“Yên tâm, bản thân giá thành của loại nguyên liệu này
cũng không đắt, họ kiếm được mức lợi nhuận ít nhất là
30% trở lên. Nhưng cứ kéo dài thêm một ngày thì tiền lãi
vay vốn sẽ khiến mức lợi nhuận của họ giảm đi 1%. Cách
làm tốt nhất là bán cho cô với giá thấp, nếu không, lượng
hàng lớn như vậy, không có công ty nào khác trong đất
nước này nuốt hộ được đâu”. Hoắc Khải giải thích.
Vẻ tự tin và chín chắn của anh khi nói câu này khiến
chút bất an trong lòng Cơ Hương Ngưng nhanh chóng
giảm bớt.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, cô cầm điện thoại lên, gọi
điện cho tổng giám đốc của công ty thương mại Đông Lai.
Tất cả mọi lời nói ra đều y hệt những gì Hoắc Khải đã
“mớm” trước đó: “Thật lòng xin lỗi, bây giờ tôi cũng lực
bất tòng tâm. Giá cả giống hệt nhau, ông nói xem, tôi là
bên nhánh phụ, làm sao đấu lại được dòng chính? Xin lỗi,
sau này có cơ hội sẽ tiếp tục hợp tác với bên ông”.
Sau khi cúp điện thoại, gò má Cơ Hương Ngưng
thoáng ửng hồng.
Bây giờ nhịp tim cô đập rất nhanh. Từ khi bước chân
vào giới kinh doanh, đây là lần đầu cô chột dạ đến vậy,
cảm giác mình như một tên lừa đảo!
Trong lòng có chút xíu xiu áy náy, nhưng cũng có cả
chút hưng phấn khó nói thành lời.
“Xuống xe đi, cô định ở trên xe đợi thông tin mãi à?”
16:07.i 4G)›
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
Hoắc Khải nhắc nhở.
Bấy giờ Cơ Hương Ngưng mới nhớ ra, vội vàng bước
xuống xe.
“Đừng phấn khích như thế, bây giờ trông cô như
người uống quá chén ấy”. Hoắc Khải bật cười.
Cơ Hương Ngưng lườm anh một cái, sau đó hít thở
thật sâu, bình ổn tâm trạng đang phấn khởi quá độ của
mình, rồi mới dẫn theo Hoắc Khải tiến vào bên trong
khách sạn.
Vừa vào cửa khách sạn, Cơ Hương Ngưng đang hỏi vị
trí phòng riêng của công ty con nhà họ Cơ thì Hoắc Khải
đã bị ai đó vỗ vai.
Anh quay đầu lại, chỉ thấy Hạ Hoằng Viễn đang nhìn
mình mà cười tủm tỉm: “Tôi còn tưởng nhận nhầm người
cơ, hai chúng ta có duyên thật đấy!”
“Đúng là rất có duyên, sao nhỉ, ông sẽ không tới đây
uống cà phê nữa chứ?”. Hoắc Khải mỉm cười và hỏi.
Thực ra anh biết thừa thân phận của người đàn ông
trước mặt, “vua hoa quả” nổi tiếng trong giới, công việc
làm ăn bao quát hết mấy tỉnh thành lân cận. Không niêm
yết cổ phiếu, không kêu gọi đầu tư, chỉ dựa vào tài sản cá
nhân đi được tới bước này, có thể nói là vô cùng hiếm
gặp.
Khi Hoắc Khải đơn thương độc mã lăn lộn thương
trường cũng từng tìm gặp Hạ Hoằng Viễn để nói chuyện
16:07.i 4G)›
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
kinh doanh, hai người trò chuyện vui vẻ, ấn tượng cực kỳ
sâu sắc.
Lúc trước Hoắc Khải đã nhận ra Hạ Hoằng Viễn từ khi
uống cà phê, nhưng vì suy xét từ một vài góc độ nên
không nhắc tới thân phận của đối phương.
Mà bây giờ anh vẫn tiếp tục giả ngây giả ngô, bởi vì
Hoắc Khải biết rõ Hạ Hoằng Viễn xuất hiện ở đây không
phải chuyện trùng hợp, chắc hẳn ông ấy chính là hội phó
Hạ mà Cơ Xương Minh nhắc tới.
Cũng chính vì rất hiểu con người Hạ Hoằng Viễn nên
Hoắc Khải mới dám lớn tiếng nói rằng “có cơ hội thay đổi
cục diện” trước mặt Cơ Hương Ngưng.
Người đại diện cho công ty tại hiệp hội, đâu phải chỉ
mình nhà họ Cơ quyết định.
Đối diện với lời trêu chọc của Hoắc Khải, không hiểu
sao tâm trạng của Hạ Hoằng Viễn vui vẻ hơn nhiều. Người
có thể nói chuyện tự nhiên như vậy với ông ấy quá hiếm
hoi, thỉnh thoảng có vài người ngang hàng về đẳng cấp,
nhưng cũng vì những nguyên nhân như tính cách hoặc sở
thích mà chẳng thể nói chuyện hợp cạ.
“Uống cà phê thì khỏi, hôm nay được người ta mời.
Cậu thì sao? Không lẽ cũng đến đây pha cà phê giúp
người ta à?“ Hạ Hoằng Viễn bông đùa.
“Tôi cũng theo tổng giám đốc tới xã giao thôi. Bên đó
chính là tổng giám đốc Cơ Hương Ngưng của chúng tôi!”
16:07.i 4G):
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
Hoắc Khải ra dấu.
“Hóa ra cô ấy là tổng giám đốc Cơ của công ty con
này, đúng là trẻ thật!” Hạ Hoẵng Viễn đáp.
Hoắc Khải nghe ra được ý tứ ẩn giấu trong câu nói
này, có lẽ Cơ Xương Minh từng nói mấy câu đại loại như
“phụ nữ quá trẻ không có khả năng quản lý công ty”
trước mặt ông ấy.
“Đừng nhìn giám đốc Cơ trẻ tuổi, thực ra năng lực của
cô ấy khá lắm đấy, ban nãy còn làm một việc rất hay ho
kìa!“ Hoắc Khải nói.
“Ồ? Chuyện gì thế?“ Hạ Hoằng Viễn tò mò hỏi.
Hoắc Khải kể qua một lượt về vụ đối đầu cùng công ty
thương mại Đông Lai, đương nhiên, anh giấu hết công lao
của mình, tất cả ý đồ đều do Cơ Hương Ngưng nghĩ ra.
Hạ Hoằng Viễn nghe xong mà hai mắt sáng lên, ông
nhìn về phía Cơ Hương Ngưng với vẻ kinh ngạc: “Tổng
giám đốc Cơ này có bản lĩnh và thủ đoạn đến thế à? Đúng
là nhìn không ra đấy!”
“Chứ chẳng phải vì đấu đá nội bộ sao!“ Hoắc Khải thở
ngắn than dài: “Nếu ông hợp tác cùng công ty chúng tôi,
chắc hẳn cũng biết chuyện đấu đá của dòng chính và
nhánh phụ nhà họ Cơ nhỉ? Khả năng của tổng giám đốc
Cơ khá lắm đấy, nếu không, làm sao ngồi vào vị trí tổng
giám đốc khi còn trẻ như thế? Sở dĩ cô ấy không nổi danh,
vì rất nhiều công lao bị dòng chính cướp mất rồi. Ông
16:07.i 4G):
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
cũng biết đấy, trong các gia tộc lớn, chuyện này cứ như
cơm bữa. Tổng giám đốc của chúng tôi quá quen rồi. Chỉ
tiếc là mấy nhân vật lớn có quan hệ hợp tác sâu rộng với
nhà họ Cơ sau này sẽ phải chịu khổ”
“Sao lại nói như vậy?”, Hạ Hoằng Viễn truy hỏi.
“Thực ra cũng không giấu gì ông, nhân tài ở nhánh
phụ của nhà họ Cơ bây giờ nhiều hơn dòng chính ấy chứ.
Ông thử nghĩ mà xem, dòng chính được mấy người?
Nhánh phụ có bao nhiêu người? Cho dù tỉ lệ xuất hiện
nhân tài ít hơn đi chăng nữa, nhưng con số vẫn nhiều chứ!
Bây giờ về cơ bản vòng ngoài của nhà họ Cơ đều do
những người có thực lực của nhánh phụ làm việc, dòng
chính chỉ nắm lấy quyền lực nòng cốt thôi. Bây giờ vẫn
chưa thể hiện ra, chứ đợi thêm vài năm nữa, lỡ như xuất
hiện con cháu nhánh phụ có thể thâm nhập vào quyền lực
nòng cốt của dòng chính, chẳng phải dòng chính khó
sống hơn hay sao? Những ông chủ lớn chỉ chú trọng dòng
chính, không để tâm nhánh phụ, đến khi ấy có khác gì xỏ
nhầm đôi giày chật?”
Hạ Hoằng Viễn nghe xong mà khẽ biến sắc, ông ấy
nheo nheo mắt, giọng nói cũng bất giác trầm hơn: “Dù gì
cũng là nhà họ Cơ, lẽ ra đấu đá nội bộ không nên liên lụy
tới người ngoài chứ nhỉ!”
“Câu này nói sao nhỉ, bây giờ dòng chính muốn chèn
ép nhánh phụ, ông nhìn xem, có liên lụy đến người ngoài
16:07. 4GÍR)
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
không? Đôi lúc, việc kinh doanh có thể tiến hành, nhưng
vì chèn ép nên dòng chính đẩy đi. Ờm, có lẽ quan hệ hợp
tác của ông với nhà họ Cơ không sâu nên không hiểu
chuyện này”, Hoắc Khải khẽ than thở: “Tuy chỉ là thằng lái
xe nhưng tôi theo tổng giám đốc Cơ lâu rồi, biết nhiều
chuyện nội bộ hơn”.
Hạ Hoằng Viễn càng nghe thì lòng dạ càng nặng nề.
Giống như Cơ Xương Minh nói, hiệp hội quyết định
cho con cháu dòng chính nhà họ Cơ làm đại diện công ty,
thực chất ai cũng hiểu được ý đồ của hắn ta.
Ban đầu Hạ Hoằng Viễn cũng nghĩ như vậy, nếu nhánh
phụ đã không đấu nổi dòng chính, vậy thì kết giao với
dòng chính của nhà họ Cơ là chuyện nên làm.
Nhưng bây giờ, ông ấy không nghĩ như vậy nữa.
Bởi vì những điều Hoắc Khải nói không hề giả tạo, anh
chỉ khuếch đại quyền lực mà dòng chính nắm giữ, đồng
thời trần thuật trước một khả năng nào đó có thể xảy ra
trong tương lai.
Đa phần sự thật, vẫn có phần nhỏ là hư cấu, nhưng đủ
khiến người ta tin là thật.
Cộng thêm lúc pha cà phê từ trước đó, Hoắc Khải đã
nâng cao tầm vóc của mình. Hạ Hoằng Viễn có ấn tượng
vô cùng tốt với anh, nên không tránh được việc ai tạo tiền
đề trước, người đó nắm quyền làm chủ.
16:07. 4GÍR)›
‹ Chương 22: Hạ Hoằng Viễn
Nhất là khi liên quan đến đấu đá nội bộ, vì muốn chèn
ép lẫn nhau mà không ngần ngại đắc tội người khác, bản
thân Hạ Hoằng Viễn cũng từng gặp hoặc từng nghe nói
rồi.
Có trải nghiệm tường tận, có mắt thấy tai nghe, ông ấy
càng thêm tin tưởng những lời Hoắc Khải nói.
Nếu sau này nhánh phụ của nhà họ Cơ có thể đảo
khách thành chủ, vậy thì ông và những thương nhân từng
giúp dòng chính chèn ép họ, liệu có bị liên lụy không?
Phải biết rằng, đây là nhà họ Cơ với tài sản lên tới
hàng chục tỷ.
Hạ Hoằng Viễn coi trọng Hoắc Khải đến thế mà không
dám lôi kéo người của công ty con nhà họ Cơ, đủ biết ông
kiêng nể đến mức nào.
Có vài việc, một khi đã chôn sẵn mầm mống trong
lòng, nó nảy nở rất nhanh.
Từ biểu cảm thoáng qua trên gương mặt Hạ Hoằng
Viễn, Hoắc Khải biết mình đạt được mục đích rồi.
Anh không nói nhiều thêm nữa, nói nhiều sẽ thành cố
tình.
Đúng lúc này, Cơ Hương Ngưng hỏi được phòng riêng
rồi bước tới, thấy Hoắc Khải đang nói chuyện cùng người
ta bèn buột miệng nói: “Bạn của anh à?”
Hoắc Khải đáp: “Đúng lúc quá, giới thiệu với ông, vị này chính là Cơ Hương Ngưng, tổng giám đốc công ty con của chúng tôi. Còn vị này là một trong số những đối tác của công ty họ...”
Hoắc Khải nói nửa chừng rồi ngừng, Hạ Hoằng Viễn lập tức tiếp lời: “Xin chào, tôi là Hạ Hoằng Viễn”
Cơ Hương Ngưng vốn đã đưa tay ra chuẩn bị bắt tay ông ấy, thế nhưng nghe được câu này, động tác bỗng khựng lại.
Cô sững sờ nhìn Hạ Hoằng Viễn, rồi vô thức đảo mắt nhìn Hoắc Khải.
Cô đã nghe cái tên này vài lần, Cơ Xương Minh từng nhắc tới mấy lần trước mặt cô.