BÀI HÁT THỨ CHÍN
Trời còn chưa sáng hẳn, Hướng Tình Tình đã sớm tỉnh dậy, đại não vẫn còn ở trong trạng thái phấn khởi.
Nhớ lại về chuyện ngày hôm qua, ngón tay Hướng Tình Tình khẽ chạm vào màn hình điện thoại di động, màn hình sáng lên trong nháy mắt, đầu ngón tay cô vừa lúc dừng lại ở hình đại diện của Từ Thanh Viễn trên WeChat.
Khẽ nhếch lên đôi môi nhợt nhạt có chút khô khốc, Hướng Tình Tình nhịn rồi lại nhịn, nhưng không làm được liền phì cười một tiếng, đôi mắt hạnh linh động nhìn ngó xung quanh.
Làm sao đây? Căn bản là thích không giấu được mà, dù là cách nhau một cái màn ảnh, không thấy được anh, nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy hình đại diện của anh, vừa nhìn thấy trạng thái của anh là đang gõ chữ, cô liền không nhịn được mà muốn hét chói tai.
Đại thần giới cổ phong [1] đã ẩn dật thế nhưng lại bị cô bắt được.
Anh là Từ Thanh Viễn, thật sự là Từ Thanh Viễn.
Không còn là người ở trên màn ảnh cách sông cách núi không thể tiếp xúc được kia.
Làm sao đây, thật giống như được ôm ôm hôn hôn rồi bế lên cao.
Một giây kế tiếp, âm báo nhắc nhở tin nhắn đến của WeChat cắt đứt suy nghĩ đang ngày một nhiều hơn của Hướng Tình Tình.
Là tin nhắn thoại, còn là tin nhắn thoại của đại thần nhà cô 0.0
Click mở ra, im lặng một hai giây đầu, sau đó là một tiếng cười nhẹ ngắn ngủi, rất ngắn, ngắn đến mức Hướng Tình Tình phải nghe đi nghe lại bốn năm lần mới phát hiện như vậy mà là hai chữ [2] chào buổi sáng.
Giọng của Từ Thanh Viễn có chút khàn khàn, đại khái là bởi vì mới ngủ dậy.
Tin nhắn thoại rất ngắn, loe hoe hai chữ, nhưng lại câu ba hồn bảy vía của Hướng Tình Tình đi hơn nửa.
Anh nói, cô là cảm giác đầu tiên của anh. [3]
Mà vừa vặn, đối với Hướng Tình Tình, anh cũng là cảm giác đầu tiên của cô. Trên dời này, mọi tình cảm đều có muôn hình vạn trạng, có người ở chung một chỗ với nhau không phải bởi vì thích càng không phải bởi vì yêu, mà do nhiều nguyên nhân phức tạp khác nhau, tạo ra đủ thể loại tình cảm. Có lẽ là vì trách nhiệm, hoặc có lẽ là do lệ thuộc, hoặc có lẽ là không có cách nào khác, cảm giác từ cái nhìn đầu tiên rất hiếm có.
【QIN: Đang làm gì vậy?
Hoa Hướng Dương: Đang......
QIN:?
Hoa Hướng Dương: Nghĩ về anh
Hoa Hướng Dương: Đang nghĩ về anh đó 0.0】
Ở đầu bên kia, Từ Thanh Viễn đang cúi đầu cài tay áo nhìn điện thoại phát ra hai tin nhắn liền không khỏi bật cười, thầm than bé con này thật đáng yêu. Ngón tay thon dài sạch sẽ sờ vào khuy áo màu xanh da trời, xỏ vào ống tay áo sơ mi một cách cẩn thận.
Không thấy đại thần nhà mình trả lời tin nhắn, trẻ nhỏ lại không cam lòng mà gửi qua một tin nhắn khác.
【 Hoa Hướng Dương: Anh đang làm gì vậy? 】
Còn gắn thêm biểu cảm, một cô bé có gương mặt đáng yêu đang trốn ở trong cửa nhìn chằm chằm ra bên ngoài.
Một giây sau Từ Thanh Viễn trả lời lại.
【QIN: Anh cũng đang nghĩ về em. 】
Trẻ nhỏ lại bị second kill [4], không thể chịu nổi dù chỉ một giây.
Dừng lại một chút, cúi đấu suy nghĩ không quá 2 giây, Từ Thanh Viễn lại nhắn thêm một tin.
【QIN: Vừa rồi đang thay quần áo. 】
Nhưng mà, hiển nhiên điểm chính trong suy nghĩ của trẻ nhỏ nào đó không đặt trên việc đại thần đang thay quần áo, mà là ở chỗ đại thần của cô cũng đang suy nghĩ về cô...
Trẻ nhỏ nào đó lúc này đã ôm ngực, chỉnh lại giao diện của hội thoại, bắt đầu chụp lại màn hình.
Buổi tối, weibo người nào đó lại bị oanh tạc...
Mà sự việc vẫn là do đại thần.
【QIN Duệ Thần _: Này, @Mộ Ly Khanh Sáng nay, có trẻ nhỏ trong nhà nói đang nghĩ về anh, vì thế nên muốn em nghe bài hát này lúc nhớ anh. 】
《 Muốn em nghe bài hát này khi nghĩ đến anh 》
Anh biết em vĩnh viễn không rời bỏ anh
Hãy nhớ, lúc nghĩ về anh thì nghe bài hát này
Nhứ vậy thì anh sẽ càng có dũng khí
Bây giờ thời tiết bên đó của em như thế nào?
Nhớ mặc nhiều để bản thân ấm hơn.
Đừng thức khuya, đi ngủ sớm một chút
Em phải ngoan
Anh biết em có lúc cũng sẽ rất xấu hổ
Luôn lén nhìn weibo của anh vào nửa đêm
Ở cùng anh cho đến cuối cuộc đời.
Giọng Từ Thanh Viễn không khàn khàn như buổi sáng, bỏ đi ba phần lạnh nhạt, nhiều hơn bảy phần ôn nhu, rất hấp dẫn.
Hướng Tình Tình ôm chân ngồi trên giường nhỏ của mình, mặt chôn trên đầu gối, thầm nghĩ người này sao lại trêu chọc người ta như vậy nhỉ... Thật là muốn thật là muốn nhìn dáng vẻ của anh lúc thu bài hát, muốn biết chủ nhân của âm thanh hấp dẫn này ở nơi làm việc sẽ là dạng gì.
Muốn gặp anh, muốn ôm anh, muốn cọ đầu vào cổ anh. Còn muốn tại thời điểm lúc anh đang thu âm mà hôn anh. A, không, là tại muốn thời điểm lúc anh đang thu âm mà tháo dây lưng của anh ra. Cởi từng nút từng nút, muốn nhìn thẩy vẻ mặt của anh, muốn nghe thấy âm thanh khàn khàn trầm thấp của anh. Muốn nhìn thấy biểu hiện lạnh nhạt của anh khi nhiễm □□, xen lẫn tiếng thở dốc bị đè nén.
Hướng Tình Tình ôm mặt, ôi, cô ở trên weibo xem phương pháp trêu chọc đàn ông xong thuận tiện dùng để thực hành trên người của Từ Thanh Viễn.
Sau đó, có một ngày Hướng Tình Tình đột nhiên nhớ ra rằng đã xảy ra một chuyện như vậy nên cô liền thực hành, cả thể xác lẫn tinh thần đều thực hành, bị Từ Thanh Viễn dạy cho thực hành.
*
Tác giả có lời muốn nói:
Cái này ta viết có tiết tấu nhanh
Có cảm giác ta là tên lưu manh 0-0
*
Chú thích:
[1] Giới cổ phong - Nhạc cổ phong là một phong cách âm nhạc Trung Quốc xuất hiện và nổi lên trong thế kỷ 21, đặc trưng bởi: ca từ cổ điển tao nhã, cách dùng từ đều đặn, có trật tự và được trau chuốt giống như bài thơ cổ (có vần, nhịp, sử dụng hình ảnh ước lệ tượng trưng, dùng từ cổ, điển cố, tả cảnh tả tình, số câu chẵn). Nhạc cổ phong có giai điệu nhẹ nhàng, âm điệu du dương trên nền các loại nhạc cụ dân tộc, chứa đựng phong cách độc đáo, được xem như làn gió mới thổi vào âm nhạc Trung Quốc cổ điển.
[2] 早啊
[3] Cảm giác đầu tiên, còn được gọi là ấn tượng đầu tiên. Đề cập đến bản năng đầu tiên của con người hoặc sự vật, gây ra bởi sự kết hợp giữa suy nghĩ và tâm lý. (baidu)
[4] second kill - nghĩa là giết ngay lập tức, đặc biệt là trong trò chơi hoặc các hoạt động giải trí khác có tính chất PK, bởi vì kẻ thua cuộc và người chiến thắng quá khác nhau, thời gian chiến đấu quá ngắn và trận chiến kết thúc. (baidu)