Dù nhiều người vẫn đang tuyệt vọng về tương lai khi mà đã bị nhà họ Hoắc nhắm tới, nhưng Cơ Xuyên Hải thì không.
Ông ta là một người rất khéo. Sự thể hiện của Hoắc Khải và Cơ Hương Ngưng trong hai năm qua thật sự đã thuyết phục được Cơ Xuyên Hải, nên trước khi thật sự đi vào bước đường cùng, ông ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng trở mặt với hai người này.
Vì vậy, ông ta tin vào lời nói của Hoắc Khải, gật đầu nói: “Được rồi, vậy các người nên đến Quốc Tế Đường Thị xem tình hình thế nào, nếu bọn họ nguyện ý giúp đỡ thì tốt, còn nếu không...”
“Cho dù Đường Thị không muốn giúp thì tôi cũng sẽ không xin lỗi nếu như tôi không sai. Đây là nguyên tắc”, Cơ Hương Ngưng lạnh lùng nói: “Nếu gia tộc cảm thấy tôi không làm được thì có thể chuyển cho người khác quản lý chi nhánh. Những việc nên làm thì tôi sẽ làm, còn những việc khác các người dù là nghĩ cũng đừng nghĩ tới“.
Lời nói của Cơ Hương Ngưng rõ ràng là không biết nể mặt ai, Cơ Xuyên Hải rất tức giận, nhưng ông ta cũng bất lực, chỉ có thể từ bỏ.
Dù thế nào đi nữa thì chuyện này vẫn phải phụ thuộc vào phản ứng của Đường Thị.
Để có được câu trả lời chính xác nhanh nhất có thể, Cơ Xuyên Hải thậm chí đã đến Quốc Tế Đường Thị cùng với Cơ Hương Ngưng.
Hoắc Khải cũng không phản đối, xét về mối quan hệ của anh với Quốc Tế Đường Thị, thì việc Cơ Xuyên Hải có đi hay không cũng không ảnh hưởng gì.
Sau đó, Hoắc Khải đưa cả hai đến tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị.
Lần này gặp lại Đường Quốc Diệu, vị chủ tịch của Quốc Tế Đường Thị tỏ ra rất nhiệt tình. Sau khi tiến hành phân tích sâu trong vài ngày gần đây, các nhân viên kỹ thuật của Quốc Tế Đường Thị tin rằng nếu kết quả kiểm tra cuối cùng giống như những gì mà Hoắc Khải đã nói, thì Quốc Tế Đường Thị hoàn toàn có thể tận dụng sự hợp tác lần này để đánh dấu một bước ngoặt lớn ở trong nước!
Do đó, Đường Quốc Diệu càng coi trọng sự hợp tác này.
Đường Quốc Diệu cho rằng ông ấy đã rất rõ ràng về mục đích chuyến thăm lần này của Hoắc Khải, vì vậy khi họ gặp nhau, ông ấy đã nói nhất định sẽ giúp công ty Hi Vọng Mới chống lại nhà họ Hoắc.
Nhưng Hoắc Khải lại cười, rồi lắc đầu nói: “Chủ tịch Đường sai rồi. Người cần ông giúp đỡ là nhà họ Cơ. Về phần công ty Hi Vọng Mới, chúng tôi có thể đối phó với nhà họ Hoắc, vẫn chưa cần giúp đỡ“.
Không chỉ Đường Quốc Diệu mà ngay cả Cơ Hương Ngưng và Cơ Xuyên Hải cũng đều sững sờ.
Vốn dĩ họ cho rằng Hoắc Khải đến đây để ngỏ lời yêu cầu Quốc Tế Đường Thị hỗ trợ giúp đỡ cả hai công ty, họ hoàn toàn không ngờ rằng Hoắc Khải thật sự lại đi từ chối Đường Quốc Diệu.
Anh đang làm cái gì vậy? Bị nhà họ Hoắc dọa đến ngu người rồi hay sao?
Đường Quốc Diệu nhìn Hoắc Khải một cách khó hiểu rồi hỏi: “Khủng hoảng của công ty Hi Vọng Mới đã giải quyết xong rồi sao? Hay là giữa anh và nhà họ Hoắc lại có thỏa thuận gì?”
Theo quan điểm của Đường Quốc Diệu, công ty Hi Vọng Mới bây giờ đã là mục tiêu của nhà họ Hoắc, nếu họ không có sự trợ giúp của ông ấy thì chắc chắn sẽ đi vào ngõ cụt.
Thủ đoạn của nhà họ Hoắc mặc dù rất bỉ ổi, nhưng nó cũng là thủ đoạn hiệu quả nhất trên thương trường.
Thông qua việc tập trung một số lượng lớn các sản phẩm cạnh tranh, đối thủ sẽ dần mất đi thị phần và lợi nhuận, sau đó bọn họ liền đưa ra mức giá mua lại đủ khiến đối thủ thót tim và để cho đối thủ tự lựa chọn có nên bán cho họ hay không.
Đặt cái chết cùng lợi ích trên bàn cân trước mặt, vào tình huống đó thì có ai lại vì khí khái bản thân mà đi chọn cái chết đâu.
Hầu hết các công ty nhỏ đều đã bị chinh phạt bằng thủ đoạn tương tự.
Thực tế thì không chỉ nhà họ Hoắc mà ngay cả Quốc Tế Đường Thị cũng không phải là chưa từng nghĩ qua việc sử dụng loại thủ đoạn này.
Tiềm lực của công ty Hi Vọng Mới lớn như vậy, nếu như Đường Thị nắm được công ty này trong tay nhất định sẽ có lợi rất nhiều.
Nhưng sau khi tiến hành một cuộc điều tra chuyên sâu, Quốc Tế Đường Thị phát hiện ra rằng chi nhánh ở nước ngoài mà Hoắc Khải đề cập trước đó lại được thành lập bởi con cháu dòng chính của nhà họ Hoắc. Thế nên họ cũng không dám hành động hấp tấp.
Bởi vì nếu lỡ đâu Hoắc Khải bị ép quá mức mà đứng hẳn về phía nhà họ Hoắc, thì Quốc Tế Đường Thị có thể sẽ gặp bất lợi lớn.
Vì vậy, họ chỉ có thể tiếp tục hợp tác bình thường và quên đi những việc khác.
Điều này cũng khiến cho Đường Quốc Diệu đánh giá cao năng lực của Hoắc Khải hơn, bởi vì trực giác của ông ấy thấy rằng vấn đề này không đơn giản như trong tưởng tượng.
Chàng trai trẻ này có lẽ nghĩ rằng Quốc Tế Đường Thị đang có ý mua lại công ty của mình, vì vậy đã chọn liên kết với con cháu dòng chính của nhà họ Hoắc để làm lá chắn ngay từ đầu.
Quốc Tế Đường Thị là lá chắn của anh dùng để chống lại nhà họ Hoắc, nhưng đồng thời nhà họ Hoắc cũng là lá chắn của anh để chống lại Quốc Tế Đường Thị.
Hoắc Khải đã đi đúng hướng, cố gắng duy trì sự cân bằng giữa hai doanh nghiệp siêu lớn này.
Tuy rằng làm như vậy rất nguy hiểm, nhưng xét trên tình hình hiện tại, anh đã tương đối thành công.
Chỉ có điều bây giờ nhà họ Hoắc vẫn chưa thật sự xem Quốc Tế Đường Thị là đối thủ. Bọn họ vẫn nghĩ nếu như nhà họ Hoắc công kích thì sẽ không gặp phải bất lợi gì quá lớn.
Chỉ cần thu mua được công ty Hi Vọng Mới thì Quốc Tế Đường Thị sẽ không còn là vấn đề lớn. Nắm giữ được công nghệ tương lai rồi thì mọi khó khăn cũng xem như tan biến trong chớp mắt.
“Chúng tôi vẫn chưa vượt qua được cuộc khủng hoảng, lại càng khó có khả năng đạt được bất kỳ thỏa thuận nào với nhà họ Hoắc. Lý do chính khiến chúng tôi không cần Quốc Tế Đường Thị trợ giúp là vì chúng tôi đã có cách đối phó, có người khác can dự vào thì cũng không tiện”, Hoắc Khải cười nói.
“Ồ?”, Đường Quốc Diệu có chút kinh ngạc nhìn anh, nói: “Vậy cậu có tiện nói ra ở đây việc làm cách nào mà các người có tự tin chống lại nhà họ Hoắc không?”
“Điều này cũng không tiện nói, nhưng sau một thời gian nữa thì ông sẽ hiểu”, Hoắc Khải nói.
Đường Quốc Diệu ậm ừ, cũng không hỏi thêm câu nào nữa.
Đối mặt với khủng hoảng, mọi tin tức cần phải được giữ bí mật tuyệt đối, đây là trận chiến sinh tử, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ mãi mãi chẳng thể ngóc đầu lên được. Vì vậy, Đường Quốc Diệu có thể hiểu được lý do vì sao Hoắc Khải cẩn thận từ chối nói ra sự thật.
Lúc này, Hoắc Khải lại lên tiếng: “Mặc dù bây giờ công ty Hi Vọng Mới không cần đến sự giúp đỡ của Quốc Tế Đường Thị, nhưng nhà họ Cơ rất cần. Như mọi người đã biết, một phần nguyên nhân khiến nhà họ Cơ bị nhắm đến là vì họ muốn gây áp lực cho tôi, nhưng phần khác, nhà họ Hoắc cũng đang muốn gây hấn với tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị. Nếu không phải do nắm quyền phân phối của nhà máy điện tử thì họ cũng sẽ không bao giờ để ý đến nhà họ Cơ“.
Nét mặt của Cơ Xuyên Hải và Cơ Hương Ngưng như tối lại, vì điều mà Hoắc Khải nói ra cứ như đang tát cho bọn họ một cái vậy.
Cái gì mà nhà họ Hoắc sẽ không bao giờ để ý đến nhà họ Cơ nếu như không có quyền phân phối của nhà máy điện tử chứ? Chẳng lẽ nhà họ Cơ không đáng để vào mắt như vậy sao?
Nhưng nghĩ kỹ lại, trước mặt nhà họ Hoắc có khối tài sản hàng trăm tỷ thì nhà họ Cơ dường như chỉ là một hạt cát. Chuyện họ không để ý đến hạt cát này cũng là điều rất bình thường.
Tuy nhiên, hai người họ vẫn căng thẳng nhìn Đường Quốc Diệu. Câu trả lời của chủ tịch Đường sẽ quyết định sống chết của nhà họ Cơ trong trận chiến này.
Đường Quốc Diệu không nhìn đến Cơ Hương Ngưng và Cơ Xuyên Hải, trong mắt của ông ấy, nhà họ Cơ chỉ là một con kiến. Phần lớn lý do mà ông ấy chịu hợp tác với nhà máy điện tử là vì ông ấy muốn cho nhà họ Hoắc sáng mắt ra.
Tất nhiên, việc ông ấy muốn mở rộng thị trường trong nước cũng là một lý do, một mũi tên bắn trúng hai con nhạn.
“Có thể trong mắt của Quốc Tế Đường Thị thì địa vị của nhà họ Cơ không cao, hơn nữa quyền phân phối của nhà máy điện tử cũng không quá quan trọng, nhưng tôi xin chủ tịch Đường hãy nhớ một câu, rằng doanh nhân trong nước rất gian xảo nhưng cũng cũng rất rụt rè. Họ thích tạo thành một vòng tròn khi họ làm việc. Bên trong và bên ngoài vòng tròn là những thế giới khác nhau. Nếu lần này nhà họ Hoắc tiêu diệt nhà họ Cơ mà Quốc Tế Đường Thị không nhúng tay vào, thì chắc chắn sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho đám doanh nhân này. Mọi người sẽ mãi ghi nhớ rằng, khi hợp tác với Quốc Tế Đường Thị, ngoài lợi nhuận thuần túy thì bọn họ sẽ không có được thêm lợi ích gì cả. Quốc Tế Đường Thị và họ sẽ không bao giờ là một phần của cùng một vòng kết nối. Nếu như vậy thì sẽ có càng nhiều người bước vào vòng tròn quan hệ với nhà họ Hoắc. Đến lúc đó, sẽ không mất nhiều thời gian để nhà họ Hoắc dựa vào sức mạnh của giới kinh doanh trong nước để đánh bật tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị ra khỏi thị trường trong nước“.
Hoắc Khải nói rất nghiêm trọng, đương nhiên những gì mà anh nói cũng là sự thật.
Từ trước đến nay con người luôn rất coi trọng hai chữ “thế lực”, sẵn sàng hợp tác với những người có thế lực mạnh và từ chối những người yếu thế hơn.
Doanh nhân trong nước luôn thích lệ thuộc vào vòng quan hệ với các thế lực lớn để ấm thân, điều này có lẽ vẫn còn lạ lẫm đối với một tập đoàn quốc tế như Đường Thị.
Hoắc Khải hy vọng có thể mượn chuyện này để nhắc nhở bọn họ, trước mắt là vì nhà họ Cơ, sau này là vì mình.
Đường Quốc Diệu cẩn thận nghe những lời này, tuy rằng ở nước ngoài đã lâu, nhưng ông ấy vẫn hiểu biết một chút về tính cách của các doanh nhân trong nước.
Những năm gần đây, công việc kinh doanh trong nước của Quốc Tế Đường Thị bị tắc nghẽn, ngoài việc xa lạ với thị trường trong nước, một phần nguyên nhân là do các đối tác luôn gây ra những mâu thuẫn khó giải thích.
Có lúc rõ ràng là vì những chuyện rất nhỏ nhặt mà vẫn làm cho bọn họ không muốn hợp tác làm ăn.
Giờ đây, những gì Hoắc Khải vừa nói đã khiến cho Đường Quốc Diệu cuối cùng cũng hiểu được, Quốc Tế Đường Thị đang thiếu điều gì nhất ở thị trường trong nước.