Thời gian đổi mới: 2013- 06- 18
Đứng tại tầng cao nhất của ngân hàng tài chính quốc tế An Tú mà nhìn xuống, thành thị lộng lẫy ánh đèn, giống như ngân hà phản chiếu bóng nước.
Một trận âm ba thật lớn từ boeing 777 theo chỗ không xa lướt qua, có thể thấy rõ khung máy bay màu trắng, Vương An đứng tại phía trước cửa sổ thủy tinh đã rơi xuống đất , hai tay ôm ngực, ánh mắt lấp lánh nhìn về màn ảnh. . . Một bức ảnh này đã từng trở thành bìa mặt được đăng bởi vô số tạp chí, trong đó bao quát < time >.
Ngày 23 tháng 8 năm 2001, đối mặt Vương An không còn là màn ảnh, mà là họng súng đen ngòm.
”Đơn giản thô bạo như vậy. . . Xem ra các người thực sự đã đến tình trạng không cố kỵ. “ Vương An xoay người đi, không tiếp tục để ý tới sát thủ trước người.
Muốn tới được phòng làm việc của hắn, ít nhất cần trải qua mười lăm lần trình tự kiểm tra an toàn, trong đó có ba cái trình tự mật mã chỉ có ba người nắm giữ, rải rác công ty cao ốc có ba nghìn cái cameras, hai trăm bốn mươi tên bảo an các cấp, muốn tại giờ phút này gặp được hắn, còn cần đối mặt với cận vệ của hắn, từng là thủ tịch giáo quan của bộ đội đặc công Trung Nam Hải , Lâm Chi Ngôn.
Lâm Chi Ngôn cũng không ở bên người Vương An, sát thủ lại trực tiếp đi thẳng tới trước người hắn, điều này nói rõ cái gì, không cần nói cũng biết.
”Mật mã tiến vào gian phòng kia. “ thanh âm của sát thủ trầm thấp mà khàn khàn, mang theo cảm xúc khô khan máy móc, rất hiển nhiên mũ phòng hộ của hắn cũng cài đặt hệ thống đổi giọng.
”Các ngươi còn đang kiêng kỵ ta cái gì? “ Vương An mang theo một tia trào phúng, “Cho dù là muốn giết ta , cũng không muốn để cho ta từ trong giọng nói của sát thủ đoán được một tia đầu mối? “
”Mật mã tiến vào gian phòng. “ sát thủ lặp lại một câu đồng dạng, rất hiển nhiên hắn vô cùng có tư cách nghề nghiệp, sẽ không cùng Vương An tiến hành bất luận cái gì đối thoại dư thừa.
”Ta thực sự không biết mật mã. “ Vương An lắc đầu.
”Mật mã tiến vào gian phòng. “ thanh âm của sát thủ vẫn như cũ không có một tia thiếu kiên nhẫn, chỉ là kiên trì.
”Ngươi phải biết rằng, ở an ninh mạng và uy hiếp tranh tài bên trong, bản thân ngươi quyết định có hay không phân đoạn an toàn yếu kém nhất. . . Vô luận là Fort Knox. . . căn cứ huấn luyện quân sự lực lượng thiết giáp nước Mỹ tối trọng yếu nhất cùng với vị trí kho vàng Fed, vẫn là hàng ngàn tài khoản game Lianzhong, bởi vì mật mã thiết lập cuối cùng đều có thể bị phá giải hết. . . “ Vương An đối mặt với nòng súng, không có một chút sợ hãi cùng hoảng loạn, “Gian phòng kia không giống, nó không thể nào bị bất luận cái gì phương pháp phá giải truyền thống giải quyết, nó không có mật mã, nhưng là chỉ có ta có thể mở. “
”Ta sẽ không để ngươi rời đi phòng này một bước. “ sát thủ rốt cục nói một câu khác.
”Điều kiện tiến nhập gian phòng kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần chơi một lần Tetris (xếp gạch) là được rồi, tốc độ qua cửa, tần suất ấn phím, còn có thói quen mệnh lệnh ấn phím đều là đồ vật trong tiềm thức của ta, thời điểm từng người chơi trò chơi này, những thứ đồ này đều sẽ khác nhau. . . Chỉ khi ta chơi trò chơi này thì, đặc định tốc độ qua cửa, tần suất ấn phím cùng thói quen ấn phím mới có thể phù hợp điều kiện mở ra, hệ thống an toàn bởi vậy phán đoán có hay không phù hợp điều kiện mở ra. “ Vương An hơi có chút đắc ý nói: “Cái hệ thống này xây dựng ở trên cơ sở ngầm mô phỏng thói quen, là mật mã tiềm thức, vô luận các ngươi thế nào nghiên cứu hình ảnh thu được khi ta tiến nhập gian phòng kia, hoặc là cố gắng chơi Tetris (xếp gạch), cuối cùng đều không cách nào giải quyết vấn đề. Ta chết, gian phòng kia liền không mở được. “
” ta đành phải giết ngươi. “ thanh âm vẫn như cũ bình tĩnh và lạnh lùng.
”Giết đi. “ Vương An nhắm hai mắt lại.
Tiếng súng thật lâu không có vang lên, Vương An nghi hoặc nhìn sát thủ.
”Ngươi đã sớm biết ngày hôm nay sẽ chết? “ sát thủ hỏi.
”Đúng vậy, làm sao ngươi biết ta biết ngày hôm nay sẽ chết? “ Vương An cũng có chút nghi hoặc.
”Hôm nay ngươi làm rất nhiều chuyện, đều giống như là an bài hậu sự. . . Ngươi thông qua bưu cục bất đồng gửi đi ba mươi sáu kiện phong thư. Dùng kênh mã hóa gửi mười hai email, đồng thời thanh toán một số tài khoản, cùng tám quản lý ngân hàng của ngươi tiến hành hội nghị video, đồng thời đem trọng yếu nhất tài khoản một lần tuyến ẩn giấu. Còn có vài luật sư cùng ngươi có liên hệ. . . “ sát thủ giơ tay lên sờ sờ vị trí trên bộ phận tai của mũ giáp, hiển nhiên là đang xác nhận mệnh lệnh và câu hỏi của một người khác truyền đạt đến, “Ngươi làm toàn bộ thứ này đều là phí công, ngươi biết là ai muốn đối phó ngươi. “
Vương An rốt cục nở nụ cười, cười vô cùng vui vẻ, “Trên thực tế, ta gửi đi số lượng thư càng nhiều, xem ra là các ngươi bỏ lỡ không ít phong thư. Nhưng thật ra mười hai email không có sai. . . Quả nhiên vẫn là truyền thống đồ vật tin cậy an toàn hơn. “
”Ngươi làm việc này, có mục đích gì? “ sát thủ cũng không thèm để ý trong giọng nói Vương An có chút châm chọc.
”Có người sẽ báo thù cho ta, nhưng mà hắn đối mặt kẻ địch vô cùng cường đại , đông đảo, cho nên ta phải vì hắn cung cấp tài chính nhất định , cùng lực lượng có thể tin cậy. “ Vương An không nói thêm nữa, trong đôi mắt tinh quang bỗng nhiên bắn ra bốn phía: “Nói cho ông chủ ngươi biết, giết người của ta, chắc chắn chết không toàn thây, người phản bội ta, chắc chắn tan cửa nát nhà. “
Từ 240 tên lính đặc biệt giải ngũ cùng với nhân viên chuyên nghiệp của công ty an ninh xếp hạng thứ 3 thế giới tạo thành đội ngũ an toàn, thủ tục an ninh phân bố khắp cao ốc, còn có thiếp thân bảo tiêu rời đi, Vương An dĩ nhiên ý thức được hắn đã bị mọi người. . . Ít nhất là tuyệt đại đa số người thân, đối tác và bạn bè phản bội, bọn họ muốn hắn chết, hắn làm sao cam tâm cứ như vậy chiều theo ý họ, không để bọn họ phải trả giá?
”Ngươi còn có di ngôn gì muốn nói? “ sát thủ trầm mặc một lát rồi nói ra.
Vương An từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp, bên trong chứa đầy giống như ánh đèn rực rỡ ngoài cửa sổ. . . Càng thêm mỹ lệ làm rung động lòng người : kim cương.
”Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. “ sát thủ lắc đầu.
”Không. . . Ta sẽ không làm khó ngươi như vậy. Ngươi giết ta, những kim cương này đều có thể lấy đi. Quan trọng là ..., nếu như ta không lấy ra, ngươi cũng sẽ không đi lục soát ngăn tủ của ta, không chiếm được những thứ đồ này. . . Cho nên ta cảm thấy được , thứ này vẫn tính là vật giao dịch ta lấy ra. “ Vương An thành khẩn nói.
Sát thủ trầm mặc, không nói gì.
”Chỗ kim cương này , giá trị đại khái 10 triệu đô la mỹ, chuyện ta cần ngươi làm rất đơn giản. “ Vương An buông hộp, đến gần sát thủ, nòng súng chĩa vào trán “Hôm nay là sinh nhật 2 tuổi của con gái ta, nàng cũng giống như những viên kim cương này , hoàn mỹ không tì vết, đáng tiếc ta không có cách nào lại nhìn thấy người xinh đẹp nhất trên thế giới này. . . Ta hy vọng vào năm nàng lên 5 tuổi, ngươi có thể thay ta đi xem nàng, chúc nàng sinh nhật vui vẻ. “
Sát thủ gật đầu, cầm hộp chứa đầy kim cương, hỏi tiếp: “Ngươi có cái gì muốn đối với vợ ngươi nói sao? “
”Là nàng để cho ngươi hỏi? “ Vương An nhiều hứng thú hỏi.
Sát thủ cũng không trả lời vấn đề này của hắn.
”Cho ta thủ tiết, đừng cho ta cắm sừng. . . Ta để lại cho nàng di sản giàu có, nàng phải lưu xuống cho ta trinh tiết của người làm vợ. “
Sát thủ gật đầu, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, đã đến giờ.
Tiếng súng trầm thấp, máu văng tung téo, một người đàn ông tuyệt vời, cuối cùng chỉ là một xác chết, cái gọi là sinh mệnh, bất quá là ván cờ của tử thần mà thôi .