“Nếu như không còn vấn đề gì khác, vậy chúng ta
tan họp”. Cơ Hương Ngưng yêu cầu.
Không một ai lên tiếng ý kiến vì bọn họ đều thấy
rằng Cơ Hương Ngưng đã kiên quyết sắp xếp xong
xuôi chuyện này.
Những người theo phe của Cơ Xương Minh đều
nhanh chóng rời khỏi phòng họp, định đem chuyện
này báo lại cho Cơ Xương Minh biết, xem hắn ta sẽ xử
lý như thế nào.
Chỉ những người thân cận với Cơ Hương Ngưng là
còn ở lại.
Có điều người ở lại với cô ấy vô cùng ít, ngoại trừ
trưởng phòng quan hệ công chúng Mã Thiên Nhân thì
chỉ có phó phòng marketing Triệu Khải Thời.
Mã Thiên Nhân lúc gặp cảnh khó khăn đã được Cơ
Hương Ngưng nhận vào làm việc, nên đối với cô ấy thì
anh ta luôn cảm thấy biết ơn. Còn Triệu Khải Thời tuổi
trẻ nhiệt huyết, từ đầu vốn đã không hề ưa loại người
không có năng lực, chỉ biết dựa vào bối cảnh gia đình
mà đi lên như Cơ Xương Minh.
Chương 43: Kế hoạch thu mua
Trong lòng Mã Thiên Nhân từ sớm đã không nhịn
được tò mò, bây giờ những người khác đều đã đi ra
ngoài, đợi cửa phòng họp đóng lại sau lưng họ, anh ta
liền lập tức hỏi: “Tổng giám đốc Cơ, cô chắc chắn
muốn làm như vậy sao? Dù chuyện lần này có thành
công hay không đều sẽ gây nên tác động to lớn đối
với công ty. Đến khi tổng công ty đổ trách nhiệm
xuống, vậy thì cô…”
“Tôi rất chắc chắn” Cơ Hương Ngưng nói.
Vấn đề đặt ra trong cuộc họp ngày hôm nay chỉ có
một, đó chính là việc cô muốn dốc toàn lực kiểm tra
lại tổng tài sản của công ty này. Phòng marketing,
phòng kế hoạch, phòng pháp vụ, ba phòng cùng hợp
tác, trong vòng bốn mươi tám tiếng tới phải nộp cho
cô bảng kê chỉ phí thu mua công ty.
Không sai, chuyện mà Cơ Hương Ngưng muốn làm
rất đơn giản. Cô ấy vốn đã liên kết cùng với một công
ty đầu tư nước ngoài và có ý định bán đi cổ phần mình
đang sở hữu trong công ty này. Chỉ cần giá cả đáp
ứng được yêu cầu của cô ấy, Cơ Hương Ngưng sẽ
toàn lực phối hợp với đối phương làm tốt kế hoạch thu
mua lại công ty.
Đối với nhà họ Cơ mà nói, hành động này rõ ràng
là một hành động phản bội, hơn nữa, ở trong công ty
cũng có rất nhiều người bất bình vì việc này.
Chương 43: Kế hoạch thu mua
Công ty đang yên đang lành, cô ta sao lại có thể
liên kết với người ngoài tiến hành thu mua công ty
chứ? Chẳng phải đây là chuyện hết sức nực cười hay
saol
Nhưng cũng có một số người hiểu rõ, Cơ Hương
Ngưng vốn là bị bức ép đến mức phải làm như vậy.
Nếu như chọn con đường nào cũng phải chết, vậy còn
sợ gì mà không kéo cả nhà họ Cơ cùng xuống nước,
còn có thể tận dụng làm chiếc phao cứu sinh cho
mình.
Dù sao đi nữa, một khi cô ấy đã bán được cổ phần
của mình, sau đó còn tích cực phối hợp với bên kia để
thu mua lại công ty, cô ấy sẽ có thể kiếm được không
ít tiền. Ngay cả khi nhà họ Cơ có đuổi cô ấy đi, khoản
tiền cô ấy kiếm được trong phi vụ này cũng đủ để cho
cô tiêu xài cả đời.
Lại nói, nếu như bên phía đối phương đưa ra được
mức giá đủ cao thì chưa chắc nhà họ Cơ lại không
muốn bán công ty này đi.
Mở công ty là vì điều gì kia chứ? Còn không phải là
vì muốn kiếm tiền hay sao?
Triệu Khải Thời rất ngưỡng mộ phong cách làm
việc táo bạo của Cơ Hương Ngưng, liền nói thêm vào:
“Trưởng phòng Mã, tôi thấy cách làm của tổng giám
đốc Cơ chẳng có vấn đề gì cả. Con thỏ bị dồn vào
Chương 43: Kế hoạch thu mua
đường cùng sẽ có lúc quay lại cắn người thôi!”
Mã Thiên Nhân nhìn anh ta, mỉm cười gượng gạo:
“Nhưng làm việc này sẽ dễ khiến cho mọi người trở
nên hoang mang”.
Mã Thiên Nhân lớn hơn Triệu Khải Thời khoảng hai
mươi tuổi, người càng lớn tuổi lại càng quan tâm đến
thể diện, không muốn bản thân sau này phải mang
tiếng xấu.
Hợp tác với công ty đầu tư nước ngoài để thu mua
lại công ty là một hành động chắc chắn sẽ bị lên án.
Cơ Hương Ngưng bị buộc phải làm điều này, có lẽ
nhiều người sẽ thông cảm cho cô ấy, nhưng không
phải ai cũng có thể đặt mình vào trong hoàn cảnh của
cô ấy mà suy nghĩ.
“Hay là tôi lại đi tiếp xúc với các khách hàng đó,
biết đâu họ lại đồng ý trả tiền?” Mã Thiên Nhân hỏi.
“Không cần đâu”. Cơ Hương Ngưng cười khẩy
đáp: “Tôi biết bọn họ cùng với Cơ Xương Minh đã hợp
tác với nhau, cố ý chậm trễ thanh toán, lại còn có thể
hưởng thêm một khoản tiền hoa hồng. Lũ người này
chẳng phải là thích thừa nước đục thả câu lắm hay
sao, thế thì cứ để bọn chúng chiếm đoạt cho thỏa
thích. Sau khi công ty bị mua lại, toàn bộ tài sản, nợ
nần đầu chuyển sang cho công ty đầu tư nước ngoài
Chương 43: Kế hoạch thu mua
đó, đến lúc vỡ nợ, không trả được thì bon chúng phải
ra tòa giải trình trước pháp luật!”
Mã Thiên Nhân không nói thêm gì nữa, anh ta
cũng thấy được một khi Cơ Hương Ngưng đã kiên
quyết tiến về phía trước, dù cho có tám con ngựa kéo
cũng chẳng thể khiến cho cô ấy quay đầu.
“Nếu như cô đã quyết định rồi thì tôi cũng sẽ
không thuyết phục thêm nữa. Chỉ có điều, công ty
đầu tư Thịnh Cao này liệu có đáng tin cậy hay
không?”, Mã Thiên Nhân lại hỏi.
“Tất nhiên là đáng tin cậy rồi. Hai ngày sau tôi sẽ
đến thăm trụ sở của họ sau khi bảng giá thu mua
được công bố. Trong mấy ngày tôi đi vắng, anh sẽ lo
liệu mọi việc trong công ty”, nói đoạn, Cơ Hương
Ngưng dừng lại và khẽ thở dài: “Thôi cũng chẳng
cần, chẳng có việc gì phải lo liệu, dù sao công ty cũng
sẽ là của người khác”.
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của cô ấy, cả Mã Thiên
Nhân và Triệu Khải Thời đều không nói gì nữa.
Khi tin tức này truyền đến tai của Cơ Xương Minh
lúc hắn ta vẫn còn đang mê mẩn trong vòng tay dịu
dàng của nữ thư kí, hắn ta đã phải nhảy bật dậy khỏi
giường ngay lập tức. Tay nắm chặt lấy điện thoại, hắn
ta cau mày hỏi: “Có chắc chắn chuyện này là thật
không? Cô ta dám phản bội nhà họ Cơ, bán chỉ nhánh
Chương 43: Kế hoạch thu mua
của công ty cho công ty đầu tư nước ngoài sao?”
“Hiện tại chưa có bằng chứng chính xác để chứng
minh điều đó, nhưng tổng giám đốc Cơ đã yêu cầu lập
bảng kê chỉ phí thu mua, hơn nữa thái độ của cô ta
trông cũng rất kiên quyết”, Lý Thu Sinh nói. Người này
là trơ thủ đắc lực của Cơ Xương Minh, cũng là một
trong những người mà hắn ta tin cậy nhất.
“Tôi không tin cô ta dám làm như vậy! Đây có thể
chỉ là một trò lừa gạt gì đó của cô ta”, Cơ Xương Minh
suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Trước tiên đừng quan
tâm đến cô ta, để xem cô ta định làm gì, không được
để cho cô ta nắm được bất cứ thông tin gì từ chúng
ta. Tôi muốn xem thử, trò lừa gạt này của cô ta sẽ còn
kéo dài được bao lâu”.
“Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo lại cho họ” Lý
Thu Sinh nói.
Cơ Xương Minh vừa cúp điện thoại, nữ thư kí của
hắn ta lại trườn sát đến bên người của hắn mà hỏi:
“Tổng giám đốc Cơ lại vừa gây ra chuyện gì kinh thiên
động địa vậy?”
“Lý Thu Sinh nói Cơ Hương Ngưng muốn bán công
ty cho một công ty đầu tư nước ngoài”. Cơ Xương
Minh cười khẩy nói: “Nhưng anh biết, đây chắc chắn
chỉ là trò lừa gạt của cô ta mà thôi. Tuy rằng chưa biết
cô ta đang định làm gì, nhưng nếu cô ta
Chương 43: Kế hoạch thu mua
nghĩ chỉ chút uy hiếp này đã có thể dọa được anh, vậy
thì cô ta đã quá xem thường Cơ Xương Minh này rồi!”
“Bán công ty sao? Cô ta làm gì có cái bản lĩnh đó”.
Nữ thư kí kia bật cười, hoàn toàn xem thường Cơ
Hương Ngưng.
“Tất nhiên rồi, cô ta chỉ là một con nhỏ thối tha,
nhà họ Cơ thương tình cho mẹ con cô ta miếng ăn, cô
ta lại thật sự nghĩ là bản thân có bản lĩnh lớn!, Cơ
Xương Minh hừ lạnh một tiếng, nhếch mép nói: “Anh
đã nói chuyện này cho chú ba biết rồi, chỉ mấy ngày
nữa chú ấy sẽ thay mặt tổng công ty đến chất vấn về
các khoản tiền chưa thu hồi được. Để xem lúc đó cô
ta sẽ chết như thế nào!”
Hai người cười to vui sướng, tựa như đã nhìn thấy
trước mắt hình ảnh thảm bại của Cơ Hương Ngưng
vậy.
Hai ngày sau, Cơ Hương Ngưng vẫy tay chào tạm
biệt Mã Thiên Nhân tại cổng kiểm soát của sân bay:
“Mau về đi, hai ngày nay vất vả cho anh rồi”.
“Tôi không có gì vất vả cả, chỉ có cô…” Mã Thiên
Nhân bỗng ngừng lại, cuối cùng thở dài nói: “Chúc cô
mọi chuyện đều thuận lợi”.
Trong hai ngày qua, trên dưới trong công ty đều
rất bận rộn, tất cả các phòng ban đều được huy động
Chương 43: Kế hoạch thu mua
làm việc hết công suất, cuối cùng trong thời gian quy
định đã nộp được cho Cơ Hương Ngưng một bảng chỉ
phí thu mua.
Cầm bảng chỉ phí thu mua trên tay, Cơ Hương
Ngưng liền đặt vé máy bay đến Kim Sơn.
Từ lúc ra khỏi cổng công ty cho đến lúc lên máy
bay, chỉ có duy nhất một mình Mã Thiên Nhân là
người đến tiễn cô đi, nhưng trên thực tế, còn có một
cặp mắt khác cũng đang âm thầm quan sát mọi
đường đi nước bước của cô.
Nhìn thấy Cơ Hương Ngưng thật sự lên máy bay,
Lý Thu Sinh trốn trong góc không khỏi nghi ngờ.
Cô ta thật sự đã đi đến Kim Sơn!
Trong hai ngày qua, bọn người Lý Thu Sinh cũng
đã điều tra về công ty đầu tư Thịnh Cao, đây thật sự
là một công ty đầu tư nổi tiếng với việc thường xuyên
thu mua lại các công ty nước ngoài, hơn nữa cách làm
việc còn vô cùng thần bí.
Công ty nào bị họ nhắm trúng, giả sử công ty đó
có thể được thu mua với mức giá ba mươi triệu nhân
dân tệ, nhưng rốt cuộc sẽ vì nhiều yếu tố bất ngờ
phát sinh mà ngày càng hạ giá, cuối cùng chỉ có thể
bị thu mua với mức giá rẻ mạt là từ mười đến hai mươi
triệu nhân dân tệ.
Chương 43: Kế hoạch thu mua
Ngoài những chuyện này ra, bọn người Lý Thu
Sinh cũng không thể điều tra thêm được chuyện gì
khác.
Cơ Hương Ngưng có liên hệ với công ty đầu tư
Thịnh Cao hay không thì vẫn chưa thể điều tra được,
vì đó là một công ty nước ngoài, dù cho có dò hỏi thì
tuyệt đối cũng sẽ không bao giờ tìm ra câu trả lời cho
chuyện này.
Cơ Hương Ngưng, người sắp phải đối mặt với sự
khiển trách từ tổng công ty về việc không thu hồi
được các khoản nợ, đáng lẽ ra trong lúc này phải ở lại
công ty và cố sức tìm ra cách giải quyết vấn đề.
Vậy mà cô ta lại đặt vé máy bay đi đến Kim Sơn,
cho dù chỉ là diễn trò, thì đi về cũng phải mất đến hai
ba ngày.
Đến khi cô ta quay về công ty, nói không chừng
quyết định cách chức từ tổng công ty đã được giáng
xuống đầu rồi.
Chuyện lạ thường như vậy khiến cho Lý Thu Sinh
không khỏi nghỉ ngờ, việc cô ta có liên hệ với công ty
đầu tư Thịnh Cao biết đâu lại là sự thật.
Vẫn còn một điều nữa khiến cho Lý Thu Sinh nghỉ
ngờ.
Điều mà hắn ta nghi ngờ chính là việc ngày hôm
Chương 43: Kế hoạch thu mua
qua Hoắc Khải đã không đến công ty làm việc.
Sáng sớm hôm nay trong công ty truyền ra một tin
đồn, nói rằng có người nhìn thấy Cơ Hương Ngưng ở
trong bãi đỗ xe, cô ta đưa cho Hoắc Khải một tờ chỉ
phiếu, bảo hắn về nhà nghỉ ngơi.
Vị trí trợ lý tổng giám đốc của Hoắc Khải do một
tay Cơ Hương Ngưng cất nhắc lên vốn đã nhận về
không ít những sự chỉ trích.
Đến bây giờ còn chưa đầy hai ngày nhậm chức mà
đã dược cầm chỉ phiếu về nhà.
Điều này nói lên được gì?
Có phải Cơ Hương Ngưng thật sự không lo lắng gì
đến chuyện của công ty hay không? Nếu không, lý do
gì khiến cho cô ta tự nhiên lại đuổi trợ lý của mình về
nhà như vậy?
Tin tức này lại được báo cáo đến tai của Cơ Xương
Minh. Hắn ta cúp điện thoại, nét mặt lộ rõ vẻ hoài
nghi.
Cơ Hương Ngưng rốt cuộc là đang muốn làm gì
đây?
Theo như những gì mà Cơ Xương Minh hiểu về Cơ
Hương Ngưng, vào giờ phút này cô ta đáng ra phải ở
lại công ty cố gắng tìm cách giải quyết những khách
hàng chậm trả tiền kia, sao lại có thể lãng phí thời gian mấy ngày để đi Kim Sơn được?
Kể cả từ hai ngày trước đó, Cơ Hương Ngưng
cũng không hề có động thái nào đối với các khách
hàng chậm trả tiền, cứ như thể cô ta thật sự chẳng
quan tâm gì đến chuyện này vậy.