Chế Tạo Hào Môn

Chương 461: Chương 461: Bí mật




Trong hai năm trở lại đây, kẻ giả mạo đã đẩy những người thân cận với Hoắc Khải ra khỏi các bộ phận chủ chốt.

Lúc đầu thì không ai để ý, nhưng càng ngày càng có nhiều người bị đuổi đi, cho đến một ngày bọn họ mới đột nhiên kinh ngạc phát hiện rằng những người trước đây thân cận với Hoắc Khải bây giờ đã chẳng còn lại được mấy người.

Người có thể ở lại, hoặc là người không nắm giữ vai trò quan trọng, hoặc là người dễ bị chèn ép.

Điều này không khỏi khiến nhiều người cảm thấy hoang mang, không hiểu ngôi sao hy vọng này đang định làm gì.

Tay chân thân tín đều đuổi đi hết, chẳng lẽ là muốn tự mình phấn đấu sao?

Chẳng phải sử dụng người cũ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc thay máu toàn bộ nhân viên như vậy à?

Lại nói, công việc của bọn họ cũng không xảy ra vấn đề sai sót gì quá lớn, vậy mà nói đuổi là đuổi, chuyện này đúng là vô lý.

Nhưng kẻ giả mạo từ đầu đến cuối không hề đưa ra một lời giải thích nào. Mọi người đều bị đuổi đi một cách tàn nhẫn chỉ vì một hoặc hai sai lầm nhỏ trong công việc.

Hầu hết những nhân tài mà Hoắc Khải tập hợp trước đây đều là người ngoài gia tộc, những người này rất ngưỡng mộ anh, hết lòng đồng hành cùng anh chiến đấu vì sự nghiệp.

Nhưng bây giờ, bọn họ vô cùng thất vọng.

Làm sao mà người đàn ông tuyệt vời đến mức có thể thuyết phục bọn họ hoàn toàn lúc trước lại có một ngày trở nên vô lý đến thế.

Hơn nữa, trong hai năm qua, ngoài một số kế hoạch ban đầu của Hoắc Khải đang được thực hiện thuận lợi, thì kẻ giả mạo cũng không đưa ra được thêm ý kiến nào tốt hơn.

Hắn chẳng qua chỉ có dáng dấp giống như Hoắc Khải, chứ không phải cùng một người. Tư duy của Hoắc Khải đã trải qua thời gian dài tôi luyện, cộng thêm tài năng thiên bẩm, đem những thứ đã tích lũy được phát huy đến mức cực đại, thế gian hiếm thấy.

Cho nên mọi người lại phát hiện ra rằng ngôi sao hy vọng dường như đã kiệt sức, từ rất lâu đã không còn đưa ra được một chiến lược phát triển mới nào.

Có phải vì lý do này mà tính tình của ngôi sao hy vọng đã thay đổi mạnh mẽ, cuối cùng quyết định đuổi hết những người bên cạnh đi?

Tin tức ngôi sao hi vọng của nhà họ Hoắc sắp rơi xuống dần dần lan ra bên ngoài.

Cũng giống như câu nói: chuyện tốt chưa ra khỏi cửa, chuyện xấu đã vươn xa ngàn dặm.

Con người luôn có một sự tò mò mạnh mẽ về những tin tức tiêu cực như vậy. Nhiều người tự hỏi ngôi sao hy vọng của nhà họ Hoắc có thật sự sắp rớt đài hay không.

Một số nhân vật cấp cao trong nhà họ Hoắc đã cố gắng thuyết phục kẻ giả mạo vì lợi ích của gia tộc, cũng có thể nói là đến để an ủi, muốn biết chuyện gì đã xảy ra với hắn.

Kết quả là họ bị kẻ giả mạo kia mắng mỏ hết lời, đuổi ra khỏi cửa.

Còn những kẻ tiểu nhân đắc chí lại được kẻ giả mạo lấy hết tất cả các loại lý do để cất nhắc lên cao.

Những người này có năng lực tồi tệ đến nỗi khiến cho nhà họ Hoắc gặp đủ mọi chuyện khó khăn.

Chỉ cần hai năm, kẻ giả mạo đã khiến cho Hoắc Khải từ ngôi sao hy vọng của nhà họ Hoắc biến thành kẻ đối địch với gia tộc.

Nhất là sau khi liên hôn với cô chủ nhà họ Đinh thì hắn dường như đã không còn quan tâm nhiều đến chuyện của gia tộc.

Mọi người dần hiểu ra rằng người này có thể sẽ không bao giờ trở lại như ban đầu.

Vì vậy, nội bộ nhà họ Hoắc bắt đầu nảy sinh ý đồ tranh giành quyền lực, đặc biệt là những người như Hoắc Tích Nguyên, ông ta đã không thể chịu nổi, liền trở thành người đầu tiên tranh giành quyền lợi.

Không chỉ có một mình ông ta, mà còn có nhiều người khác.

Những chuyện trong nhà, Hoắc Giai Minh đều kể cho Hoắc Khải nghe.

Những tin tức này khiến Hoắc Khải nhíu mày.

Lúc đầu anh vẫn không hiểu kẻ giả mạo định làm gì, hắn muốn dùng sức ảnh hưởng của anh để nắm quyền quản lý nhà họ Hoắc là điều dễ hiểu. Rõ ràng hắn đang nắm bài lớn trong tay, tại sao canh bạc này hắn lại chơi một cách tệ hại như vậy?

Hoắc Khải tuyệt đối không tin rằng đối phương không hiểu gì về chiến lược, chắc chắn hắn phải có một mục đích khác khi làm tất cả những chuyện này.

Suy đi tính lại, Hoắc Khải chỉ nghĩ đến một khả năng.

Thành tựu trước đây của Hoắc Khải đã cao đến mức có thể gắn kết cả nhà họ Hoắc lại thành một khối, ai muốn đối phó với nhà họ Hoắc cũng sẽ bị cả gia tộc nhất trí xem là kẻ thù chung.

Cảm giác vinh dự khi được đứng trong một tập thể lớn mạnh, đó là điều vô cùng quan trọng trong nhà họ Hoắc.

Cũng chính vì lý do này mà việc người ngoài có âm mưu vào nhà họ Hoắc chiếm lấy quyền lực không hề dễ dàng. Ngay cả bản thân Hoắc Khải cũng phải từng bước dựa vào Hoắc Giai Minh, đầu tiên tìm cách tiếp cận nhà họ Hoắc, thâm nhập vào nhà họ Hoắc, sau đó mới có thể từ từ điều tra.

Nhưng tất nhiên là kẻ giả mạo không có đủ kiên nhẫn giống như anh, hắn đã muốn giải quyết tất cả mọi chuyện càng sớm càng tốt.

Vì vậy, bước đầu tiên mà hắn làm chính là loại bỏ ảnh hưởng của Hoắc Khải lên nhà họ Hoắc, bằng cách khiến cho bản thân hắn trở thành một kẻ đã mất đi hết năng lực.

Đồng thời, việc hắn đuổi hết những người có năng lực và cất nhắc những người kém cỏi lên vị trí cao hơn cũng đã khiến cho mâu thuẫn trong nội bộ nhà họ Hoắc ngày càng tăng cao.

Mâu thuẫn nổi lên ở khắp nơi, dẫn đến khối đoàn kết mà Hoắc Khải gây dựng lúc đầu dần dần xuất hiện những vết nứt. Đây là lúc mà các thế lực bên ngoài có thể dễ dàng tác động vào.

Nghĩ đến đây, Hoắc Khải mới bắt đầu hiểu rõ ràng hơn về các thế lực bên ngoài đó.

Các thế lực đó không vì bản thân mạnh mà khinh suất trước bất kì đối thủ nào.

Bọn chúng muốn đối phó với nhà họ Hoắc nên đã dành hẳn hai năm để chuẩn bị, quả là những thợ săn rất kiên nhẫn. Chưa đến đúng thời điểm thích hợp thì bọn chúng sẽ không tùy tiện hành động.

Nếu đổi lại là một năm trước, có lẽ Hoắc Khải sẽ rất vội vàng lo lắng, bởi vì một khi quyền lực của nhà họ Hoắc mất vào tay kẻ khác thì sẽ rất khó lấy lại được.

Nhưng bây giờ, Hoắc Khải không còn vội vàng như vậy nữa.

Anh biết rằng thứ mà anh phải đối phó không phải là một người hay một thế lực đơn lẻ, mà là sự tổng hợp của nhiều thế lực đứng trong bóng tối.

Thực lực hiện tại của anh vẫn chưa đủ sức lay chuyển đối thủ, nên dù anh có lo lắng vội vàng đến đâu cũng vô ích.

Nếu như bọn chúng đã muốn làm tan nát nhà họ Hoắc từ bên trong, vậy thì anh cứ để cho bọn chúng đắc ý. Việc mà anh phải làm chính là lách qua những vết nứt mà chính bọn chúng đã tạo ra.

Nơi mà anh lách qua sẽ là những nơi mà bọn chúng không thể để ý tới.

Hoắc Khải là một người rất quan trọng các chi tiết, anh đã yêu cầu mọi người bắt đầu tìm kiếm những nhân tài thân tín bị kẻ giả mạo xua đuổi, định kết nối những người này lại, sau đó để bọn họ tham gia vào các công ty có ảnh hưởng.

Sẽ chẳng có ai nghi ngờ chuyện này, vì những nhân tài ở lại chỗ cũ làm việc không suôn sẻ thì tất nhiên sẽ muốn thay đổi môi trường làm việc, đó cũng là chuyện bình thường.

Đây cũng chính là những quân cờ của Hoắc Khải. Nếu những công ty được đầu tư bởi quỹ đầu tư mạo hiểm là vũ khí dùng để bao vây và trấn áp quy mô lớn, thì những quân cờ này chính là những quả bom hẹn giờ của anh.

Chỉ có cách tổng tấn công từ cả bên trong lẫn bên ngoài thì mới có cơ may chiến thắng.

Nhưng điều khiến cho Hoắc Khải chần chừ nhất chính là làm thế nào để liên lạc với những người này, và phải liên lạc với danh nghĩa gì.

Để họ xem anh là một người ngoài muốn chiếm đoạt quyền lực của nhà họ Hoắc, hay nên đem thân phận thật sự của anh nói ra cho bọn họ biết?

Sống lại sau khi chết, đây không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu, càng không ai có thể tin được.

Cũng giống như Ninh Thần, nếu bây giờ Hoắc Khải nói với cô rằng anh thật sự không phải là Lý Phong mà là ngôi sao hy vọng của nhà họ Hoắc đã được tái sinh sau khi bị sát hại, thì có lẽ Ninh Thần sẽ đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra tâm thần ngay lập tức.

Nhưng nếu không sử dụng thân phận thật sự của mình, Hoắc Khải khó có thể đảm bảo rằng mình có thể khống chế những người đó.

Chưa nói đến việc, chỉ cần một người nói ra chuyện này thì cả kế hoạch của anh cũng xem như đổ vỡ.

Sau khi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Hoắc Khải cũng lập ra một kế hoạch.

Anh đã gửi email cho từng người đó.

Nội dung email là bí mật, chỉ có Hoắc Khải và những người đó biết.

Là người nắm quyền trong một gia tộc lớn thì không thể không biết đến những mặt tối của kẻ khác, ngay cả Hoắc Khải cũng không ngoại lệ. Tất cả những thứ không thể đưa ra ngoài ánh sáng này chỉ có thể nói một cách kín đáo.

Ngoài trừ bọn họ, sẽ không có người thứ ba biết được.

Những email chính là phương tiện mà Hoắc Khải dùng để thu phục những người này.

Không mất nhiều thời gian để bọn họ trả lời email.

Có người trả lời rất đơn giản với một dấu chấm hỏi.

Cũng có người hỏi thẳng rằng anh muốn làm gì.

Lại có người quyết liệt hơn nữa, ra sức chửi mắng, buộc tội anh tin lời kẻ xấu nói vớ vẩn rồi ở đây giả thần giả quỷ.

Hoắc Khải nhìn thấy thư trả lời của những người này, do dự hồi lâu, anh lại gửi cho họ email thứ hai: “Người đang nắm quyền trong nhà họ Hoắc là kẻ giả mạo. Tôi đã bị sát hại khi đang leo núi và suýt chết. Bây giờ tôi phải che giấu thân phận để trở về. Tôi đã biết chuyện của gia tộc, hiện tại chỉ muốn tìm các người giúp đỡ. Nếu không, nhà họ Hoắc mà gặp nguy hiểm thì tương lai của các người cũng sẽ không tốt lành gì“.

Hoắc Khải thở ra một hơi dài khi nhấn phím Enter và nhìn vào lời nhắc rằng một email đã được gửi đi.

Anh đã giữ bí mật này suốt hai năm, không nói cho bất kì ai biết.

Bây giờ cuối cùng anh cũng đã nói ra, tảng đá đè nặng trong lòng anh như cũng đã được dỡ xuống.

Thậm chí Hoắc Khải còn cảm thấy mình làm như vậy không chỉ để đối phó với những thế lực chống lại nhà họ Hoắc, mà còn vì muốn tìm cho bản thân một lý do thích hợp để nói ra bí mật này, để cho tinh thần của anh được tự do.

Dựa vào lưng ghế, Hoắc Khải nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, trong lòng nổi lên một đợt sóng chưa từng thấy trước đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.