Vĩ thanh
Hai ngày sau, Minh giới cửa sau liền có hai bóng đen “Đi bên trái!”
“Đi bên phải”
“Chúng ta đi tìm ai?”
“Hồ Tả!”
“Vậy đi bên trái!”
….một đoạn thời gian về sau, hai bóng đen này lại quay về chỗ cũ! “Lạc đường…”
“Không thể nào?”
“Làm sao giờ?”
“Tùy tiện đi!”…
Tư Tư cùng Hồng Lôi cấu kết nhau làm chuyện xấu, tại Minh giới thật lâu, cuối cùng cũng tìm được lương đình, bước đến nghỉ chân.
Đi vào mới nhìn thấy một a bà dáng thấp bé đang ngồi, xin hai chén nước ô mai, cười tủm tỉm “Nha, Sai đệ đệ, mệt rồi? Đến uống bát ô mai!”
Tư Tư cùng Hồng Lôi nhìn nhau cười, chắc hẳn nơi đây là nơi Minh giới quỷ sai nghỉ ngơi, liền vui vẻ tiếp nhận “ực ực ực” đem nước ô mai uống xuống.
“Thật là thoải mái a!” Hồng Lôi lau miệng, cầm chén đưa a bà “Cảm tại a bà” Tư Tư cũng rất lễ phép “A bà, chúng ta là quỷ sai mới tới, xin hỏi đây là chỗ nào? Chúng ta không biết đường!”
“A?” Bà bà có chút kinh ngạc, “Vậy các ngươi biết ta sao?”
“A bà họ gì?”
“Ta học Mạnh, tất cả mọi người gọi ta là Mạnh a bà. Cho nên, ta nước ô mai gọi là Mạnh bà thang, này gọi là mê hồn thang…”
“Loảng xoảng dương” cái bát trong tay Tư Tư rơi xuống bể nát “A nha! Ngươi làm vỡ bát của ta!” Mạnh a bà nhảy dựng lên “Mười vạn minh nguyên! Ngươi bồi ta!”
Hồng Lôi cùng Tư Tư trợn tròn mắt…Mạnh a bà…Mạnh bà thang…Mươi vạn minh nguyên…hai chân từ từ nhũng ra, hai mắt hoa đi…té xỉu!
Chờ Hồng Lôi cùng Tư Tư xỉu, Mạnh a bà chậm rãi biến cao…Kéo hai cái tiểu tử kia đến lục đạo luân hồi, nhẹ nhàng đưa ra, ném xuống.
“Ha hả a…Như vậy cũng không sai, đỡ phải Minh giới náo loạn một hồi, cũng làm cho hai vợ chồng không con luôn chờ mong lâu nay, sinh ra nhi tử béo tròn! Này sổ sách…tính trên đầu Phán Phán ! Phán Phán lại thiếu ta một nhân tình….ha hả a…”
“Bạch đại nhân, ngài ném cái gì?”
“Rác thôi” Bạch vô thường ngồi làm mặt quỷ, chuyển vòng trang sức, vui cười hớn hở…