Chỉ Cần Là Anh

Chương 19: Chương 19: Ra mắt mẹ và em chồng!!




Hơi ấm thân thuộc lại trở về, nỗi buồn cùng nỗi đau dường như biến mất, cậu liền ngủ một giấc thẳng đến ngày hôm sau, cả người đều cuộn lại như một con tôm nhỏ, rúc sau vào lòng ngực rắn chắc của Thừa Hạo

Anh tỉnh dậy từ rất sớm, nhìn tâm can bảo bối đã lâu rồi không được gặp, kìm lòng không được liền đặt môi mình lên môi cậu mà hôn nhẹ, bàn tay cũng không yên phận đưa đến bụng tròn tròn rồi xoa xoa

Dạ Anh vì những động tác này của Thừa Hạo cũng từ từ mở mắt, bốn ánh mặt chạm nhau,nỗi lòng hai người đều được rót vào một làn nước ấm chảy róc rách vào tim. Cậu ôm cổ anh nói

- Thừa Hạo!! Em đói rồi!!

Anh ôn nhu nghịch vài lọn tóc xõa trên trán cậu,đáp

- Được!! Mau đứng dậy vệ sinh, sau đó anh liền mang em xuống phòng bếp ăn có được không??

Cậu không nói gì, chỉ gật gật đầu đồng ý

Hai người vệ sinh xong cũng đã mất đến nửa giờ sau, khi Thừa Hạo vừa ôm Dạ Anh xuống phòng khách liền bắt gặp hai thân ảnh quen thuộc một nam một nữ đang ung dung uống trà cùng với thuộc hạ của mình

Nghe tiếng bước chân từ trên cầu thang, người phụ nữ liền quay lại hướng ánh mắt đến đây, khuôn mặt thoạt nhìn như mới ba mươi mấy tuổi, nở nụ cười tinh nghịch nói

- Úi chà!! Hai đứa con mới sáng sớm đã định rãi bánh ngọt cho mẹ và Tuấn Nguy hay sao??

Thừa Hạo bế Dạ Anh đến chỗ ghế salong, chỉnh sửa tư thế chi Dạ Anh ngồi trong lòng mình thoải mái hơn, sau đó mới nói

- Hai người đến sớm vậy, đã ăn uống gì chưa???

- Ây dô!! Mẹ nói rồi, cháu trai mẹ ở đây thì đương nhiên ta cũng phải về sớm rồi, hôm qua mẹ liền đóng cửa sòng bạc, sau đó phóng hỏa thiêu rụi nó rồi

Anh gật đầu tỏ vẻ không có chuyện gì nghiêm trọng

- Không sao!!! Dù gì chúng ta đã nhất quyết hoàn lương rồi thì cũng nên từ bỏ hết đi. Con sẽ quay lại quản lí Sát Phong, Tuấn Nghi làm phó tổng giám đốc trong công ty, còn mẹ nếu muốn gì thì cứ nói cho con biết là được

- Tốt tốt!! Dù sao công ty của con cũng hùng mạnh nhất Châu Á, chúng ta không cần lo gì cả!! Nào nào, cho ta gặp mặt con dâu của mình nào

Dạ Anh nãy giờ rúc trong lòng ngực của Thừa Hạo bây giờ mới ló đầu ra!! Vẻ mặt hơi ngượng ngùng tự đồngk chào hỏi

- Cháu chào bác gái!!

Lam Oanh nhìn đến khuôn mặt dễ thương của con dâu, nụ cười càng thêm sâu hơn, bà vui vẻ nói

- Thừa Hạo à!! Con không cần giấu vợ con kĩ đến thế đâu, mau đặt thằng bé xuống cho mẹ nhìn kĩ nào. Tuấn Nguy đừng uống trà nữa, mau chào anh dâu con đi

Người con trai ngồi bên cạnh nãy giờ vẫn giữ yên lặng nghe mẹ mình nói vậy, cũng lập tức đặt chén trà xuống, hướng Dạ Anh gật đầu chào hỏi

- Chào anh dâu!! Em là Khúc Tuấn Nguy, sau này sẽ làm phiền chị dâu nhiều rồi

Cậu thật sự rất ngạc nhiên về thái độ của hai người này, cứ ngỡ rằng nếu là người trong giới bắc đạo thì luôn là khuôn mặt âm độc hiểm ác, nhưng bọn họ lại hoàn toàn khác xa với những gì cậu nghĩ, lúc này Dạ Anh đã nới lỏng cảnh giác hơn, từ người của Thừa Hạo ngồi xuống ghế sofa bắt đầu nói chuyện

- Bác gái!! Bác thật sự không ngại cháu là nam mà lại mang thai sao??

Bà phẩy tay cười cười, phủ định câu nói đó

- Tình yêu là do duyên nợ con người, con cái là do thượng đế cho, ai cấm?? Ta cảm thấy không có gì là xấu hổ cả, con đừng sợ chúng ta, những điều về con, Hạo Hạo đã nói cho ta nghe, Dạ Anh đừng lo, mẹ đây sẽ bảo vệ con và cháu cưng!!

Tuấn Nguy đỡ lời nói

- Anh dâu!! Thân thể anh có ra sao gia đình chúng em thật sự không ngại, thằng bé là cháu của em, máu mủ ruột thịt của Khúc gia, tất cả những người đang đứng ở đây sẽ không để anh chịu oan ức đâu!!

Cả đoàn người áo đen đứng từ ngoài cửa cho đến trong nhà đồng loạt dùng khẩu khí oai vệ hô to

- Bảo vệ đại phu nhân!! Bảo vệ đại phu nhân!! Vì cậu chủ nhỏ, chúng ta phải ra sức bảo vệ!!

Cậu tròn xoe đôi mắt của mình, những giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên má

- Đã lâu rồi cậu mới cảm nhận được thứ tình cảm gia đình kể từ khi cha qua đời, họ không phải thân sinh, máu mủ ruột thịt, thậm chí là mới gặp lần đầu, nhưng lại tạo ra một cảm giác an toàn cho cậu. Dạ Anh thật sự không còn gì hạnh phúc hơn

Thừa Hạo nhẹ ôm cậu vào lòng mà vỗ vỗ, dùng giọng cưng chiều nói

- Được rồi bảo bối!! Em đừng khóc nữa, sẽ khóc tốt cho con đâu!! Ngoan ngoan nào, em thấy đó ai cũng yêu thương em hết mà

Cậu vẫn cứ nức nở không thôi, nhưng cả bàn tay lại nắm chặt lấy tay anh ôm vào ngực mình, cảm giác này khiến cậu yên tâm vô cùng. Lam Oanh tiếp tục nói

- Dạ Anh gọi ta một tiếng mẹ xem nào, đừng sợ..

Dạ Anh vẫn còn mang tiếng khóc lắp bắp gọi tiếng mẹ

- M..mẹ..mẹ

Bà dường như hài lòng với cách xưng hô của cậu, bàn tay thin dài bật ra ngón trỏ biểu thị cho sự tuyệt vời này, hai anh em nhà họ Khúc cũng nhìn nhau cười một cái thật tươi, Tuấn Nguy dùng khẩu hình khuôn miệng nói với anh trai mình

- Chúc mừng anh sắp được lên chức cha

Trong lúc mọi người đang diễn ra viễn cảnh vui vẻ va hạnh phúc, thì bỗng nhiên một tiếng nói đầy chanh chua cùng tiếng giày cao gót nên xuống sàn vang lên

- Thì ra cậu trốn trong nay là do bị người ta làm cho lớn bụng sao??? thật là làm mất mặt người mẹ như tôi mà, đồ cái thứ quái vật không biết xấu hổ này, mẹ và em gái ruột thì cậu không cho bước chân vào nhà, thế mà lại hiên ngang mở chân cho người ta thao!! Thật là vô sỉ

-----------------******---------

Nhà chồng dễ thương nhỉ:“>>> còn mẹ vợ thì thôi Cỏ hết lời để nói rồi

Không liên quan cơ mà Dịch Dương Thiên Tỉ nhà tui đậu rồi các cô ơi tui mừng quá, mừng muốn hết bệnh luôn ấy..... Điểm thu của ổng cộng lại là 473 cao hơn điểm sàn 132 điểm tui mừng quá muốn khóc rồi!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.