông trời có xuống đây cũng đừng mong
động vào một ngón tay của cô ấy!”
Thanh âm vang vọng trong cửa hàng, nơi này vốn đã
im phăng phắc, giờ đây dường như chỉ còn lại tiếng hít
thở nhè nhẹ.
Khách đến cửa hàng này đa phần là nữ.
Vài người trong số họ nhìn Ninh Thần, khuôn mặt lộ ra
vẻ vừa ngưỡng mô vừa ghen tí.
18:45.i 4GÍ8 —)›
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
Phụ nữ rất thiếu thốn cảm giác an toàn, thay vì nói họ
hám tiền, coi trọng bề ngoài, chẳng thà nói họ muốn
thông qua những điều kiện kén bạn đời này để thỏa mãn
cảm giác an toàn của bản thân thì hơn.
Hành động của Hoắc Khải, làm họ cảm nhận được
cảm giác an toàn rất nhiều.
Người con gái đang được ôm trong lòng kia, đã trở
thành đối tượng được hầu hết nữ giới ngưỡng mộ.
Còn có một số người vô cùng tán thưởng, thậm chí
dùng ánh mắt gần như sùng bái nhìn chằm chằm vào
Hoắc Khải, trong đôi mắt dường như xuất hiện cả ánh sao
lấp lánh.
Lúc Hoắc Khải mới cho người phụ nữ kia một bạt tai,
còn có người cảm thấy anh không ra gì.
Nhưng bây giờ, không còn một cô gái nào nghĩ như
thế nữa.
Họ hy vọng bản thân mình bây giờ có thể trở thành
người con gái kia biết bao, được người đàn ông bá đạo
như thế bảo vệ.
Nói chuyện không hợp là thẳng tay đánh người, quả là
nam tính vô cùng!
Tuy rằng có không ít cô gái đã có hảo cảm với Hoắc
Khải trong tiềm thức, nhưng trong cửa hàng không chỉ có
mỗi nữ giới.
18:45 si: 4GÍE—):
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
Hoắc Khải chơi trội như vậy, làm mấy cô gái bên cạnh
mình đều có cảm xúc lạ thường, làm mấy tên con trai vô
cùng không thoải mái.
Cho dù có là dã thú, thì phần lớn tranh đấu cũng là vì
tranh giành lãnh thổ hoặc bạn đời.
Tuy rằng loài người không phải dã thú, nhưng ở một
số mặt cũng đều “truyền thống” như vậy.
Họ vốn đã ghét Hoắc Khải, đàn ông đàn ang, nói mấy
lời sến súa như vậy làm gì, tỏ vẻ mình có bản lĩnh hay gì?
Có bản lĩnh thì đừng có đánh phụ nữ, tìm đàn ông đích
thực mà đánh!
Bị mọi người vây quanh nhìn làm Ninh Thần cảm thấy
có chút không thoải mái. Tuy rằng cảm giác được Hoắc
Khải ôm trong lòng rất yên tâm, nhưng bên tai lại nghe
thấy mấy lời nói đó, sóng lòng cô lại trào dâng, nhưng cho
dù thế nào đi nữa, anh ấy quả thật đã đánh người.
Ninh Thần chưa từng thấy chồng mình hung dữ, mạnh
mẽ như thế, hồi trước cũng không phải chưa từng gặp
qua chuyện như vậy, lần khiến cô thất vọng nhất là lúc Lý
Phong cùng đi tản bộ với mình ở quảng trường đụng
trúng mấy tên lưu manh.
Mấy tên đó thấy Ninh Thần xinh đẹp, trêu ghẹo vài
câu, Lý Phong vừa nhìn qua, liền bị mấy tên lưu manh
mắng.
18:45 si: 4GÍE
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
Kết quả anh lại rụt cổ, không dám ho he tiếng nào, kéo
Ninh Thần đi khỏi đó.
Đến bây giờ Ninh Thần vẫn còn nhớ những lời mấy tên
lưu manh đó nói.
“Tìm một tên bỏ đi như thế, chả có gì thú vị đâu, mau
chia tay thôi, người đẹp!”
Từ lúc kết hôn đến giờ, Ninh Thuần chưa từng kỳ vọng
có thể được Lý Phong bảo vệ, cô chỉ hy vọng chồng mình
có thể đi làm cho tử tế, kiếm ít tiền về bù vào phí sinh
hoạt, chỉ thế mà thôi.
Thế nhưng, Lý Phong thể hiện càng ngày càng kém,
có không ít lần Ninh Thần đã nghĩ đến việc ly hôn. Nhưng
do quan niệm truyền thống được bồi dưỡng từ nhỏ, cộng
thêm vấn đề về tính cách, khiến cô vẫn luôn chưa thực
hiện việc này.
Lúc nãy Hoắc Khải bước vào cửa hàng, Ninh Thần
cũng chưa từng nghĩ sẽ mong mỏi anh ta nói cho mình
một câu công bằng, nhưng cô chẳng thể nào ngờ được,
chồng mình lại đột nhiên như biến thành hiệp sĩ giáp sắt
vậy.
Ngữ khí và hành động vô cùng bá đạo, khiến Ninh
Thần ngỡ như nằm mơ vậy.
Người đàn ông này, thật sự là tên chồng vô dụng, mỗi
khi gặp chuyện chỉ biết rụt đầu bỏ chạy của cô đó sao?
18:45 s. 4G)
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
Không…
Anh chính là chồng của cô, chỉ có điều không còn là
đồ bỏ đi nữa mà thôi.
Ninh Thần ngước lên nhìn mặt người đàn ông bên
cạnh, trong lòng hỗn tạp cả trăm cảm xúc, sự kỳ vọng
bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng thành sự thật rồi.
Lúc này một nữ nhân viên nói với Ninh Thần rằng:
“Chồng cô cũng vô lý thật đấy, sao có thể vừa vào cửa
hàng, không phân biệt phải trái đúng sai gì đã đánh người
như thế? Còn không mau xin lỗi người ta đi!”
Hoắc Khải nhìn nữ nhân viên đó, nói: “Tôi tin vợ tôi
không phải là người thích tìm rắc rối, ai tự tìm rắc rối
trước, ai ra tay trước, các người hẳn là biết rõ. Tại sao
đồng nghiệp của mình chịu tủi thân, các người lại lựa
chọn giúp đỡ người lạ đang ăn nói ngang ngược kia?”
“Bởi vì bà ấy là khách, khách hàng là thượng đế!” một
nữ nhân viên khác biện giải.
Hoắc Khải cười lạnh một tiếng, nói: “Thượng đế? Rất
tiếc, tôi chỉ thấy mấy tên phàm phu tục tử ăn nói ngang
như cua, chẳng thấy thượng đế ở đâu cả. Kinh doanh là
việc thuận mua vừa bán, không có chuyện ai thấp kém
hơn ai. Các người chịu cúi đầu hầu hạ để bán đồ, đó là
việc của các người, nhưng vợ của tôi không thể chịu cái
việc uất ức thế được”
Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
Lúc này, một người phụ nữ có hơi lớn tuổi đi qua, nhìn
Hoắc Khải một cái, rồi lại trầm giọng nói với Ninh Thần:
“Ninh Thần, cô tự mình nghĩ kỹ đi, rốt cuộc xin lỗi hay là
làm sao. Nếu chuyện này mà làm to lên, đến tai chủ cửa
hàng, thì cô không xong đâu!”
Trên mặt Ninh Thần lộ ra vẻ do dự, cô đã làm việc ở
cửa hàng này nhiều năm, nếu vì chuyện này mà bị sa thải,
thì cô quả thực không muốn.
Nhưng mà, bắt cô phải xin lỗi mấy người ăn nói ngang
ngược, cũng làm cô thấy rất uất ức.
Đúng lúc Ninh Thần đang do dự, Hoắc Khải liền mở
miệng nói thẳng: “Không cần đợi chủ cửa hàng đến, bây
giờ tôi có thể ra quyết định cho cô ấy luôn, lập tức từ
chức”.
Ninh Thần ngớ ra, từ chức?
Người phụ nữ có tuổi đó chính là chủ cửa hàng thời
trang này.
Nghe Hoắc Khải nói thế, bà ta càng tức tối, không
khỏi trào phúng: “Từ chức? Anh tưởng anh là ai? Người
trong cửa hàng có ai không biết Ninh Thần ngày nào cũng
đi sớm về muộn, một người đẹp như thế, mà đến đồ trang
điểm tốt một chút cũng không nỡ dùng, còn không phải vì
tìm cái tên đàn ông phá gia bại sản là anh đây hay sao.
Bây giờ trước mặt chúng tôi lại ra vẻ gì đấy?”
Chuyện trong nhà luôn làm cho lòng Ninh Thần bức
18:45 s. 4G)
‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thế
bối không biết làm thế nào, chỉ có thể xả ra với đồng
nghiệp.
Cô quả thật đã nói xấu Lý Phong không ít, đương
nhiên, cũng là nói sự thật.
Mọi người đều tiếc cho cô, không ít người khuyên cô
ly hôn.
Chỉ dựa vào tư sắc của cô, tìm đại một người ai mà
chẳng tốt gấp mấy lần Lý Phong?
Hành động lúc nãy của Hoắc Khải, quả thật khiến rất
nhiều người tán thưởng, nhưng đối với những nhân viên
trong cửa hàng này, lại không gì khác ngoài ra vẻ.
Rõ ràng là chẳng có năng lực gì, lại muốn đứng ra tỏ
vẻ mạnh mẽ.
Không thèm hỏi ý kiến của vợ, tự mình quyết định thay
cô từ chức, thật sự nghĩ mình là ai chứ?
Bà trưởng cửa hàng không nói gì, chỉ nhìn Ninh Thần,
ý tứ rất rõ ràng.
Đi hay ở, cô nói mới tính.
Ninh Thần càng do dự, nhân viên cửa hàng thời trang
này bình thường chung sống với cô rất tốt, biết cô vừa
phải đi làm một mình vừa phải chăm sóc con cái, cho nên
đều rất quan tâm, cho phép cô tan làm sớm đi đón Đường
Đường tan học. Bình thường thỉnh thoảng xin nghỉ phép
hay gì đấy, cũng chưa từng trừ lương của cô.
Tuy rằng chuyện ngày hôm nay, bọn họ vươn tay giúp
đỡ người ngoài, nhưng cũng đều là vì cuộc sống mà thôi.
Nếu không phải vì tiền, liệu có bao nhiêu người chịu
bỏ sự tự tôn xuống, rõ ràng biết đối phương ngang
ngược, nhưng vẫn phải cúi người quỳ gối với họ đây?