Mấy hôm nay, cô đều nghỉ để ở nhà chăm sóc anh. Hôm trước cô chợt tình giấc khi không thấy anh đi tìm mà k tìm ra nên ngồi đợi ở nhà đc 1 lúc anh về ng bị thương nhiều cũng may đã đến bệnh viện sơ cứu rồi mới về. Nghỉ học nhiều cô nên cô hôm nay bảo yun mang sách vở đến nhà cho cô mượn để ghi đủ
- rose ơi t đến rồi nè- yun gọi khi bước vào cửa nhà anh
- yun à, đợi tao tí tao ra liền- cô ns to khi đang ở bếp
- khiếp nhà rộng thế lại còn đẹp nữa cô nương sướng thế- yun cười
- thôi đi à có mang vở k đấy- cô
- tất nhiên, mà anh Hoàng khỏe chưa - yun
- khỏe rồi và đã đi làm, cảm ơn nhé- cô cười
- nhanh vậy sao, định hỏi thăm mà k ở nhà- yun buồn
- ừ tao cũng hơi bất ngờ trc sự bình phục của anh ấy, à mà m ở đây ăn cơm luôn tí anh ấy về mà đằng nào ở lại chơi vs tao nha?- cô năn nỉ
- được k đấy?-yun
- tất nhiên m là khách vip của t mà- cô cười
tít mắt
- thế cứ vậy đi, cần làm gì k tao làm cho- yun nhanh nhảu
- k cần đâu t vs ng hầu làm hết rồi m chỉ việc ra ngồi chơi vs t thôi- cô ns rồi kéo yun ra phòng khách chơi
Một lúc sau anh đi làm về
- ồ yun mới tới à em- anh ns
- vâng , anh thế nào rồi ạ?-yun
- anh khỏe rồi cảm ơn em- anh cười
- anh mau lên thay đồ rồi xuống ăn cơm- cô ns
- ừ - anh
Bữa cơm hôm nay có yun nên khác hẳn
- ây da cái con này ăn gì mà như mèo vậy ăn nhiều vào- cô trêu
- m đi mà ăn con này cứ soi mói- yun
- hai ng cùng ăn đi nói chuyện từ nãy đến giờ rồi, anh toàn ăn chữ nên bụng bắt đầu no rồi này- anh thêm
- hì hì ..- cả hai cô cùng cười
Ăn cơm xong cả ba ra phòng khách chơi, chơi đc 1 lúc thì yun về vì có hẹn với ny chắc lại mới đây
- mệt quá- cô thả mình xuống giường
- đồ lười - anh ns
- anh k đi làm đi lải nhải nhiều- cô
- chiều nay tôi nghỉ k đc à- anh
- thế anh đèo tôi đi chơi đi - cô
- đi đâu?- anh
- sang hà nội- cô
- k ở nhà làm bài mai đi học đi, còn chơi bời anh bảo em đi học thì k đi ở nhà làm gì- anh mặt thản nhiên ngồi lướt wed
- tôi biết rồi ở nhà thì ở - cô ns rồi đi về phòng mình đóng cửa phòng anh cái * rầm *
Học đc 1 lúc thì anh gõ cửa
- chuyện gì?- cô
- đi chơi- anh
- k đi bận- cô
- k cãi , giận à/- anh
- k.....ơ anh này..- cô ns phát anh kéo cô đi
Lấy đc chiếc xe ra khỏi gara anh kéo cô lên xe và phóng đi
- đi đâu đấy- cô
- bar, nam và hằng đang ở đấy- anh cười
- tôi k biết đâu sao lúc nào cũng đi chỗ đấy thế - cô bực
- làm gì nóng thế k phải em cũng muốn gặp hai ng họ à- anh
- có gì về nhà chơi cũng đc mà- cô vênh mặt cãi
Anh chẳng nói gì mặc kệ cô cứ lèo nhèo bên tai, thật ra anh đâu có đưa cô đi bar đâu anh muốn đưa cô đi chơi vì sợ cô giận mà
- Guể?/?? anh đưa tôi đi đâu đây- cô khó hiểu
- còn giả ngu à, đi chơi- anh ns rồi khoác vai cô đi
- đồ nói điêu- cô
- kệ tôi- anh
Anh đưa cô đến nơi toàn là cây xanh và đồi thảm cỏ trải dài không khí trong lành
- oa ..ở trên này thích thật đấy - cô giang tay ra hít không khí xua tan mệt mỏi
- thích không - anh
- thích ....hì hi....- cô quay lại về phía anh cười tươi như nắng khiến anh đơ cứ mải nhìn cô
- này anh.. sao anh biết chỗ này?- cô cười chạy lại chỗ anh hỏi
- à...ờ.. anh thường ra đây lúc mệt nhọc tình cờ phát hiện ra- anh bây giờ mới tỉnh
- anh siêu thật đấy- cô
Cô ngồi trên bãi cỏ xanh ngửa mặt lên trời nhìn những đám mây trôi bồng bềnh kia, lúc này cô thật hồn nhiên, anh cũng thấy bình yên trong lòng khi nhìn cô như thế này
- anh ngủ một tí nhé- anh
- ừ- cô ns rồi nhìn xa xăm
Cô hồi tưởng lại những kí ức của cô và Đạt từng trêu đùa dưới những bãi cỏ xanh khi đi chơi trong công viên, có cái gì mằn mặn đang rơi , là nước mắt thứ nước mà cô ghét nhất cũng chính là thứ mà cô lúc nào cũng cần để giải tỏa nỗi buồn, gió thổi bay những giọt nc đó thổi tung những lọn tóc của cô làn thi thoảng vài sợi chọc vào làm cô đau, lấy tay quẹt mắt cô quay sang nhìn anh vẫn đang ngủ may anh k nhìn thấy. Đứng dậy phủi quần cô đi dạo vài vòng để yên cho anh ngủ rồi tí quay lại sau. Lòng vòng đi trời cũng chiều tà và dần tối nhưng bây giờ cô đang lạc ở gần một quán bar và k biết sẽ đi đâu nữa. Chợt ở đâu ra vài thanh niên mặc đồ đen như du côn đi qua thấy cô liền dừng lại và trêu gẹo có thằng nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống , vừa nãy khi đi anh kéo cô nên cô chưa thay quần áo vẫn mặc quần sóc và áo phông sơ vin
- Đùi em trắng thế, để anh mắt xa cho e nhé- 1 tên
- tránh ra đồ biến thái- cô đạp hắn
- con ranh m làm gì mà ghê thế- 1 tên nữa vuốt mặt cô
- anh em đâu con này ngon xé tan quần áo nó ra- tên khác
Mấy thằng đó xông vào lúc đầu cô giãy giụa cũng chống cự đc 3 ng ít ra cô cũng học ít võ ít thôi nhưng bọn nó nhiều lại còn khỏe nên chịu thôi
* xoẹt.., roạc..* tiếng xế chiếc áo của cô nghe thảm thương đến thế, mấy ng kia lôi đôi giày của cô vứt đi sờ vào chân cô , cô giãy đạp ra
- các anh tha cho em đi mà- cô khóc nước mắt tủi nhục của ng con gái thảm thiết
- k đâu em- 1 tên
- bọn biến thái cút ra, HOàng ơi cứu em- cô khóc nấc lên
- Bọn khốn tránh ra cho tao- giọng anh vang lên
- lại bị quấy rầy, m là ai- cái tên đang đề cô ra đất, buông lỏng cô ra
- k nói nhiều- anh ns rồi lao vào đánh từng tên một 10s rất nhanh bọn chúng ngã hết
- Trang à em k sao chứ- anh nhìn cô đau xót rồi đỡ cô dậy
- em ....cảm ...ơn- cô nấc lên từng tiếng, bộ dạng của cô thật thê thảm tóc xõa bù xù áo xé tả tơi hở nửa phần ngực và bụng
- em thật là- anh ns mắt rưng rưng
Anh cõng cô để che đi phần hở trên ng cô, nhanh chóng đưa cô đi mua quần áo
- em vào thay đi- anh đưa đồ cho cô và 1 gói giấy ướt để cô lau
Cô gật đầu rồi vào thay, anh cũng thật biết nhìn chọn cho cô 1 cái váy ren dài xoè đến đầu gối màu trắng, cô bước ra với mái tóc xoăn nhẹ dài ngang lưng với bộ váy đó trông rất xinh xắn
- em ổn hơn rồi đấy- anh nói mà k hề quan tâm đến ng bán hàng đang ngớ người trc những gì mình nhìn thấy từ 1 cô gái bộ dạng tả tơi lại đc anh hóa phép xinh như vậy
- thật sao?- cô ns k dám ngẩng đầu
- ừ, lại đây đi- anh vẫy tay
- anh thật tốt- cô bán hàng
- vợ tôi k tốt thì tốt với cô à, tính tiền- anh lạnh lùng
- dạ thưa hết 200 nghìn ạ- cô bán hàng ngượng
- đây khỏi trả lại- anh đưa tờ 500 nghìn rồi đưa cô ra xe
- đúng là mơ mà đẹp trai nhà giàu lại max ga lăng mà- cô bán hàng phởn
Đi trên đường cô im lặng k nói gì nước mắt vẫn còn sót trên đôi mắt này, đó là sự nhục nhã với ng con gái mà
- xử chúng- anh lạnh lùng khi gọi cho ai đó
- ây đừng anh ơi- cô bỗng hét to làm anh cũng giật mình, nhanh mà kịp
- nghe chưa? nhốt lại- anh mặt biến sắc
- em sao thế?- anh quay lại nhìn cô
- k sao, anh à đưa em đi ăn đá bào đi hôm nay em thích này- cô cười nhẹ ngẩng đầu lên nhìn anh
- vậy sao, đc thôi- anh cũng thấy bớt lo
Đến quán , anh và cô chọn ngồi trên tầng 2 nhìn ra phía bên đường
- k biết sao anh lại đến kịp thế ?- cô ns rồi cho miếng đá mát lạnh vào mồm
- tại anh là chồng em, sao em lại thành ra như thế- anh chau mày
- lạc- cô thẫn thờ nhưng vẫn cười
- lạc kiểu gì k biết- anh ns rồi cũng đưa vào mồm mình miếng đá mát
Ăn hết 4 bát đá cô cảm thấy sảng khoái cô cùng còn anh thì chịu vì k thích mấy
- anh à, em hết buồn rồi- cô cười to
- thế à, vậy anh cù em nhá- anh ns rồi cù cô khiến cô cười lớn
- thôi k trêu tôi nữa- cô nghiêm giọng
- sao lại cáu rồi- anh an tâm khi cô cười trở lại
- về đi k muộn rồi- cô nhanh nhảu chạy ra xe
Cô đac đi học và làm bài tập đầy đủ, yun vui lắm khi cô đi học trở lại
- yun ơi chiều này đi mua đồ với tao nhá- cô
- ư, nhưng mua gì thế?- yun
- nhiều thứ, độc là phải nhiều lắm - cô cười nham hiểm
- m muốn hạ độc ai, k tiếp tay cho kẻ gết ng- yun lắc đầu
- khổ thế nhờ, đi với tao nhá- cô
- ừ đc rồi- yun
Siêu thị đã đến, cô với yun tranh thủ mua nhanh những đồ cần mua để còn nhanh chóng về nhà k trời tối, mua một đống đồ cô phải gọi taxi về nhà còn yun thì về nhà bằng xe của mình. Đến nhà
- con chào ba mẹ- cô chật vật mang đồ nhưng k quên chào ba mẹ chồng
- ồ chào con yêu- bà liên hôn trán cô
- trang mua gì mà lắm thế con, ng đâu giúp cô chủ- ông trí
- đồ linh tinh ạ, mang lên phòng tôi nhé. Bố mẹ về lâu chưa ạ?- cô ns 1 lèo
- mới về con à, lên tắm đi con rồi xuống ăn cơm
- dạ- cô lên phòng luôn
Hôm nay anh k về ở cty ăn rồi nên chỉ có cô và bố mẹ anh ăn thôi nhưng vẫn vui vẻ
- TRang à, mẹ đi sang nước ngoài lần này thấy cái này tốt cho phụ nữ nên mua cho con này- bà liên đưa cô 1 cái hộp
- cái gì đây mẹ- cô xem quà
- cái này con ăn vào sẽ rất tốt đấy tuy nó hơi khó ăn nhưng k phải là kinh, dần rồi sẽ quen- bà liên
- thế cái này chỉ dành cho con gái à?- cô
- tất nhiên, con trai k ăn đc đâu sao con hỏi thế- bà liên
- à vì nó tốt nên con muốn cho anh HOàng ăn chung- cô
- k đc đâu đấy mẹ mua chỉ để cho con ăn thôi- bà liên
- con xin mẹ- cô ns rồi chạy lên phòng
Cô học bài xong rồi lấy đồ mua ra xem xem có thiếu thứ gì k
- chết còn một thứ nhưng mà k biết...- cô chần chừ gọi đt
- alo bác à mua cho cháu ..... nha nha cháu có việc ý mà k làm chuyện sằng bậy đâu ạ- cô
- ờ đc dc rồi - bác đó
Anh đi làm về, cô liền chạy tót sang phòng anh
- anh mới về à?- cô
- ừ, tự nhiên hôm nay lại sang đây sắp bão- anh ns mệt mỏi
- ai lại nói thế chả lẽ k đc- cô lại gần đấm lưng cho anh
- sướng thế, bóp chỗ này này ...- anh chỉ và thoải mái khi cô đấm lưng cho
- thế này đc chưa?- cô
- ừ ,khoan em có bị ốm k- anh xoay người rồi sờ trán cô
- bỏ đi anh hâm à- cô gạt tay anh
- thế có chuyện gì- anh nghi ngờ
- hì hì.... chồng ơi chồng hôm nào vợ nghỉ buổi chiều đó ...thì chồng đưa em đến....bang chồng chơi nhá- cô cười nham hiểm
- CHƠI Á? EM PHÁ THÌ CÓ Ý- anh hét
- anh này tôi có phá hoại gì đâu- cô quay mặt đi bực mình
- thôi xin lỗi mà, nhưng đến đấy làm gì?- anh xoay ng cô lại
- hì hì...anh nhớ mấy bọn lần trc bắt nạt tôi k, t sắp diễn trò cho anh xem rồi- cô cười
- hả, anh biết mà- anh ngán ngẩm
- nha mai đưa tôi đi k thì đừng trách bổn cô nương này ra tay k khách khí- cô liếc mắt về phía anh
- đc rồi sợ quá cơ, nhưng gọi tiếng ông xã đi nào- anh cười
- ờ thì.... ông xã ... cái đầu anh ý, về phòng đây bye bye- cô lè lưỡi tinh nghịch
- này....k chơi với anh à?- anh gọi với
ĐI học cô cứ nghĩ đến trò nghịch của mình
- làm gì mà vui thế- yun
- ờ k có gì- cô
- còn giấu- yun
- có gì kể sau ha- cô cười
MỘt vụ thảm sát sắp bắt đầu chăng? Chắc không phải đâu vì cô đâu có gan làm thế!
MONG MỌI NG ỦNG HỘ!