Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 19: Chương 19: Bất thình lình cho một cái tát.




“Em cũng vậy. . . . . .” Băng Ngưng nhàn nhạt lại đau thương nói. Không để ý tới bả vai bị siết đau đớn, cô chậm rãi lau nước mắt, hai năm trước, cũng vào ngày này, nắng chiếu rực rỡ, hắn gọi tên cô rồi lần đầu tiên hôn cô, nhưng chỉ sau đó, mẹ liền nói muốn hắn đính hôn với Tuyết Ngưng, mà hắn lại gật đầu đồng ý, Tuyết Ngưng thẹn thùng tựa vào ngực hắn. Ngưng nhi?Ha ha. . . . . . Tuyết Ngưng cũng là Ngưng nhi mà! Cô không trách hắn, chỉ tự trách mình quá ngu. . . . . .

“Cô còn mặt mũi nào mà hỏi tôi hôm nay là ngày gì!” Diệp dịch lỗi quát lạnh, tay đang nắm chặt vai Băng Ngưng càng dùng sức thêm, “Bởi vì cô mà Tuyết nhi của tôi mới chết! Tất cả đều là vì cô!” (van: nếu mình mà là tác giả chắc sẽ viết cho BN chết ngay từ hôm đấy, để đôi gian phu dâm phụ này sống hạnh phúc với nhau tới già :)) )

Băng Ngưng cảm giác xương mình đang bị bóp nát, “Không phải vì tôi. . . . . .”

“Cô nói lại lần nữa!” Giọng nói bình thản của cô khiến Diệp Dịch Lỗi vốn đang tức càng thêm tức.

“Tôi nói là không phải vì tôi!” Băng Ngưng cao giọng nói. “Tôi mới chính là người bị hại, là tôi mới phải!”

Chát —— không có dấu hiệu nào một cái tát vang lên vào lúc này, lỗ tai Băng Ngưng ù ù, suốt hai năm qua, cho dù hắn có hận cô đến thế nào, cũng chưa từng ra tay đánh cô.

“Cô dám nói lại lần nữa xem!” Giọng Diệp Dịch Lỗi âm trầm, lòng bàn tay cũng tê tê cho thấy cái tát này mạnh đến thể nào, “Cô mới là người bị hại? Lạc Băng Ngưng cô ở trước mặt chị mình cũng dám nói như vậy, hm?”

Băng Ngưng ngã trên mặt đất, nước mắt nóng ấm chảy chậm xuống theo sườn mặt xinh đẹp của cô. Chị, lúc nào cũng là chị.

“Đang nói chuyện với cô đấy! Trước mặt chị cô, cô có dám nói như vậy không!” Thô lỗ kéo Băng Ngưng đứng dậy, hắn gầm lên, “Chúng ta đi gặp cô ấy, tôi sẽ cho cô thấy rằng ai mới là người bị hại. . . . . .” Hắn gầm lên như bị rồi kéo Băng Ngưng xuống lầu, một đường mấp mô, Băng Ngưng mấy lần ngã xuống mặt đất đều bị hắn thô lỗ kéo dậy, tiếp tục túm ra ngoài . . . . . .

Đêm khuya, bánh xe ma sát với mặt đất tạo thành âm thanh chói tai, Diệp Dịc Lỗi như phát điên mà lái xe xông ra ngoài, mà trong nhà đã tắt đèn, bên cạnh chiếc cửa sổ sát đất, có một đôi mắt đang mỉm cười nhìn tất cả. . . . . .

Diệp Dịch Lỗi xe lái vô cùng nhanh, hai người đều không cài dây an toàn, Băng Ngưng nắm chặt lấy tay vịn nhưng vẫn không thể bình ổn được cả người, đường từ Diệp gia đến nội thành đều tối đen như mực, Băng Ngưng cái gì cũng không nhìn thấy, gió đêm thổi từ cửa sổ tan vào trong xe, Diệp Dịch Lỗi tức giận, hắn trừng mắt nhìn về phía trước, gắt gao. . . . . .

“Anh Dịch Lỗi, anh mau đi chậm lại!” Băng Ngưng dần cảm thấy sợ hãi, sau đó bắt đầu thấy hối hận vì đã kích động hắn, cô biết cái chết của chị đã đả kích hắn đến nhường nào.

Giống như là không nghe thấy lời của cô, Diệp Dịch Lỗi trái lại càng lái xe nhanh hơn.

“Anh Dịch Lỗi, anh đi chậm lại đi!” Băng Ngưng lớn tiếng nói.

“Sao vậy, cô sợ?” Diệp Dịch Lỗi cười điên cuồng. “Lạc Băng Ngưng, nếu như hôm nay chúng ta chết, thì cũng là báo ứng của cô.” Hắn gầm lên rồi nhấn chân ga đến tận cùng, tiếng đâm va bén nhọn đâm về phía hai người đều đang thống khổ, Băng Ngưng dựa chặt vào ghé, xe chạy băng băng trên đường.

“Anh Dịch Lỗi, dừng xe, dừng xe!” Băng Ngưng đột nhiên kêu to, mắt hoảng sợ nhìn biển báo, phía đằng trước cao tốc đọt nhiên xuất hiện một ánh sáng đèn của xe tải đang đi ngược về phía bọn họ.

“Nhìn đi, tôi đã nói tất cả đây đều là báo ứng của cô, báo ứng. . . . . .” Diệp dịch lỗi gào thét, một tia ánh sáng đèn chói mắt chiếu thẳng đến, hai người đều không mở mắt, Băng Ngưng theo bản năng vươn người tới chắn trước Diệp Dịch Lỗi, sau đó. . . . . .

Bùm ——

khj gió!

Mjnh là chj mjnh nhảy ngay ra ngoài rồi, kết thúc đau khổ luôn!

Che chắn, bảo vệ hắn nhưng hắn đâu có xót xa, đâu có cảm động cho mjnh chút nào đâu! Kiểu j chắn cho thằng cha này xong chả bị hắn chửi bới, nhục mạ xj bùa lên là sao k để tôi chết!

Mà sau vụ này thj chj không nghe thấy j hả nàng??

Đọc văn án suy lung tung đấy!

Từ lâu lắm rồi mjnh chưa đọc tiếp những cái thể loại đau tjm thế này đâu! Hjc....đọc rồi lọt hố chui mãi lên k dc, đau tjm chết mất!

Hjc....hjc....h vẫn còn run đây, ngồi trong giảng đường đọc truyện, ức chế nhảy đổng lên may thầy giáo k phát giác đó!

Thanks nàng nhjều!

Nhanh post chương nha nàng!

_________________

Cầu com.... Cầu com cổ vũ em.....!!!

images Cua Rang Me - dienvi2011

Thằng nam chính này bị động kinh à, muốn chết để được chung sống với Ngưng Nhi của nó thì tự đi mà chết đi, mắc gì lôi chị vô. Thấy bảo là tổng giám đốc tưởng thông minh lắm mà sao có cái đầu mà ko biết suy nghĩ vậy, đã điều tra gì chưa mà chưa gì kết luận là tại chị vậy. Muốn đạp vô mặt thằng này một phát quá >.<

Chị che chắn cho nó làm gì chị ơi, thằng này giờ bị thù hận làm mờ mặt rồi, cho nó chết xuống mà sống với Ngưng Nhi của nó đi. Chi với anh Thần thành một cặp là chuẩn luôn :

Vo ng ol aF am ig li a

ặc........còn đjnh câu view nữa cơ đấy!

Nàng k nói thj thôi, nói rồi à nhá,,,,,,,

ngày nào cũng qua réo nàng hồi cho nàng rung màng nhj luôn!

M.n ơi.....nàng ấy nâng cao chất lượng cx cho mọi người kìa!

Hjc.....post nhanh nhanh đj cho qua cái giai đoạn đau khổ nữ chjnh đj nàng! Rồi đến ngược nam chjnh từ cứ tốc độ bọ rùa cũng dc! Mjnh phải ưu tjên cho nữ chứ.....chj em ta cứ trọng nữ khjnh nam đj nàng!

Đọc mà ức chế quá đj mất, chj muốn lm nữ chjnh vật thằng cha nam chjnh ra đất, bò lên ngồi trên nó tát cho thuận tay thôi! Tay mỏi thj dùng dép rồi lượn một cách quang mjnh chjnh đại thôi!

Suy nghj đề nghj cuả mjnh nha nàng??????

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.