Chén Trà Của Anh Chàng Đen Tối

Chương 1: Chương 1: Thất Bại Của Play Boy Phương Đại Thiếu Gia (1)




Hiếm khi Phương Tử Kiển rảnh rỗi mà ngồi ở đây uống trà Long Tỉnh anh thích nhất. Nơi này là Thủy Thiên Nhất Sắc trà lâu, nơi được khen là ‘lãng mạn nhất thành phố’. Theo lệnh của mẫu thân đại nhân, hôm nay anh không thể không đi xem mặt. Với thân phận của Phương Tử Kiển lẽ ra anh nên đặt phòng riêng nhưng ai bảo anh từng ‘chịu khổ’ khi đặt phòng riêng nào. Trong rất nhiều lần anh bị ép đi xem mặt, có một số cô nàng rất thoáng, nhìn thấy Phương Tử Kiển là vồ vập như sói đói nhìn thấy con mồi. Cho nên từ đó về sau, trừ khi có người thứ ba, nếu không Phương Tử Kiển luôn gặp gỡ người khác phái ở phòng khách. Hơn nữa việc này cũng coi như một mũi tên trúng hai đích, nhan sắc của anh còn có thể tô đẹp thêm cho hoàn cảnh.

Nhà gái vẫn còn chưa tới, có vẻ không phải là người đúng hẹn trong khi thói quen của Phương Tử Kiển là chưa bao giờ đến muộn. Khi Phương Tử Kiển ngồi đến phát ngán, anh phát hiện Sở Phàm cũng ở phòng khách của Thủy Thiên Nhất Sắc. Đây là lần đầu tiên Phương Tử Kiển rảnh rỗi để đánh giá kỹ lưỡng Sở Phàm. Cô ngồi ở một bàn cạnh cửa sổ, vừa nghịch di động vừa thỉnh thoảng nhìn ngó xung quanh, người cũng như tên thật bình thường. Nhưng cô nàng bình thường Sở Phàm này vừa vào công ty Cao Lợi cuả anh không bao lâu đã hạ gục thằng bạn Phương Khôn của anh.

Phương Khôn và Phương Tử Kiển cùng lớn lên trong cùng một đại viện/khu. Hai người họ thân nhau như anh em. Từ nhỏ đến lớn đánh nhau, đến trường, trốn học, du học, mở công ty, hai anh em họ luôn đồng lòng, phối hợp chặt chẽ, đánh đâu thắng đó.

Phương Tử Kiển nghĩ đến vẻ mặt của Phương Khôn hôm nọ, khi gã lao vào văn phòng anh tuyên bố nhất định phải cưa đổ cô bé tên Sở Phàm kia. Anh mỉm cười. Nụ cười đẹp trai đến nỗi làm lóa mắt cô bé bồi bàn đến thêm trà.

Phương Tử Kiển chưa bao giờ thấy gã play boy Phương Khôn đó phát điên vì cô gái nào. Hôm đó, Phương Tử Kiển chỉ cười đợi Phương Khôn bình tĩnh lại, rồi từ ảnh chụp Phương Khôn đưa mà biết đến Sở Phàm. Xem có vẻ Phương Khôn nghiêm túc, còn thuê người theo dõi, chụp ảnh. Cô gái này thật sự người cũng như tên, nhìn đơn giản, thường thường. Nếu miễn cưỡng chọn ra một điểm đặc biệt thì trong ảnh cô vừa mặc áo lông vừa liếm kem, trong mắt chỉ có que kem như thể xung quanh không có vật gì khác vậy.

Theo lời kể của Phương Khôn, Phương Tử Kiển mới biết hóa ra thằng bạn này của anh đổ vì một ánh nhìn.

Một ngày nọ, sau khi đồng chí Phương Khôn bàn chuyện công việc với Phương Tử Kiển xong thì được một ma nữ kéo vào thang máy của công ty Cao Lợi. Ma nữ đó lại dùng giọng nói õng ẹo chết đi được để khéo léo vòi anh phí ‘vất vả’ đêm trước. Vốn không có sức đề kháng với người đẹp nên cái đầu của đồng chí Phương Khôn gật như cún Nhật, đồng thời mơ màng về dịch vụ ‘phục vụ cao cấp’ tiếp theo.

Chẳng qua, khi thoáng quay đầu, đồng chí Phương Khôn lại phát hiện một cô gái nhìn anh với ánh mắt phản cảm, thậm chí có vẻ kinh tởm đến muốn nôn. Play boy Phương đại thiếu gia làm sao chịu được ánh mắt ấy. Anh và Phương Tử Kiển đều là “cực phẩm” (2), nhưng vì Phương Tử Kiển kém khoản lãng mạn, Phương Khôn lại khắp nơi phong lưu nên giá thị trường của Phương Khôn có vẻ cao hơn giá của Phương Tử Kiển. Trước giờ, đàn bà đều dâng tận miệng, bất chấp thủ đoạn mà tiếp cận anh.

Mà bằng một cái liếc mắt là Phương Khôn nhận ra cô gái này không giống với những người đàn bà từng ‘giả kiêu’ (3) để tiếp cận anh. Cô thật sự ghét anh. Ở cái thời đại có tiền là có tất cả và đẹp trai là tiền vốn này, thế mà có người không thèm một cực phẩm vừa đẹp trai vừa có tiền như anh, trừ khi cô ả bị đồng tính. Mẹ, kể cả là đồng tính cũng không được đối xử với play boy Phương đại thiếu gia của chúng ta như thế.

Lúc đó, play boy Phương đại thiếu gia quyết định: nhất định phải chinh phục cả tâm hồn lẫn thể xác cô bé bình thường này. Dựa vào kinh nghiệm tình trường, trong nháy mắt play boy Phương đại thiếu gia ghi nhớ tên trước ngực cô bé: Sở Phàm – Phòng tài chính.

Ngay ngày hôm sau, đồng Phương Khôn bắt đầu phát động tấn công với công hức: hoa, chocolate gọi là ít lòng thành, túi xách LV, nước hoa hiệu Doir, đồ trang điểm hiệu Lancome… Nói chung hễ cứ là những sản phẩm cao cấp của phái đẹp thì tặng cho cô bé Sở Phàm. Cô bé Sở Phàm cũng là người kì lạ, nhận thì nhận hết những thứ đồ đó nhưng chẳng tỏ vẻ sẽ đồng ý yêu cầu nào của play boy Phương đại thiếu gia cả.

Sau một tháng thanh tâm quả dục, hăng hái chiến đấu, play boy phương đại thiếu gia cuối cùng cũng không chịu nổi mà tung đòn hiểm. Hôm đó, qua trưởng phòng Phòng tài chính, anh hẹn cô bé Sở Phàm đến một lô riêng (4) xa hoa nhất thành phố. Trước mặt Sở Phàm, anh thành khẩn đưa ra 50 vạn NDT và mời cô bé làm người đàn bà của anh 1 tháng. Anh cũng hứa sẽ tặng cô 1 khoản gấp đôi chỗ đó nếu cô đồng ý. Kết quả play boy Phương đại thiếu gia thu được là cái nhìn càng phản cảm so với lần đầu tiên họ gặp nhau của cô bé Sở Phàm.

Thế là play boy Phương đại thiếu gia nổi điên luôn, tóm lấy cô bé Sở Phàm đang muốn bỏ đi, định cưỡng bức. Anh nghĩ nếu không thể từ chinh phục trái tim đến chinh phục thể xác thì đổi thành từ chinh phục thể xác đến chinh phục trái tim vậy. Trong nháy mắt khi play boy Phương đại thiếu gia túm được Sở Phàm, cô bé lấy bốn lạng cản ngàn cân (5), quật play boy Phương đại thiếu gia ngã chổng vó. Sau đó, Sở Phàm rời đi, bỏ lại đồng chí Phương Khôn khóc không ra nước mắt.

————————————————� �————————————-

Notes:

(1)Tên gốc của chương là: 方大花少的铁板 – Thiết bản của Phương đại hoa thiếu (Hán Việt), 铁板: thiết bản – tấm sắt giải thích ở (3)

(2)极品 (Jí pǐn): cực phẩm (phẩm trong phẩm hàm, cực: cao, rất cao, rất tốt) ý chỉ những người điều kiện bản thân cực tốt, đáng mơ ước.

(3)装铁板 (Zhuāng tiě bǎn): trang thiết bản, (trang: giả; thiết bản: tấm sắt, trong thành ngữ đá thiết bản, đá tấm sắt thì mọi người hiểu thế nào đấy) chỉ giả làm những trường hợp khó theo đuổi, không thể theo đuổi, sự thất bại, ở đây mình dịch là ‘giả kiêu’

(4) 商务包房 (Shāng wù bāo fang): thương vụ bao phòng, chỉ một phòng cho thuê của quán bar, khách sạn, quán trà, quán ăn…vv; có thể là phòng ăn, phòng hát karaoke, phòng xem phim, phòng ngủ, phòng tiệc, phòng tổ chức seminar…vv hoặc kết hợp nhiều chức năng các loại phòng đó. Mình đoán phòng Phương Khôn hẹn Sở Phàm là phòng kết hợp 2 không gian, phòng ngủ và phòng khách

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.