Chỉ Là Em Yêu Đơn Phương!

Chương 2: Chương 2: Câu chuyện của 13 năm trước (2)




Từ xa, một cô bé dáng người gầy nhỏ nhắn, kết tóc hai bên chạc bằng Thiên Nguyệt, nhìn thấy đằng kia có cậu bé nằm trên bờ biển bất tỉnh. Cô bé đó đi đến, ngồi xuống quan sát xem cậu bị thế nào thì bỗng một con sóng cao ập tới làm người cô ướt sũng.Cô liền kéo Hoàng Triết vào sâu bên trong hơn. Còn ngoài kia, Thiên Nguyệt vì bị sặc nước mà không thể điều khiển bản thân bơi vào bờ, cơ thể mệt mỏi, nhưng vẫn ý thức đưa tay lên đầu miệng kêu từng tiếng, nhỏ dần... nhỏ dần......

“Cứu....cứ.....u...um...” Đúng lúc đó, mấy vệ sĩ từ xa chạy tới thấy thiếu gia của họ đang bất tỉnh còn tiểu thư Thiên Nguyệt đang yếu ớt vùng vậy ngoài kia. Hai vệ nhanh chóng bơi đến cứu Thiên Nguyệt. Còn mấy người ở lại thì hô hấp nhân tạo cho Triết. Gương mặt ai cũng tái xanh sợ hãi.

Cùng lúc này vợ chồng Lâm phu nhân cùng cha của Thiên Nguyệt - Mạc Thiên Sơn hớt hải chạy tới. Thấy con mình như vậy ai cũng cảm thấy sợ hãi, lo lắng tột độ. Lúc này, Thiên Nguyệt cũng được vệ sĩ cứu lên bờ, đã ngất đi, đang được cô bác sĩ riêng của Mạc gia sơ cứu.

Lâm Hoàng Triết sau khi được sơ cứu thì mơ màng tỉnh lại:“ Cha.....m..ẹ“.

Cậu bé nói rồi nhìn sang cô bé đang ngồi bên cạnh với ánh mắt cảm kích:“ Là em cứu anh hả.... hụ...hụ.. cảm ơn “.

Lúc này ánh mắt của người lớn dồn hết lên người cô bé đó. Người cô ướt như chuột lột, người run lên cầm cập vì sợ.

“ Cháu đã cứu con trai bác hả?”- Lâm phu nhân nhẹ nhàng hỏi.

“ Cháu thấy.... thấy... anh ý bị đuối nước nên....nên là cháu... cháu kéo....kéo...” - cô bé lắp bắp nói trong sợ hãi.

Từ đâu một người phụ nữ khuôn mặt phúc hậu, hớt hải chạy tới, ôn nhu nắm lấy tay cô bé:“ Tuệ Như cháu đang làm gì ở đây vậy? Mau theo ta về 'nhà' nào!, cháu có biết ta với mọi người tìm cháu lâu lắm không?”

“ Vâng ạ“.- Tuệ Như với nét mặt bình tĩnh hơn hẳn, nắm chặt lấy tay người phụ nữ này.

“ Chào các vị, tôi xin phép, xe oto đang chờ chúng tôi“.- người phụ nữ nở nụ cười đôn hậu chào vợ chồng Lâm phu nhân và Mạc tổng, rồi dắt tay Tuệ Như đi.

“ Thư ký Châu, điều tra giúp tôi về cô bé kia“. - Lâm tổng nói.

Thư ký Châu vừa mới đáp chuyến bay đã nhanh chóng đến khu resort của sếp ở, rồi lại hớt hải chạy ra bờ biển với xếp, bây giờ thì lại điều tra thân thế của cô bé xa lạ.

“ Tui khổ quá mà!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.