“ Tần Khiêm em với vị hôn thê của anh ai đẹp hơn “ Cô hỏi hắn.
Hắn ngồi dậy, kéo cô ra khỏi ghế sau đó thay chỗ cô ngồi lên đó rồi để cô ngồi lên đùi của hắn.
“ Tôn Nhã An của anh là người đẹp nhất “
“ Ừm...vậy nếu bắt anh phải chọn giữa em và cô ta thì anh chọn ai “
Hắn gõ đầu cô nói.
“ Đứa ngốc em biết chắc đáp án của anh rồi còn hỏi “
“ Anh nói đi, em muốn nghe “ Cô mặc dù biết hắn sẽ chọn cô nhưng cô vẫn muốn nghe chính miệng của hắn nói ra.
“ Anh chọn em “
Cô vui vẻ ôm cổ hắn, thưởng cho hắn một nụ hôn trên má.
Sau khi hắn rời khỏi, Nhã An cả buổi đều không tập trung được gì. Trong đầu cô chỉ hiện lên cảnh cô và hắn khi nãy, vừa nghĩ bàn tay bất giác sờ lên cánh môi của mình rồi cười.
“ Chị Nhã An tiếp tân bên dưới nói có một cô gái họ Mạc làm ầm lên muốn gặp tổng giám đốc “
Người đang nói là trợ lí của cô, Nhã An rất coi trọng người này. Ngoài Tần Khiêm ra thì cô ấy là người thứ hai được phép vào phòng cô mà không cần gõ cửa.
“ Đi thôi “
Cô nói rồi cùng với Từ An_trợ lí của cô đi xuống dưới, Tôn Nhã An từ xa đã nghe thấy tiếng nói chảnh choẹ của cô ta.
“ Các người có biết tôi là ai không, tôi chính là vị hôn thê của Tần Khiêm nghe rõ chưa, tôi muốn gặp anh ấy “
“ Xin lỗi tiểu thư nhưng cô phải có hẹn trước mới gặp được tổng giám đốc ạ “
“ Cô....cô có tin chỉ cần một câu nói của tôi có thể tống cổ các cô ra khỏi đây không “
“ Người nào dám đuổi nhân viên của tôi “
“ Chị...chị Nhã An “ Mạc Cảnh Vy không ngờ lại gặp cô ở đây.
Tôn Nhã An đứng khoanh tay nhìn cô ta, khuân mặt lộ rõ vẻ chán ghét.
“ Mạc tiểu thư cô muốn đuổi nhân viên của tôi “
“ Em không...không có, em chỉ muốn gặp Tần Khiêm nhưng bọn họ không cho em gặp anh ấy. Nên em mới nhất thời tức giận “
“ À ra là vậy. Là người nào dám cản trở Mạc tiểu thư bước ra đây “
Cô nhân viên tiếp tân lo sợ từng bước một đi ra lắp bắp nói.
“ Phó....phó....giám đốc....là...là...em “
“ Chị Nhã An đúng là cô ta “ Mạc Cảnh Vy đắc ý.
“ Cô gái em làm rất tốt, từ nay em chính thức lên làm tiếp tân trưởng. Tiền lương tăng thêm 10% “ Nhã An vừa cười vừa vỗ vai cô gái tiếp tân.
“ Cảm ơn phó giám đốc “ Cô gái tiếp tân vui vẻ trở về vị trí của mình.
“ Chị Nhã An sao chị có thể... “
“ Tôn Nhã An chị đừng tưởng mình là chị gái của Tần Khiêm mà tôi không dám làm gì chị “
Mạc Cảnh Vy nghe cô nói vậy, liền trở về với bản tính thường ngày của mình. Cô ta chính là cũng không ưa cô cho lắm, không phải vì muốn lấy được thiện cảm từ Tần Khiêm thì cô ta cũng không phải khép nép mà lấy lòng cô.
Tôn Nhã An khinh bỉ nhếch mép nhìn cô ta nói.
“ Tôi thách cô dám làm gì tôi đấy “