Hôm nay đã là ngày thứ mười cô ở trong nhà của Thẩm Hạo Thiên.
Trong thời gian này cô cũng biết được người đàn ông mà cô cho là đối tượng tình một đêm lại chính là tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Thị, kẻ thù truyền kiếp với Trác Thị. Thật đúng là oan gia ngỏ hẹp mà.
Thật ra con người của Thẩm Hạo Thiên cũng rất tốt, tốt đến mức cô thật sự nghi ngờ có phải việc làm ăn của Thẩm Thị không được tốt mà ngày nào cứ đúng giờ đó là anh lại xuất hiện ở nhà, mà thời gian chỉ lệch từ một đến hai phút.
Con người anh cũng rất ưu thích sạch sẽ, không có mùi vị bất thường khi về nhà giống như Trác Tĩnh Phàm. Không dính scandal tình ái với các người mẫu, diễn viên, lại chưa từng có một cuộc tình dính trên các bài báo, nói chung là lí lịch vô cùng sạch sẽ, sạch sẽ đến mức người ta cũng phải nghi ngờ.
Nghĩ đến động tác thuần thục trên giường của anh, đánh chết cô cũng không tin anh chưa từng có bạn gái hay tình nhân, chẳng qua là thế lực quá lớn hoặc tính đề phòng của anh quá cao.
Thực ra vấn đề này cô có thể điều tra được, nhưng dù sao thì cô với anh chỉ là tình nhân, vấn đề này vẫn không nên biết quá nhiều.
Tiêu Nhã chán nản ngồi trên ghế salong, dạo này hình như cô mập lên rất nhiều thì phải, xem ra cô được người nào đó nuôi vô cùng kĩ.
Nghĩ như vậy cô bấm một dãy số: “ Thẩm Hạo Thiên, hôm nay em muốn ra ngoài đi mua sắm cùng bạn.”
“ Được, có cần anh cho tài xế đưa em đi không?” Thẩm Hạo Thiên dịu dàng nói, khiến cho Tiêu Nhã đột nhiên cảm thấy ngọt ngào.
“ Không cần, em có thể tự đi.”
“ Vậy được, tối nay anh cũng có buổi xã giao chắc không cùng em ăn cơm tối được em ăn cơm tối trước, không cần chờ anh.”
“ Được, tạm biệt.” Tiêu Nhã nở một nụ cười vô thức, cảm giác như thế này thực không sai.
“ Tạm biệt.” Thẩm Hạo Thiên vừa tắt điện thoại đang tính nói tiếp chuyện vừa rồi thì thấy cả phòng họp ngẩn người nhìn mình.
Tất cả bọn họ đều như bị sét đánh chết tại chổ, đùa sao, sếp lớn của bọn họ nổi tiếng mặt lạnh, cuồng công việc chán ghét phụ nữ, bỗng nhiên có một ngày đổi tính dịu dàng ôn nhu với một người phụ nữ lại còn nghe điện thoại trong phòng họp.
Nhất định là họ là bọn họ nằm mơ, chính là họ đang nằm mơ, làm gì có chuyện sếp lớn mặt lạnh đổi tính được chứ.
Thẩm Hạo Thiên thấy phản ứng của mọi người, mới ý thức được mình vừa làm gì, anh ho khan vài tiếng:
“ Mọi người, phương án lần này Trình Phong, cậu sắp xếp bộ phận nhân sự để tham gia dự án lần này, Mạch Mạch cô phụ trách liên lạc với bên IMT lấy mẫu thiết kế, Lisa cô phụ trách chọn người mẫu cho sự kiện lần này....”
“ Vâng, lão đại.” Trình Phong/Mạch Mạch/Lisa đồng loạt lên tiếng phải hồi.
“ Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi, tan họp.” Vừa dứt lời anh đứng lên tiêu sái ra khỏi phòng bỏ lại một đám người đang sững sờ.
Gương mặt xinh đẹp của Lisa có chút không thể giữ vững được, cô ta đập bàn đứng dậy: “ Tôi đi mua vé số, hôm nay lão đại phá lệ như vậy, chắc chắn hôm nay tôi mua sẽ trúng giải.” Vừa dứt lời cô ta cũng phóng nhanh ra khỏi phòng để lại trong phòng một tràn cười sản khoái.
Lão đại hôm nay kì lạ đã đành, không ngờ người nổi tiếng nghiêm túc như Lisa lại có ngày dở hơi như vậy. Thế giới này không có cái gì đáng tin cả.
Mà những việc này Tiêu Nhã không biết, hiện tại cô cũng đang éo le không hơn không kém.
Hiện tại Tiêu Nhã đang ngồi trong một quán KFC, mà đối diện cô là cô nàng Trần Quyên mặt đang đằng đằng sát khí nhìn cô.
“ Tiêu Nhã, thành thật sẽ được khoan hồng nếu sai sự thật hậu quả cậu tự chịu.” Trần Quyên nhìn cô bằng ánh mắt như một con sói rình mồi.
Tiêu Nhã cứng ngắt cuối đầu: “ Cái đó, việc là ...” thành thành thật thật khai báo tình huống tối hôm đó.
Trần Quyên càng nghe càng kinh ngạc, cô ấy cầm một quyển tạp chí trên bàn chỉ vào trang bìa nói: “ Cậu nói Thẩm Hạo Thiên này sao.”
Tiêu Nhã nhìn qua trang bìa thấy một người đàn ông tuấn mĩ trong bộ âu phục hấp dẫn, cô tội nghiệp gật đầu.
“ Rầm... mẹ nó, Tiêu Nhã cậu thật sự có phúc mà.” Trần Quyên bị đả kích đứng dậy đập mạnh xuống bàn và hét lớn khiến cho tất cả mọi người trong quán đều quay lại nhìn cô ấy.
Tiêu Nhã lập tức đen mặt, đứng dậy kéo Trần Quyên ngồi xuống nhân tiện xin lỗi mọi người: “ Nhỏ tiếng một chút, cậu muốn chết à.”
“ Cái gì mà nhỏ tiếng chứ, cậu biết Thẩm Hạo Thiên là ai không? “ Trần Quyên nghiến răng nghiến lợi nói, đại thần của cô thật không nghĩ đến lại rơi vào tay của người vô tâm như Tiêu Nhã, thật sự quá tổn thương mà.
“ Là ai.”
“ Ngu ngốc, anh ta là người đàn ông vàng của Đế Đô, đẹp trai, nhiều tiền, lại có một cái lý lịch sạch sẽ không một vết dơ, nói chung Trác Tĩnh Phàm cũng tốt nhưng mà Thẩm Hạo Thiên còn tốt hơn gấp ngàn lần, anh ta là người đàn ông hoàn mĩ, là đại thần trong giới kinh doanh đó, được rất nhiều phụ nữ yêu thích. “ Trần Quyên bộ dáng mê trai cười đến không thể thấy nổi con mắt, rồi cô ấy đột nhiên nhớ ra một vấn đề: “ Này cái đó của anh ta to không.”
Tiêu Nhã nghe Trần Quyên ba hoa có chút hồ đồ không theo kịp được suy nghĩ của cô ấy, đợi đến khi theo kịp thì cô lập tức hắc tuyến đầy đầu đứng dậy cầm túi đi về.
“ Này cậu đi đâu vậy, đợi tớ với, cậu còn chưa tính tiền mà.”
Tiêu Nhã phía trước không ngừng lẩm nhẩm: Người này không phải là bạn cô, tuyệt đối không phải.
--- -------
TA: Quyên tỷ, tỷ thật mất mặt mà, em thật bi ai cho Kỳ ca ca.
TQ: Tiểu An An em đừng nói với chị là em không hứng thú nhé.
TA - Ho khan - : thật ra thì Nhã tỷ, việc này cũng không xấu, tỷ cho hai người bọn em biết đi, dù sao không có được mỹ nam bọn em còn có thể biết kích cỡ cũng rất tốt.
TN: CÚT.....