Nghe nói, sự kiện làm cả nước khiếp sợ sau đó là phát sinh như vầy–
Đại nạn không chết, sống sót sau tai nạn hai người Isaac cùng Sriranda ở
lại thành Mira tĩnh dưỡng một thời gian liền quyết định quay về Maya.
Nhưng mà, ngay đêm trước ngày bọn họ chuẩn bị khởi hành, cũng chính là rạng sáng ngày 22 tháng 5 đã xảy ra chuyện.
Đêm đó trừ bọn họ còn có một vị khách vô cùng tôn quý cũng ngủ lại thành
Mira, chính là vị công chúa duy nhất của Oka Biscay đại lục– Xisika.
Đại khái ở thời điểm 1 giờ sáng, mọi người đều đã đi vào giấc ngủ, đột
nhiên một tiếng vang rất lớn từ hướng phòng công chúa truyền đến, lại
qua 15 phút sau đó, nhóm hộ vệ bắt đầu gõ cửa kiểm tra xung quanh, đánh
thức Sriranda trong giấc ngủ, cô không thể không đứng dậy khoác thêm áo
tiếp nhận sự kiểm tra bất thình lình và cứng rắn của bọn họ, hỏi ra mới
biết — Xisika công chúa mất tích!
Nữ bộc theo hầu hạ cô ấy
nói, lúc đang mơ mơ màng màng ngủ thì nghe thấy một tiếng nổ từ trong
phòng ngủ công chúa truyền ra, trong đó xen lẫn tiếng thét thê lương của công chúa, chờ khi các cô vọt vào thì chỉ thấy toàn bộ cửa sổ đều bị mở ra, vài phiến cửa lung lay sắp đổ, mảnh thủy tinh rơi đầy đất, gió
không ngừng thổi vào, mà công chúa hẳn là phải nằm trên giường cũng
không thấy, gối đầu bị vật gì sắc bén xé rách, khắp nơi đều là lông chim màu trắng rơi ra khắp nơi. Hơn nữa, bọn họ còn tìm được dấu vết vật sắc bén đó đi qua ở bệ cửa sổ, vội vàng đuổi theo, vậy mà lục soát khắp
toàn bộ thành Mira cũng không có tìm được công chúa.
Chuyện lần này nghiêm trọng rồi!
Tất cả buồn ngủ của mọi người biến mất.
Sriranda ở đầu cầu thang gặp Isaac, cùng anh đi xem hiện trường, đúng như nữ bộc miêu tả, trong phòng ngủ bừa bãi hỗn độn, gió còn đang vù vù thổi vào,
lông chim không ngừng bay bay .
Cảnh tượng kia nhìn qua tuy rằng quỷ dị, lại có loại xinh đẹp riêng.
Sriranda nhìn xuống gối đầu, đúng là bị vật gì sắc bén xẹt qua, năm lỗ hổng rõ
ràng, trên cửa sổ cũng thế, chiếu theo vết rách, ít nhất phải nửa thước
mới có thể cắt được như thế.
Vũ khí lớn như vậy nhất định sẽ rất nặng, muốn tìm được hẳn có vẻ dễ dàng.
Nhưng mà, cô lại đoán sai.
Mãi cho đến hừng đông, bọn hộ vệ mỏi mệt cơ hồ như đã lật hết toàn bộ tòa
thành Mira vẫn không tìm được công chúa, chỉ đành báo lên cho quốc
vương.
Quốc vương nghe xong rất là tức giận, lập tức đưa ra thông cáo, toàn bộ tòa thành Mira đưa vào giới nghiêm, không tìm được
công chúa, ai cũng không được ra khỏi thành.
Vì thế, kế hoạch của Sriranda và Isaac cứ bị gãy nửa chừng như vậy.
Ngày hôm sau, hai người ngồi trong hoa viên thành Mira bàn luận sự kiện phát sinh bất ngờ này đều cảm thấy thực khó có thể tin.
Sriranda trầm ngâm nói : “Rạng sáng em cũng nghe thấy tiếng vang kia, nhưng bởi
vì cách xa, rất mơ hồ, nên cũng không lưu ý. Cứ theo lý thuyết lẽ thường mà nói, sau khi nghe tiếng vang thì đám nữ bộc liền lập tức từ gian
ngoài vọt vào phòng ngủ, đối phương hẳn không thể trong một thời gian
ngắn như vậy bắt đi công chúa, dù sao, công chúa là vật còn sống lại
lớn, mang theo thì hành động không tiện.”
Isaac gật gật
đầu,“Hiện trường không có vết máu, anh nghĩ là công chúa bị đánh thuốc
mê, sau đó bỏ vào trong gói to hoặc trong rương mang đi . Tuy rằng lật
tức lục soát, nhưng nếu đây là kế hoạch dự mưu đã lâu, khẳng định khi
tiến hành cũng đã an bài tốt đường lui .”
“Nhưng, không
thấy là rất kì quái sao? Xisika công chúa là nhất thời quyết định tới
thành Mira, trừ bỏ bản thân cô ấy, ai cũng không biết trước, bởi vậy
không thể là kế hoạch dự mưu đã lâu……” Mới nói ra lời này liền thấy Eric đã vội vàng chạy tới, mang vẻ mặt phấn khởi lại thần bí, một phen cầm
lấy tách cà phê của Isaac một hơi liền cạn sạch.
Sriranda
cùng Isaac đều cười cười nhìn anh ta, đối với vị anh họ này, vô luận anh ta làm ra việc gì bọn họ cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
“Hãy nghe tôi nói, hãy nghe tôi nói!” Eric đặt mông chen vào giữa bọn họ,
hưng phấn nói,“Hai người đoán xem, Xisika công chúa bị ai bắt đi ?”
“Đã đưa ra kết luận sao?” Đây là không phải liền ý nghĩa có thể bỏ lệnh cấm ra khỏi thành ?
Eric nháy ánh mắt : “Hai người tốt xấu gì cũng đoán một chút đi! Tôi cam
đoan với hai người ai cũng đoán không ra, thật là đáp án làm cho người
ta chấn động nha!”
Isaac rất phối hợp trầm ngâm một chút, nói : “Là cậu bắt cô ta đi ?”
Eric nhảy dựng lên : “Này này này, lời này không thể nói lung tung nha, tôi
bắt cô ta làm gì chứ? Hơn nữa nói thế nào thì thành Mira cũng là nhà của tôi, công chúa mất tích ở nhà tôi, cái này không phải tự tìm phiền toái cho chính mình sao?”
Sriranda hé miệng cười nói : “Đừng có gấp, anh ấy chỉ đang chọc anh thôi.”
“Cậu ta chỉ biết khi dễ tôi……” Eric lầu bầu một câu,“Được rồi, không chơi
trò đoán mò này nữa , bởi vì vẫn tìm không thấy công chúa, mà quốc vương lại tạo áp lực với lão cha của tôi, bởi vậy ông ấy không có biện pháp
đành phải mời cá quả tới!”
“Cá quả?” Isaac còn đang mê
hoặc, Sriranda đã giải thích nói : “Là đại vu sư tiếng tăm lừng lẫy.
Wendy công tước cư nhiên có thể mời được cô ấy, thật là rất có mặt mũi
nha.”
Eric hắc hắc nở nụ cười vài tiếng, nói : “Tóm lại, đã có kết luận , hai người có muốn đi đến hiện trường xem một chút không?”
Isaac cùng Sriranda liếc nhau, song song đứng dậy : “Tốt.”
Đối với sự kiện mất tích ly kì này, bọn họ xác thực cảm thấy hiếu kì vô cùng.
Vì thế dưới sự dẫn dắt của Eric, hai người đi đến trước một cái lều trại
phía sau hoa viên, đó là một cái lều trại rất lớn và hoa lệ, hai bên
mành rũ kim tuyến, phía trước lều trại là hai cô bé vô cùng xinh đẹp
phục sức vu nữ đang đứng, lớn lên giống nhau như đúc, là đối song bào
thai, trước ngực mỗi người đều thêu chữ “Yên”.
Yên yên song xu nhìn thấy bọn họ liền xoay người hành lễ, vén rèm lên, mời bọn họ đi vào.
Trong lều trại đã có vài người, một là người đàn ông trung niên mặc trang
phục kỵ sĩ, một người là Wendy công tước, còn có một cô gái xinh đẹp một thân màu đen đang ngồi trước chiếc bàn hình chữ nhật, nói vậy đây chính là cá quả .
Cô ấy chính là đại vu sư cá quả? Tuổi rất trẻ
a…… Theo Sriranda biết, cá quả thành danh đã có 30 năm, nhưng cô gái này chẳng qua chỉ mới đầy 20, đây là có chuyện gì?
Tựa hồ nhìn ra ngờ vực của cô, cô gái áo đen mỉm cười : “Tên của tôi là Sumi, chỉ
là trợ thủ thôi, vị này mới là chân chính Vu sư điện hạ –”
Theo hướng tay cô chỉ nhìn lại, trên bàn là một quả cầu thủy tinh, còn có
một cái chậu xinh đẹp, trong chậu có một con cá nhỏ màu đen đang lười
biếng phun bong bóng.
Không thể nào???
Con nhỏ này chính là đại vu sư cá quả tiên đoán vô cùng linh nghiệm sao?
Nhìn bộ dạng giật mình của Sriranda và Isaac, cái kẻ sớm biết nội tình như
Eric miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ, vỗ tay nói : “Không thể tưởng được
chứ gì? Hắc hắc, biết trước hai người sẽ bị dọa nhảy dựng mà. Nói cho
hai người biết, con cá này À không, là cá quả điện hạ thật sự thực linh, ngài ấy vừa rồi dùng thủy tinh cầu nói cho chúng ta biết hướng đi của
công chúa!”
“A, thủy tinh cầu nói cái gì ?” Isaac cảm thấy hứng thú nhìn về phía quả cầu đen, nhìn như không có gì đặc biệt.
Vẻ mặt Sumi trở nên rất nghiêm túc, chậm rãi nói : “Nó nói…… Công chúa mất tích không phải do người.”
Isaac nhướng mày : “Không phải do người?”
“Đúng vậy. Xác thực mà nói…… Là bị sinh vật thần bí có lực lượng cường đại
bắt đi, bởi vậy hiện trường mới có thể lưu lại dấu vết như vậy, trong
nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.”
Wendy công tước thở ra một hơi thật dài, có vẻ thực đau đầu. Mà sắc mặt vị kỵ sĩ kia cũng không tốt.
Isaac nhìn vẻ mặt hai người bọn họ, mơ hồ đoán được điều gì, thử nói : “Có
sinh vật lực lượng cường đại…… Vũ khí dài đến nửa thước…… Vô tung vô ảnh biến mất…… Chẳng lẽ là – rồng?”
Giống như là nghiệm chứng
những lời này của anh, một người hầu vội vàng chạy vào, trong tay giơ
một vật gì đó nói : “Tìm được rồi tìm được rồi! Thật sự tìm được cái này ở trong phòng công chúa!”
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn qua.
Đó là một mảnh vảy màu đen, giống như nữa mảnh vỏ sò cứng rắn, dưới ánh mặt trời tản ra ánh sáng màu tím.
“Vảy rồng……” Sriranda thì thào.
_______________________________
Tin tức Xisika công chúa bị rồng bắt đi nhất thời giống như lốc xoáy thổi
quét toàn bộ đại lục Oka Biscay, quốc vương yêu con gái như mạng lập tức ban bố thông cáo mới — thông cáo dũng sĩ cả nước, ai có thể cứu được
công chúa liền ban thưởng 10 triệu Farrell!
Có trọng thưởng tất có dũng phu.
Kỵ sĩ, thợ săn tiền thưởng, người mạo hiểm từ bốn phía đại lục cũng bắt đầu động tâm.
Vậy mà, một ngày lại một ngày trôi qua, đừng nói là cứu công chúa, ngay cả
nơi con rồng kia ở đâu cũng không rõ ràng. Mọi người bắt đầu thất vọng
buông tha, vì thế quốc vương lại sửa đổi thông cáo, lần này biến thành–
Người cứu được công chúa có thể lựa chọn, hoặc là cưới công chúa hoặc là lấy nửa phần tài phú của quốc gia.
Các dũng sĩ yên tĩnh lại lần nữa sôi trào, suy nghĩ một chút cũng biết cưới được Xisika công chúa, đối với đàn ông mà nói là vinh dự lớn nhất trong cuộc đời ! Hơn nữa, quốc vương không có con trai, sau này người kế thừa vương vị đương nhiên là vị công chúa duy nhất này, cơ hội bay lên làm
phượng hoàng này cũng theo thế truyền ra ngoài !
Vì vậy, cuộc chiến tìm rồng long trời lỡ đất, điều này mở ra một khúc dạo đầu tuyệt với –
Đêm khuya có hai người phát biểu cái nhìn về sự kiện lần này :
‘‘ Em cảm thấy công chúa thực sự bị rồng bắt đi sao ?’’
‘‘ Tuyệt đối không thể nào’’
“Lý do”
“Mặc dù trong phòng tìm ra vảy rồng, hơn nữa lại có dấu vết móng vuốt rồng,
nhưng mà nếu thực sự có một con rồng bay đến, phá cửa sổ bắt người mà
chúng ta lại không nghe thấy sao, dù sao đó cũng là con vật có kích
thước khổng lồ như vậy .”
“Ừ…Có đạo lý ! Vậy em cảm thấy sự thật là cái gì đây”
“Sự thật ư…” Sriranda chợt thu miệng, nháy mắt một cái, “Tại sao anh lại
quan tâm chuyện này như vậy ? Anh cũng có hứng thú đi cứu công chúa sao
?”
Isaac hì hì cười một tiếng : “Nói như thế nào thi đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương, một nửa tài phú quốc gia, đủ hấp dẫn, không
phải sao ?”
Sriranda cũng học bộ dạng anh cười híp mắt lại, sau đó từ từ lấy gối đầu ở trong màn ra, ôm trong ngực, rồi từ từ đứng
dậy, ôn nhu nói : “Tối nay, em ngủ ở thư phòng. ”
Isaac
khẩn trương, vội vàng đuổi theo : “Sisi, anh nói giỡn thôi mà, đừng nóng giận, anh biết sai rồi, Sisi…anh ngủ thư phòng ! Anh ngủ ! được chưa ? ”
“Anh ngủ .”
“…..Đúng vậy, anh ngủ. ”
“Rất tốt. ”
Sau một tiếng ‘rầm’ vang thật lớn, toàn bộ thế giới an tĩnh.
Mà trên một cửa sổ gian phòng ngủ khác, Eric khẩn trương nhô đầu ra, nhìn
xung quanh một phen, lẩm bẩm nói : “Thanh âm gì vậy ? Chẳng lẽ…là rồng
lại tới sao ? ”
Trên bầu trời, ánh sao lốm đốm đầy trời, lòe lòe tỏa sáng.
[Toàn văn hoàn]