CHƯƠNG 36
Bóng đêm thăm thẳm, dục vọng dễ dàng bị khiêu khích, mê hoặc trứ mọi người sa đọa trong bóng tối.
Kì An Tu hoàn toàn quên mất mọi thứ bị dụ dỗ luân hãm, nhưng dù cho ánh mắt bị che khuất, thân thể vẫn chưa hoàn toàn biến mất đi bản năng, hương vị này, khắp thân thể đều đang nhắc nhở hắn đây là thứ xa lạ hoàn toàn.
Cơ hồ là vô ý thức gọi tên, “Hiên Hiên?”
Thân thể phía dưới rõ ràng cứng lại.
Đây không phải Hiên Hiên! Kì An Tu ghét bỏ đẩy người kia ra, người nọ như linh xà quấn chặt lấy hắn. Nghĩ đến người nọ không phải là Hiên Hiên, cảm giác ghê tởm bỗng nhiên cuồn cuộn trào lên, khiến cho hắn rốt cuộc nhịn không được ghé vào bên giường ói như điên như dại.
Cốc Duyên Tiệp dù không cam tâm, nhưng đối mặt với một người đang ói rối tinh rối mù thì sao tiến hành nổi nữa.
Sau khi Kì An Tu ói ra sạch sẽ mới bắt đầu khôi phục chút lý trí. Hai mắt đỏ ngầu cố gắng mở to, nhìn thấy Cốc Duyên Tiệp quần áo không chỉnh tề ngồi bên cạnh, hoảng sợ kêu lên,“A Tiệp? Sao cậu lại ở chỗ này?”
Trong lòng Cốc Duyên Tiệp đau đớn a! Quả thực là thất bại!
Nhưng hắn không thể đánh mất đi tình bạn với Kì An Tu, hít sâu một hơi, thay một khuôn mặt tươi cười thản nhiên, “Uống hơn nhiều! Suýt chút nữa chúng ta đã làm tình!”
Kì An Tu vội vàng kiểm tra chính mình, hoàn hảo, trinh tiết chưa mất! =))
Cốc Duyên Tiệp xoay người, bày ra một tư thế dụ hoặc nhất, tà tà cười, nửa đùa nửa thật, “Tôi phát hiện hương vị của cậu cũng tuyệt lắm nha! Muốn làm một lần không?”
Kì An Tu khiếp sợ không tin nổi vào tai mình,“Cậu nói hươu nói vượn cái gì? Cậu tính để cho tôi thượng à?”
“Nếu vậy thì như thế nào?” Cốc Duyên Tiệp cười mị hoặc thổi nhẹ vào tai hắn.
Rất nhiều người đều nói động tác này của hắn rất gợi cảm, như vậy, có thể mê hoặc được An Tu không ? Trong lòng hắn rất không yên.
Kì An Tu hơi thăng bằng, phun ra hai chữ lạnh như băng ──“Thần kinh!”
Từ sau khi hắn chung sống với Hiên Hiên, hắn vẫn rất là đứng đắn, chung thủy với người yêu, tuyệt đối là nguyên tắc quan trọng nhất khi kết giao.
Nhịn đau đầu, dùng bàn tay còn có chút run mở điện thoại di động ra, nhanh chóng gọi đi, điện thoại chỉ kêu một tiếng liền thông.
“Heo! Anh đang ở đâu?” Giọng nói Diêu Nhật Hiên rõ ràng mang theo tiếng khóc nức nở. Gọi di động hắn không bắt máy, sau đó lại tắt máy, khiến cho cậu sợ tới mức thiếu chút nữa liền gọi cảnh sát!
Kì An Tu day day huyệt thái dương, trong lòng lập tức tràn ngập ngọt ngào, xem Tiểu Hiên Hiên lo lắng cho hắn nhiều biết bao! Nhịn không được mà nhõng nhẽo,“Hiên Hiên, anh uống nhiều quá đi, vừa rồi còn ói ra, thật là khó chịu nha!”.
“Vậy anh đang ở đâu? Em lập tức tới đón anh!”
“Anh còn ở câu lạc bộ đêm!”.
“Câu lạc bộ đêm nào? Em lập tức lái xe đến!”
“Không được! Giờ đã mấy giờ rồi, em không được về nhà, không an toàn, anh sẽ về nhà ngay!”
“Vậy anh…… sao mà lái xe? Trăm ngàn lần không được uống rượu mà lái xe, bị bắt thì phải ngồi tù!”
“Anh sẽ nhờ người lái dùm, yên tâm đi, lập tức sẽ trở về, ở nhà ngoan ngoãn chờ anh!”
Cắt điện thoại, Kì An Tu mới bỗng nhiên nhớ tới có chút không thích hợp, em ấy vừa rồi mới gọi mình là gì nhỉ?
Heo? Đây là bảo bối gọi thân mật mình nha! Đáng yêu quá đi! Con heo nào đó rất đắc ý.
Cốc Duyên Tiệp ngồi cạnh nghe đến cằm xệ luôn xuống, đây Kì An Tu mà hắn quen à? Sao chẳng khác gì tiểu nam sinh mới yêu lần đầu, còn làm nũng nữa!
Nôn! Hắn cũng ói ra, là rét quá.
Kì An Tu lảo đảo đứng lên, chui vào toilet dội nước, để cho đầu óc thanh tỉnh một ít.
Bỗng nhiên ý thức được một vấn đề quan trọng, A Tiệp vừa rồi sao lại cư xử như thế với hắn? Rõ ràng có chút kì quái! Hắn đùa thật sao? Hay là thực sự nổi sắc tâm với mình?
Bất quá hiện tại, về nhà mới là quan trọng nhất. Nhưng mình dở sống dở chết như bây giờ, quả thật là không có biện pháp lái xe , mặc quần áo vào, hắn gọi điện thoại nhờ người chuẩn bị lái xe.
Cốc Duyên Tiệp thần sắc như thường ngồi dậy, “Về thật à! Trời sắp sáng rồi, ngủ một giấc hẵng về không tốt hơn sao?”
Kì An Tu buông điện thoại, rất là kiêu ngạo tuyên bố, “Tôi hiện tại là người đàn ông đã có vợ, đương nhiên không giống mấy kẻ độc thân! Tôi mà không về, vợ con tôi đều sẽ lo lắng!”
“Ha ha! Diễn cũng hay quá!” Cốc Duyên Tiệp cất tiếng cười to, trong lòng lại vô cùng đau xót.
“Tôi là thật lòng!” Kì An Tu trợn mắt, “Sau này đừng có đùa như vậy nữa, tôi không muốn có lỗi với Hiên Hiên.”
“Không phải là tình một đêm sao? Có gì đáng ngạc nhiên đâu?” Cốc Duyên Tiệp càng nói càng không khống chế được, nụ cười càng thêm gượng gạo,“Rất nhiều người sau khi kết hôn vẫn ra ngoài chơi bời? Huống chi hai người đâu có kết hôn! Sợ cái gì?”.
“Người khác chơi thì kệ họ! Tôi là tôi!” Kì An Tu thận trọng nhắc lại lập trường của mình, “Tôi không muốn vợ của tôi nói tôi là kẻ ngoại tình, cho nên tôi cũng sẽ không khiến cho cậu ấy đau lòng! A Tiệp, nếu cậu còn đùa giỡn với tôi cái kiểu này nữa, chúng ta thật sự ngay cả bạn bè cũng khỏi làm!”.
Cốc Duyên Tiệp chột dạ cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Chuông cửa vang lên, nhân viên phục vụ vào báo lái xe đang đợi dưới lầu.
Kì An Tu tựa vào nhân viên phục vụ lảo đảo tiêu sái bước đi, nên nói đã nói rồi. Dù cho hắn là đùa giỡn hay là thật lòng, đều khiến cho hắn bỏ cuộc đi!
Đóng cửa lại, Cốc Duyên Tiệp cầm lấy đèn bàn ở đầu giường quăng thẳng vào tường, cái đèn vỡ nát!
Thực con mẹ nó không cam lòng!
Đứng ở dưới lầu, nhìn khu nhà một mảnh tối đen chỉ có duy nhất một ngọn đèn sáng ngời, trong lòng Kì An Tu có bao nhiêu thỏa mãn cùng ấm áp nói không nên lời.
Vào đại sảnh ở lầu một, liền thấy Diêu Nhật Hiên mặc chiếc áo ngủ gấu con màu xanh, mang đôi dép gấu con đi tới đi lui, vẻ mặt lo lắng chờ đợi.
Vẫn là lão bà nhà mình tốt! Trong lòng Kì An Tu nóng lên, cố ý giả say rượu,“Tiểu Hiên, mau tới đỡ anh đi! Anh choáng đầu quá!”
Diêu Nhật Hiên thấy con heo nhà mình cuối cùng cũng bình an trở về, tảng đá trong lòng mới rơi xuống, vội vàng tiến lên đỡ hắn vào thang máy, “Sao anh lại uống nhiều rượu như thế? Gọi điện thoại lại không bắt máy, làm em lo lắng gần chết!”.
“Công việc mà, không còn cách nào khác! Bất quá nói cho em tin tốt nha, chuyện đất đai coi như đã giải quyết xong!”
“Thật sao?”.
“Đương nhiên! Có lão công của em xuất mã, chuyện gì mà anh không làm được?” Heo đắc ý thổi phồng ,“Cho nên bọn họ mới chuốc rượu anh, còn không cho anh nghe điện thoại của em, thật là đáng chết!”
Nhân cơ hội đè lên người cậu trắng trợn ăn đậu hũ, Diêu Nhật Hiên sợ hắn say đứng không vững, muốn né cũng không dám, đành phải thấp giọng nói,“Trong thang máy camera theo dõi, đừng có động tay động chân!”
Vậy chờ về nhà động tay động chân lần nữa đi!
Đến cửa nhà, Diêu Nhật Hiên mới giật mình, lúc nãy cậu hoang mang lo lắng chạy ra ngoài, chẳng mang theo cái gì cả.
“Đành phải ấn chuông cửa gọi An An thôi!” Cậu chán nản vươn tay ra.
Kì An Tu cười không ngừng, Tiểu Hiên Hiên ngốc nghếch thật đáng yêu! Hắn chẳng biết từ đâu rút ra một cái chìa khóa, “Sao em không chịu hỏi anh cái đã!”
Diêu Nhật Hiên bĩu môi nhẹ nhàng mở cửa,“Nhỏ giọng chút, đừng đánh thức An An.”
Thế là hai người lớn y như ăn trộm lén lút trở về phòng.
“Em đi chuẩn bị nước tắm cho anh!” Diêu Nhật Hiên dịu dàng đi mở nước, lại hỏi,“Có đói bụng không? Có muốn ăn gì không? Em có để canh cho anh, không thì em nấu chút hồn đồn nhé?”
Đương nhiên muốn! Ói một phát xong dạ dày trống rỗng, đang cồn cào khó chịu, thật muốn uống chút canh, bổ sung năng lượng.
Kì An Tu thực không khách khí thừa dịp say rượu hưởng thụ sự phục vụ của vợ yêu.
Đem hương vị của người khác rửa sạch sẽ, Diêu Nhật Hiên và hắn cùng nhau ăn thức ăn khuya, rồi hai người thư thư phục phục trèo lên giường.
Vẫn là lão bà nhà mình ôm thoải mái nhất nha nha! Kì An Tu đắc ý khoe khoang,“Hiên Hiên, hôm nay em phải khen anh nga!”
“Không phải đã khen rồi sao ? Anh rất tuyệt, công việc giải quyết thành công, ông chủ của em!”
“Không phải cái này! Anh nói cho em nghe nha, hôm nay có người…… ngô, chính là một mỹ nhân đến câu dẫn anh, lão công của em thành công chống đỡ mê hoặc, không có bị kẻ kia câu đi.”
A Tiệp coi như là mỹ nhân đi! Chính mình cư nhiên ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, thật sự là quân tử a! Heo tự khen ngợi mình.
“Thật sao? Là ai?” Diêu Nhật Hiên rất khẩn trương.
“Em không biết đâu! Người ở câu lạc bộ đêm.” Nói dối chút chắc không sao đi!
Diêu Nhật Hiên bĩu môi, vẫn có chút mất hứng, Kì An Tu đem cậu ôm vào trong ngực, “Em yên tâm đi, lão công về điểm này mỗi ngày đều hiến lương hết cho em, làm sao còn có tinh lực đi thỏa mãn hoa hoa cỏ cỏ khác chứ?”
Đồ ngốc nào đó bị heo nhà mình câu dẫn rất vui sướng, bất giác thốt ra,“Vậy hôm nay anh chưa làm, không phải có thể thỏa mãn người khác?”
Hai mắt Kì An Tu sáng lên, “Vậy Tiểu Hiên Hiên muốn à? Muốn thì cứ nói nha! Em không nói sao mà anh biết em muốn!”.
“Không…… không phải như thế đâu!” Diêu Nhật Hiên đỏ hồng đến tận ngón chân,“Hảo hảo ngủ! Đầu anh bộ không đau sao?”.
“Không quan hệ, vất vả hơn nữa anh cũng phải thỏa mãn em a!”
“Anh…… anh đừng có lộn xộn!” Trong lòng Diêu Nhật Hiên còn luẩn quẩn một vấn đề quan trọng, nhược nhược hỏi, “Anh…… anh có thích trẻ con không?”
Sắc mặt Kì An Tu thay đổi, lời này là ý gì?
————————-
Hum lay mần có nhiu đây thâu, oài. mệt chết đi, phải đi làm lại rồi, tết ơi tết T.T Mai nghỉ post nha, ta bận òi.
Hồn đốn nà, chẹp chẹp, hoành thánh é