Chết Trong Mơ

Chương 18: Chương 18: Thần Hủy Diệt




-Cô có nghe thấy không, Tạo Hóa? Trong mắt cô ta, cô thật sự rất vĩ đại đó. Vĩ đại cơ đấy!

Nàng Mưa cắn môi, thanh kiếm lại vung lên, một lần nữa chém xuống. Tôi không có ý ngăn cản, cũng không có chút động đậy, vẫn ngạo nghễ nhìn cô ta.

-DỪNG LẠI ĐI!

Tạo Hóa chắn ngang trước mặt tôi, vẫn một thân ảnh hư ảo trôi lơ lửng trên không trung. Ánh mắt cô ta buồn, rất buồn. Nỗi buồn trong đôi mắt xanh đó thậm chí còn buồn hơn đôi mắt của Nàng Mưa. Nàng Mưa vội thu kiếm, thanh kiếm hóa thành nước rơi xuống đất rồi bốc hơi sạch sẽ. Tạo Hóa nhìn nàng Mưa, bỗng nhiên lại thở dài. Akaitsuki nấp sau lưng tôi buông vạt áo ló đầu ra, với tay về phía Tạo Hóa như muốn an ủi. Kết quả là con bé không chạm được vào cô ta, giật mình vội níu lấy áo tôi, nấp sau lưng tôi như thể nó sợ hãi. Tôi bất giác xoa đầu con bé, mắt lại nhìn về sự việc trước mặt.

Tạo Hóa tránh ánh nhìn một cách sùng bái của Nàng Mưa. Nàng Mưa nhìn cô ta, mắt có chút mừng rỡ.

-Tạo Hóa đại nhân.

-Thật sự cô ta bị coi là 1 loại tín ngưỡng rồi. -Tôi nói bâng quơ.

Nàng Mưa liếc nhìn tôi cảnh cáo, vẻ ngoài khác hẳn sự dịu dàng từ trước. Tôi không để ý đến thái độ cô ta, chăm chú nhìn Tạo Hóa. Tạo Hóa đặt tay lên vai Nàng Mưa, buồn bã nói:

-Ame, là ta không tốt. Phải xin lỗi tất cả các ngươi. Bây giờ chỉ là rất cần thiết nên mới phải tới đây lấy ngọc thiên nhiên. Ta nhất định sẽ tạo ra 1 viên ngọc khác cho các ngươi. Cô gái này là người duy nhất ta muốn ở bên cạnh. Ta không muốn nói ngươi giúp gì nhiều, chỉ xin ngươi giữ bí mật việc này cho ta. Mọi chuyện hết thảy ta sẽ giải quyết.

Tôi giật mình, mắt quái dị nhìn Tạo Hóa. Cô gái này là người duy nhất ta muốn ở bên cạnh? Dễ gây hiểu lầm nha. Mà sao lại gọi là Ame nhỉ? Mưa? Ame? À, là do Ame nghĩa là mưa...

Tạo Hóa không nói gì nữa, hóa thành luồng sáng bay vào người tôi. Nàng Mưa hơi ngạc nhiên nhìn tôi, sau vẻ mặt lại tiếp tục một vẻ buồn buồn. Nhưng bây giờ, vẻ buồn của cô ta lại có chút lạnh lùng. Tôi nhún vai, cố ý tỏ vẻ vô tội sau đó nhằm hướng lâu đài bay mà đi.

-Khoan đã! -Nàng Mưa bỗng nhiên lên tiếng

Tôi quay lại, có chút bực bội vì mất thời gian ở chỗ chết tiệt này. Nàng Mưa nhìn tôi, thở dài một tiếng.

-Nếu như Tạo Hóa đại nhân đã đối với cô coi trọng như thế, tôi giúp cô một chút.

Nói rồi cô ta gỡ trên tóc 1 giọt nước thủy tinh đưa cho tôi. Tôi cầm lấy, có chút thái độ không hứng thú mà nhìn giọt nước thủy tinh.

-Giọt nước này có thể giúp cô đi qua 1 số nơi có đặt hệ thống bảo vệ bằng phép thuật. Chỉ cần có cái này có thể đi qua mà không đánh động nhiều người.

Tôi ồ một tiếng cho có lệ, tiện tay cất đi giọt nước sau đó nhanh chóng bay đi mà không thèm chào lấy 1 tiếng.

----------* * *----------

Hành lang dài ngoằn được thiết kế đúng chất thiên sứ như những gì được miêu tả trong cái mà con người gọi là thần thoại Hy Lạp. Trên tường có nhiều nến sáng lấp lánh, những cây cột có những hoa văn đơn giản nhưng thể hiện rõ nét lịch lãm. Giữa những cây cột là cửa sổ thủy tinh gắn kính màu miêu tả công việc của thiên sứ làm cho ánh sáng nhiều màu lọt vào át đi cả ánh nến. Nhìn sơ qua là thấy sự ngu ngốc rõ ràng rồi. Gắn nến mà còn làm cửa sổ, không còn gì để nói về sự ngu ngốc của kẻ thiết kế lâu đài này.

Giờ tôi đã vào được lâu đài bay, cũng nhờ giọt nước của Nàng Mưa. Xem ra thứ thủy tinh này cũng được việc đấy chứ. Nhờ nó tôi đi qua được 12 cửa của thiên sứ rồi đấy. Không có ai canh gác, quá đơn giản để đi qua. Cũng do phần lớn thiên sứ trong đội quân bảo vệ thiên đường của thiên sứ đều biến mất cả rồi. Mà nếu như có thiên sứ canh gác thì cũng chỉ là mô phỏng dạng ngoài cho giống Nàng Mưa là có thể qua rồi. Thiên đường cũng chỉ có vậy.

Quay lại với hiện tại. Tôi đã đi qua nhiều hành lang dài ngoằn ngoèo với nhiều ngã rẽ. Và sau hơn 4 giờ đồng hồ con người, tôi cuối cùng cũng đến được phòng trung tâm. Nhìn qua thì cũng không có gì đặc biệt, chỉ là bài trí không đến nỗi nào. Tính ra không đáng ghét như ngoài kia, có tí chút gọi là không đến nỗi nào. Ở trên cao căn phòng là 1 bức tượng thiên sứ 6 cánh rất lớn. Xung quanh có rất nhiều tượng thiên sứ 4 cánh, các bức tượng thiên sứ 4 cánh đều nhỏ hơn bức tượng thiên sứ 6 cánh. Nhìn có thể nhận ra sự tôn sùng từ các bức tượng thiên sứ 4 cánh hướng tới cho hơn bức tượng thiên sứ 6 cánh. Trên tay thiên sứ 6 cánh đang giơ lên cao là 1 viên ngọc có 2 màu trắng đen phân biệt rõ rệt.

Đây là Thần điện bầu trời, nơi này để thể hiện sự tôn kính của thiên sứ với các vị Thần tối cao. Nói là các vị Thần tối cao vậy thôi chứ cũng chỉ có ta và Hủy Diệt. Viên ngọc đó đại diện cho 2 nguyên tố lương thiện và tà ác, gìn giữ cho sự cân bằng của bóng đêm và ánh sáng. Viên ngọc thiên nhiên phải được đặt ở đó, 1 mặt nhận được tình cảm yêu thương của con người và phép thuật của thiên sứ, 1 mặt hấp thụ sự xấu xa ích kỷ của con người cùng ma thuật của âm nhân. Đáng ra 1 nửa viên ngọc phải ở âm giới, nhưng vì lí do âm nhân không thể bảo quản nên các vị Thần đều đã thống nhất để nó ở đây. Nói thì thấy vậy thôi, chỉ cần 2 ngày thì ta có thể tạo 1 viên khác rồi. Nhưng mà thứ này không thể tùy tiện. Dù sao sự cân bằng đối với sự tồn tại của thế giới cũng có liên hệ hết sức mật thiết. Mất đi cân bằng có thể gây ra sự đảo lộn ở cả thiên đường, địa ngục và nhân gian. Hai ngày là khoảng thời gian vừa đủ, không đến nỗi gây ra hỗn loạn. Bình thường thì viên ngọc này mất ta cũng không cần phải tạo ra viên khác. Cái này gọi là tự mình đi đến con đường diệt vong, ta không có cách xen vào. Nhưng lần này lại là ta hỗ trợ cô đi đánh cắp nó, nên phải làm lại viên khác. Nhanh chóng lấy nó rồi chúng ta đi, nơi này không thể ở lâu. Tạo Hóa lên tiếng.

Tôi vốn nghĩ viên ngọc đó quan trọng, không ngờ lại quan trọng như vậy. Mặc dù không hiểu lắm những gì Tạo Hóa nói, tôi cũng không phải không biết viên ngọc này là thứ không nên động vào. Nhưng mà chỉ là chút hỗn loạn mà thôi, không có gì đáng lo. Tuy tôi không tin tưởng Tạo Hóa, nhưng dù sao cô ta cũng là Thần tối cao, nói được làm được.

-Cô nói nhiều điều khó hiểu như vậy làm gì!? Lấy thì lấy, ta không quản nhiều chuyện như vậy.

Nói rồi tôi để Akaitsuki 1 chỗ, bay lên lấy viên ngọc. Nhưng mà thứ đồ trân quý này, nào có thể dễ lấy như vậy!? Chính là, cần có 1 người canh giữ nó.

Rầm!!!

Tôi nhanh chóng lùi ra sau né luồng sáng đang bay tới. Luồng sáng không đánh trúng tôi, lao vào bức tường nổ tung làm bức tường vỡ nát. Động tĩnh lớn đã đánh động tới các thiên sứ, ngay lập tức số lượng lớn thiên sứ tập trung tới đây. Lần này không ổn rồi.

-Một âm nhân dám đến thiên đường lấy cắp đồ. Không khỏi phải khen đến lòng dũng cảm của ngươi. Ngay cả Tử thần cũng chưa từng đến đây.

Tôi quay lại. Đập vào mắt tôi là 1 thiên sứ 6 cánh hàng thật giá thật. Cô ta một thân váy trắng, chân quấn băng mấy vòng thay vì mang 1 đôi giày, trên bộ váy trắng tinh khôi điểm thêm vài lớp lông mịn, mái tóc trắng bồng bềnh phiêu đãng bay trên không trung mặc dù không có gió, khuôn mặt hiền từ dịu dàng không thể giấu được có thêm ít lạnh lùng vì sự xuất hiện của kẻ lạ mặt là tôi đây. Tôi nhìn tới, nhún vai một cái nhưng cũng không nói gì. Tạo Hóa lên tiếng nói, tất nhiên cũng chỉ có tôi nghe được.

Đó là Sinh thần, là vị Thần tồn tại đối nghịch với Tử thần, Thần trị vì của thiên đường.

Tôi không nói gì với Tạo Hóa, mắt nhìn quanh cực kì đề phòng kéo Akaitsuki ra sau. Nếu giờ đánh nhau, tôi muốn đi cũng không ai cản được. Nhưng còn có Akaitsuki ở đây, không thể đùa được.

-Bắt cô ta lại! -Sinh thần ra lệnh.

Ngay lập tức các thiên sứ nhắm hướng tôi lao tới. Lần này thì xong rồi.

-Khoan đã!

Một cơn lốc xoáy lớn xuất hiện, đem tôi làm tâm điểm mà bao bọc lại. Lúc này ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là: Cái ngu ngốc gì đang xảy ra thế này?. Lí do cho từ ngu ngốc xuất hiện là mặc dù gió rất to nhưng mà tóc của tôi 1 sợi cũng không động đậy. Này thật sự là gió hả?

Gió chỉ là để làm cảnh thôi. Thật sự thì đây là năng lượng hủy diệt. Hủy Diệt đã tới đây rồi.

Hủy Diệt? Là Thần Hủy Diệt?

Đúng vậy. Không biết hắn muốn làm gì nữa

Tôi quay qua nhìn xuyên những ngọn gió mạnh. Giữa không trung là 1 chàng trai. Hắn có đôi mắt màu xám tro, trên mái tóc đội 1 cái sừng như sừng như sừng ác quỷ bằng sắt, sau lưng là 1 cái cánh sắt gắn lông vũ màu đen. Nói chung nhìn cũng khá đặc sắc.

-Tạo Hóa, ngươi muốn làm loạn sao?

Thần Hủy Diệt bay vào trong cơn lốc xoáy, nhìn tôi hỏi. Giọng nói của hắn trầm đục, không trong và cao như Tạo Hóa. Mặc dù hắn nói có vẻ nhỏ nhưng ngay cả khi gió lốc rất mạnh tôi vẫn nghe được rõ ràng.

Tạo Hóa im lặng. Tôi biết cô ta không cách nào trả lời được mà. Tôi tỏ ra không mấy quan tâm chuyện riêng tư của hai vị Thần tối cao, tập trung quan sát xung quanh tìm đường thoát. Và dù rằng tôi đối với Thần Hủy Diệt không có tỏ ra quen biết, hắn vẫn cứ lôi tôi theo như thể tôi với hắn không thân thiết cũng là thù hằn. Một luồng sức mạnh màu đen hình dạng như 1 sợi dây xuất hiện quấn quanh tôi và Akaitsuki. Thần Hủy Diệt kéo chúng tôi đi, không quên mang theo viên ngọc thiên nhiên cùng bỏ lại 1 lời nói lạnh ngắt:

-Ta sẽ đảm bảo sự cân bằng của thế giới. Để tránh hỗn loạn, đừng để các Thần hay ai khác biết.

Hắn đi cũng nhanh như lúc hắn đến, không để ai kịp nói lời nào đã lôi tôi và Akaitsuki đi vào 1 lỗ hổng không gian do hắn tùy tiện tạo ra. Không gian bắt đầu trở nên méo mó.

----------* * *----------

Thần Hủy Diệt tay nắm đằng đầu sợi dây đen bằng năng lượng đang quấn mà không thắt nút ở cổ tay tôi, ung dung đi trong không gian hỗn loạn và không hề để ý rằng phía sau hắn tôi đang rất tức giận nắm tay Akaitsuki kéo đi theo. Thần là thế này sao chứ? Tạo Hóa tùy tiện, giờ tên này cũng tùy tiện. Thật sự là tôi bắt đầu có ác cảm với các vị Thần rồi.

Một cơn bão không gian lại nổi lên. Lại 1 cái nữa, toàn nhằm lúc tâm tình tôi không tốt. Đều là gặp phải loại bão cấp thấp, nếu không chỉ mỗi năng lượng hủy diệt của Thần Hủy Diệt cũng đủ làm tôi và Akaitsuki biến thành bột mịn. Tôi huơ tay, ma thuật ùa ra đẩy lùi cơn bão tạo cho tôi 1 lối đi giữa sự hỗn loạn của không gian. Mà cũng đã đi rất lâu rồi vẫn chưa tới. Xem ra nơi Thần Hủy Diệt đưa chúng tôi tới là một nơi rất xa. À mà giờ lối ra nằm đằng kia. Có lẽ là tới nơi rồi.

Thần Hủy Diệt kéo chúng tôi đi qua lối ra. Tôi nhìn quanh quất.

Nơi này là chỗ ở của Thần Hủy Diệt?

----------* * *----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.