Abbie phóng xe chạy nhanh trên xa lộ , hai ngọn đèn pha ở đầu xe chiếu thành hai vệt sáng trùm lên nhau ở phiá trước , nhưng nàng không còn thấy rõ. Nàng lái xe theo linh tính- Như một đứa trẻ bỏ chạy để trốn khỏi những câu chọc ghẹo cuả bạn bè. Nhưng dẫu nàng có chạy xe đến đâu , nhanh đến đâu , nàng cũng không bao giờ trốn khỏi những lời cay độc ấy.
Trong mười ngày vừa qua , nàng đã lắng nghe các tin đồn , về người sở hữu chủ mới cuả River Bend. Ai cũng biết người tên là Phillips , trả giá mua được sở nhà đất ấy , chỉ là thay mặt cho một khách hàng giấu tên. Ngày hôm nay , khi mẹ nàng và nàng đến văn phòng cuả Lane để nhận một bản kế toán cuối cùng về tài sản cuả cha nàng ,sau khi trả hết nợ và các chi phí , nàng đã biết được sự thật.
Như nàng đã lo sợ từ bấy đến nay , Rachel bây giờ là chủ cuả River Bend. Nhưng Abbie đã không ngờ Lane dính líu vào việc đó. Hai người là đồng sở hữu chủ cuả sở nhà đất. Còn khốn nạn hơn , ông ta đã tuyên bố thẳng thừng ông và Rachel sẽ làm đám cưới trong tháng chín. Khi ông nói thế , Abbie đã bỏ ra khỏi văn phòng ông , không thể chịu nổi thêm một giây.
Lane Canphield. Một người bạn đáng tin cậy cuả gia đình. Ông đã quay lại chống họ và đứng về phiá Rachel. Dường như xoay qua phía nào , nàng cũng gặp toàn là sự phản bội. Lẽ ra nàng phải biết ngay từ hôm đưa đám cha , khi ông kể cho nàng nghe cuộc tình kéo dài giữa Dean và Caroline Pharr , rằng cảm tình cuả ông nghiêng về phiá nào. Rồi khi ông chồm ra bênh vực Rachel hôm đó ở River Bend , lẽ ra nàng phải biết ông chăm sóc quyền lợi cuả ai. Rachel là trên hết đối với ông- Cũng như trước đây đối với cha nang.
Có lẽ rốt cuộc nàng cũng có thể chịu nổi việc cha nàng có một đứa con khác. Có lẽ nàng thậm chí có thể chấp nhận sự kiện ông đã yêu Rachel nhiều hơn nàng. Nhưng ông đã để lại tài sản cho Rachel , trong khi nàng không nhận được gì cả , quyền sở hữu River Bend lọt vào tay Rachel , và đám cưới của Rachel với một người mà ai cũng nghĩ là một người bạn đáng tin cậy cuả gia đình nàng- Tất cả cộng lại , làm cho Abbie không thể dung thứ đđược.Sự hờn giận lúc đầu đối với Rachel đã tăng lên thành một mối căm thù dày vò nàng
Nếu Rachel nghĩ rằng Abbie sẽ đi xứ khác để lập lại một cuộc đời mới , cô ta đã lầm. Và nếu cô ta nghĩ rằng Abbie sẽ từ bỏ việc nuôi ngựa giống Ả Rập để dự thi bởi vì Rachel cũng làm việc đó , thì cô cũng lầm nữa. Dù biết hay không , Rachel cũng có một kình địch ngay gần nhà. Cho đến lúc này , Abbie đã không thể làm gì để ngăn chặn các sự việc này xảy ra. Nhưng kể từ giờ phút này , nàng nhất định sẽ tranh đấu để chống lại Rachel từng bước một , nhắc nhở cho Rachel biết cô ta chỉ là một kẻ không mời mà đến , kẻ tiếm quyền , trong cái thế giới cuả Abbie này.
Còn cách địa điểm khoan dầu chừng một dặm , Abbie có thể thấy ánh sáng mờ mờ từ sàn cao cuả dàn khoan chiếu hắt lên trời. Ánh sáng ấy như ngọn đèn hiệu dẫn đường cho nàng tìm đến một nơi ẩn nấp an toàn , càng tới gần đường đi càng sáng thêm. Cuối cùng quãng trống hiện ra trước đầu xe , các đèn rọi sáng choang ở dàn khoan chiếu sáng cả các toa xe đầy bụi bặm và các xe tải nhỏ để ở bãi đậu xe.
Dừng xe lại trước chiếc toa xe làm văn phòng cuả Mac Crea , Abbie bước xuống xe và đi ngay vào đó. Nàng không gõ cửa , vì biết bên trong không nghe được tiếng gõ do nơi đó quá ồn. Nàng đi thẳng vào.
Ở nửa trước chiếc toa xe không có ai cả. Nàng dòm về phiá nửa sau thì thấy Mac Crea nằm chình ình vắt ngang một chiếc giường đơn , còn mặc nguyên áo quần và ngủ say. Nàng bước tới gần chỗ chàng nằm và đứng yên một lát , nhìn chàng. Trước đó , nàng chưa hề thấy chàng nằm ngủ. Mái tóc đen và quăn cuả chàng rối bù; cái áo sơ mi lòi ra ngoài lưng quần , các bắp thịt của chàng dãn ra. Ngực chàng phập phồng lên xuống theo hơi thở đều đặn. Abbie mỉm cười vì thấy vẻ mặt cau có cuả chàng trong giấc ngủ.
Gần đây tình hình cuả nàng hết sức tồi tệ. Nhưng nhìn chàng , nàng chợt nhận ra nàng đã quá chú tâm vào các vấn đề riêng tư cuả nàng mà quên rằng Mac Crea đã mất gần như tất cả sau khi cha chàng chết. Vậy mà chàng đã đấu tranh chống lại vận rủi và phục hồi được công ty cuả chàng. Nàng biết việc ấy không dễ dàng , nhất là vào lúc đầu.
Thẳng thắn mà nói , tình hình cuả nàng không đến nỗi tồi tệ quá. Ngoài con Tiểu Giang Phong , nàng còn danh tiếng cuả nàng đã từng trình diễn ngựa trong các sân thi ngựa đẹp. Tuần lễ vừa qua , nàng và Ben đã tiếp xúc với một vài người gây ngựa giống Ả Rập có cơ sở nhỏ ở vùng này , và cho họ biết sẵn sàng cung cấp cho họ các dịch vụ như nuôi , dạy và trình diễn ngựa.
Với mùa thi đua sắp tới vào mùa thu , nhiều người gây giống ngựa đã tỏ ý muốn thuê nàng và Ben.
Và họ cũng không phải hòan toàn hết tiền. Babs đã nhận được gần năm chục ngàn đô la trong phần gia tài cuả bà , là tiền còn lại sau khi trả hết cho các chủ nợ với số tiền bán đấu giá. Nếu Abbie đã ở lại văn phòng Lane thay vì bỏ đi ra một cách giận dữ như vậy , có lẽ còn được nhiều hơn. Nhưng mẹ nàng đã nhất định để cho Jackson hưởng toàn bộ số tiền cuả cha nàng để lại cho y , và đã chỉ thị Lane lấy tiền cuả bà đắp qua cho y. Đó là mt cử chỉ cao quý , Abbie khó cãi được. Nhưng nàng vẫn nghĩ rằng mẹ nàng không cần thiết phải rộng lượng đến vậy.
Như vậy , mẹ nàng đã có một số vốn nhỏ. Abbie có con Tiểu Giang Phong , con ngựa đã lên một cơn sốt , nhưng sau đó tình trạng sức khỏe cuả nó đang dần dần cải thiện. Cộng thêm , nàng có Ben hợp tác với nàng. Và , trên hết , nàng có người đàn ông đang nằm trước mặt nàng , cau có trong giấc ngủ , sẵn sàng tranh đấu thêm nữa.
Nàng từ từ và cẩn thận nằm xuống đè lên chàng , dịu dàng vuốt những nếp nhăn trên trán chàng , tránh làm chàng bị nhột. Rồi nàng cà môi lên miệng chàng và cảm thấy chàng rục rịch. Bàn tay chàng ngập ngừng đặt lên eo lưng nàng rồi xoa ngược lên vai nàng Abbie biết chàng đã thức ngay cả trước khi chàng ngậm lên miệng nàng và rút chặt môi nạng Nàng hôn chàng , và chàng hôn trả một cách dã dượi , như một ngọn lửa nhen rất lâu và lâu mới cháy , làm người nàng nóng lên hoàn toàn hơn là một cái hôn chầm chậm.
Cuối cùng Mac Crea nhích qua một bên , kéo nàng nằm xuống , đầu gối chung lên chiếc gối cuả chàng.
- Chào anh- Abbie khẽ nói.
- Đấy , thức dậy kiểu này thì đàn ông thích lắm. Anh nhớ em quá , Abbie !- Chàng nói bằng giọng rất cảm động , khiến nàng nghẹn cổ họng , vì nghe trong đó có sự thừa nhận chàng quan tâm đến nàng biết chừng nào , tuy rằng chàng không thực sự dùng chữ "yêu".
- Em cũng nhớ anh , Mac !
Chàng lại vuốt lưng nàng và hôn lên môi nàng. Tim nàng đập nhanh trong các tĩnh mạch cuả nàng. Cái hôn toàn vẹn kéo dài , họ không hấp tấp gì cả. Abbie cảm nhận được chàng tìm thấy sự ấm cúng và mãn nguyện trong việc gần gũi này và chỉ muốn kép dài để tận hưởng.
Tiếng động ầm ĩ cuả dàn khoan bỗng tràn vào bên trong toa xe. Mac Crea nhích ra , cau mày.
- Ông chủ !- Một người làm việc ở dàn khoan , đội cái mũ cứng , kêu lên khi bước vào cái bếp nhỏ , và đứng khựng lại khi thấy Abbie nằm trên cái giường nhỏ với Mac Crea. Anh ta quay mặt đi và cúi đầu- Xin lỗi. Tôi không biết ông có khách- Anh ta thụt lui một bước , phân vân , không biết nên đứng hay đi.
- Gì vậy , Barnes ?- Mac Crea chống một cùi tay nhỏm dậy. Abbie vẫn nằm cạnh chàng , không ngại ngùng gì cả , rất thoải mái vì có cảm tưởng có quyền nằm trên giường cuả chàng.
- Chúng tôi có thể cần đến ông một phút ở dàn khoan , chỉ thế thôi- Anh ta lắp bắp , và quay lui định đi.
- Tôi ra ngay- Mac Crea nói. Khi đóng cửa lại , cách ly tiếng ồn cuả dàn khoan , chàng nhìn xuống mặt nàng , cặp mắt đen long lanh , và dịu dàng nói thêm- Dù rằng anh thích ở lại đây với em.
- Và em không giữ anh , dù em muốn anh vô cùng- Ngồi dậy , nàng hôn phớt lên má chàng , rồi đặt chân xuống sàn.
Nàng bước vào bếp , và tránh đường cho Mac Crea bước qua. Nàng nhìn theo chàng cầm cái mũ cứng đội lên đầu , và bước tới cửa.
- Anh không đi lâu , pha cà phê mới nhé !
- Vâng.
Vài phút sau , khi bình cà phê đã sôi sùng sục và hơi bốc ra ở vòi toa? mùi thơm cuả cà phê đầy trong rờ moọc. Abbie dọn dẹp trong bếp , rồi rót cho mình một tách ca phê mới pha , và bưng ra khu bàn giấy ở phía trước cuả toa xe. Nàng đứng ngắm một lúc lâu bức ảnh Mac Crea chụp chung với cha để trên nóc tủ hồ sơ , và dựa vào tường. Tình thương giữa hai cha con quá hiển nhiên , khiến nàng nghe tim nhói lên vì ghen tị. Cố nén cảm nghĩ đó , nàng quay đi và bước tới cạnh bàn giấy cuả Mac Crea , đột nhiên thấy cần có sự gần gũi của chàng , sự an tâm do tình yêu cuả chàng đem lại. Abbie nổi hứng ngồi vào cái ghế xoay đã sờn đằng sau bàn giấy. Tấm nệm và lưng ghế đã từ lâu được nắn theo thân mình chàng. Nàng dựa ngửa ra sau , vừa nhấp cà phê , vừa lơ đễnh liếc qua các giấy tờ và bìa đựng hồ sơ để rải rác trên mặt bàn.
Một bìa cứng có đề chữ : "Tài liệu về CTS". CTS là chữ viết tắt cuả "hệ thống thử nghiệm điện tóan" của Mac Crea , Abbie nhớ lại. Tò mò một cách vô tình , nàng rút tập bìa ra khỏi chồng và lật ra xem giấy tờ bên trong. Nàng biết dự án này rất quan trọng đối với chàng , thế nhưng chàng không hề bàn với nàng hợp đồng chàng đã thương lượng về nó. Nàng lật đến mấy tờ giấy trông giống như một hợp đồng hùn vốn , thì một chữ ký ở trang cuối đập vào mắt nàng : Rachel Pharr. Abbie sững sờ nhìn kỹ , sợ lầm. Mac Crea không thể... Mac Crea không đời nào muốn... Nàng từ từ ngồi thẳng lên , tay nắm chặt xấp giấy , mắt dán vào cái tên Rachel Pharr.
Cửa toa xe mở ra và Mac Crea bước vào. Abbie quay lại , không nói được , không suy nghĩ được , không làm gì được ngoại trừ nhìn sững vào mặt chàng , lặng người vì tang vật còn nằm rành rành trong bàn tay nàng. Nhưng chàng có vẻ không để ý , trong khi cởi mũ ra và quăng nó lên cái ghế đệm dài.
- Anh đã nói với em anh không đi lâu- Một nụ cười lười biếng làm bộ ria mép nhếch lên , trong khi chàng dừng lại cạnh bàn giấy , rồi liếc xuống các tờ giấy trong tay nàng. Mặt không đổi sắc , chàng quay đi bước xuống bếp , và nói :
- Cà phê thơm quá.
- Cái gì đây , Mac Crea ?- Abbie nhổm dậy khỏi ghế , đi theo chàng tới cửa , và dừng lại , vẫn còn đang bị choáng váng và đờ đẫn cả thân mình.
- Cái đó hả ?- Nhìn qua vào các giấy tờ trong tay nàng , chàng nâng tách cà phê nóng hổi lên miệng , nhưng không uống ngay- Đó là hợp đồng sở hữu bằng sáng chế ra hệ thống CTS.
- Em biết cái đó- Nàng lắc đầu và tự hỏi phải chăng chàng cố tình hiểu lầm- Em không nói đến chữa ký cuả ông ta. Tại sao lại có chữ ký của cô ta để làm gì ?
- Em muốn nói cuả Rachel ?- Giọng chàng vẫn đều và trầm tĩnh , chàng nói ra cái tên ấy một cách thoải mái- Vì đó là danh sách các đồng sở hữu chủ , lẽ tự nhiên có tên Rachel trong đó.
Câu nói đầy vẻ tự nhiên cuả chàng khiến nàng hết còn đờ đẫn , ngược lại các cảm xúc từ nãy đến giờ bị chặn lại bây giờ ào ạt nổi lên , và nàng gần như hoa mắt vì giận dữ.
- Anh muốn nói gì , khi bảo là "lẽ tự nhiên" ?- Có phải anh nói rằng cô ta là một trong những người đầu từ vào phát minh cuả anh ? Rằng anh- Anh ...- Nàng tìm mãi không ra tiếng gì để biểu lộ cảm giác bị phản bội tuyệt đối nàng đang cảm thấy.
- Đúng như vậy- Mac Crea nhấp tách cà phê.
- Anh nhận tiền cuả cô ta- Nàng run lẩy bẩy khi lên án , và căm ghét chàng quá chừng vì chàng thản nhiên quá đỗi , như thể không làm gì sai quấy. Từ lâu nay , nàng nghĩ rằng chàng thành thật quan tâm đến nàng , nhưng rõ ràng là chẳng phải vậy- Sao anh có thể làm thế ?
- Đơn giản vô cùng. Anh muốn dự án này bắt đầu đem ra thực hiện tại các địa điểm khoan dầu. Anh có bao giờ giấu kín điều ấy đâu !
Abbie biết chàng đã không giấu , nhưng thừa nhận như thế càng tệ hơn. Nổi nóng vì thấy chàng phớt tỉnh khi biết chuyện ấy làm nàng phiền muộn đến chừng nào , Abbie hất văng tách cà phê ở tay chàng. Không thèm để ý đế cà phê nóng hổi tung toé ra quanh đó , và cái tách thì văng vào vách đối diện , bể từng mảnh.
- Anh cũng chẳng quan tâm anh nhận tiền cuả ai , phải không ?
- Chẳng một chút nào !- Mac Crea cũng bắt đầu nổi nóng.
- À , bây giờ tôi hiểu tại sao anh không bao giờ nói với tôi điều gì về cái hợp đồng anh đã thương lượng được- Giọng nàng đầy khinh miệt cũng ngang như tức giận- Anh đã cẩn thận không để cho tôi biết tất cả những ai dính líu vào , phải vậy không ? Anh làm vậy , trong khi "biết" tôi sẽ có cảm nghĩ như thế nào về chuyện đó. Sao anh có thể như vậy ?
- Dễ trả lời. Đây là công việc làm ăn- Mac Crea nói giọng quả quyết.
- Công việc làm ăn ! Anh gọi cái đó là công việc làm ăn à ?- Nàng có sẵn một tên khác để gọi cái đó : phản bội tối hậu- Suốt thời gian ở Houston , anh gặp cô ta chứ gì ?- Nàng lộn ruột chỉ vì nghĩ tới cảnh hai người ngồi chung với nhau. Nàng có thể tưởng tượng Rachel có lẽ đã hả hê vì biết rằng cô ta cướp được một người khác nữa mà đáng ra chỉ thuộc về nàng
- Có nhiều người khác nữa trong các buổi họp ấy. Tôi không ở một mình với cô ta , nếu đó là điều cô muốn ám chỉ. Tôi đã bảo cô : đó là công việc làm ăn.
- Tôi phải tin vậy sao ?
- Cô có tin hay không , tôi chả thèm coi ra gì !
- Cái đó hiển nhiên ! Và cũng là hiển nhiên anh chẳng coi tôi ra gì !
- Nếu cô muốn nghĩ vậy- Chàng không chịu thua , vẫn giữ quan điểm cứng rắn. Vẻ mặt chàng không lộ vẻ gì hối tiếc , không tỏ ra chút gì hối lỗi.
- Cái phát minh cuả anh quan trọng hơn tôi nhiều đối với anh. Tôi đã ngu ngốc nên không thấy điều đó. Thôi được , bây giờ anh đã được vừa ý !
Nàng quăng tập giấy vào mặt chàng và rảo bước đường hoàng đi ra cửa. Cầm cái nắm cửa , nàng ngóai cổ lại , vừa đau đớn vừa ghen tuông , vừa tức giận.
- Tôi mong rằng kể từ nay trở đi chúng nó sưởi ấm cái giường cuả anh , bởi vì tôi thì đừng có hòng !
Nàng chạy ào ra khỏi toa xe , và đi trong đêm dưới ánh đèn rọi , cố cầm nước mắt , và run lẩy bẩy. Nàng có thể thấy lại chàng đứng đó , nhìn xuống các giấy tờ vung vãi và các mảnh tách vỡ , môi mím lại vì giận dữ. Nhưng nàng đã vượt qua các lằn mức tế nhị ấy , và bây giờ thù ghét chàng cũng dữ dội như trước đó đã yêu chàng.
Còn lại trong toa xe , Mac Crea nhìn trừng trừng vào cánh cửa , mấy ngón tay cong lại như những cái vuốt , muốn chạy theo chộp lấy nàng và lay nàng cho đến khi răng nàng văng ra khỏi hàm. Nhưng thay vì vậy , chàng quay lại , dẫm cả lên giấy tờ. Chàng nhìn xuống , rồi đập mạnh nắm tay vào tủ hồ sơ làm ván ép nứt lõm vào dưới cú đấm quá mạnh.