Chế Tạo Hào Môn

Chương 259: Chương 259: Mua xe




Điều kiện gia đình Giản Tư Tư khá tốt, đối với sinh viên vừa tốt nghiệp, người nhà bù tiền mua cho một chiếc xe trăm mấy hai trăm ngàn cũng là điều bình thường trong thời này. Hoắc Khải thì sao cũng được, có một trợ lý xử lý thủ tục cho, anh cũng đỡ phải chạy ngược chạy xuôi.

Thế là tám giờ sáng, bọn họ bắt xe tới cửa hàng 4S.

Tuy rằng đây là chiếc xe đầu tiên của gia đình, nhưng Hoắc Khải không lạ gì về xe cả. Theo suy nghĩ của anh, xe sẽ được tính là của công, một là để gia đình sử dụng, hai là để đưa đón khách hàng. Ngoài ra tính vào của công thì cũng tiết kiệm được một phần thuế doanh nghiệp. Tóm lại thì ít nhất cũng phải mua một chiếc xe cao cấp từ năm trăm ngàn trở lên.

Thực ra nếu để Hoắc Khải quyết định thì anh muốn mua một chiếc tiền triệu hơn.

Xe tầm tiền này không có điểm nào để chê cả, lái xe ra ngoài bàn chuyện làm ăn cũng có thể diện.

Có thể có một số người cảm thấy cái gọi là thể diện chỉ là để ra vẻ ta đây, nhưng trên thực tế việc anh lái xe gì sẽ để lại ấn tượng rất khác nhau cho người ta.

Lái xe Jetta đi bàn chuyện làm ăn hàng chục triệu, đầu tiên người ta sẽ cảm thấy thực lực của anh không cao, nhưng nếu lái chiếc xế hộp tiền triệu thì sẽ khác hẳn.

Chỉ có điều tạm thời quan niệm chi tiêu của Ninh Thần vẫn chưa bắt kịp, Hoắc Khải cũng không bắt buộc, cứ mua đại một cái trước, sau này muốn đổi cái khác thì tính sau.

Dù sao trong một gia đình bình thường ít nhất cũng phải có hai chiếc xe, cộng thêm nhu cầu của công ty thì ba, bốn chiếc vẫn còn thiếu.

Giản Tư Tư không nghĩ nhiều như vậy.

Gia đình chỉ trợ cấp hai trăm ngàn, không đủ tiền thì cô ấy có thể ứng lương với Ninh Thần.

Ninh Thần cảm thấy cô ấy làm việc khá đáng tin, nếu không với tính cách của cô thì còn lâu cô mới chịu ứng lương cho nhân viên.

Với hai trăm ngàn mà muốn mua hãng xịn thì chỉ có thể mua được hàng cấp thấp, ví dụ như Mercedes dòng C, BMW 3 series, Audi A4 chẳng hạn, còn là xe có trang thiết bị tối giản nữa.

Thế nhưng trước kia Giản Tư Tư chưa lái xe bao giờ, điều kiện gia đình có hạn, không có gì để chọn hết.

Hoắc Khải muốn mua một chiếc xe hãng Mercedes thì cô ấy cũng mua theo thôi.

Trước khi đến đây, Giản Tư Tư đã tìm hiểu kỹ càng, trên đường đi cô ấy đã kể ra kiểu xe mà mình cần. ngôn tình hoàn

Đương nhiên là Giản Tư Tư mua Mercedes dòng C, trang thiết bị đơn giản cũng không sao, dù sao cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì cả, cảm thấy chỉ cần lái được bình thường là ổn, có những tính năng khác hay không đều được.

Hoắc Khải thì phức tạp hơn một chút, thấp nhất phải là E260L, bởi vì từ khi lên đời, 2.0T biến thành 1.5T cộng thêm động cơ hỗ trợ 48V, đẳng cấp hơi thấp.

Xe hơn bốn trăm ngàn mà 1.5T, nói ra người ta cũng cười cho, cộng thêm anh cũng có yêu cầu lắp đặt thêm trang thiết bị xe, vậy nên cuối cùng đã quyết định mua E300L phiên bản thoải mái, công suất hơn hai trăm, tuy rằng không sánh bằng Porsche 911, nhưng lên trăm cây số trong sáu giây cũng là đủ rồi.

Dù sao hiện tại chủ yếu là dùng trong gia đình, thỉnh thoảng đưa đón khách hàng thì cũng không có yêu cầu cao về công suất.

Trên mạng nói giá khuyến mại là khoảng bốn trăm ngàn, nhưng Hoắc Khải phải chọn đủ mọi tính năng rồi lắp đặt thêm, cộng lại khoảng năm trăm ngàn, đúng chuẩn Ninh Thần đặt ra.

Giản Tư Tư nhận việc đi mặc cả với cửa hàng 4S, quyết không để ông chủ mất oan một đồng nào.

Hoắc Khải biết cô ấy mới mua xe lần đầu nên rất hưng phấn, thế là anh cũng để mặc cô ấy đi, còn chuyện có tiết kiệm được đồng nào không thì không hề quan trọng.

Đến cửa hàng 4S, nhân viên tư vấn chủ động chào đón, nhiệt tình hỏi bọn họ muốn mua xe gì.

“Chúng tôi mua hai chiếc dòng C và dòng E, nhưng các cô phải có ưu đãi lớn mới được!”, Giản Tư Tư nói với vẻ đắc ý.

Đối với một cô gái mới ra trường chưa được bao lâu, mua hai chiếc xe cùng một lúc, cộng lại là bảy, tám trăm ngàn, như thế đã là ghê gớm lắm rồi, vậy nên trong lòng cũng sinh ra cảm giác đắc ý.

Còn trẻ mà đã bình thản đối mặt với mọi chuyện thì còn gì là thú vị nữa.

Nhân viên tư vấn cười tươi như hoa, thái độ cũng nhiệt tình hơn hẳn.

“Ông chủ, anh qua đó nghỉ ngơi đi, còn lại cứ để tôi lo!”, Giản Tư Tư vỗ ngực nói.

Dáng vẻ hưng phấn này của cô ấy khiến Hoắc Khải bật cười, anh xua tay ra hiệu cho cô ấy đi.

Nhân viên tư vấn nhìn Hoắc Khải, cảm thấy anh rất quen, nhưng lại không nhớ ra được là đã gặp ở đâu. Giản Tư Tư có quyền quyết định thì cứ kéo cô ấy đi xem xe và đàm phán giá cả vậy.

Chiếc xe mà Hoắc Khải muốn mua là loại xe màu đen bình thường, các thiết bị phải lắp đặt thêm, không có gì để xem cả. Giản Tư Tư nhìn đi nhìn lại chiếc xe dòng C kia, hỏi hết cái này đến cái khác.

Trông thì cô ấy tỏ ra am hiểu thế thôi, nhưng tất cả kiến thức đều tham khảo trên diễn đàn cả. Nhân viên tư vấn có kinh nghiệm phong phú, chỉ trò chuyện vài câu là đã phát hiện ra cô ấy không phải dân trong nghề.

Nhân viên bán hàng thích khách như vậy nhất, càng không hiểu thì càng dễ gạt.

Khoảng một tiếng sau, Giản Tư Tư dẫn nhân viên tư vấn tới, nói với vẻ mặt kiêu ngạo: “Ông chủ, mặc cả xong rồi, đảm bảo anh sẽ vừa lòng!”

Nhân viên tư vấn biết người trả tiền là Hoắc Khải, bèn đưa một tờ bảng biểu cho anh và giải thích: “E300L phiên bản thoải mái cộng với các thiết bị lắp đặt thêm, giá ưu đãi là bốn trăm bảy mươi tám ngàn tệ, ngoài ra còn tặng gói bảo dưỡng ba lần trong hai năm, cùng với bốn ngàn tệ tiền phụ cấp bảo hiểm“.

Giá tiền này ngang với giá mà Hoắc Khải dự tính, anh cũng chẳng buồn mặc cả chục ngàn để phải tốn thời gian, bèn lấy luôn thẻ ngân hàng ra: “Quẹt thẻ“.

Bởi vì lắp đặt thêm thiết bị nên Hoắc Khải phải đợi ít nhất là hai tháng mới có xe, thế nhưng cửa hàng 4S đã đồng ý đưa một chiếc Mercedes dòng E để anh sử dụng trong thời gian chờ xe.

Nhắc tới chuyện này, vẻ mặt của Giản Tư Tư càng thêm tự hào, bởi vì chính cô ấy đã đàm phán thành công.

Trong cái nhìn của Giản Tư Tư, người bình thường mua xe làm gì có đãi ngộ như vậy, tất cả đều là nhờ tài ăn nói của cô ấy.

Hoắc Khải nhìn mà vui vẻ, không ngờ cô nhóc này cũng hoạt bát đáng yêu như thế.

Nhân viên tư vấn quẹt thẻ rồi đưa hợp đồng mua xe cho Hoắc Khải, đồng thời nói với Giản Tư Tư: “Chúng tôi đã rửa sạch xe cho cô rồi, hiện tại cô có thể lái nó đi“.

Xe dòng C với các trang thiết bị tối giản như của Giản Tư Tư được sản xuất khá nhiều, cửa hàng 4S cũng nhập thiết bị của kiểu xe phổ thông này nhiều hơn, vậy nên chỉ cần thanh toán trong ngày là có thể lái đi được.

Nghe nhân viên tư vấn nói như vậy, Giản Tư Tư vội vàng đi theo.

Đến bãi đỗ xe, nhân viên tư vấn chỉ vào chiếc xe đỗ trước nhà rửa xe, nói: “Đó chính là xe của cô“.

Giản Tư Tư hưng phấn nhận lấy chìa khóa, kéo Hoắc Khải tới đó nhìn trái nhìn phải rồi gật đầu liên tục: “Đẹp quá! Ông chủ, anh thấy xe tôi có đẹp không?”

Hoắc Khải biết lúc này cô ấy đang rất phấn khích, nên anh chỉ hờ hững gật đầu: “Cũng tạm được“.

Sở dĩ xe Mercedes được ưa chuộng nhất trong các nhãn hiệu lớn không chỉ là bởi vì nó để lại ấn tượng tốt cho người ta qua hàng trăm năm, mà còn là vì kiểu dáng và cách trang trí bên trong đều rất đẹp, phù hợp với mắt thẩm mỹ của mọi người.

Ai chẳng muốn chiếc xe đã ngốn bao tiền của mình đẹp hơn xe của người khác.

Nhất là đối với phái nữ, Mercedes có sức hấp dẫn khó cưỡng.

Giản Tư Tư đi vài vòng quanh xe ngắm nhìn, sau đó cô ấy mở cửa lên xe, sờ hết chỗ nọ đến chỗ kia như một đứa trẻ.

Cuối cùng cô ấy lại xuống xe, ngượng ngùng nói với Hoắc Khải: “Ông chủ, tôi mới lấy bằng, vẫn chưa quen lắm, anh có thể lái xe về giúp tôi được không?”

“Chưa quen mà cô còn dám mua xe mới”, mặc dù nói thế, nhưng Hoắc Khải không từ chối lời nhờ vả của cô ấy.

Đối với người mới tập, bọn họ sẽ cảm thấy run sợ khi lái xe ra đường.

Sau đó hai người vào trong xe, ấn nút khởi động là chiếc xe hơi rung lên và nổ máy thành công.

Hoắc Khải thành thạo đánh lái, giẫm nhẹ chân ga chuẩn bị rời khỏi đây.

Nhưng vừa đạp vào chân ga là anh lập tức nhíu mày lại, giẫm mạnh vào phanh xe.

Hoắc Khải hiểu biết rất rõ về xe, ngay khi giẫm xuống lần đầu là anh đã cảm thấy có gì đó bất bình thường rồi. Anh ngẫm nghĩ giây lát rồi kéo cần gạt về trạng thái lái tự do, sau đó giẫm mạnh một cái.

Động cơ chạy tại chỗ, phát ra tiếng vang nặng nề.

Nghe thấy tiếng mà không thấy xe chạy, Giản Tư Tư hơi nghi hoặc, cô ấy quay đầu lại hỏi: “Ông chủ, sao anh không đi?”

“Chiếc xe này có vấn đề”, Hoắc Khải rút chân ra khỏi chân ga, đạp ngắt quãng mấy lần, sau đó kéo cần gạt về chế độ P, ấn phanh điện tử và nói: “Trạng thái của động cơ không bình thường, tốt nhất cô nên tìm nhân viên bán hàng đổi chiếc khác“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.