Chanyeol cứ lôi kéo Sehun tới một địa điểm nào đó. Có vẻ như rất thần bí. Phố xá đông đúc như thế này Sehun không thể không bám theo, bị lạc
thì nguy to
Anh đặc biệt chú ý tới những cây
anh đào ven đường, chúng to và nở đầy hoa. Những cơn gió xuân nhẹ nhàng
khẽ lay động khiến cho những cánh hoa cũng khẽ tung bay theo. Chúng cứ
vương vấn trên vai áo và trên tóc của những người đi đường
Nhưng cảnh đẹp nhưng thế này, tại sao lại không có sự xuất hiện của cậu.
_Cái thằng này, mày có cần phải thắng gấp vậy không. Định ám sát tao à - Sehun lên tiếng la mắng
_Haizzz... - Chanyeol buông nhẹ tiếng thở dài - Làm điều tốt mà còn bị
mắng nữa sao. Nè Baekhyun, chúng ta ra chổ khác khác chơi, mặc kệ tên
đáng ghét này. Đi, đi nào - Nói xong Chanyeol lôi Baekhyun đi thật
Sehun thầm chửi rủa trong lòng. Anh mà có bị người ta bắt cóc thì đều
là lỗi của Chanyeol hết đấy (Anh xem lại mình đi, bao nhiêu tuổi mà còn
sợ bị bắt cóc chớ)
Nhưng ai mà ngờ được, cậu vừa khuất dạng là anh đã gặp người mà mình thương nhớ, Sehun cứ ngỡ mình bị hoa mắt không
Là Luhan, có phải không?
Anh tìm ra rồi, cậu thua rồi, có phải không?
Câu trả lời: Không !!!
Anh tìm được cậu bởi vì có được sự trợ giúp thôi. Có gì hay ho chứ
Ui, nhưng mà cái tên này có phải sắc lang không vậy. Vừa mới gặp Luhan đã xông vào gặm lấy môi cậu rồi
Oa, phóng viên. Có một tên phóng viên đang chụp cảnh đẹp hoa anh đào
nhưng lại vô tình bắt gặp cặp đôi đang hôn nhau đẹp đẽ này. Và thế là...
Hôm sau, trang bìa của tờ báo có hình của họ
E hèm, quay lại buổi tối hôm đó
Luhan nhìn anh rồi phì cười. Đôi môi bé nhỏ chu chu lên mà nói với Sehun vài câu
_Cha sẽ thích anh cho mà coi
Nhìn đôi mắt lém lỉnh tinh nghịch kia, Sehun cũng ngờ nghệch trong giây lát
Thích anh? Không phải Chanyeol nói cha MinHwan còn nguy hiểm hơn mẹ hay sao? Sao lại dễ dàng thích anh cho được
_Tính cưỡng hôn của anh thật rất giống cha
Tóm lại là cha vợ con rể nhà này biến thái y như nhau
_Nhưng mà... - Luhan nói tiếp - Cho dù có thích anh, cha cũng không nương tay cho anh cướp con gái đâu a
Trên trán Sehun đột nhiên lấm tấm mồ hôi. Cửa ải cha vợ này thật quá
gian nan quá đi. Ngày tháng sau này... haizzz... thật không dám nghỉ tới luôn
Oa, thật ra thì... nụ hôn đầu của Luhan chính là bị cha cướp mất...
Saukhi nghe lời Luhan nói, mặt Sehun
có chút khó coi, trong lòng anh lại âm thầmsuy nghĩ... có phải gia đình
cậu quá biến thái rồi hay không. Mà công nhận họcó chút biến thái thật
Luhannhìn Sehun rồi bản thân lại lặng người suy nghĩ. Đôi mắt đột nhiên lộ rõ
sựtinh ranh ra. Cái cậu nhóc này, Sehun đúng là khó lòng hiểu được cậu
Luhan giơ bàn tay bé nhỏ
lên làm ám hiệu cho anh cúi người xuống. Tuy rằng Sehun không rõ ý đồ
cậu là gì nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Cho đến khi hơi thở của anh
phả vào tai cậu, Luhan mới nhẹ nhàng “thơm” vào má anh một phát. Nhưng
mà cái tên này gian manh lắm, Sehun đột nhiên xoay mặt qua, một lần nữa
môi lại chạm môi với cậu.
Sehun thật sự rất giống MinHwan về vụ cuồng hôn
E hèm, từ nơi cách đó không xa...
_Oa, bộ Vest của anh cậu ấy mặc vừa quá. Trong khi đó bộ của Luhan lại phải cắt lên một tí. Mà bọn trẻ mặc hợp thật
Trong khi đang tay trong tay với MinHwan, Yeong Soo nhìn bọn trẻ mà nói không ngớt lời
Yeong Soo à, mama thật là vĩ đại quá đi. Đưa con trai với con rể đồ của 37 năm trước rồi mấy người mặc đồ mới đi chơi. Thiệt là vĩ đại quá rồi
Còn MinHwan á, nếu không có vợ kế bên thì chắc là xông vào túm cổ cái
tên kia rồi. Sehun có cái quyền gì mà chiếm hữu con trai của papa chớ,
đó thuộc quyền sở hữu của nam nhân trong nhà này cơ mà